Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 201 - Chương 201 - Bí Mật Của Lữ Gia

Chương 201 - Bí mật của Lữ gia
Chương 201 - Bí mật của Lữ gia

Mặc dù Thẩm Tường là người trong Thái Đan vương viện, nhưng mà hắn vẫn có một vị trí ở chỗ này, lúc này hắn thấy một nữ tử khả ái vui tươi với một nữ tử có dáng vẻ thành thục ở trong đình viện, không thể không bắt đầu âm thầm kinh ngạc.

"Nhu Nhu, tại sao ngươi lại ở chỗ này?" Chu Vinh vội vàng hỏi.

"Đại tỷ, nơi này là nơi của nam nhân, nữ nhân các ngươi không thể vào tùy tiện!"

Sắc mặt của Vân Tiểu Đao cũng không tốt, hơn nữa còn thỉnh thoảng nhìn Chu Nhu Nhu.

Vân Tố Di dùng giọng nói dịu dàng quyến rũ nói: "Đừng lo lắng, ta chỉ là theo Nhu Nhu tới nơi này nhìn ngươi mà thôi."

Thẩm Tường chọc chọc eo Chu Vinh, thấp giọng hỏi: "Này là chuyện gì xảy ra? Muội tử nhà ngươi và tỷ tỷ của tiểu Đao đến cùng quan hệ gì.

"Được rồi, ta vẫn không muốn thừa nhận Vân tiểu quỷ chính là muội phu của ta, nhưng hiện tại ta nhất định phải nói thẳng thắn với ngươi." Chu Vinh một mặt bất đắc dĩ, Vân Tiểu Đao cũng cảm thán một tiếng.

Thẩm Tường đột nhiên rất muốn cười, tuy nhiên vẫn nhịn xuống: "Nói vậy nàng đã sớm đính ước, tại sao ngươi còn muốn giới thiệu muội muội ngươi cho ta?"

"Nếu như ngươi nhìn trúng Nhu Nhu, nàng cũng không cần gả cho Vân tiểu quỷ, dù nói thế nào ngươi so với Vân tiểu quỷ cường hơn rất nhiều lần." Chu Vinh thấp giọng nói.

Thẩm Tường cười ha hả: "Tiểu Đao, thê tử của ngươi cũng không tệ lắm nhỉ, tại sao ngươi phải cúi đầu ủ rũ!"

"Đúng là không tệ, tuy nhiên nghĩ đến phải hô con lợn này là anh vợ, ta là rất khó chịu!" Vân Tiểu Đao hừ nhẹ nói.

"Vân tiểu quỷ, ngươi phải gọi ta là ca ca!" Chu Vinh cũng rất không vui nói: "Ta gả muội muội cho ngươi, ngươi là chiếm hết tiện nghi! Gọi ta một tiếng thì thế nào!"

"Lão tử có thể lấy muội muội ngươi là phúc khí của ngươi!" Vân Tiểu Đao lớn tiếng nói.

"Bộ dạng ngươi như con khỉ, muội muội ta có thể chọn ngươi là cất nhắc ngươi rồi." Chu Vinh cũng quát lớn lên.

Chẳng mấy chốc, bọn họ lại cãi nhau ầm ĩ lên.

"Khụ khụ!" Chu Nhu Nhu ở đằng xa ho nhẹ một tiếng: "Tiểu Đao, ngươi đáp ứng ta cái gì?"

Trong giọng nói mang theo một cỗ nghiêm khắc, làm cho Vân Tiểu Đao lập tức yên tĩnh lại.

Thẩm Tường đột nhiên phát hiện tuy Chu Nhu Nhu này tên là Nhu Nhu, nhưng rất có thể không ôn nhu chút nào, bởi vì hắn cả ngày nghe được Vân Tiểu Đao oán giận lão bà của mình là hung ác cỡ nào, nghiêm khắc cỡ nào, nghĩ tới đây, Thẩm Tường lại nhếch miệng nở nụ cười.

Thẩm Tường vỗ một chưởng vào trên lưng Vân Tiểu Đao, cười nói: "Kết hôn cũng không gọi ta đi, ngươi thật sự không đủ nghĩa khí a!"

"Hắn là đặc biệt không gọi ngươi, tên ngu xuẩn này còn có dự định giấu ngươi cả đời, ha ha. . ." Chu Vinh cười lớn lên: "Thẩm lão đệ ngươi tin tức cũng mất linh thông, chuyện của Chu gia và Vân gia liên hôn ngươi cũng không biết."

Chu Nhu Nhu và Vân Tố Di đi tới, Thẩm Tường vẫn là lần đầu nhìn các nàng ở khoảng cách gần, Chu Nhu Nhu trông rất ôn nhu đáng yêu, Vân Tố Di thành thục quyến rũ, vóc người nóng bỏng, so với Chu Nhu Nhu thì có sự khác biệt rõ ràng.

"Thẩm đại ca, ngươi khỏe! Ta thường xuyên nghe tiểu Đao nói về ngươi, chỉ có điều hắn nói ngươi rất bận, mới không có dẫn ta đi gặp ngươi!" Chu Nhu Nhu mỉm cười nói.

Thẩm Tường cười ha ha, lấy ra hai viên Trúc Cơ đan, một viên cho tiểu Đao, một viên cho Chu Nhu Nhu, nói: "Lúc các ngươi kết hôn ta quả thật là có việc trong người, mới không thể đi, này coi như là lễ vật ta cho các ngươi đi." Hai mắt Chu Vinh lập tức tỏa sáng, kinh hô: "Thẩm lão đệ, ngươi quá khách khí!"

Nói liền đưa tay đi lấy Trúc Cơ đan của Chu Nhu Nhu, nhưng đã bị Vân Tiểu Đao phất tay ngăn cản hắn.

Vân Tố Di sớm đã nghe Vân Tiểu Đao nói tới “Thẩm đại ca“ là người rất hào phóng, nàng không nghĩ tới vậy mà có thể hào phóng như vậy, vừa ra tay chính là Trúc Cơ đan, còn một mặt không có gì đáng kể, nàng nhớ tới lúc Vân Tiểu Đao kết hôn, lễ vật trân quý nhất chẳng qua cũng chỉ hơn mười vạn tinh thạch, nàng đột nhiên hiểu rõ tại sao Vân Tiểu Đao luôn nghĩ biện pháp gả nàng cho Thẩm Tường.

Vân Tiểu Đao và Chu Nhu Nhu cũng rất kinh ngạc, bọn họ cũng biết Thẩm Tường từ Lữ gia thắng được ba viên Trúc Cơ đan, nhưng mà không nghĩ tới lại hào phóng như vậy!

Chu Vinh hỏi: "Lúc ta kết hôn có thể cũng có loại lễ vật này hay không?"

Thẩm Tường cười nói: "Đương nhiên là có!"

"Ha ha, vậy ta kết hôn nhiều lần mới được." Chu Vinh mới vừa nói xong thì đã bị Vân Tiểu Đao đạp một cước.

Làm cho Thẩm Tường cảm thấy rất thú vị chính là, sau khi Từ Vĩ Long đi vào, cũng không dám nhìn Vân Tố Di, cũng không nói chuyện. Mà Vân Tố Di thì thỉnh thoảng dùng một loại ánh mắt khác thường nhìn Từ Vĩ Long.

"Chúng ta đi trước!" Vân Tố Di kéo Chu Nhu Nhu rời khỏi, bầu không khí mới trở nên hòa hoãn hơn rất nhiều.

"Ai, có nữ nhân ở chính là khó chịu, nói cũng phải chân tay co cóng." Vân Tiểu Đao thở dài nói.

Chu Vinh cười xấu xa nói: "Các ngươi có phát hiện không, tỷ tỷ của Vân tiểu quỷ coi trọng Tà Nhãn Long, ha ha. . . "

Từ Vĩ Long trừng mắt nhìn Chu Vinh một chút, lạnh nhạt nói: "Đó là mị lực của ta, đừng cho là ta chỉ có thể bị người chán ghét, ta cũng có người yêu!"

Lời này làm cho đám người Thẩm Tường nhất thời ôm bụng cười to!

"Hừ, không nên nói về nữ nhân nữa, chúng ta trước tiên cần phải tâm sự đại nghiệp của chúng ta!"

Vân Tiểu Đao nghĩ đến nếu như mình phải hô Từ Vĩ Long là tỷ phu, lại làm cho hắn cực kỳ khó chịu. Hắn cưới Chu Nhu Nhu lâu như vậy, cũng chưa có một lần nào gọi Chu Vinh một tiếng anh vợ, tuy rằng như vậy, nhưng trong lòng cũng sẽ có bóng ma.

"Vân tiểu quỷ, trước ta đáp ứng ngươi không nói cho Thẩm lão đệ, nhưng hiện tại Thẩm lão đệ hắn tự mình biết, cho nên ta không cần giúp ngươi giữ bí mật.

Chu Vinh đắc ý cười nói, Thẩm Tường nhìn ra được Vân Tiểu Đao vì để cho Chu Vinh và Từ Vĩ Long giữ bí mật này, bỏ ra cái giá rất lớn.

"Thì có sao? Không phải là có lão bà mạnh mẽ một chút, hơn nữa còn là muội tử của lão Chu." Thẩm Tường cười nói.

"Cũng là bởi vì nàng là muội tử của lão Chu, ta mới khó chịu." Vân Tiểu Đao đóng cửa lại, bốn người bọn họ đã từng nói, muốn xây dựng lên một thế lực lợi hại của mình.

Lúc này Chu Vinh cũng trở nên nghiêm túc: "Ta điều tra được một số chuyện kinh người của Lữ gia, ta nghĩ Thái Vũ môn hẳn là cũng biết, chỉ có điều chuyện này đối với bọn hắn mà nói không có cái gì.

"Người lợi hại nhất Lữ gia không phải là Lữ Thượng bị ngươi giết chết, mà là một gia hỏa tiến vào môn phái Ma đạo, bởi vì chuyện này đối với Lữ gia mà nói là chuyện không vẻ vang gì, cho nên bọn hắn vẫn đối ngoại nói Lữ Thượng là mạnh nhất Lữ gia bọn hắn, nhưng hiện Lữ Thượng kia bị Thẩm lão đệ giết.

Thẩm Tường cau mày lại, nói: "Lần trước lúc ta và Lữ Chính Nam luận võ, Lữ Chính Nam dùng võ công rất tà ác, lẽ nào đây là đệ tử ma đạo của Lữ gia bọn hắn truyền thụ?

"Rất có thể, nói như vậy Lữ gia và đệ tử ma đạo kia là có qua lại, chỉ có điều chuyện này đối với Thái Vũ môn không tạo thành được uy hiếp, hơn nữa Thái Vũ môn cũng không có chứng cứ chứng minh Lữ gia và môn phái ma đạo có quan hệ." Từ Vĩ Long nói.

Có cấu kết với môn phái ma đạo, đây là chuyện mà môn phái chính đạo không thể khoan dung!

"Ta sẽ đi Dược Vương sơn một chuyến để điều tra, chuyện của Lữ gia và ta vẫn chưa kết thúc!" Thẩm Tường nắm chặt nắm đấm, nói một cách lạnh lùng.

"Ta bây giờ tạm thời chỉ có thể tìm được năm Phàm Võ Cảnh tầng mười không tệ, từ điều tra mà xem, năm người này đều rất chính trực, bình thường trầm mặc ít lời, hơn nữa xuất thân nghèo khó, thường bị một số đệ tử xuất thân danh môn coi thường, tuy nhiên tác phong hành sự của bọn hắn đều rất tốt, thực lực cũng được, ở bên trong Phàm Võ cảnh tầng mười cũng coi như là đứng hàng đầu, trước đó đều là ở Võ viện số hai trăm." Từ Vĩ Long nói.

Thẩm Tường gật đầu: "Chúng ta tìm chính là những loại người như thế này, trước tiên mời chào bọn hắn tới nơi này, quan sát một quãng thời gian, đáng tin cậy sẽ bồi dưỡng."

P/S: Ta thích nào...chương 2...ủng hộ TLT hoặc KP để gia tăng tốc độ dịch nhé.....Ai chưa đề cử thì đề cử 90 -100 nha để ta có động lực a....

Bình Luận (0)
Comment