Thẩm Tường đã rất quen thuộc đối với luyện chế Ngọc Tâm Thần đan, cho nên không có một chút cảm giác căng thẳng nào.
"Ngươi luyện chế Thần đan gì?" Lão giả hỏi, hắn trông thấy dược liệu Thẩm Tường không giống như là Cốt Cách Thần đan, cho nên hỏi.
"Ngọc Tâm Thần đan." Thẩm Tường mỉm cười, lão giả kia nhìn Phùng Vũ Khiết một chút, lập tức hiểu, hắn khẽ gật đầu.
Trước đây Phùng Vũ Khiết ở chỗ này chọn lựa đan phương, cũng là lão giả này ở bên cạnh, cho nên hắn biết Ngọc Tâm Thần đan là của Phùng Vũ Khiết, nếu như Phùng Vũ Khiết tiến hành khảo hạch Thần đan hạ phẩm cũng là luyện chế Ngọc Tâm Thần đan, như vậy Thẩm Tường bây giờ không thể luyện chế loại Thần đan này.
Mà bây giờ Phùng Vũ Khiết trực tiếp nhảy qua Thần đan hạ phẩm đi luyện chế Thần đan trung phẩm, như vậy để cho Thẩm Tường luyện chế cũng không có vấn đề, cũng không tính là trái với quy tắc.
"Tiểu cô nương, ngươi luyện chế Thần đan gì?" Lão giả trông thấy dáng vẻ khẩn trương của Phùng Vũ Khiết thì hiền lành cười nói với nàng: "Thả lỏng một chút."
"Tái Sinh Thần đan." Phùng Vũ Khiết nói.
"A, đây chính là một loại Thần đan trung phẩm rất không tệ, không chỉ để cho bộn phận thiếu hụt trên cơ thể tái sinh mà còn có thể để cho thần hồn bị hao tổn phục hồi như cũ." Lão giả hơi kinh ngạc, bởi vì đan phương này là của Phùng Vũ Khiết.
Thẩm Tường và Phùng Vũ Khiết đều đột nhiên cảm thấy lão giả phụ trách giám sát khảo hạch ở chỗ này có được nhiều lợi ích, bởi vì hắn có thể biết đan dược này dùng dược liệu gì đi luyện chế, tuy rằng không biết thời gian chính xác quy trình luyện chế như thế nào, nhưng ít ra hắn có hiểu biết đối với những đan phương này, chỉ cần hắn quyết tâm muốn đi nghiên cứu ở phương diện này thì có thể thu hoạch được đan phương.
"Được, ta kiểm tra xong, vấn đề không nhiều lắm, các ngươi có thể bắt đầu." Lão giả cười cười, sau đó trở về trên ghế bên tường trong mật thất ngồi xuống.
Thẩm Tường nhìn vào dược liệu của Phùng Vũ Khiết một chút, ngoại trừ mấy loại Thần dược ra còn có hai hộp lớn Thánh đan thượng phẩm, có hơn mấy trăm viên.
"Phùng tỷ, ta truyền Thiên Luyện thuật cho ngươi cũng không có pháp môn luyện chế Thần đan trung phẩm, ngươi tiếp theo định dùng phương pháp truyền thống đi luyện chế hay là dùng Thiên Luyện thuật?" Thẩm Tường truyền âm cho Phùng Vũ Khiết.
"Ta biết, cho nên ta mới muốn thử xem, nói không chừng ta có thể từ đó lĩnh ngộ ra pháp môn mới." Phùng Vũ Khiết trả lời, nàng ta lúc này đã thả lỏng hơn rất nhiều, không còn khẩn trương như trước đó, bởi vì Thẩm Tường ở ngay bên cạnh nàng, có thể làm cho nàng cảm thấy rất yên tâm.
Loại khảo hạch này không có thời gian ước thúc, cho nên Thẩm Tường dự định thả chậm tốc độ một chút để giúp đỡ Phùng Vũ Khiết.
Thẩm Tường là người luyện chế đầu tiên, Phùng Vũ Khiết thì sau khi tiến hành kiểm tra đầy đủ và chuẩn bị tâm lý mới bắt đầu.
Thẩm Tường trước đó đã luyện chế thành công ra ba lò Ngọc Tâm Thần đan, cho nên hắn bây giờ vừa luyện chế còn vừa mô phỏng nên thêm Chân Dương Kim tham vào như thế nào.
Trong lúc bất tri bất giác, Thẩm Tường đã tiến vào giai đoạn ngưng đan.
Lão giả kia nhìn thấy hai người bọn họ luyện đan, trên mặt tuy rằng rất bình tĩnh, nhưng trong lòng nghĩ tới rất nhiều chuyện, bởi vì hắn phát hiện phương pháp luyện đan của Phùng Vũ Khiết hoàn toàn khác biệt với lần trước, ngược lại giống với của Thẩm Tường, ngay từ đầu luyện đan, ném toàn bộ tất cả dược liệu vào bên trong lò đan.
Đan phương coi trọng nhất chính là thứ tự bỏ dược liệu vào cùng với thời gian phù hợp, đây mới là chỗ mấu chốt nhất của đan phương, cho nên coi như biết dược liệu tới phối chế cũng vô dụng.
"Qua nửa ngày." Thẩm Tường luyện chế xong, lần này hắn không thu dược khí, luyện chế ra được bốn viên Ngọc Tâm Thần đan.
Lão giả kia nhìn vào bốn viên Ngọc Tâm Thần đan trong lòng bàn tay, sợ hãi than nói: "Đây là Thiên Luyện thuật sao?"
Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Nhãn lực của trưởng lão rất tốt, đã bị ngươi nhìn ra được."
Lão giả thở dài, sau đó cười nói: "Ngoại trừ Thiên Luyện thuật ra thì rất khó làm được."
Phùng Vũ Khiết vẫn luôn rất bình tĩnh, Thẩm Tường cũng yên lòng, bởi vì điều này nói rõ nàng ta đã bớt lo lắng xem như rất thuận lợi, tiếp theo chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi là được rồi.
Lúc này Thẩm Tường còn ở lại trong mật thất này, hắn ngồi ở trên một cái ghế trong góc, nhắm mắt lại, bình tĩnh chờ Phùng Vũ Khiết hoàn thành.
Mà bên ngoài thì lại nhao nhao tới lật trời, ba huynh đệ họ Cố vén tay áo lên và cãi nhau với một đám lão giả tóc trắng xóa, thật giống như lúc nào cũng có thể cầm gạch lên choảng nhau vậy, tuy rằng đều cãi nhau mặt đỏ tới mang tai, nhưng bọn hắn từ đầu tới cuối đều không đánh nhau.
Lạc Thiên Quân dựa vào một tảng đá ở đại môn Đan Tâm các, xếp bằng ngồi dưới mặt đất, khoanh tay nhắm mắt lại, cảnh tượng làm cho long trời lở đất trước mắt kia giống như đã thành thói quen đối với hắn.
Hai ngày qua đi, ba huynh đệ nhà họ Cố đã trước trước sau sau chửi chạy mấy đám người quen biết cũ, mà lão giả chửi nhau với Cố lão đại còn chưa có đi, hắn từng nói phải chờ biết được kết quả của Phùng Vũ Khiết, Phùng Vũ Khiết mà luyện chế ra đan thì hắn sẽ dùng giá tiền gấp mười tới mua.
Thẩm Tường vốn tĩnh tọa ở trong mật thất, đột nhiên nghe thấy tiếng động yếu ớt, hắn mở to mắt, trông thấy lò đan của Phùng Vũ Khiết đang lắc lư rất nhỏ.
"Sắp ngưng đan sao." Thẩm Tường cau mày, trong lòng có chút khẩn trương lên, đây là lần đầu tiên Phùng Vũ Khiết sử dụng Thiên Luyện thuật để luyện đan, hơn nữa còn là Thần đan trung phẩm có độ khó luyện chế rất lớn, có thể kiên trì hai ngày, nói rõ nàng ta đã đi tới giai đoạn sau cùng.
Phản ứng của lão giả kia lại khác với Thẩm Tường, trong lòng của hắn là đang khiếp sợ, hắn cón thể xác định Phùng Vũ Khiết sử dụng cũng là Thiên Luyện thuật, sử dụng Thiên Luyện thuật luyện đan với tốc độ nhanh đến làm hắn kinh ngạc, lúc trước là Ngọc Tâm Thần đan của Thẩm Tường, chưa tới nửa ngày đã luyện chế xong.
Mà Phùng Vũ Khiết bây giờ đang luyện chế Thần đan trung phẩm cũng rất nhanh, nếu như là phương pháp luyện bình thường, tương đối nhanh thì cũng phải ba tới năm ngày mới có thể bắt đầu ngưng đan.
Phùng Vũ Khiết cũng không phải là lần đầu tiên luyện chế loại đan này, nàng ta trước kia cũng luyện chế qua hai lô, cho nên nàng vẫn tương đối quen thuộc đối với Tái Sinh Thần đan này, cho nên nàng có lòng tin lần khảo hạch này sử dụng Thiên Luyện thuật sẽ hoàn thành một cách thuận lợi.
Theo lò đan bắt đầu rung động, trên mặt ngọc Phùng Vũ Khiết cũng đều là mồ hôi trượt xuống, Thẩm Tường hiểu rất rõ đối với tình huống lúc này của nàng, hiện tại là thời khắc rất mấu chốt, nếu như Phùng Vũ Khiết có thể thành công bước qua thì như vậy chính nàng đối với việc nắm giữ Thiên Luyện thuật sẽ càng cao hơn, đối với nàng sau này sẽ có trợ giúp rất lớn với việc sử dụng Thiên Luyện thuật.
Trong chớp mắt hai canh giờ đã đi qua, lò đan dừng lắc lư, Phùng Vũ Khiết mở mắt, hít một hơi thật sâu, khuôn mặt vốn có chút tái nhợt cũng hiển hiện hai má đỏ ửng, Thẩm Tường vội vàng đi tới, nhẹ nhàng lau sạch lấy mồ hôi trên mặt nàng.
"Thành công không." Thẩm Tường cười hỏi.
"Đương nhiên là thành công rồi, rất thuận lợi." Phùng Vũ Khiết cười duyên nói, loại cảm giác thành công này để nàng ta rất vui vẻ, trong nội tâm nàng rất cảm kích Thẩm Tường, nàng ta bây giờ có thể khắc sâu cảm nhận được chỗ tốt mà Thiên Luyện thuật mang tới, nàng ta thành công dùng Thiên Luyện thuật luyện chế ra Tái Sinh Thần đan, nói rõ nàng ta bây giờ đã nắm giữ được Thiên Luyện thuật rất tốt.
Sau này sử dụng lại Thiên Luyện thuật đi luyện chế Thần đan khác sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Mở lò đan ra, bên trong có ba viên Tái Sinh Thần đan.
Trông thấy ba viên Thần đan này, lão giả kia hít sâu một hơi rồi thở ra, Tái Sinh Thần đan tuy rằng không phải Thần đan trung phẩm thượng đẳng, nhưng giá trị cũng ở khoảng trung đẳng, có thể bán với cái giá bảy tám chục vạn Thần Nguyên thạch, nếu như là phẩm chất thượng thừa thì như vậy bán được trăm vạn cũng có thể.
Một lò của Phùng Vũ Khiết ra ba viên, cái này đã lợi dụng đầy đủ tất cả dược liệu, loại phương pháp luyện đan này để lão giả kia không ngừng hâm mộ.
"Thiên Luyện thuật quả nhiên danh bất hư truyền." Lão giả cảm thán một tiếng: "Các ngươi đều thông qua được, đi với ta tới nơi chọn lựa đan phương."
P/S: Ta thích nào ... chương 4