Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2012 - Chương 2012 - Sắp Thành Công

Chương 2012 - Sắp thành công
Chương 2012 - Sắp thành công

Thẩm Tường tuy rằng có thể luyện chế ra ba viên Cốt Cách Thần đan, nhưng trong lòng hắn đối với số đan luyện ra này vẫn còn đầy tiếc nuối, nếu không phải bởi vì hạn chế bởi hoàn cảnh, hắn có thể luyện ra nhiều một chút.

"Ăn là được rồi chứ?" Thẩm Tường cầm lên một viên Cốt Cách Thần đan.

"Ngươi ăn đi, trước nhìn xem có phản ứng gì, nếu như ngươi cảm thấy thân thể có một loại cảm giác đau như cắt, như vậy ngươi phải nắm lấy cơ hội, dốc toàn bộ lực lượng của thân thể đánh trúng vào cái nơi đau đớn kia, nếu như có thể thành công vậy là có thể ngưng ra cốt cách." Dương Thiên Nghị cầm một viên Cốt Cách Thần đan, bây giờ hắn tin tường đây là Thẩm Tường luyện chế ra được, phẩm chất rất tốt.

Thẩm Tường cười nói: "Dương đại ca, nếu ngươi không tin có thể ăn một viên thử xem như thế nào."

Dương Thiên Nghị lắc đầu cười một tiếng: "Không cần thử, Cốt Cách Thần đan này ta đã nếm qua mấy viên, tuy rằng thời gian nếm trước đó với bây giờ cách xa rất lâu, nhưng ta chắc chắn đây là thật, năm đó ta ăn nhiều dược liệu Cốt Cách Thần đan như vậy, thật sự là quá lãng phí, nếu để cho ngươi luyện chế, không biết sẽ có bao nhiêu viên Cốt Cách Thần đan, nói không chừng ta ngưng ra cốt cách sẽ càng nhiều hơn."

"Anh bạn nhỏ, ngươi là không biết Cốt Cách Thần đan ở Tinh Pháp Thần vực đắt cỡ nào đâu, ngươi luyện chế ra ba viên này nếu như có thể bán ra ngoài, vậy tuyệt đối có thể kiếm một món hời, đương nhiên nha, chỗ đó là không cho phép cá nhân mua bán đan dược, một khi bị phát hiện, người mua và bán đều sẽ chịu đến nghiêm trị."

Nhắc tới việc này, trên mặt Dương Thiên Nghị cũng đầy vẻ không cam lòng, hắn cũng bởi vì những cái chuyện vớ vẩn này mới bị đẩy vào đây.

Vu Thương ở một bên quan sát, mặt mũi đầy khó chịu, hắn rất chán ghét Thẩm Tường, chẳng những phá hỏng Luân Hồi tế, đi vào nơi này còn hung hăng đánh hắn một trận, hắn cũng đẩy trách nhiệm mình bị nhốt vào trong này lên trên người Thẩm Tường.

Hắn bây giờ nhìn thấy Thẩm Tường luyện chế ra được Cốt Cách Thần đan, đồng thời lập tức sắp tu luyện ra cốt cách, điều này làm trong lòng của hắn càng không thoải mái hơn, hắn rất chi là ghen ghét.

Thẩm Tường ăn một viên Cốt Cách Thần đan, sau đó nhắm mắt bắt đầu luyện hóa dược liệu của Cốt Cách Thần đan, chờ đợi thời cơ ngưng tụ cốt cách xuất hiện.

Qua nửa ngày, Thẩm Tường đã hoàn toàn luyện hóa dược liệu Cốt Cách Thần đan, hắn mở to mắt, nhíu mày nói ra: "Chuyện gì xảy ra, coi như không xuất hiện thời cơ thì có lẽ phải có chút tác dụng mới đúng, đây chính là Thần đan hạ phẩm a, đối với ta mà nói có lẽ là có chút hiệu quả mới đúng."

Thẩm Tường còn tưởng rằng ăn Cốt Cách Thần đan coi như không thể ngưng ra cốt cách thì ít nhất cũng có thể cường tráng thân thể một chút, nhưng hiệu quả bây giờ so với uống nước cũng không bằng.

"Chính là như vậy, tuy rằng Cốt Cách Thần đan đắt, nhưng cũng không thể cam đoan bất cứ lúc nào có thể phát động thời cơ thai nghén cốt cách, tiếp tục ăn đi, năm đó ta thế nhưng là ăn liên tục rất nhiều những hoa thảo kia mới có hiệu quả." Dương Thiên Nghị cười khổ một tiếng, vỗ vỗ vào bả vai Thẩm Tường: "Còn hai viên, nếu như vận khí không tệ, có lẽ có thể để ngươi ngưng ra được cốt cách."

Trông thấy dáng cười của Dương Thiên Nghị, Thẩm Tường cảm thấy coi như vận khí tốt cũng không ngưng ra được cốt cách.

Thẩm Tường bất đắc dĩ khẽ than, lại ăn một viên Cốt Cách Thần đan, tiến hành luyện hóa.

Trước đó luyện hóa nửa ngày không thu hoạch được gì, nhưng bây giờ vừa mới bắt đầu được một canh giờ, Thẩm Tường đã cảm thấy toàn bộ cánh tay trái đều có một chút đau đớn.

Hắn vốn không ôm mong đợi gì, lúc này trong lòng mừng rỡ không thôi, trước đó Dương Thiên Nghị có nói, xuất hiện loại tình huống này chính là dấu hiệu thời cơ xuất hiện, chỉ có điều dấu hiệu này không phải quá rõ ràng, không có loại cảm giác đau đớn như Dương Thiên Nhị nói tới.

Hắn lại tiếp tục nửa canh giờ, cánh tay trái đột nhiên đau xót, như là xương vỡ thịt nứt vậy, đau đến hắn chau mày, đầu đầy mồ hôi.

"Nhanh đưa lực lượng của thân thể tập trung vào cái nơi bị đau kia." Dương Thiên Nghị trông thấy loại phản ứng này của Thẩm Tường thì ngạc nhiên vội vàng hô lên.

Thẩm Tường sớm đã ngưng tụ lực lượng của thân thể, khống chế cỗ lực lượng kia không ngừng xông vào cánh tay trái, hắn chỉ là dựa theo Dương Thiên Nghị nói đi làm, hắn cũng không biết sau khi tập trung lực lượng vào cánh tay trái thì sẽ như thế nào.

"Không nghĩ tới ngươi nhanh như vậy đã phát động thời cơ này, nhất định phải nắm chắc cơ hội này, tuyệt không thể bở lỡ, bằng không sau này sẽ càng khó gặp được, ta trước đó cũng chính là như vậy." Dương Thiên Nghị có chút hưng phấn, có thể trông thấy một người trẻ tuổi ở dưới sự hướng dẫn của mình ngưng ra cốt cách, đối với hắn mà nói đây là một chuyện rất đáng giá cao hứng.

Thẩm Tường tiếp tục vân chuyển toàn bộ lực lượng thân thể tới cánh tay trái, hắn chỉ cảm thấy sau khi lực lượng tiến vào cánh tay trái thì biến mất, điều này làm cho hắn rất kinh ngạc, cánh tay trái của hắn vào lúc này như là một cái động không đáy vậy, điên cuồng thôn phệ lực lượng của thân thể hắn, hắn cảm thấy nếu như không có đầy đủ lực lượng tràn vào liên tục không ngừng như thế này thì đau đớn sẽ biến mất.

Đau đớn biến mất cũng mang ý nghĩa hắn ngưng cốt cách thất bại, vì thành công, hắn chỉ có thể tiếp tục tập trung lực lượng tới cánh tay trái, như vậy sẽ để cho hắn cảm thấy càng ngày càng đau nhức.

"Loại đau đớn này vốn cũng không phải người bình thường là có thể tiếp nhận, nhưng xem ra ngươi thật giống như không cảm thấy gì." Dương Thiên Nghị nhớ lại lần đầu tiên phát động thời cơ của chính mình, cũng bởi vì không thể thừa nhận thống khổ, không thể không từ bỏ, dẫn tới hắn bỏ qua một cái cơ hội rất khó có được.

Tuy rằng Thẩm Tường cảm thấy đau nhức, nhưng còn chưa tới mức hắn không thể chịu đựng được, so sánh loại tu hành gập ghềnh nhiều năm trước của hắn, hiện tại chút đau nhức này đối với hắn mà nói cũng không phải là cái gì.

Vu Thương thấy vậy âm thầm nghiến răng, nắm đấm nắm chặt vào, mà lúc này Dương Thiên Nghị cũng đang tập trung tinh thần nhìn vào Thẩm Tường, để tránh Thẩm Tường xuất hiện chuyện ngoài ý muốn để còn ứng cứu.

Vu Thương đột nhiên bay nhảy lên, một quyền đánh về phía sau lưng Thẩm Tường, giận dữ hết: "Tiểu hỗn đản, đi chết đi."

Dương Thiên Nghị mặc dù không để ý tới Vu Thương, nhưng sau khi hắn cảm ứng được có cái gì đó tới gần thì đột nhiên làm ra phản ứng, lúc nắm đấm của Vu Thương cách Thẩm Tường còn có ba tấc thì cổ tay dã bị Dương Thiên Nghị bắt lấy.

"Người đi chết có lẽ chính là ngươi." Dương Thiên Nghị quát lạnh nói, dùng lực mạnh vặn cánh tay của Vu Thương xoay tròn một vòng, toàn bộ cánh tay trong nháy mắt đã bị phế sạch.

"Cút sang một bên, đợi chút nữa tới thu thập ngươi." Dương Thiên Nghị vỗ một chưởng vào ngực Vu Thương, đánh hắn bay ra ngoài.

Vu Thương bị đánh bay ra đằng sau như là một thứ rác rưởi vậy, sau khi rơi xuống mặt đất thì không nhúc nhích, nhưng hắn cũng không chết đi, chỉ là bị trọng thương.

Ở vừa rồi Thẩm Tường cũng cảm ứng được nguy hiểm tới gần, thiếu chút nữa thì phá hỏng chuyện tốt của hắn, lúc trước hắn không giết Vu Thương vì định giữ Vu Thương lại cho Nguyệt Nhi, dù sao Nguyệt Nhi nhiều năm qua chắc chắn tích lũy rất nhiều phẫn nộ, chỉ có để nàng ta tự tay trừng phạt Vu Thương như vậy mới có thể trừ đi mối hận trong lòng của nàng, không nghĩ tới Vu Thương này lại muốn chết sớm như vậy vậy mà đi ám toán hắn.

Vu Thương bị Dương Thiên Nghị đánh một chưởng đã ngã không dậy nổi, nửa chết nửa sống, có thể thấy được lực lượng của Dương Thiên Nghị rất đáng sợ, Thẩm Tường may mắn bản thân mình có quan hệ không tệ với Dương Thiên Nghị.

"Lão đệ, không cần lo lắng, gia hỏa này đã không đứng dậy nổi, xương cốt toàn thân hắn đều bị chấn nát." Dương Thiên Nhị nói, trong lòng cũng rất áy náy, vậy mà không có để ý tới Vu Thương, nếu như hắn rất cảnh giác, Vu Thương chỉ cần động một cái là hắn có thể nhanh chóng đánh cho Vu Thương tới thành tàn phế, mà vừa rồi đã quấy nhiễu được Thẩm Tường, thiếu chút nữa làm hỏng chuyện lớn.

"A..." Thẩm Tường đột nhiên rống lớn một tiếng, chỉ thấy ống tay áo trên cánh tay trái của hắn đột nhiên nổ tung lên, biến thành một đống vải rách, cánh tay tráng kiện kia lúc này đỏ bừng bừng, đang bành trướng, những cơ bắp và gân mạch kia nổi lên, trông dữ tợn mà dọa người.

"Sắp thành công." Dương Thiên Nghị nắm chặt nắm đấm, kích động mà nói.

P/S: Ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment