Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2007 - Chương 2007 - Tinh Nguyệt Địa Ngục

Chương 2007 - Tinh Nguyệt Địa Ngục
Chương 2007 - Tinh Nguyệt Địa Ngục

Thẩm Tường có phát hiện trọng đại, nhưng hắn cũng không lơ là, vẫn cảnh giác với Vu Thương kia, ngay vào lúc hắn tới gần trung tâm vòng xoáy nơi này, hắn cảm nhận được có cái gì đó tiến vào trong lĩnh vực cảm ứng không gian của hắn, nơi này ngoại trừ Vu Thương thì không có người nào khác.

Vu Thương đang tới, Thẩm Tường lập tức biến thành một tảng đá màu đen.

"Ai ở chỗ này, tuy rằng ngươi ẩn tàng rất khá, nhưng ta đã phát hiện ngươi." Vu Thương chẳn mấy chốc đã tới đây, nhưng hắn lại không phát hiện chút gì.

Hắn xác định không phải là ảo giác, vừa rồi hắn đã cảm ứng được một cỗ khí tức ba động.

Vu Thương này đột nhiên trở nên cẩn thận như vậy cũng nằm trong dự liệu của Thẩm Tường, cho nên hắn không cảm thấy kinh ngạc, lúc này hắn đã biến thành tảng đá nằm yên tĩnh ở trên mặt đất, Vu Thương cũng không phát hiện được hắn.

Hiện tại Thẩm Tường đã tới gần trung tâm vòng xoáy lực lượng tinh thần, Vu Thương tuy rằng tới đây nhưng không phát hiện vòng xoáy kia.

"Chẳng lẽ là ta cảm ứng sai." Vu Thương lẩm bẩm, nhìn xung quanh, xung quanh nơi này đều một mảnh bằng phẳng, không cách nào ẩn tàng, hơn nữa có một số khí tức của những người khác, hắn cũng có thể cảm ứng được rõ ràng.

Vu Thương bay tới nơi khác đi dò xét, Thẩm Tường lại biến thành tảng đá nhỏ hơn, khống chế chính mình trôi nổi chậm rãi đi tới vòng xoáy kia.

Không bao lâu, Thẩm Tường đã tới trung tâm của vòng xoáy kia, sau khi tới đây, chỉ cần đi cảm ứng tỉ mỉ là có thể phát hiện đang có lực lượng tinh thần yếu ớt đang bị thứ gì ở phía dưới hấp thu từng chút một.

Ngay vào lúc Thẩm Tường có ý định đi xuống, Vu Thương lại bay trở lại, hắn giống như cũng phát hiện cái gì đó.

"Khó trách vừa rồi ta cảm thấy bên này có động tĩnh, hóa ra lực lượng tinh thần nơi này đang được thứ gì ngưng tụ, chỉ là bỏi vì rất yếu, cho nên trước đó ta mới không phát hiện." Vu Thương hạ xuống mặt đất, ngưng lông mày nhìn vào giữa vòng xoáy.

Nơi này thật ra thì không có cái gì, chỉ có điều Thẩm Tường dùng Đạo Tâm nhãn có thể trông thấy lực lượng tinh thần nơi này đang di chuyển, mà Vu Thương thì thông qua cảm ứng phát hiện.

Cuối cùng vẫn bị Vu Thương phát hiện, Thẩm Tường thầm mắng trong lòng, hiện tại Vu Thương ở ngay bên cạnh hắn, mà Vu Thương cũng không biết ở bên cạnh chân của hắn đang có một khối đá do người biến thành.

Lòng bàn tay của Vu Thương hướng về phía vòng xoáy kia, ngưng ra một luồn ánh sáng trắng, sau khi ầm một tiếng thì cả vùng đất run rẩy, đất đá bay lên, nơi này cũng đổi thành một cái hố lớn rất sâu.

Thẩm Tường vội vàng thuấn di tới không trung, lúc này hắn từ không trung quan sát, chỉ nhìn thấy trong cái hố sâu kia có một phiến đá hình tam giác, ở trên có linh văn đang tỏa ra ánh sáng nhỏ yếu.

Sau khi phiến đá này lộ ra, lượng lớn lực lượng tinh thần điên cuồng tràn vào bên trong phiến đá này, khiến cho linh văn ở trên phiến đá hình tam giác này tỏa ra ánh sáng càng mãnh liệt hơn.

"Tinh Thần Địa Ngục..." Vu Thương kinh ngạc hô lên, hơn nữa trên mặt còn đầy vẻ sợ hãi.

Thẩm Tường cũng cảm thấy có chút không ổn, trông thấy Vu Thương nhanh chóng chạy trốn, hắn cũng lập tức thuấn di, Vu Thương cường đại như vậy vậy mà cũng sợ hãi thứ này, có thể thấy được phiến đá đó vô cùng nguy hiểm.

Ngay vào lúc hai người bọn hắn chạy trốn, đột nhiên cảm ứng được mình bị lực lượng gì đó hút vào.

Cũng vào lúc này, Thẩm Tường biến thành tảng đá không biết làm sao lại biến trở về hình người.

"Ngươi là ai." Vu Thương nhìn thấy Thẩm Tường, bởi vì hắn bây giờ đang cùng Thẩm Tường bị hút vào phiến đá hình tam giác kia.

Thẩm Tường không trả lời, mà là ra sức thôi động lực lượng lục đạo, để cho mình nhanh chóng thoát khỏi cỗ lực hút này, bởi vì nếu tiếp tục bị hút thì hắn sẽ bị tảng đá kia chiếm đoạt.

"Con vật nhỏ kia có phải là ngươi cứu đi hay không, bản lĩnh ẩn nấp thật là cao mình, vẫn ở bên cạnh ta vậy mà ta không phát hiện, ngươi đừng vùng vẫy, chúng ta chắc chắn sẽ bị hút đi vào." Vẻ mặt Vu Thương trở nên dữ tợn: "Tuy rằng bị hút vào nhưng sẽ không chết, nhiều lắm chỉ là bị vây ở bên trong, tuy nhiên ở trước khi đi vào, ta phải làm thịt tiểu quỷ này mới được."

Vu Thương giơ tay lên, đánh một luồng ánh sáng trắng cường đại về phía Thẩm Tường, lúc bay vụt tới, Thẩm Tường cảm ứng được cỗ khí tức nóng bỏng đó, không thể không hoảng sợ.

Nhưng là, cỗ lực lượng này lại mới chỉ bay tới nửa đường đã được phiến đá tam giác kia hút đi.

Thẩm Tường thở phào một hơi, hắn không hiểu rõ một chút nào đối với phiến đá kia, chỉ biết Vu Thương vừa rồi gọi là "Tinh Thần Địa Ngục."

Phiến đá hình tam giác hấp thu cỗ lực lượng mà Vu Thương vừa đánh ra kia, sinh ra lực hấp càng mạnh mẽ hơn, khiến cho Thẩm Tường và Vu Thương bị lực hút kia nhanh chóng lôi kéo tới.

Lúc tới gần phiến đá kia, mắt Thẩm Tường tối sầm lại, sau đó thì xuất hiện ở một thế giới có bầu trời tối tăm mờ mịt.

Phiến đá hình tam giác sau khi thôn phệ Vu Thương và Thẩm Tường thì hút đá vụn và đất đai ở xung quanh tới, chôn giấu chính mình ở sâu dưới mặt đất một lần nữa, thật giống như có linh tính vậy.

"Lão hỗn đản, nếu không phải ngươi bạo lực như vậy đánh ra đồ chơi kia, chúng ta cũng sẽ không đi tới loại nơi quỷ quái này." Sau khi Thẩm Tường tới đây, phát hiện lực lượng lục đạo của chính mình căn bản là không có cách rời khỏi cơ thể, chỉ cần rời khỏi thân thể thì sẽ lập tức bị hút đi, như vậy khiến cho lực lượng của hắn giảm đi nhiều.

Vu Thương cũng là như thế, hắn là Tinh Nguyệt Thần tộc, tu luyện tự nhiên là lực lượng tinh nguyệt, cũng rất cường đại, hơn nữa hắn còn là Thái Thần, có khoảng hai mươi cái thần cách, lực lượng tinh nguyệt bên trong Thần Hải thì rất mênh mông, nhưng bây giờ vô luận là hắn cố gắng thế nào, lực lượng tinh nguyệt một khi rời khỏi thân thể của hắn thì sẽ mất đi khống chế, toàn bô chui vào đất dưới chân, nếu như lượng lớn lực lượng tinh nguyệt trong Thần Hải xuất hiện tại thân thể cũng sẽ bị rút ra, ở chỗ này hắn căn bản là không có cách nào sử dụng được lực lượng tinh nguyệt cường đại kia của chính mình.

"Tiểu quỷ nhân loại, ngươi đến cùng có lai lịch gì, sau khi cứu vật nhỏ kia đi lại còn quay lại tìm thứ gì giấu ở đây, vật nhỏ kia tới cùng nói cho ngươi bí mật gì." Vu Thương lúc này cũng rất tức giận, hắn cách Thẩm Tường có hơn mười trượng, lúc hắn hỏi thăm đã nhanh chân phóng tới Thẩm Tường.

Vu Thương không thể sử dụng lực lượng tinh nguyệt cường đại của hắn, nhưng hắn lại hết sức tự tin đối với lực lượng thân thể của mình, lúc này hắn lao tới với tốc độ cũng thật nhanh, như gió bay vút tới, một cái tay giống như là ứng trảo có lực rất mạnh mẽ, nhanh như chớp bỗng nhiên chụp vào cổ họng của Thẩm Tường.

"Con rùa già." Thẩm Tường cười lạnh một tiếng, nắm đấm của hắn mạnh như sét đánh, Chí Tôn thần cốt để thân thể của hắn có được lực lượng cường đại hùng hậu, phản ứng của hắn cũng rất nhanh, lắc mình một cái tránh đi, nắm đấm nện vào trên mặt của Vu Thương.

Phanh, nắm đấm của Thẩm Tường rất hung ác, từ một bên hung hăng vọt tới trên bộ mặt khô gầy kia của Vu Thương, tung ra tiếng vang chấn động, răng của Vu Thương cũng bị đánh bay mấy cái, máu tươi điên cuồng phun bay ra ngoài.

Vu Thương tuyệt đối không nghĩ tới thân thể nhân loại này của Thẩm Tường vậy mà lại cường tráng như vậy, có được lực lượng như vậy, hắn rất ít khi xảy ra chiến đấu với nhân loại, bình thường cũng đều là cùng thú loại, cho nên trong mắt hắn, thân thể của nhân loại yếu hơn rất nhiều lần so với thú loại, đây chính là chuyện mà thú loại cho rằng là đương nhiên.

Mà bây giờ, công kích nhanh như vậy của Vu Thương lại bị Thẩm Tường tránh đi, trong lúc tránh đi Thẩm Tường còn đồng thời cho hắn một quyền mạnh, loại phản ứng này ở trong mắt Vu Thương mà nói thì không phải là nhân loại mất đi lực lượng trong Thần Hải có thể làm được.

P/S: Ta thích nào ... chương 3

Bình Luận (0)
Comment