Nguyệt Nhi đi, chính nàng cũng không biết dùng phương thức gì đi làm những chuyện mà nàng ta muốn làm kia, tuy nhiên nàng ta đã có phương hướng.
"Nàng ta sẽ làm thế nào?" Phùng Vũ Khiết nhìn vào Thẩm Tường, ở chỗ này, chỉ có Thẩm Tường tiếp xúc với Nguyệt Nhi là lâu nhất.
Thẩm Tường nhìn ngoài cửa sổ, nhìn vào phương hướng Nguyệt Nhi biến mất, thở dài một tiếng: "Tinh Nguyệt, ta cảm thấy nàng ta chính là liên kết với tinh nguyệt thành một thể thống nhất, tinh nguyệt dựng dục nàng ta, tinh nguyệt chính là tất cả của nàng, trí nhớ của nàng tuy rằng đã bị những lão khốn kiếp kia xóa khỏi thần hồn, nhưng tinh nguyệt bên trong bầu trời nhất định sẽ giữ lại cho nàng, đây chỉ có chính nàng biết nên làm như thế nào."
Thủy Băng Nhan ưu buồn nhìn vào không trung: "Nguyệt Nhi nhất định sẽ không có chuyện gì, ta muốn bảo vệ nàng ta."
Thẩm Tường sờ lên đầu của nàng, cười nói: "Băng Nhan, mỗi ngày ngươi đều đang mạnh lên, chính ngươi chỉ sợ cũng không biết đi, cố gắng vận dụng lực lượng cường đại của chính mình, thiên địa ban cho ngươi lực lượng cường đại như vậy thì có lẽ ngươi phải hiểu lực lượng của mình khát khao cái gì."
Thủy Băng Nhan khẽ gật đầu, ghi nhớ vào trong lòng.
Bạch Hổ cười nói: "Thẩm Tường, không nghĩ tới lâu như vậy không gặp ngươi càng ngày càng trưởng thành hơn, tuy nhiên ngươi vẫn còn thích gây chuyện như trước."
Thẩm Tường cười hắc hắc: "Ta chỉ đi làm chuyện mà ta cảm thấy đúng đắn, Bạch Hổ tiền bối, ngươi có lẽ còn chưa biết tại sao ta đối lập với Vương tử Thần Sư đi, chính hắn đoán chừng cũng sẽ không nói chuyện này ra."
"Quả thực không biết, tiểu tử ngươi mặc dù có tiềm lực đáng sợ, nhưng bây giờ cũng không phải là thời điểm có thể đối lập với Vương tử Thần Sư, nói một chút xem." Bạch Hổ nói.
"Hắn giết Tề Viêm, sau khi Tề Thí biết được đi tìm hắn, Tề Thí thiếu chút bị giết, ta cứu được Tề Thí, hắn phái Ngân Sư bắt ta." Thẩm Tường nói tới rất nhanh rất đơn giản, sau khi Bạch Hổ nghe được, vẻ mặt đột nhiên thay đổi, vô cùng tức giận.
Chu Tước vội vàng vỗ vỗ bờ vai của hắn, để hắn đè nén lửa giận trong lòng xuống, nếu không sẽ tạo ra oanh động không nhỏ ở chỗ này.
"Tề Viêm cũng không phải là hoàn toàn chết đi..."
Bạch Hổ hít một hơi thật sâu, cắt ngang Thẩm Tường: "Kể lại chuyện này một cách kỹ càng cho ta nghe."
Một lát sau, Bạch Hổ và Chu Tước đều đã hiểu rất rõ đối với chuyện này, bao gồm chuyện lúc Vương tử Thần Sư ở Tụ Anh thần thành bị Mục Thần người Điện chủ này đuổi đi.
"Ta sẽ đi tìm Điện chủ Chí Tôn thần điện, đến lúc đó Vương tử Thần Sư lại tới đây, tuyệt đối không nên xuất thủ, ta muốn tự tay làm thịt tên hỗn đản này." Bạch Hổ nhìn Chu Tước một cái, Chu Tước khẽ gật đầu đối với hắn, hắn hiển nhiên là chuẩn bị tiến hành một trận chiến đấu không thèm để ý tới cái gì, mà Chu Tước cũng rất ủng hộ hắn.
Thẩm Tường thở dài: "Thực lực của ta bây giờ có hạn, tới lúc đó cũng không giúp được một tay."
Bàn tay to của Bạch Hổ khoác lên trên bờ vai Thẩm Tường: "Ngươi cứu được Tề Thí, đã đủ."
Phùng Vũ Khiết hỏi: "Bạch Hổ tiền bối, ngươi và Tề Thí Tề Viêm có quan hệ giống như không tầm thường a."
"Sau khi Cửu Thần Vương để cho chúng ta sống lại, Tề Thí là đồ đệ của ta, Tề Viêm cũng là ta nhìn mà lớn lên, mà thời đại Cổ Thần, bọn họ là huynh đệ mà ta kết bái, ta là đại ca của bọn hắn."
Bạch Hổ nắm chặt nắm đấm, có mấy lần hắn thiếu chút nữa không khống chế nổi tâm tình của mình mà phát tiết ra ngoài tại chỗ này, nhưng sau khi Chu Tước trấn an thì đều có thể tỉnh táo lại.
Trời đã tối hoàn toàn, bên truyền tống trận kia truyền đến từng đợt không gian ba động, đang có rất nhiều người truyền tống tới.
Thẩm Tường đứng ở bên cửa sổ, nhìn qua phương hướng quảng trường có đèn đuốc sáng trưng, bên kia có trận trận âm thanh náo nhiệt.
"Ta đi qua nhìn một chút." Thẩm Tường nói ra: "Ta lo lắng Tạ Ngạo cái tên này không ứng phó nổi."
"Ta thì không đi được, ta và Băng Nhan ở lại nơi này đi." Phùng Vũ Khiết nói.
. . .
Bạch Hổ đã bình tĩnh rất nhiều, hắn và Chu Tước đi theo Thẩm Tường bước nhanh tiến về quảng trường truyền tống ở đằng trước.
"Tạ Ngạo, cái tên này lúc trước tên là Tà Đế, không nghĩ tới hắn còn sống, còn tới tận nơi này, tuy rằng hắn tu luyện công pháp và lực lượng rất tà môn, nhưng hắn và Tề Thí thế nhưng là hảo hữu." Sau khi Bạch Hổ từ trong miệng Thẩm Tường biết được chuyện về Tạ Ngạo thì cảm thấy rất ngoài ý muốn.
Tạ Ngạo là nhân loại, hơn nữa không giống đám người Bạch Hổ những thú loại thời đại Cổ Thần này có thể thức tỉnh ký ức và lực lượng, cho nên Tạ Ngạo bây giờ cũng không có mạnh như đám người Tề Thí vậy.
Trong quảng trường rất náo nhiệt, đang đứng xem gì đó, hiển nhiên đều là đang xem náo nhiệt.
Thẩm Tường vừa tới đã nhìn thấy Tiêu Cừu đứng ở trong ban công trên một tòa lầu bên cạnh quảng trường, quan sát say sưa ngon lành.
Tiêu Cừu thế nhưng là cháu rể của Chúc Hướng Viễn, hơn nữa lại là hạt giống tốt của Đại Lực Thần tộc, địa vị tự nhiên không tầm thường, coi như xem náo nhiệt thì cũng có được vị trí tốt hơn so với người khác.
"Chúng ta tới đó." Thẩm Tường chỉ chỉ tiến lên tầng thứ năm của tòa nhà, hắn nói là tới tìm Tiêu Cừu, người ở cổng lập tức để hắn đi vào.
"Tiểu tử, xem rất thoải mái nha." Thẩm Tường vỗ vỗ cái đầu trọc của hắn, cười nói.
Tiêu Cừu trông thấy đi theo Thẩm Tường tới còn có hai người, hắn trông thấy hai khuôn mặt này lại rất quen thuộc thì hơi kinh hãi, sau đó vội vàng hô: "Bạch Hổ tiền bối, Chu Tước tiền bối."
Trước đây lúc Tiêu Cừu ở Hàng Long môn, chỉ gặp qua Bạch Hổ và Chu Tước, mà hắn có được Đại Lực huyết mạch, cũng có phần được Bạch Hổ và Chu Tước để ý.
"Hảo tiểu tử, trở nên rất lợi hại nha, đang xem náo nhiệt gì thế." Bạch Hổ cười nói.
"Gia hỏa gọi là Tạ Ngạo thật cuồng, vừa rồi một kiếm của hắn đã giết chết bốn tên đệ tử Tử Yên Thần sơn, hiện tại trưởng lão Tử Yên Thần sơn đã bắt được hắn, nhưng không dám giết hắn, kỳ quái, trưởng lão Chí Tôn thần điện chúng ta tại sao còn không ra." Tiêu Cừu nói.
Trưởng lão Chí Tôn thần điện đều được Mục Thần triệu tập lại để họp, bởi vì câu nói hung ác mà Vương tử Thần Sư hôm nay nói, bọn họ phải làm chuẩn bị cho tốt.
"Các trưởng lão đều đang họp, động tĩnh nơi này không phải quá lớn, bọn họ có lẽ sẽ không phát giác ra được, chúng ta nhanh lên một chút đi, để tránh Tạ Ngạo bị trọng thương." Thẩm Tường vội vàng nói, hiện tại xuất thủ thế nhưng là trưởng lão Tử Yên Thần sơn, hơn nữa Tạ Ngạo cũng đã bị hai tên trưởng lão của đối phương phong cấm, không cách nào động đậy.
Trưởng lão Tử Yên Thần sơn cũng không dám làm loạn, dù sao thực lực của Tử Yên Thần sơn có cách biệt quá xa đối với Chí Tôn thần điện, mà bọn họ đối với hành vi cướp giết người của mấy tên đệ tử kia của mình ở bên ngoài kia cũng có biết được, xung quanh chắc chắn đều có kẻ thù.
Thẩm Tường từ trên lầu bay thẳng lướt xuống, đáp xuống trong quảng trường, hắn quát lớn đối với mấy tên trưởng lão Tử Yên Thần sơn kia: "Các ngươi dựa vào cái gì bắt người?"
Trông thấy trưởng lão này của Tử Yên Thần sơn, trong đầu Thẩm Tường đột nhiên hiện ra ký ức đạt được từ tên cường đạo áo tím mà hắn xử lý trước đó, chính là trưởng lão này sai khiến mấy tên cường đạo áo tím này bắt hắn.
Trưởng lão Tử Yên Thần sơn này biết hắn là Thẩm Tường, cũng biết hắn có được Thí Thần kiếm pháp và Thiên Luyện thuật, hắn nói cho mấy tên đệ tử thường xuyên cướp bóc ở bên ngoài kia, để bọn hắn lưu ý thêm về Thẩm Tường, chỉ cần vừa gặp phải là sẽ bắt đi mà không từ thủ đoạn nào.
P/S: Ta thích nào ... chương 1.