Chừng nửa canh giờ, có một tên nam tử đi tới tòa lầu các này, sau khi hắn đi vào thì trực tiếp đi tới bàn của mấy tên nam tử áo tím của Tử Yên Thần sơn kia ngồi xuống.
"Ngươi tới rất nhanh nha." Một tên nam tử áo tím nói, nam tử mặc áo tím này là người dẫn đầu mấy người này, thực lực cũng hơi mạnh.
"Có thể không nhanh sao, bởi vì ta cảm thấy rất hứng thú đối với chuyện của các ngươi, người mà các ngươi muốn điều tra ta đã tra được, hắn đúng là người của Chí Tôn thần điện chúng ta, hơn nữa còn là gia hỏa tương đối có bản lĩnh, hắn là một tên luyện đan sư, hơn nữa còn ở Đường thứ mười của Đan đường, có thể luyện chế ra Thần đan hạ phẩm." Nam tử kia nói ra: "Ta cũng là Đan đường, tuy nhiên ta ở Đường thứ ba, Đường thứ ba chúng ta so với Đường thứ mười thì có chút chênh lệch, chủ yếu là Đường thứ mười kia có Đường chủ quá lợi hại."
Thẩm Tường kinh ngạc, nam tử này lại là người của Chí Tôn thần điện, hơn nữa còn ở bên trong Đan đường, có lẽ là mấy tên luyện đan sư trẻ tuổi trong lời đồn kia, hắn lại có thể cấu kết lại với thế lực khác.
"Tên gia hỏa khác thì sao?" Nam tử mặc áo tím kia lại hỏi.
"Một tên khác là Quyền đường, tên là Tạ Ngạo, thực lực vẫn được, sau lưng của hắn cũng không có chỗ dựa gì, nếu như các ngươi muốn đi Chí Tôn thần điện tìm Thẩm Tường, vậy thì các ngươi vẫn là phải cân nhắc suy nghĩ cho thật kỹ, bởi vì Đường chủ Đường thứ mười rất đáng sợ." Người đệ tử Đường thứ ba kia nói.
Nam tử áo tím cười lạnh nói: "Bất kể như thế nào, chúng ta cũng phải làm thịt tiểu quỷ này, Triển Hi, chúng ta làm giao dị như thế nào, ngươi nghĩ biện pháp dẫn tiểu quỷ đó ra, chỉ cần có thể thành công dẫn hắn tới nơi mà chúng ta chỉ định, chúng ta sẽ cho ngươi một chút chỗ tốt."
Triển Hi mỉm cười: "Như vậy thì không có vấn đề, năm ngàn vạn Thần Nguyên thạch, các ngươi có chịu hay không?"
Năm ngàn vạn Thần Nguyên thạch cũng không phải số lượng nhỏ, nhưng nam tử áo tím này lại đáp ứng hết sức sảng khoái.
Thẩm Tường âm thầm nhớ kỹ "Triển Hi" cái tên này, trong lòng hắn âm thầm tức giận, gia hỏa này lại muốn bán hắn đi, hiện tại hắn đã biết được, tới lúc đó hắn đương nhiên sẽ không mắc lừa.
"Các ngươi có thể phải chờ, bởi vì hai tháng sau là Chí Tôn thần điện chúng ta tổ chức so tài, điểm ấy các ngươi đều biết, sau khi đi qua ta sẽ dẫn hắn ra, các ngươi trước tiên nói địa điểm cho ta, để ta tính toán nên như thế nào." Triển Hi nói.
Nói về những chuyện sau đó, bọn họ cảm thấy quan trọng hơn chon nên rời khỏi khách sạn này.
Thẩm Tường đã có được thứ hữu dụng, hắn cũng không ở lâu, đi ra tòa lầu các này, tiếp tục đi dạo ở trong thôn, hắn muốn tìm xem có Thần dược mà hắn cần hay không.
Trên đường đi, hắn bỗng nhiên trông thấy ở trên một quầy hàng có khuôn mặt quen thuộc, hắn lập tức đi tới.
"Lão bà bà ... Phỉ Phỉ nàng ta thế nào rồi?" Thẩm Tường nhìn thấy người quen này chính là bà bà của Hứa Linh Phỉ kia, trước đây bà bà này bán cho hắn Thần Ngẫu.
Thẩm Tường dịch dung qua, nhưng lão bà bà nghe được Thẩm Tường hỏi như vậy thì chẳng mấy chốc đã phản ứng lại, bà ta mỉm cười: "Nàng ta bây giờ rất tốt, nàng ta đang học bản sự ở trong Thần Huyền thiên trì."
"Lão bà bà, ngươi không đi theo nàng ta sao, một mình nàng ta có thể cô độc quá hay không?" Thẩm Tường cũng cười, hắn nhìn Thần dược trên quầy hàng của lão bà bà một chút, đều là một số Thần dược hạ phẩm bình thường.
"Mới đầu Phỉ Phỉ khóc tới rất lợi hại, tuy nhiên sau đó thì nàng ta đã thành quen, có đôi khi cần phải quyết định để nàng ta làm quen với loại cuộc sống này, bằng không sau này ta đi, nàng ta làm sao bây giờ." Lão bà bà cười ha ha: "Tiểu tử, ngươi coi trọng Thần dược gì, ta tặng cho ngươi."
Thẩm Tường lắc đầu nói: "Không, ta cần chính là Thần dược trung phẩm, thật không nghĩ tới lại gặp được ngươi ở chỗ này."
Lão bà bà cười nói: "Nơi này vốn chính là quê hương của ta, ta ở chỗ này sẽ rất an toàn, sau này Phỉ Phỉ có thời gian thì cũng sẽ về tới đây."
Nơi này chính là quê hương của bà ta, chẳng phải là nói bà ta chính là Thảo Mộc Tinh Linh, nói như vậy Hứa Linh Phỉ cũng là như vậy.
Nhưng trong lòng Thẩm Tường vẫn còn hoài nghi, nếu như lão bà bà này thật sự là Thảo Mộc Tinh Linh, thực lực của bà ta có lẽ là rất mạnh mới đúng, lúc trước Hứa Linh Phỉ cũng sẽ không bị đám người Trương Trác kia bắt lại.
"Lão bà bà, ta nghe nói người ở nơi này đều rất lợi hại, trông ngươi không giống a." Vẻ mặt Thẩm Tường tỏ ra nghi hoặc mà hỏi thăm.
"Ta trước kia cũng rất lợi hại, nhưng bởi vì xảy ra một số chuyện cho nên trở nên rất yếu, khi đó tâm tình của ta cũng rất không tốt cho nên mang theo Phỉ Phỉ rời khỏi nơi này." Lão bà bà khẽ thở dài một tiếng, trong mắt bao hàm lấy một loại ánh mắt đau thương.
Thẩm Tường không tiếp tục hỏi về chuyện này nữa, dù sao cũng là chuyện đau lòng của người ta.
"Lão già nhà ta trở về, hắn khá tốt, hơn nữa cũng rất lợi hại, nếu như gặp được hắn sớm một chút thì nói không chừng ta cũng không bị khi phụ." Lão bà bà nhìn vào đằng sau Thẩm Tường, trên mặt nở ra nụ cười ấm áp.
Nhìn ra được lão già trong miệng bà ta là bạn đời mới mà nàng ta mới tìm được.
Thẩm Tường xoay người nhìn lại, cái cằm thiếu chút nữa thì rớt xuống, lão già này lại là Hoàng Cẩm Thiên sư phụ của hắn.
Hoàng Cẩm Thiên trông thấy Thẩm Tường một mặt kinh ngạc, hắn cảm thấy có chút kỳ quái, bởi vì Thẩm Tường bây giờ là đang dịch dung, hơn nữa lại che giấu khí tức, Hoàng Cẩm Thiên không sử dụng Thiên Diễn thuật thì căn bản không nhận ra hắn.
"Tiểu Hồng, tiểu quỷ này là ai vậy." Hoàng Cẩm Thiên cười ha hả mà đi tới, lúc này hắn không còn loại dáng vẻ lôi thôi kia, nhìn rất tinh thần, ăn mặc rất sạch sẽ, một chút dáng vẻ điên điên khùng khùng cũng không có.
"Sư phụ, là ta." Thẩm Tường cười nghịch ngợm một tiếng: "Chúc mừng sư phụ, cuối cùng không còn là độc thân."
Lần này thì tới lượt Hoàng Cẩm Thiên ngây ngẩn cả người, trước kia đều là hắn xuất quỷ nhập thần đi tới bên cạnh Thẩm Tường, nhưng bây giờ tới lượt Thẩm Tường.
"Tiểu tử chết tiệt."
Hoàng Cẩm Thiên trông thấy Thẩm Tường, nhịn không được mắng một câu, đánh vào đầu của Thẩm Tường, thật giống như Thẩm Tường luôn luôn đánh vào đầu Tiêu Cừu vậy.
"Lão già, làm sao mà ngươi lại đánh người ta a, tiểu tử này đã cứu ta và Phỉ Phỉ." Lão bà bà trông thấy Hoàng Cẩm Thiên đánh Thẩm Tường thì lập tức gấp, lập tức chạy tới muốn mắng Hoàng Cẩm Thiên.
Hoàng Cẩm Thiên nhếch miệng: "Hắn là đồ đệ của ta, từ nhỏ ta đã từng dạy dỗ hắn gặp phải chuyện bất bình thì phải rút đao tương trợ, cho nên hắn cần phải cứu."
Lão bà bà có chút không hiểu, làm sao mà bọn họ vừa gặp mặt đã trở thành sư đồ, tuy nhiên nàng ta suy nghĩ một chút thì hiểu, Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên hóa ra sớm đã biết nhau.
Thẩm Tường lầm rầm trong lòng, Hoàng Cẩm Thiên lúc trước thế nhưng toàn dạy hắn một số ý đồ xấu, dạy hắn làm sao có thể âm người vân vân.
"Nàng ta là sư nương của ngươi, mau gọi." Hoàng Cẩm Thiên cười hắc hắc nói.
"Đồ nhi bái kiến sư nương." Thẩm Tường lập tức hành lễ.
"Tiểu Hồng, thu quán đi, trở về rồi hãy nói." Hoàng Cẩm Thiên đi tới giúp bà ta thu dọn quầy hàng, sau đó dẫn theo Thẩm Tường và lão bà bà rời đi.
Lão bà bà này tên là Diêu Hiểu Hồng, là quen biết với Hoàng Cẩm Thiên ở một tháng trước, khi đó Diêu Hiểu Hồng vừa mới trở về từ Thần Huyền thiên trì, trên đường đi gặp phải nguy hiểm, sau đó Hoàng Cẩm Thiên liền anh hùng cứu mỹ nhân, sau khi đỡ bà ta từ trên không trung quay vài vòng chóng mặt hạ xuống đất thì ngơ ngác mà nhìn nhau vừa gặp đã yêu, cuối cùng chiều theo lòng người cuối cùng thành thân thuộc rồi bọn họ trở thành một đôi bồ câu già...
Hoàng Cẩm Thiên trên đường đi rất đắc ý nói bản thân làm sao đánh lui vài con dị Thần thú cường đại kia.
Thẩm Tường vẫn luôn lo lắng Hoàng Cẩm Thiên gặp phải kiếp nạn gì đó kia, sau đó không độ qua được, Dịch Bạch Đông trước đó cũng đã nói kiếp nạn của Bất Tử tộc rất đáng sợ, Hoàng Cẩm Thiên trước đó đã dính mấy lần nhưng đều không thành công, cho nên dẫn tới đánh mất ký ức, tu vi phế sạch, nếu như hắn có thể vượt qua kiếp nạn tiến tới thì như vậy hắn có thể thu hoạch được ký ức mất đi trước đó.
P/S: Ta thích nào ... chương 2