Từ giọng nói này nghe được, người nói chuyện này có lẽ là rất hiểu Tổ Đế kia, Thẩm Tường mừng thầm trong lòng, như vậy hy vọng hắn đi ra sẽ lớn hơn một chút.
"Là ai?" Vu Thương hô: "Ngươi đến cùng là ai, Tinh Nguyệt Địa Ngục này không phải dùng để nhốt Tổ Đế sao? Làm sao còn có tù phạm khác."
Thẩm Tường đã nghe thấy được tiếng bước chân, hắn lập tức quay đầu nhìn sang một bên, bên kia có làn sương trắng nhàn nhạt, đang có người từ bên kia đi nhanh tới.
"Rất nhanh." Thẩm Tường kinh hải, chỉ trong mấy cái nháy mắt, người kia đã từ nơi xa như vậy chạy tới, phải biết nơi này chỉ có thể dùng lực lượng của thân thể, mà loại tốc độ này đã tiếp cận với thuấn di.
Đây là một người đàn ông trung niên có mái tóc rất dài rất rối loạn, mắt to mày rậm, trên mặt cũng đầy râu quai nón, dáng dấp rất cao lớn, trên người mặc quần áo màu xám, bên hông có một tảng đá làm thành kiếm, làm được rất thô ráp.
"Ngươi ... ngươi là ai?" Vu Thương bị dọa, lực lượng thân thể của Thẩm Tường kia đã có thể ngược đãi được hắn, mà người đàn ông trung niên này trông càng đáng sợ hơn.
"Ta là vị khách đầu tiên ở nơi này, thật cao hứng khi các ngươi tới đây, ta rất hoan nghênh các ngươi." Người đàn ông trung niên này cười lên ha hả.
Thẩm Tường thầm mắng trong lòng, hắn không cao hứng khi ở đây.
"Ngươi đến cùng là ai." Vu Thương truy vấn.
"Tinh Nguyệt Địa Ngục này chính là chuẩn bị cho ta, sau khi ta bị giam ở chỗ này thì bị phong ấn ở bên trong một viên tinh thần rất to lớn, về sau giống như rơi xuống nơi khác, nhưng ta ở trong này cũng không bị sao cả, về phần Tổ Đế mà ngươi nói kia có lẽ là Tinh Pháp Thần vực sắp xếp cho tiểu đồng bọn cho ta, chỉ tiếc hắn không đi vào, nhưng lại có tới hai người vào trong này." Người đàn ông trung niên này vỗ vào bả vai của Thẩm Tường, để Thẩm Tường cảm thấy rất đau.
Thẩm Tường hỏi: "Tiền bối, như vậy ngươi biết Nguyệt Nhi không, nàng ta là một con mèo trắng rất đáng yêu."
Hóa ra Tinh Nguyệt Địa Ngục này có thể giam giữ nhiều tù phạm, Tinh Nguyệt Địa Ngục này tới đây có lẽ là muốn bắt Tổ Đế kia vào tới, nhưng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cho nên không thành công.
"Nguyệt Nhi." Người đàn ông trung niên sờ lên cằm: "Tên này ta chưa nghe nói qua, nhưng mèo trắng đáng yêu thì ta lại biết tới, mèo trắng này rất nổi danh, là chuyên môn đẩy người vào bên trong Tinh Nguyệt Địa Ngục, trước đó ta biết được nàng ta chuẩn bị đẩy một gia hỏa vào, xem ra hình như thất bại."
Vu Thương cười lành nói: "Nàng ta đối phó thế nhưng là Tổ Đế chúng ta, Tổ Đế chúng ta cường đại như vậy, nàng ta thất bại cũng rất bình thường."
Nguyệt Nhi hóa ra là có lai lịch như vậy, Thẩm Tường trước đó từng có rất nhiều phỏng đoán nhưng không nghĩ tới là như vậy.
"Nàng ta thất bại nhưng tuyệt đối không phải bởi vì Tổ Đế các ngươi, mà Tổ Đế các ngươi chỉ có chút thực lực này còn chưa thể để nàng ta thất bại, ở trong đó còn có nguyên nhân khác, ta cũng không hiểu rõ." Người đàn ông trung niên nói ra: "Tổ Đế kia của ngươi là một con trâu đi, gia hỏa này tuy rằng không có danh tiếng gì, nhưng trong một lần tình cờ ta nghe nói qua, gia hỏa này chuyên ăn ấu tinh, cần phải bị bắt."
Vu Thương không nói gì nữa, hắn lo lắng chọc giận người trung niên này sẽ lại bị đánh đập dã man, hiện tại hắn thế nhưng là yếu nhất ở chỗ này, nói không chừng lúc Thẩm Tường cảm thấy nhàm chán sẽ đánh hắn, ngẫm lại còn phải ở chỗ này trong thời gian rất lâu, bất cứ lúc nào cũng sẽ bị ngược đãi, khuôn mặt của Vu Thương đã tái đi rồi.
"Tiền bối, ngươi lại bởi vì chuyện gì mà bị bắt vào?" Thẩm Tường tò mò hỏi: "Xem ra ngươi cũng không giống hạng người gian ác."
"Ta đó là bởi vì một điểm ngoài ý muốn, ở trong Tinh Pháp Thần vực không cẩn thận đánh chết một nhân vật quan trọng, sau đó đã bị đưa vào trong này, thật ra thì lúc ấy ta có thể đụng một cái, nhiều lắm thì chạy trốn khắp nơi, tuy nhiên ngẫm lại thôi được rồi, vẫn là đàng hoàng tiếp nhận Tinh Phá Thần vực thẩm phán." Người đàn ông trung niên cười nói: "Ta quả thực là không xấu, chỉ là có đôi khi tương đối xung động, thường xuyên gặp sự cố."
