"Được, để ta thử xem." Thẩm Tường sớm đã muốn dùng, nhưng ma quái này giống như biết Thí Thần kiếm pháp, hắn lo lắng đối phương có biện phá giải, cho nên mới có ý định tìm kiếm cơ hội thích hợp nhất để sử dụng.
Ma quái này cũng rất tức giận, lúc hắn tiến đánh Thẩm Tường, Thẩm Tường nhanh chóng trốn tới gầm bàn, hắn căn bản công kích không tới.
Cái phòng này giống như thật có ma thuật đáng sợ bao phủ, đánh như thế nào cũng không vỡ nát, khó trách có thể bảo tồn cho tới bây giờ.
Thẩm Tường chạy tới chạy lui dưới bàn và ghế nhảy loạn lên, sau đó lao thẳng về phía ma quái, thi triển Thí Thần kiếm pháp.
Ma quái này đột nhiên cảm ứng được cỗ Thí Thần kiếm ý đáng sợ của Thẩm Tường, trong lòng kinh hãi, trước đó hắn cảm ứng được trên người Thẩm Tường có Thí Thần kiếm ý, nhưng chút đó đối với hắn mà nói còn rất yếu ớt, cho nên hắn không cố kỵ, nhưng bây giờ Thẩm Tường lại đột nhiên bộc phát ra Thí Thần kiếm ý rất đáng sợ.
Ma quái lập tức làm ra đối phó, trong nháy mắt để cho mấy chục cánh tay như dây leo của mình bao quanh thân thể mình lại.
Sau khi Thẩm Tường nhìn thấy vậy thì lập tức thu kiếm, phóng tới cái cửa mở ra kia, bởi vì hắn biết rõ cánh tay của quái này rất lợi hại, khó mà đâm rách, cho nên hắn nắm chắc thời cơ rời khỏi nơi này.
"Gia hỏa này nhanh hơn ta một chút xíu, sớm đã làm tốt phòng ngự, như vậy vào lúc này ta không cách nào công kích tới hắn." Thẩm Tường thầm than một tiếng, nếu như ma quái không phòng ngự kịp thời thì nói không chừng hắn có thể giết chết đối phương.
Sau khi Thẩm Tường vào cánh cửa kia, hơi kinh hãi, bởi vì đi qua cánh cửa này lại là một lâm viên, có rất nhiều cây cối cao lớn, thực vật có đủ các loại hình thù kỳ lạ, bên trong tuy rằng không có ánh sáng, nhưng những lá cây này đều phóng xuất ra ánh sáng màu xanh lục, các loại hoa hoa thảo thảo cũng đều có thể tỏa ra ánh sáng, cho nên bên trong vẫn rất sáng.
"Bên trong còn có tinh quang (ánh sao), đây là chuyện như thế nào?" Thẩm Tường xông vào trong rừng rậm, chạy xuyên qua kẽ hở cây lá rậm rạp, có thể trông thấy những ngôi sao đang tỏa sáng trên bầu trời.
"Còn có lực lượng tinh thần, có lẽ là tinh thần (ngôi sao) thật." Long Tuyết Di nói.
Sau khi Thẩm Tường thử một cái vẫn không cách nào sử dụng Không Gian pháp tắc, mà đằng sau cũng truyền tới tiếng quát giật giữ của tên ma quái kia.
"Tiểu quỷ, ngươi đi vào nơi này chính là muốn chết, trong này có càng nhiều tên còn đáng sợ hơn so với ta." Ma quái kia hô to, giọng nói sắc bén kia dọa đến những bông hoa trong rừng cây đều tụ cánh hoa lại vào cùng một chỗ.
Thẩm Tường cũng không để ý nhiều như vậy, liều mạng chạy nhanh, trên bản đồ hắn đạt được lúc đi vào cũng không có nơi này, điều này làm hắn rất hoang mang, đã cho hắn bản đồ, nhưng tại sao không được đầy đủ đây?
Hắn suy nghĩ một chút, cho rằng bản đồ đó là năm đó lúc luyện chế Hỗn Độn Hỏa Lệnh dung nhập vào bên trong, mà Cửu Thiên ma điện tồn tại lâu như vậy, bên trong chắc chắn sẽ có thay đổi, cho nên mới không giống với bản đồ mà hắn đạt được.
Thẩm Tường đang chạy như điên, đột nhiên cảm nhận được hai chân mình bỗng nhiên bị thứ gì cuốn lấy, sau đó thì được treo lên, đầu hướng dưới đất treo lơ lửng giữa không trung.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên thì phát hiện hai chân của mình bị loại cánh tay như dây leo đó cuốn lấy, nhưng đây không phải của tên ma quái trước đó, bởi vì cánh tay ma quái kia là có màu xanh lục, mà cánh tay bây giờ thì có màu xanh lam.
"Sư đệ, đa tạ ngươi đã đưa điểm tâm nhỏ tới." Một giọng nói âm dương quái khí cười nói.
Thẩm Tường âm thầm kêu khổ, hắn vậy mà rơi vào trong tay một tên ma quái khác, ma quái này trông có vẻ còn lợi hại hơn nhiều so với tên trước đó.
Hai tay và thân thể Thẩm Tường lúc này đều bị cánh tay màu xanh lam kia giữ chặt lấy, không cách nào động đậy, hơn nữa còn có một cỗ lực lượng thẩm thấu vào trong cơ thể của hắn, khiến cho thân thể của hắn cảm thấy tê tê, không có một chút lực lượng, đây lại là một loại độc.
"Sư huynh, đây chính là điểm tâm của ta, đằng sau còn nhiều nữa, nhanh giao hắn cho ta bằng không cũng đừng trách ta không khách khí." Ma quái màu xanh lục kia quát to.
Hiện tại Thẩm Tường trông thấy người sư huynh kia, đó là một người trung niên làn da hơi có màu lam, trong mỗi con mắt cũng có hai con ngươi như vậy, cái lưỡi rất dài, thoạt nhìn giống như là xà (rắn) vậy.
"Ở đâu là của ngươi, trước đó ta nhìn thấy ngươi thế nhưng thiếu chút nữa thì bị tiểu gia hỏa này bỏ rơi lại đằng sau." Ma quái da màu lam cười ha ha một tiếng: "Vật nhỏ này yếu như vậy thế mà có thể chạy thoát trong tay ngươi, ngươi thế nhưng là thủ vệ, vậy mà cũng không đối phó được."
Thẩm Tường suy đoán ma quái da lam này cũng là đệ tử của Hỏa Thần Vương kia, bằng không bọn hắn sẽ không xưng hô sư đệ sư huynh, hơn nữa công pháp bọn họ tu luyện bây giờ cũng giống như nhau, có thể làm cho mình có vài chục cái cánh tay dài như dây leo.
Thẩm Tường âm thầm thi triển Thất Thập Nhị Biến, hóa thành một con côn trùng nhỏ, tránh thoát cánh tay dây leo đang giữ chặt lấy hắn, sau đó bay nhảy về một cái phương hướng.
"Thủ đoạn hay." Ma quái da lam kinh hô một tiếng, lập tức lao tới Thẩm Tường, trong nháy mắt đã tới trên đầu Thẩm Tường, ném ra một cái lồng bao phủ Thẩm Tường lại.
Bên ngoài chiếc lồng này còn có một lớp ánh sáng màu lam nhạt, Thẩm Tường coi như biến thành côn trùng nhỏ cũng không thể từ bên trong chạy ra ngoài, có thể thấy được ma quái da lam này cao minh hơn sư đệ của hắn nhiều.
"Lục Đạo thôn phệ." Thẩm Tường âm thầm vận chuyển pháp môn thôn phệ bên trong Lục Đạo thần công, phối hợp Lục Đạo Thần kính tới sử dụng, hai tay nắm vào cái lồng kia.
Ma quái da làm đang định đắc ý khoe khoang với sư đệ của hắn thì lại đột nhiên kinh hô một tiếng, đột nhiên thu hồi chiếc lồng trở lại, bởi vì chiếc lồng đó chính là hắn dùng mấy cánh tay bện lại mà thành, mà ở vừa rồi hắn lại cảm nhận được lực lượng xói mòn đi thật nhanh.
Thẩm Tường thoát khốn lập tức chạy trốn, đối mặt với một tên ma quái đã quá sức rồi, bây giờ lại có thêm một tên ma quái lợi hại nữa, trong lòng của hắn thấp thỏm không thôi, thiếu chút nữa thì rơi vào trong tay bọn họ.
"Trên người gia hỏa này có bảo vật lợi hại, nhanh bắt hắn lại." Ma quái da lam vội vàng kêu lên một tiếng, chỉ thấy đại thụ xung quanh đột nhiên bắt đầu chuyển động, dây leo thi nhau đan vào nhau, hóa thành một tấm lưới lớn phát ra ánh lam, bao phủ Thẩm Tường lại.
"Có thể trốn thoát hai lần từ trong tay của ta, ngươi cũng coi như rất được." Ma quái da lam vội vàng lao tới, xong quyền nện vào trên ngực Thẩm Tường, Thẩm Tường đau tới kêu lên một tiếng.
Những ma quái này vậy mà có thể điều khiển đại thụ nơi này, trong lòng Thẩm Tường kêu khổ, vậy mà lại đi tới cái nơi quỷ quái này.
"Mau giao bảo vật trên người ngươi ra." Ma quái da lam kêu to, hung hăng đá vào Thẩm Tường một cước, nhưng lại bị Liệt Dương Thiên Tượng đột nhiên xuất hiện ở trên người Thẩm Tường đánh văng ra.
Ma quái da xanh lục kia vừa mới chạy tới thì cả kinh kêu lên: "Là Thiên Chi thể thần công, vừa rồi là Liệt Dương Thiên Tượng, tiểu quỷ này còn biết cả Thí Thần kiếm pháp và Lục Đạo thần công, hiện tại lại có Thiên Chi thể thần công, không hổ là gia hỏa có thể triệu hoan ra Cửu Thiên ma điện."
"Chúng ta cùng nhau thi triển Sưu Hồn thần công đối với hắn, ta lo lắng lực lượng của ta không đủ sẽ bị hắn đánh trả, như vậy chúng ta đều có thể có được thần công trên người hắn." Ma quái da xanh lam nói.
"Được." Ma quái da xanh lục lập tức đồng ý, vội vàng đi tới.
Thẩm Tường hoảng hốt trong lòng, hắn chỉ nhìn thấy bàn tay của hai tên ma quái này trôi nổi trên đầu của hắn, sau đó đầu của hắn bắt đầu đau nhức kịch liệt.
Ngay vào lúc Thẩm Tường cảm thấy đầu của mình rất đau, lại đột nhiên trông thấy đầu của hai tên ma quái phía trước này xuất hiện một chết cắt, đôi cánh tay cũng đột nhiên rơi xuống.
Tấm lưới bao quanh Thẩm Tường cũng đã biến mất, hắn nhìn về phía hai cái đầu rơi xuống mặt đất kia, đầu của hai tên ma quái này còn có thể trôi nổi, nhưng là mới vừa trôi nổi thì lại bị hai thanh kiếm đâm xuyên qua, một nữ tử mặc áo đen vô cùng quyến rũ đột nhiên xuất hiện, chân đập vào hai cái đầu này.
Nữ tử này vậy mà lại là nha đầu Tiểu Cửu.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.