Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 1987 - Chương 1987 - Có Thể Là Tình Địch

Chương 1987 - Có thể là tình địch
Chương 1987 - Có thể là tình địch

Tạ Ngạo trước đó từng cám chỉ với Thẩm Tường rằng hắn có chỗ dựa rất mạnh ở Chí Tôn thần điện, chuyện này Triển Hi cũng không biết, Triển Hi chỉ cho rằng Tạ Ngạo chẳng qua chỉ là một tên tiểu lâu la ở trong Quyền đường.

Thẩm Tường hiểu rõ, Quyền đường là thuộc về thế lực những Thần quốc kia, trưởng lão quản lý Quyền đường và Kiếm đường đều bán mạng cho những Thần quốc kia, Tạ Ngạo bây giờ ở Quyền đường, như vậy núi dựa của hắn có thể chính là trưởng lão Quyền đường hay không? Hắn tại sao lại có mối quan hệ với trưởng lão kia? Thẩm Tường rất tò mò đối với chuyện này, nhưng lại không dám hỏi.

"Bọn họ có thể phải đợi tới ngày mai mới tới a!" Thẩm Tường nói ra: "Ngày mai cửa hàng Đường thứ mười của chúng ta sẽ khai trương, nếu như ngày mai ta có thời gian thì ta sẽ tới xem!"

Mấy tên cường đạo Tử Yên Thần sơn kia đều khá hiểu rõ đối với hắn, hiện tại ngay cả chân dung của hắn đều đã biết, bởi vì Triển Hi và một tên đệ tử ở trong Tử Yên Thần sơn đều là hắn giết chết, cho nên hắn cũng không muốn gặp mặt với đám đệ tử của Tử Yên Thần sơn, hắn lo lắng sẽ tiết lộ một số chuyện.

Đương nhiên, mấy tên cường đạo này bị trừ bỏ đi hắn cũng rất cao hứng, bởi vì mấy tên này trước đó đã có ý định bắt lấy hắn, buộc hắn giao Thí Thần kiếm pháp và Thiên Luyện thuật! Mà kẻ sai khiến bọn họ làm như vậy thì chính là một trưởng lão của Tử Yên Thần sơn!

Tạ Ngạo nói ra: "Ta còn nghe thêm được tin tức, tối nay bọn họ sẽ tới, không có gì bất ngờ xảy ra, có lẽ là như vậy, ngươi có thể chờ vào lúc trời tối lại tới!"

Tạ Ngạo vừa rồi đã nhìn thấy Thẩm Tường và Phùng Vũ Khiết đi chung, hắn trước kia đã gặp mặt Phùng Vũ Khiết, chỉ có điều đó là chuyện thật lâu trước đây, hơn nữa Phùng Vũ Khiết lại dịch dung, hiện tại hắn căn bản không nhận ra Phùng Vũ Khiết.

Tạ Ngạo cũng có thể nhìn ra được quan hệ giữa Thẩm Tường và Phùng Vũ Khiết, Phùng Vũ Khiết đang cười cười nói nói với Lão thiết kê, điều này làm trong lòng hắn cũng âm thầm ngạc nhiên, Tạ Ngạo tới Chí Tôn thần điện đã có thời gian rất lâu, biết tính cách của Lão thiết kê, bản thân vừa keo kiệt, lòng dạ đen tối không nói, hơn nữa cũng rất ít khi cười cười nói nói với đệ tử trừ khi tìm hắn buôn bán.

Thẩm Tường nói ra: "Vậy trời tối ta lại tới, ta còn có chút việc phải làm, ta đi trước, cáo từ!"

Tạ Ngạo khẽ gật đầu với Thẩm Tường, sau đó nhìn Thẩm Tường đi về phía Lão thiết kê.

"Trưởng lão, truyền tống trận này lúc nào có thể xây xong?" Thẩm Tường muốn xác nhận lời nói của Tạ Ngạo có thực sự đúng Thiên Thần của Tử Yên Thần sơn tối nay sẽ tới hay không.

"Trước khi trời tối là có thể xây xong, ngươi muốn đi chỗ nào?" Lão thiết kê cười nói, Thẩm Tường đưa cho hắn một viên Đạo Tâm thạch, hắn đối với Thẩm Tường và Phùng Vũ Khiết vậy chắc chắn là không cần nói, giống như đối với thân nhân của mình vậy.

Phùng Vũ Khiết cười nói: "Trưởng lão hắn đã biết chuyện chúng ta mở cửa hàng, hắn nói sẽ tuyên truyền giúp chúng ta một chút, hơn nữa còn sẽ phái người trang trí sắp đặt cửa hàng giúp chúng ta."

Thẩm Tường vội vàng cảm kích nói: "Tạ ơn trưởng lão giúp một tay!"

"Khách khí cái gì!" Lão thiết kê đạt được Đạo Tâm thạch mà Thẩm Tường đưa tặng, hắn cũng không nói lung tung khắp nơi, bởi vì cái này lại mang tới thêm phiền phức cho Thẩm Tường.

Lão thiết kê vừa mới nói xong câu đó, một cơn gió mát bỗng nhiên thổi tới, Thẩm Tường lập tức giật mình, cơn gió này hắn rất quen, chính là Tiêu Trường Nhạc!

Tiêu Trường Nhạc là Điện chủ của Lục Đạo thần điện, Phùng Vũ Khiết và Lạc Thiên Quân đều biết Tiêu Trường Nhạc này, lần trước Tiêu Trường Nhạc cũng đã nói hắn sẽ tới Chí Tôn thần điện, hiện tại truyền tống trận cũng chưa kiến tạo xong, hắn đã đi tới.

"Là gia hỏa này! Không nghĩ tới hắn thật tới, ta còn tưởng rằng Điện chủ nói đùa thôi!" Lão thiết kê nhìn vào một cái phương hướng, lẩm bẩm, xem ra hắn cũng biết Tiêu Trường Nhạc này.

Phùng Vũ Khiết truyền âm cho Thẩm Tường: "Có phải Tiêu Trường Nhạc tới hay không? Mặc dù trôi qua rất nhiều năm, nhưng cỗ khí tức này lại rất quen!"

Tiêu Trường Nhạc là đệ tử mà Cửu Thần Vương bồi dưỡng trọng điểm, cho nên Tiêu Trường Nhạc cũng biết Phùng Vũ Khiết.

"Chính là gia hỏa này, hắn làm Điện chủ Lục Đạo thần điện, nhưng luôn luôn xuất quỷ nhập thần, không có phong phạm của cường giả một chút nào." Thẩm Tường oán trách: "Lần trước cái tên này giống như quỷ vậy làm ta sợ!"

Phùng Vũ Khiết và Thẩm Tường trở về cửa hàng, Thủy Băng Nhan kéo tay Phùng Vũ Khiết, nhìn vào một phương hướng, cái hướng đó chính là hướng mà Lão thiết kê vừa nhìn vào, Tiêu Trường Nhạc có lẽ là ở đằng đó.

"Băng Nhan, ngươi nhìn bên đó làm gì?" Phùng Vũ Khiết đã đoán được Thủy Băng Nhan cảm ứng được sự tồn tại của Tiêu Trường Nhạc, nhưng nàng còn muốn xác định một chút.

"Bên kia có một gia hỏa rất mạnh, có điều hắn không có ác ý đối với chúng ta, cho nên chúng ta không cần sợ hắn!" Thủy Băng Nhan chớp chớp sau đó không để chuyện này vào trong lòng.

Phùng Vũ Khiết cười duyên nói: "Thẩm Tường, nếu như Tiêu Trường Nhạc này biết ta đã trở thành nữ nhân của ngươi, có thể sẽ ăn dấm, ngươi cần phải chuẩn bị sẵn sàng!"

Thẩm Tường giật mình một chút: "Gia hỏa này đã từng truy cầu ngươi?"

