Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1945 - Chương 1945 - Chiên Dương Biến Dị

Chương 1945 - Chiên Dương biến dị
Chương 1945 - Chiên Dương biến dị

Thẩm Tường trông thấy bên ngoài yên tĩnh như vậy thì biết bọn họ đang ngưng chiến, bằng không chửi nhau liên tục tầm vài ngày vài đêm thì đây chính là chuyện rất mệt mỏi.

Phùng Vũ Khiết mỉm cười lấy ngọc bài ra, ở trên có tiêu ký Đan Thần trung vị, cho nên nàng đã thông qua được khảo hạch, Thẩm Tường cũng lấy ngọc bài ra là Đan Thần hạ vị.

"Ha ha, thật qua, lão rùa đen, ngươi cũng đừng chơi xấu." Cỗ lão đại cười ha ha.

Cố lão nhị nói với Phùng Vũ Khiết: "Tiểu nha đầu, ngươi luyện chế là Thần đan trung phẩm gì, lấy ra, tên kia nói chỉ cần ngươi có thể luyện chế được vậy thì lấy giá gấp mười lần mua xuống."

Trưởng lão quản lý Đan Tâm các đi ra, cười ha ha nói: "Hắn nói như vậy thì cần phải nôn máu rồi, Thần đan trung phẩm mà tiểu nha đầu này luyện chế là Tái Tinh Thần đan, ít nhất giá trị hơn trăm vạn Thần Nguyên thạch."

Tái Sinh Thần đan quả thực có cái giá trị này, một số Thần đan hạ phẩm bình thường đã hơn mười vạn Thần Nguyên thạch, mà Thần đan trung phẩm thì gấp hơn sáu bảy lần Thần đan hạ phẩm chứ đừng nói là Tái Sinh Thần đan, công hiệu của Tái Sinh Thần đan rất không tệ, có thể đồng thời trị liệu thương tích trên thân thể và thần hồn.

"Là Tái Sinh Thần đan a." Cố lão đại kinh ngạc mà nói: "Nói như vậy lão rùa đen kia chẳng phải là phải bỏ ra hơn ngàn vạn Thần Nguyên thạch sao?"

Đây chính là con số lớn, ở dưới tình huống bình thường cũng chỉ có đường chủ mới có thể lấy ra được, loại Đan Thần thượng vị như đám người Cố lão đại này muốn lập tức lấy ra cũng không dễ dàng.

Phùng Vũ Khiết khẽ cười nói: "Đây là Tái Sinh Thần đan phẩm chất thượng thừa mà lần đầu tiên ta luyện chế ra tới, cho nên ta không có ý định bán, không có ý tứ."

Phùng Vũ Khiết tuy rằng cần Thần Nguyên thạch, nhưng nàng cũng không muốn làm khó xử người khác, ở trong mắt những lão giả này, nàng ta và Thẩm Tường đều là tiểu bối, bọn họ cũng không có tốt giống như Cố lão đại vậy.

Lạc Thiên Quân cười nói: "Hai người các ngươi cũng mệt mỏi rồi, nhanh đi về nghỉ ngơi một chút đi, đừng để ý tới lão gia hỏa ở nơi này, bọn họ nghỉ ngơi gần nửa ngày rồi lại muốn khai chiến."

Phùng Vũ Khiết nói như vậy, không thể nghi ngờ là hạ bậc thang cho lão giả kia, để trong lòng lão giả kia vô cùng cảm động, bởi vì Đan đường ở của hắn, thiên tài luyện đan sư trẻ tuổi trong đó đều rất cao ngạo, không làm người khác ưa thích chút nào, kém hơn nhiều so với Phùng Vũ Khiết.

Thẩm Tường và Phùng Vũ Khiết đi theo Lạc Thiên Quân rời đi, tiếp đó đám lão giả này sẽ còn tiếp tục chửi nhau ở chỗ này, đây chính là một loại phương thức "Ôn chuyện" đặc thù của bọn họ.

Trở lại trong Đan đường, Lạc Thiên Quân hỏi: "Các ngươi vừa rồi ở trong Đan Tâm các đều đã báo danh rồi chứ?"

"Báo danh rồi." Thẩm Tường gật đầu nói, Lão giả Đan Tâm các vừa rồi đã nhắc nhở bọn họ chuyện báo danh.

Mấy ngày trước, Thẩm Tường vừa có ý định tiến vào trong mật thất dưới lòng đất để luyện đan, nhưng hắn và Phùng Vũ Khiết lại đột nhiên bị Lạc Thiên Quân gọi đi Đan Tâm các, còn thuận tiện tiến hành khảo hạch luôn.

"Vậy thì các ngươi đi nghỉ ngơi đi." Lạc Thiên Quân phất phất tay: "Trong khoảng thời gian này cũng đừng gọi ta, ta cũng phải chuẩn bị một chút."

Thẩm Tường và Phùng Vũ Khiết khẽ gật đầu rồi trở về phòng tắm rửa đi ngủ.

Trước đó Thẩm Tường tiêu tốn không ít linh châu, hiện tại hắn và Phùng Vũ Khiết ở trong phòng vài ngày, làm ra hơn hai mươi viên, trong khoảng thời gian này hai người đều chung sống rất ngọt ngào, cả ngày quấn lấy nhau.

"Ta đi bán Ngọc Tâm Thần đan mà ngươi luyện chế, sau đó thu mua dược liệu của ta, Thần đan trung phẩm mà ta phải luyện chế kia còn thiếu một số đây." Phùng Vũ Khiết nhẹ nhàng vỗ vỗ vào khuôn mặt tuấn tú của Thẩm Tường, sau đó lách ra khỏi đôi bàn tay xấu còn đang không ngừng mân mê ngực nàng ta.

Phùng Vũ Khiết trông thấy Thẩm Tường đang dùng ánh mắt bốc lửa nhìn vào nàng ta, nàng ta khẽ hừ vãi tiếng rồi nhanh chóng chỉnh sửa quần áo, miễn cho Thẩm Tường nhịn không được lại giải quyết nàng ta ngay tại chỗ.

Trông thấy Phùng Vũ Khiết rời đi, Thẩm Tường hít sâu mấy hơi để lấy lại bình tĩnh cho mình, sau đó chạy vào trong mật thất dưới lòng đất bắt đầu luyện đan.

Hiện tại hắn phải luyện chế loại đan dược cải tiến kia, chính là trong đám dược liệu của Ngọc Tâm Thần đan thêm vào Chân Dương Kim tham, nếu như luyện chế thành công mà nói, ở bên trong loại Thần đan hạ phẩm chữa thương sẽ có công hiệu xem như cực kỳ tốt, có thể bán được không ít Thần Nguyên thạch một viên.

Thẩm Tường cảm thấy Thần đan hạ phẩm không phù hợp để hắn tăng thực lực lên, cũng chỉ có Cốt Cách Thần đan, mà Thần đan trung phẩm lại có một chút, chỉ là Thần đan trung phẩm luyện chế cũng không dễ, cần một đống lớn Thánh đan thượng phẩm tới làm vật liệu.

Mà linh châu hắn và Phùng Vũ Khiết hôn nhau tu luyện ra được, tốc độ phục chế cũng xem là tốt, có thể nhanh chóng sao chép ra Thần đan hạ phẩm, cho nên muốn kiếm được Thần Nguyên thạch một cách nhanh chóng vậy thì tốt nhất chính là luyện chế Thần đan hạ phẩm.

"Nếu như luyện chế thành công loại đan cải tiến này, sau đó ta muốn thu mua dược liệu Cốt Cách Thần đan là có thể được." Thẩm Tường ném một đống dược liệu vào bên trong.

Hắn đã hiểu rất rõ về dược liệu của Ngọc Tâm Thần đan, tuy nhiên bây giờ sau khi thêm Chân Dương Kim tham vào, ở dưới sự ảnh hưởng của Chân Dương Kim tham, đặc tính của dược liệu khác cũng sẽ có biến động, cho nên hắn vẫn phải cẩn thận một chút, tránh cho nhỡ đâu nổ lò, dù sao một viên Chân Dương Kim tham phải cẩn tới hai viên linh châu mới có thể sao chép ra được.

Những dược liệu vốn có cảu Ngọc Tâm Thần đan đốt luyện tới mức độ nào sẽ hiển hiện linh huyết mạch thì Thẩm Tường đã hết sức quen thuộc, hiện tại hắn chỉ cần cẩn thận để ý tới linh huyết mạch của Chân Dương Kim tham xuất hiện lúc nào là được rồi.

...

Sau khi Thẩm Tường và Phùng Vũ Khiết thông qua khảo hạch, làm luyện đan sư trẻ tuổi xuất sắc vừa mới gia nhập vào Đan đường không lâu, bọn họ nhận được sự chú ý, đặc biệt là Phùng Vũ Khiết, làm một nữ tử, không chỉ là Đan Thần trung vị, hơn nữa còn có thể luyện chế ra Tái Sinh Thần đan.

Loại Thần đan này rất nhiều lão Đan Thần đều đã nghe nói qua, nhưng không có đan phương, mà đan phương cũng tương đối lâu đời, chỉ có bên trong Thần quốc mới có, nhưng không có lưu truyền tới nơi này, cho nên điều này khiến một số lão Đan Thần cảm thấy tò mò.

Để rất nhiều lão Đan Thần cảm khái là, tính cách của Phùng Vũ Khiết rất tốt, vốn nàng ta có thể bán một viên Tái Sinh Thần đan được hơn ngàn vạn Thần Nguyên thạch, nhưng nàng lại không làm như vậy, hành động này làm cho người âm thầm tán thưởng, bởi vì ở bên trong ấn tượng của bọn họ, người trẻ tuổi xuất sắc bình thường đều rất kiêu ngạo.

Đương nhiên, chú ý Phùng Vũ Khiết nhất chính là những luyện đan sư trẻ tuổi của những Đan đường khác, bởi vì bọn hắn đã nghe được một số từ nghĩ làm bọn hắn mất hứng, hiện tại rất nhiều lão Đan Thần đều tán dương Phùng Vũ Khiết, chuyện này làm cho bọn hắn rất không thoải mái.

Bởi vậy, người trẻ tuổi của những Đan đường khác vốn định chỉ tham gia tổ Đan Thần hạ vị luyện chế Thần đan hạ phẩm, bây giờ đều thi nhau tới Đan Tâm các tiến hành khảo hạch Đan Thần trung vị, bởi vì bọn hắn muốn ở cùng một tổ với Phùng Vũ Khiết, đánh bại Phùng Vũ Khiết để chứng minh thực lực của mình mạnh hơn so với Phùng Vũ Khiết, để đám Đan Thần tán dương Phùng Vũ Khiết kia phải ngậm miệng.

"Chuyện gì xảy ra? Chân Dương Kim tham này không có linh huyết mạch?"

Thẩm Tường âm thầm lo lắng trong lòng, bởi vì Chân Dương Kim tham cũng hòa tan nhanh, linh huyết mạch còn chưa xuất hiện, thật sự nếu không xuất hiện, không thể bắt được linh huyết mạch của Chân Dương Kim tham hòa vào linh huyết mạch của những dược liệu khác, như vậy lô này coi như thất bại.

Nửa canh giờ trôi qau, Chân Dương Kim tham đã được luyện hóa thành dược linh khi và một chút dược bột, hiện lên màu vàng kim trôi nổi ở trong lò đan, nhưng đến bây giờ Thẩm Tường vẫn còn chưa phát hiện ra linh huyết mạch của nó.

Hắn từ khi sáng tạo ra Bản Nguyên luyện thì chưa từng gặp phải vấn đề như vậy, cho nên cũng không biết phải giải quyết như thế nào, hiện tại là tiến khó mà lui cũng khó.

"Chỉ có thể càng xâm nhập thêm đi tìm linh huyết mạch, lúc ta đốt luyện thì tốc độ đã đủ chậm, cũng không đốt ra linh huyết mạch, chẳng lẽ còn phải tiếp tục sao?" Thẩm Tường phỏng đoán trong lòng, tiếp tục dùng hỏa diễm đi đốt luyện những dược linh khí kia.

Ngay vào lúc hắn đốt cháy được một canh giờ, đám dược linh khí kia đột nhiên xảy ra biến hóa kỳ dị.

P/S: Ta thích nào ... chương 1

Bình Luận (0)
Comment