Thẩm Tường cũng cười nói: "Ta cũng thường xuyên gặp sự cố, hiện tại mới vào đây không lâu, tiểu đệ Thẩm Tường, không biết đại ca xưng hô như thế nào."
"Dương Thiên Nghị, tiểu quỷ ngươi nhìn không mạnh, nhưng đánh người lại đáng sợ như vậy." Dương Thiên Nghị tự nhiên nhìn ra được tu vi của Vu Thương cao hơn Thẩm Tường rất nhiều, nhưng lực lượng thân thể của Vu Thương lại không mạnh bằng Thẩm Tường, so với Thẩm Tường thì yếu đi nhiều, đến mức bị Thẩm Tường bạo ngược.
Thẩm Tường cười hì hì rồi lại sau đó hỏi: "Dương đại ca, ngươi có biện phá gì có thể ra ngoài hay không? Ta không thể cứ mãi ở lại đây."
Dương Thiên Nghị thở dài: "Không có cách nào có thể ra ngoài, thực lực của ta cũng rất mạnh, nếu như Tổ Đế trong miệng lão đầu này tới, nói không chừng ta có thể trực tiếp giết chết hắn, nhưng ta không có cách nào rời khỏi nơi này."
"Không tin." Vu Thương thấp giọng nói, hắn rất có lòng tin đối với Tổ Đế của Tinh Nguyệt Thần tộc mình, không tin sẽ bị người đàn ông trung niên lôi thôi này đánh bại ở trong nháy mắt.
Dương Thiên Nghị nhếch miệng mỉm cười, nói với Thẩm Tường: "Không cần lo lắng, tuy rằng ngươi không cách nào ra ngoài, nhưng nếu như người chấp pháp biết nơi này giam giữ người vô tội không liên quan vậy thì có thể ra ngoài, Tinh Nguyệt Địa Ngục này có lẽ là thuộc sự quản lý của con mèo trắng kia, chỉ có nàng ta mới có thể thả ngươi ra ngoài."
"Vậy sao, nhưng bây giờ ta căn bản không có cách nào liên hệ tới nàng ta." Thẩm Tường vốn còn cảm thấy có chút hy vọng, nhưng nghĩ tới tình huống bây giờ của Nguyệt Nhi, không thể không thở dài một tiếng.
"Người chấp pháp giống như nàng ta là không bao giờ chết, trí nhớ của nàng ta tuy rằng bị thanh trừ, nhưng cứ cách một đoạn thời gian, Tinh Nguyệt đều sẽ cho nàng lực lượng để nàng ta trùng sinh, khi đó cũng sẽ đạt được ký ức một lần nữa, chỉ cần ký ức nàng ta khôi phục, biết nơi này có một cái Tinh Nguyệt Địa Ngục vậy là được rồi, tới lúc đó nàng ta chỉ cần khống chế cái đồ chơi này, vậy thì Tổ Đế gì đó kia coi như mạnh hơn nàng rất nhiều lần thì cũng sẽ bị nàng ta đưa tiến vào nơi này." Dương Thiên Nghị cười nói: "Cho nên không cần lo lắng tên Tổ Đế kia đáng sợ tới cỡ nào."
Vu Thương hừ nhẹ một tiếng, bởi vì Dương Thiên Nghị nói tới rất chính xác, chuyện về Tinh Nguyệt Địa Ngục này hắn cũng biết, Tổ Đế bọn họ mạnh hơn, cũng sẽ bị đưa vào, Nguyệt Nhi khôi phục ký ức, đầu tiên sẽ tìm được Tinh Nguyệt Địa Ngục này, sau đó dùng tới đối phó Tổ Đế của bọn họ.
Trông thấy vẻ mặt Thẩm Tường bình tĩnh lại, Dương Thiên Nghị lại nói: "Tuy rằng không cần lo lắng Tổ Đế kia, nhưng lại phải chú ý tới ban đầu là ai đánh bại mèo trắng kia, sau đó để Tổ Đế kia nhặt được tiện nghi này."
Cái này chri sợ chỉ có Nguyệt Nhi mới biết, Thẩm Tường bây giờ có thể làm chính là kiên nhẫn chờ đợi ở chỗ này.
Dương Thiên Nghị đột nhiên bắt lấy cánh tay Thẩm Tường, dùng lực bóp khiến Thẩm Tường đau đến hét thảm lên.
"Dương đại ca, ngươi muốn làm gì." Thẩm Tường đau nhức hô.
"Ngươi không có cốt cách a, ta còn tưởng rằng ngươi có, thật có lỗi." Dương Thiên Nghị xấu hổ cười nói: "Tuy nhiên thân thể của ngươi vẫn là vô cùng đáng sợ, không có cốt cách mà đã có thể có được lực lượng ở loại trình độ này, xem ra ngươi nhiều năm qua chắc chắn trải qua tu luyện rất gian khổ."
"Chẳng lẽ Dương đại ca ngươi có cốt cách." Thẩm Tường tò mò hỏi, có chút kích động, bởi vì đây vẫn là lần đầu tiên hắn gặp được người có được cốt cách.
"Đương nhiên là có, nếu như ta không có cốt cách thì ta sớm đã chết rồi." Dương Thiên Nghị cười nói: "Ngươi có muốn tu luyện hay không, ta có thể giúp ngươi một cái."
P/S: Ta thích nào ... chương 1