Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1914 - Chương 1914 - Đại Thần Vương

Chương 1914 - Đại Thần Vương
Chương 1914 - Đại Thần Vương

Địa Ngục Ma Đế trông thấy nơi này không có người, hỏi: "Công tử, bọn họ có phải đã đi hay không?"

Nam tử áo bào kim kia lắc đầu nói: "Còn chưa đi, khí tức của bọn họ còn ở nơi này, chỉ là đột nhiên biến mất, bọn họ có lẽ là sử dụng pháp bảo gì đó, nếu như bọn họ di động thì ta có thể cảm ứng được."

Tài Thần hỏi: "Bọn họ? Không phải chỉ có một mình Thẩm Tường thôi sao?"

Nam tử mặc áo bào kim kia nhắm mắt lại, lại cảm ứng xung quanh rồi nói ra: "Không, còn có nha đầu Tiểu Cửu, không nghĩ tới nàng ta cũng tiến vào Cửu Thiên ma điện, nàng ta có lẽ là đã đi vào đây từ rất sớm, nàng ta luôn luôn biết Cửu Thiên ma điện ở nơi nào."

Địa Ngục Ma Đế cũng biết nha đầu Tiểu Cửu, hơn nữa còn rất quen thuộc, hiện tại nha đầu Tiểu Cửu đi cùng với Thẩm Tường, hắn nghĩ thôi cũng đã cảm thấy tức giận.

"Nữ nhân này, trước đó chính là nàng làm mất Lục Đạo Thần kính, nếu không phải nàng ta, Lục Đạo Thần kính cũng sẽ không rơi vào trong tay Thẩm Tường." Địa Ngục Ma Đế tức giận mà nói.

Nam tử áo bào kim nhắm mắt lại, nhàn nhạt nói ra: "Không cần phải tức giận, Lục Đạo Thần kính chẳng mấy chốc là có thẻ trở lại trong tay chúng ta, đến lúc đó hai người bọn họ đều sẽ chết, chúng ta bây giờ chỉ cần tìm ra được bọn hắn là được rồi."

Thẩm Tường và Cửu Hàm Nhu đều có thể nghe được lời của bọn hắn, trong lòng càng sốt ruột hơn, nam tử áo bào kim này quả thực rất lợi hại, đến bây giờ còn có thể bình tĩnh như vậy, thật giống như rất có lòng tim bắt bọn hắn lại vậy, loại tự tin này cũng không phải loại tự phụ mù quáng kia.

Thẩm Tường đang tăng thêm tốc độ tạo dựng trận pháp, đã hoàn thành rất nhiều, trong lòng Cửu Hàm Nhu tuy rằng sốt ruột, nhưng cũng không thúc giục, nàng ta lo lắng như vậy sẽ càng làm chậm lại tiến độ của Thẩm Tường.

"Xong." Thẩm Tường đột nhiên thở phào nhẹ nhõm: "Hiện tại ta có thể bắt đầu sử dụng, cũng không biết có thể thành công hay không."

Trong lòng Cửu Hàm Nhu cũng buông lỏng, nhưng có thể thành công hay không còn là một chuyện, nàng ta lại lập tức khẩn trương lên

Thẩm Tường lấy Lục Đạo Thần kính ra, thúc giục Lục Đạo Thần kính, bắn trận văn khắc ở bên trong ra ngoài, cũng là trong chớp nhoáng này, nam tử áo bào kim kia mở to mắt ra, quạt gấp trong tay mở ra, quạt ra một cơn gió màu vàng về phía Thẩm Tường và Cửu Hàm Nhu.

Cửu Hàm Nhu phản ứng cũng rất nhanh chóng, lôi kéo Thẩm Tường lập tức nhảy về chùm ánh sáng trắng mà Lục Đạo Thần kính chiếu ra, tránh đi công kích của nam tử áo bào kim.

Nam tử áo bào kim vừa rồi cũng trông thấy bên trong chùm ánh sáng trắng đó có một mảnh thiên địa, hắn kinh hô: "Nơi này là một cái huyễn trận, có cái gì giấu ở nơi này, bọn họ đã phá giải cái huyễn trận này."

...

Sau khi Thẩm Tường và Cửu Hàm Nhu phá giải huyễn trận, đi tới trong một đám bụi cỏ, bọn họ nằm ngửa ở trong bụi cỏ, có thể trông thấy ngọn núi xanh ở nơi xa cao vút trong mây, bọn họ thở phì phò từng ngụm một, vừa rồi thiếu chút nữa thì đi đời nhà ma.

"Nguy hiểm thật a, bây giờ đã an toàn rồi." Thẩm Tường ngồi dậy, cười ha ha một tiếng: "Tên kia có lẽ là không phá giải được cái huyễn trận này, cái này nói không chừng là Cửu Tiêu Thần Đế bố trí."

Cửu Hàm Nhu cũng lộ ra nụ cười quyến rũ: "Chắc chắn là Cửu Tiêu Thần Đế bố trí, thủ pháp bày trận của Cửu Thần Vương cũng không phải như vậy."

Cuối cùng cũng đã đi tới cái nơi thần bí này, trong lòng Thẩm Tường và Cửu Hàm Nhu vẫn còn lo lắng, bởi vì bên ngoài có một tên Thái Thần lợi hại, bọn họ không biết ở nơi này có thể tìm ra được con đường đi ra ngoài hay không.

"Trước xem một chút Cửu Thần Vương cất giấu thứ gì ở chỗ này, tên bên ngoài kia coi như lợi hại hơn nữa thì hắn không có linh văn phá trận, trong lúc nhất thời là không cách nào tiến vào." Cửu Hàm Nhu vừa rồi cũng rất gấp gáp, chỉ thiếu một chút là bọn họ đã bị bắt lấy, lúc đó hậu quả khó mà lường được.

Cửu Hàm Nhu đi về phía ngọn núi xanh cao lớn ở đằng xa kia, ở nơi này có một cái sơn động.

Thẩm Tường vừa đi theo đằng sau nàng, vừa nhìn phong cảnh xung quanh, hắn cảm thấy cái này không phải chỉ đơn giản là một cái huyễn trận, nên tính là một cái không gian, bởi vì trong này nhìn còn muốn lớn hơn cả Cửu Thiên thần điện.

Vào sâu trong sơn động, Thẩm Tường và Cửu Hàm Nhu chỉ thấy một cái trận bàn rất nhỏ, không còn những thứ nào khác, trên trận bàn này có lít nha lít nhít trận văn, rất thâm ảo phức tạp, tuyệt không phải người bình thường là có thể luyện chế ra được.

Cửu Hàm Nhu nói ra: "Ta đi thử một chút, xem có thể mở ra cái trận bàn này hay không, nói không chừng đây là trận bàn truyền tống trận."

Có thể ra ngoài hay không, chỉ có thể nhìn ở trên cái trận bàn nhỏ này, bằng không bọn hắn sẽ bị vây ở chỗ này.

Cửu Hàm Nhu đặt đôi tay ngọc ở trên trận bàn, âm thầm vận chuyển lực lượng thần huyền, nhưng trận bàn lại không có bất kỳ phản ứng nào, theo thời gian trôi qua, nàng ta dần dần tăng lực lượng thần huyền lên khiến cho Thẩm Tường có thể cảm nhận được rõ ràng lực lượng thần huyền trong cơ thể nàng đang tiến ra một cách điên cuồng dũng mãnh, rót vào bên trong trận bàn.

Một lát đi qua, Cửu Hàm Nhu nhíu lông mày lại, sợ hãi than nói: "Trận bàn này vậy mà như là động không đáy, lực lượng ở bên trong mấy cái thần cách bên trong thần hải ta đều chuyển vào, vậy mà không có một chút phản ứng nào."

Thẩm Tường đi qua thử một chút, rót lực lượng lục đạo vào bên trong, cũng không có phản ứng, hắn nhíu mày nói ra: "Chẳng nhẽ mở cái trận bàn này ra cần phải có phương pháp đặc thù?

Thẩm Tường thử nhỏ máu một cái nhưng vẫn không có phản ứng gì.

"Hỗn Độn Hỏa lệnh, ngươi lấy Hỗn Độn Hỏa lệnh ra." Cửu Hàm Nhu nói: "Bảy khối Hỗn Độn Hỏa lệnh sau khi đều được một người dung hợp thì có thể dung thành một khối."

Thẩm Tường lấy bảy khối Hỗn Độn Hỏa lệnh ra, dưới sự khống chế của hắn, quả nhiên hóa thành một khối, Hỗn Độn Hỏa lệnh lập tức phóng xuất ra một chùm sáng trắng, ánh sáng chiếu vào trên trận bàn, ở giữa trận bàn xuất hiện một cái lỗ nhỏ, vừa vặn có thể thả Hỗn Độn Hỏa lệnh vào.

Thẩm Tường nhìn về phía Cửu Hàm Nhu, Cửu Hàm Nhu khẽ gật đầu với hắn, sau đó hắn cắm Hỗn Độn Hỏa lệnh vào bên trong cái lỗ nhỏ này.

Trận bàn lập tức có phản ứng rất lớn, phun ra một chùm ánh sáng màu trắng, để Cửu Hàn Nhu kích động chính là, bên trong chùm ánh sáng này xuất hiện bóng mờ của một người nam tử trung niên, nam tử trung niên này có dáng vẻ an lành, một mái tóc trắng thật dài rủ xuống tới bên hông.

Ban đầu Thẩm Tường ở trong cung điện của Địa Tâm, chỉ thấy qua trang phục như vậy, đây chính là một trong Cửu Thần Vương.

"Đại Thần Vương." Giọng nói của Cửu Hàm Nhu kích động cả kinh hô lên.

Đại Thần Vương mỉm cười đối với nàng: "Ngươi có lẽ đã biết kế hoạch của mình là ngu xuẩn cỡ nào rồi chứ?"

Cửu Hàm Nhu có chút nghẹn ngào: "Các ngươi vậy mà đều biết."

Đại Thần Vương cười ha ha: "Mới đầu chúng ta không biết, có điều gia hỏa tới thay thế ngươi kia quá ngu, chúng ta đánh cắp trí nhớ của nàng mà nàng cũng không biết."

Trước đây Cửu Hàm Nhu đã rời khỏi Cửu Thiên thần điện từ rất sớm, làm ra vẻ đầu nhập vào bên Vô Thượng Ma Thần, mà vì đạt được sự tin tưởng của Vô Thượng Ma Thần, nàng ta an bài "Mị Đế" giả mạo kia đi theo Cửu Thần Vương, dò xét lấy tin tức có tác dụng, nhưng Cửu Thần Vương chẳng mấy chốc đã nhìn ra được.

"Cửu Thiên thần điện biến thành như vậy cũng không trách ngươi, ngươi không cần tự trách, mọi chuyện đều nằm trong sự dự liệu của chúng ta, hơn nữa cũng là chúng ta cố ý để Cửu Thiên thần điện biến thành như vậy, sau khi Cửu Thiên thần điện bị chiếm đóng, chúng ta cũng có thể nhìn thấy rõ ràng những tên đệ tử bề ngoài trông như trung thành tuyệt đối nhưng tâm tư lại ẩn giấu đi ý tưởng gì, bọn họ phản bội chúng ta, chúng ta cũng không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào." Đại Thần Vương này vươn tay được ánh sáng hóa thành kia, từ ái vỗ về Cửu Hàm Nhu.

Cửu Hàm Nhu đột nhiên hiểu rõ ra rất nhiều chuyện, vội vàng nói: "Vân Tuệ còn ở bên ngoài, nàng ta có thể bị nguy hiểm hay không?"

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment