Trước đây Long Tuyết Di cũng đã từng nói, thân phận của Hoàng Cẩm Thiên rất thần bí rất đặc thù, bởi vì ở bên trong quyền cổ thư kia của hắn ghi lại rất nhiều chuyện quan trong từ rất xa xưa, mà Hoàng Cẩm Thiên tới bây giờ vẫn như cũ kéo dài cách làm như vậy, không ngừng ghi chép một số chuyện lớn.
Mà bây giờ trưởng lão của Chí Tôn thần điện nói ra tên của bản cổ thư này, tên là Thiên Diễn thần lục, nghe xong liền biết có lai lịch.
Mà Hoàng Cẩm Thiên trông giống như là mất trí nhớ vậy, có một số chuyện hắn căn bản không nhớ nổi, đều phải dựa vào bản Thiên Diễn thần lục này thì mới có thể nhớ lại một vài thứ.
Lão giả áo bào trắng kia đi tới bên cạnh Hoàng Cẩm Thiên, mà Hoàng Cẩm Thiên lại vội vàng thu Thiên Diễn thần lục lại.
"Ta không nhận ra ngươi, tại sao ngươi biết ta?" Hoàng Cẩm Thiên truy vấn: "Có phải ngươi muốn gạt ta lấy Thiên Diễn thần lục hay không?"
Lão giả áo bào trắng nhìn vào trời xanh, trong ánh mắt tràn ngập hồi ức: "Lần đầu tiên ta gặp ngươi, ngươi còn là một người trẻ tuổi, khi đó ta cũng rất trẻ trung, hơn nữa ngươi còn là một cường giả mà ta rất tôn kính."
Thẩm Tường thất kinh trong lòng, lão giả áo bào trắng là trưởng lão quan trọng bên trong Chí Tôn thần điện, thực lực chắc chắn rất mạnh, tuổi cũng đã rất cao, mà Hoàng Cẩm Thiên lại là cường giả mà trước đây hắn sùng bái, lai lịch của Hoàng Cẩm Thiên này đã vượt qua sự dự liệu của Thẩm Tường.
Trước đây lúc hắn gặp được Hoàng Cẩm Thiên, Hoàng Cẩm Thiên chẳng qua chỉ là một lão già điên có thực lực rất mạnh, hơn nữa có được tuổi thọ vô hạn, khi đó ai cũng không biết lai lịch của hắn.
Hoàng Cẩm Thiên cau mày nói: "Ta làm sao không có ấn tượng, trước kia ta rất lợi hại phải không, chứng mât trí nhớ của ta hóa ra lại nghiêm trọng như vậy a."
Lão giả áo bào trắng cười nói: "Tiền bối, ngươi bây giờ không phải mất trí nhớ, chẳng qua đó là một lời nguyền của chủng tộc của ngươi, cách mỗi một đoạn thời gian nhất định, chủng tộc các ngươi đều sẽ gặp phải một lần kiếp nạn, nếu như không cách nào thông qua kiếp nạn lần đó, các ngươi sẽ mất đi ký ức, ngay cả tu vi cũng sẽ bị tán đi, tuy nhiên Thiên Diễn thần lục và Thiên Diễn thuật thì vẫn một mực ở trong đầu của các ngươi."
"Đi qua lâu như vậy, dựa vào thực lực của ngươi bây giờ tới xem, ít nhất phải trải qua hơn mười lần kiếp nạn, như vậy bất tử tộc vĩnh hằng bất tử, thần hồn là sẽ không tán đi, coi như nhục thân hủy diêt, thần hồn cũng có thể tự thân vận chuyển Thiên Diễn thuật tới tái tạo nhục thân, sau đó tiến hành trùng sinh."
Hoàng Cẩm Thiên kinh ngạc nói: "Ngươi nói không sai, loại chuyện này ta còn tưởng rằng chỉ có ta biết, trước đây ta còn rất kích động, bởi vì ta cho là ta sắp tiến hành kiếp nạn lần thứ nhất, không nghĩ tới ta vậy mà đã trải qua hơn mười lần."
Vẻ mặt của lão giả áo bào trắng tỏ ra vô cùng nghi hoặc, nói ra: "Cái này không đúng, ta nhớ được ngươi năm đó trước khi tiến hành kiếp nạn, thực lực đã tiếp cận Thần Vương, lúc ấy ta suy đoán ngươi có lẽ là cảnh giới Thần Vương bắt đầu độ kiếp, mà ngươi bây giờ chẳng qua chỉ là Thiên Thần mà thôi."
Thẩm Tường lườm Hoàng Cẩm Thiên, hắn không nghĩ tới sư phụ điên này của mình vậy mà đã từng là một tên Thần Vương, hơn nữa còn trải qua hơn mười lần loại kiếp nạn kia để hắn trùng sinh lại, nếu là hắn vượt qua toàn bộ thì thực lực bây giờ chẳng phải là rất đáng sợ?
Hoàng Cẩm Thiên trông thấy ánh mắt khinh bỉ kia của Thẩm Tường bắn tới, lắc đầu nói: "Không có khả năng a, ta làm sao lại liên tục hơn mười lần đều không độ kiếm được đây, ta không có kém cỏi như vậy a, ngươi chắc chắn là nhận lầm người, đừng có lại gọi ta là tiền bối."
Lão giả áo bào trắng vội vàng nói: "Ta tuyệt không nhận lầm, Bất Tử tộc chỉ còn lại một mình ngươi, mà Bất Tử tộc là không thể sinh sôi, trước đây các ngươi chỉ còn năm người, bốn người khác đều đã chết đi."
Hoàng Cẩm Thiên cười nói: "Trước đó đều nói Bất Tử tộc vĩnh hằng bất diệt, hiện tại còn nói bốn người khác đều đã chết, ngươi nói mò sao?"
Hoàng Cẩm Thiên có chút khó mà tiếp nhận chính mình liên tục thất bại hơn mười lần, đặc biệt là ở trước mặt tên đồ đệ Thẩm Tường này, tuy nói hắn bình thường vẫn luôn làm ra rất nhiều chuyện không thể diện, nhưng ở trong chuyện này hắn rất cần thể diện.
Lão giả áo bào trắng lắc đầu thở dài: "Tiền bối, người Bất Tử tộc là sẽ vĩnh hằng bất diệt, nhưng cái này cần có một cái tiền đề, chính là lúc Bất Tử tộc chỉ còn lại một người, bởi vì chỉ có Bất Tử tộc sử dụng Thiên Diễn thuật mới có thể giết chết Bất Tử tộc."
Thẩm Tường lập tức nghĩ tới chuyện rất tàn khốc, trong nội tâm Hoàng Cẩm Thiên cũng nhảy một cái, vội vàng hỏi: "Ý của ngươi nói là ta giết chết bốn tên tộc nhân khác?"
Lão giả áo bào trắng lắc đầu nói: "Không phải, ngươi chỉ giết chết một tên, bởi vì ở bên trong năm tên Bất Tử tộc các ngươi, có một tên đột nhiên nổi điên, định giết chết toàn bộ bốn người các ngươi, để cho chính mình vĩnh hằng bất diệt, cho nên hắn giết chết ba người khác trước, cuối cùng tìm tới ngươi, sau đó ngươi giết chết hắn."
Kết quả như vậy thì Hoàng Cẩm Thiên còn có thể tiếp nhận, khẽ gật đầu: "Loại cảm giác này thật khó chịu, quá khứ của ta vậy mà để người khác tới nói cho ta, ai da."
Lão giả áo bào trắng cười nói: "Tiền bối, ta nghe sư phụ ta nói, nếu như sau khi Bất Tử tộc độ kiếp thất bại nhiều lần, nếu như có một lần có thể thành công, trí nhớ trước đó và bộ phận lực lượng đều sẽ trở về, hơn nữa sau này cũng sẽ không còn có kiếp nạn như vậy."
Thẩm Tường vỗ bả cai Hoàng Cẩm Thiên, cười nói: "Sư phụ, ngươi thật là kém cỏi, hơn mười lần mà cũng không qua được, đáng đời phải trùng sinh nhiều lần như vậy, ha ha ha..."
Hoàng Cẩm Thiên lập tức giận tới tái mặt, tức giận gõ vào đầu Thẩm Tường một cái, nhưng lại phát hiện đầu của Thẩm Tường lại cứng rắn tới lạ thường, đánh tới tay hắn cũng có chút đau: "Tiểu quỷ, ta chẳng mấy chốc sẽ độ kiếp rồi, chờ ta vượt qua thì ngươi sẽ biết ta lợi hại tới mức nào, cánh cứng cáp rồi cho nên dám chế giễu ta hả."
"Tiểu bối, ngươi xưng hô như thế nào, trước kia chúng ta quen biết sao?" Hoàng Cẩm Thiên đã tiếp nhận thân phận của mình, tuy rằng hắn không mạnh bằng lão giả áo bào trắng trước mặt này, nhưng đối phương cũng đã gọi hắn là tiền bối, hắn cũng chỉ có thể cố mà thừa nhận.
"Vãn bối là Dịch Bạch Đông, không biết tôn tính đại danh của tiền bối?" Dịch Bạch Đông này thậm chí còn chưa biết tên của Hoàng Cẩm Thiên.
Hoàng Cẩm Thiên hỏi: "Trước kia ngươi không biết tên của ta sao? Trước kia ta tên gọi là gì?"
Dịch Bạch Đông lắc đầu: "Không biết, ngươi trước kia thần thần bí bí, chúng ta đều gọi ngươi là lão bất tử tiền bối."
Thẩm Tường cười nói: "Lão bất tử tiền bối, xưng hô này không tệ lắm."
Hoàng Cẩm Thiên lập tức trợn mắt lên, Thẩm Tường mới cười hì hì nói ra: "Sư phụ ta tên là Hoàng Cẩm Thiên, ngoại hiệu là lão phong tử, xem ra hắn thường xuyên nổi điên là bởi vì ký ức rối loạn của hắn mang tới a."
Dịch Bạch Đông nói với Thẩm Tường: "Ngươi và ta từng có ước định, phải ở lại Chí Tôn thần điện, hiện tại thời gian cũng sắp đến rồi, bây giờ thì trở về với ta đi."
Chuyện Thẩm Tường có được Lục Đạo Thần kính đã được Địa Ngục Ma Đế biết, chẳng mấy chốc thì chuyên về tới chỗ Vô Thượng lão ma, nếu như bị những Thần quốc kia biết được, chẳng mấy chốc sẽ có Thái Thần càng cường đại hơn tới bắt hắn, cho nên hắn bây giờ cũng rất muốn tiến vào bên trong Chí Tôn thần điện để tránh một chút.
"Được a, bây giờ đi luôn." Thẩm Tường đã chờ đợi không kịp, muốn lập tức đi tới Chí Tôn thần điện.
Dịch Bạch Đông nhìn về phía Hoàng Cẩm Thiên, hỏi: "Tiền bối, ngươi có muốn đi tới Chí Tôn thần điện ngồi một chút hay không? Ta có thể làm chủ, để ngươi nán lại ở bên trong Chí Tôn thần điện một đoạn thời gian."
Hoàng Cẩm Thiên cười nói: "Ngươi đã có lời mời, ta cũng không tốt từ chối, đi thôi."
P/S: Ta thích nào ... chương 2