Phùng Vũ Khiết thè lưỡi, vểnh cái miệng lên, dịu dàng nói: "Trông phản ứng của ngươi này, nói vậy giống như ta không có người truy cầu vậy! Ngươi cần phải biết rằng, ta là Cửu Thiên thần nữ, nam nhân muốn lấy được ta có rất nhiều a!"

Thẩm Tường cười thầm: "Vậy thì thế nào, ngươi cuối cùng còn không phải của ta sao? Cứ để cho bọn họ gặp quỷ đi thôi!"

Phùng Vũ Khiết nhếch miệng: "Những gia hỏa kia có không ít đều là kẻ rất mạnh, ngươi muốn cho bọn họ đi gặp quỷ cũng không đơn giản, ví dụ như Tiêu Trường Nhạc này, hiện tại chính là Điện chủ Lục Đạo thần điện!"

Thủy Băng Nhan hỏi: "Thẩm đại ca, các ngươi nói Tiêu Trường Nhạc, có phải người này hay không?" Nàng ta nói xong giang tay ngọc ra, trong lòng bàn tay mịn màng của nàng nhô lên một đoàn nước, đoàn nước này chẳng mấy chốc đã biến thành một người nhỏ, người nhỏ này có mái tóc dài phiêu dật, cử chỉ ưu nhã, trong tay cầm ống sáo, chính là Tiêu Trường Nhạc rất anh tuấn kia!

"Chính là tên này!" Thẩm Tường cười nói: "Băng Nhan, ngươi thật lợi hại, ngươi đã trông thấy hắn rồi?"

"Ừm, bên trong thiên địa giây phút nào cũng có hơi nước mà mắt người không thấy được, ta thông qua những hơi nước này là có thể trông thấy mọi thứ xung quanh." Thủy Băng Nhan khẽ gật đầu.

Nàng ta thế nhưng là đạo linh, trời sinh đã nắm giữ Băng Thủy pháp tắc!

"Thẩm đại ca, có phải ngươi muốn đối phó gia hỏa này hay không? Nếu như hắn khi dễ ngươi, ta sẽ đánh hắn giúp ngươi!" Thủy Băng Nhan nói ra: "Ta đánh thắng được hắn."

Vừa rồi Thủy Băng Nhan nghe được lời đối thoại giữa Thẩm Tường và Phùng Vũ Khiết, cho nên mới sẽ nói như vậy, bởi vì nàng ta từ đó nghe ra Thẩm Tường có kẻ địch cường đại!

Điều này làm cho Thẩm Tường và Phùng Vũ Khiết có nhận thức mới đối với thực lực của Thủy Băng Nhan, có thể đánh được Điện chủ Lục Đạo thần điện cái này thế nhưng là rất khó lường!

"Như vậy sao, tạm thời còn chưa cần! hắn cũng không phải là kẻ địch của ta!" Thẩm Tường sờ lên mặt ngọc của nàng, cười cười: "Băng Nhan, ngươi có thực lực cường đại cũng không nên lạm sát kẻ vô tội, ta nghĩ ngươi có lẽ có thể phận biệt ra được ai là người tốt ai là người xấu đi!"

Thủy Băng Nhan vội vàng nói: "Ta có thể phận biệt ra được, Thẩm đại ca chính là người tốt!"

Thẩm Tường thỏa mãn gật đầu cười nói: "Không tệ!"

Phùng Vũ Khiết lắc đầu, Thẩm Tường không sai là người tốt, nhưng có đôi khi lại giống như là ác ma.

Bọn họ đang đi trên đường trở về cửa hàng, lại gặp được Lạc Thiên Quân, mà Lạc Thiên Quân giống như cũng đang tìm bọn hắn.

"Vừa đúng gặp được các ngươi! Tiêu Trường Nhạc kia tới, chúng ta đi gặp hắn một chút, ta có đoạn thời gian không gặp gia hỏa này." Lạc Thiên Quân cười nói.

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment