Dương Thiên Nghị cười cười, vỗ bả vai Thẩm Tường: "Ngươi cứ yên tâm, ta đã đáp ứng lão đệ xử lý con trâu ngốc kia, để lão đệ rút thần hồn của hắn ra dung nhập vào bên trong cốt cách rồi."
Nguyệt Nhi hơi kinh ngạc, Thẩm Tường vậy mà có quan hệ tốt với Dương Thiên Nghị như vậy.
"Thẩm Tường, ngươi làm sao biết được chuyện Tổ Đế kia?" Nguyệt Nhi có chút hiếu kỳ, nhìn Dương Thiên Nghị một chút: "Là tên này nói cho ngươi, ngươi có thể ngưng ra cốt cách có lẽ chính là gia hỏa này giúp ngươi đi."
Trước đây Dương Thiên Nghị vơ vét một đống lớn dược liệu Cốt Cách Thần đan ở Tinh Pháp Thần vực, Nguyệt Nhi đương nhiên biết chuyện này, Tinh Nguyệt Địa Ngục này do nàng ta phụ trách, nàng ta đương nhiên cũng hiểu rất rõ về phạm nhân bị cầm tù ở trong này.
"Không phải, là Vu Thương nói cho ta biết, ta và gia hỏa này cùng nhau tiến vào, tên kia đã bị ta xử lý." Thẩm Tường lúc này đã rất yên tâm, bởi vì Nguyệt Nhi có thể mang bọn hắn đi ra ngoài.
Nguyệt Nhi hừ một tiếng: "Vu Thương cái tên này chết cũng tốt, hắn thế nhưng từng giết ta không ít lần."
Thẩm Tường trông thấy Nguyệt Nhi sau khi khôi phục ký ức, vậy mà không chịu ảnh hưởng quá lớn, cho nên hắn rất bội phục đối với tâm cảnh của Nguyệt Nhi, dù sao nàng ta những năm gần đây gặp phải cảnh ngộ có thể nói là rất thống khổ.
"Mèo con đại nhân, lúc nào có thể đưa chúng ta ra ngoài, ta thế nhưng rất muốn nhanh chóng nhìn xem thế giới bên ngoài, ta bị giam ở chỗ này rất lâu rồi." Dương Thiên Nghị một mặt mong chờ mà nói.
"Còn phải chờ một chút thời gian." Nguyệt Nhi ngược lại không vội: "Dương Thiên Nghị, bây giờ ngươi có bao nhiêu cốt cách, có thể đánh được con trâu ngốc kia sao? Hỗn đản này trước đây nhân lúc ta bị trọng thương tới đánh lén ta, bằng không ta cũng sẽ không bị hắn bắt được."
"Ta chỉ có ba cốt cách, hơn nữa không có thần hồn tốt, đã nhiều năm như vậy thực lực của ta cũng tăng lên rất nhiều, con trâu ngốc kia đối với ta mà nói không có áp lực gì." Dương Thiên Nghị nói ra: "Ngược lại là mèo con đại nhân, trước đây ngươi làm sao lại bị trọng thương, ngươi làm người chấp pháp Tinh Nguyệt Địa Ngục, thực lực có lẽ là rất mạnh mới đúng."
"Là những gia hỏa Thần quốc kia, lúc ta đi ngang qua nơi này bị bọn chúng bắt gặp, hơn nữa bọn chúng rất phách lối, cuối cùng rơi vào vây công của bọn chúng, lúc ta chạy trốn tới nơi này, thì gặp phải con trâu ngốc kia bị hắn đánh lén." Nguyệt Nhi tức giận nói ra: "Thần quốc kia ta đã nhớ kỹ, chờ ta khôi phục lực lượng thì nhất định phải đi tìm bọn hắn tính sổ mới được."
Thẩm Tường và Dương Thiên Nghị đều không nghĩ tới, Nguyệt Nhi lại biến thành như vậy vậy mà lại có quan hệ với Thần quốc.
"Nguyệt Nhi, ngươi phải tới lúc nào mới có thể khôi phục lực lượng?" Thẩm Tường không nghĩ tới Nguyệt Nhi bây giờ cũng có chung kẻ thù với hắn, những Thần quốc kia cũng đều muốn đối phó hắn.
"Phải cần Tinh Nguyệt thịnh yến tiếp theo mới được, lần vừa mới qua vừa rồi chỉ có thể để cho ta khôi phục ký ức." Nguyệt Nhi nói, Thẩm Tường có thể lập tức hiểu được Tinh Nguyệt thịnh yến trong lời nói cảu nàng là cái gì, có lẽ là Luân Hồi tế kia.
"Hiện tại có thể đi ra ngoài chưa?" Dương Thiên Nghị đã không thể chờ đợi.
"Ta cần một chút thời gian, phải hai ba ngày đi, kiên nhẫn một chút." Nguyệt Nhi cười cười, sau đó vỗ cánh bay lượn vòng quanh trên không trung.
Thẩm Tường và Dương Thiên Nghị lập tức trông thấy mặt đất mà Nguyệt Nhi lượn vòng qua xuất hiện một vòng tròn, còn kèm theo một số linh văn xuất hiện, nàng ta đang bày trận.
Bùn đất trên mặt đất đều là lực lượng tinh thần hóa thành, dùng để bày trận có thể sinh ra lực lượng rất mạnh.
"Trong này chỉ có nàng ta có thể sử dụng lực lượng bên trong Thần Hải, nàng ta chính là chủ nhân ở chỗ này, nàng ta bây giờ chỉ là lực lượng không đủ, nếu như nàng ta mạnh hơn chút nữa thì có thể khống chế Tinh Nguyệt Địa Ngục này, nói không chừng có thể thu con trâu ngốc kia vào đây." Dương Thiên Nghị hiện tại đã chắc chắn chính mình chẳng mấy chốc có thể ra ngoài, tâm tình của hắn rất tốt, trên mặt chất đầy nụ cười tươi.
Dương Thiên Nghị nằm trên mặt đất, cười nói: "Nhìn lại bầu trời nơi này, bởi vì sau này sẽ không còn được nhìn thấy, sau khi ra ngoài còn có thể thử ba cái cốt cách của ta một chút, chính là chờ mong a, hy vọng con trâu ngốc kia có thể cường đại một chút, như vậy tới lúc đó ta có thể đánh một trận đã nghiền."
Thẩm Tường rất im lặng, người khác đều hy vọng đối thủ của mình càng yếu càng tốt, mà Dương Thiên Nghị này lại hy vọng đối thủ của mình càng mạnh càng tốt.
"Dương đại ca, tới lúc đó cũng đừng thua." Thẩm Tường nói lời chêu trọc.
"Ta biết thực lực của con trâu ngốc kia, tuy rằng nhiều năm qua hắn hưởng dụng lực lượng Tinh Nguyệt thịnh yến, nhưng hắn một mực đang ngủ say, đoán chừng chính là không hấp thu được nhanh như vậy, chỉ có thể thông qua loại phương thức đó mà hấp thu được, mèo con đại nhân thế nhưng là rất đặc thù, cho nên nàng có thể có được Tinh Nguyệt thịnh yến, chỉ có loại tồn tại như nàng ta mới có thể tiêu hóa nhanh chóng nhiều lực lượng như vậy, con trâu ngốc kia thì không thể được." Dương Thiên Nghị nói ra: "Tới lúc đó ta giết chết hắn, cố gắng bắt lấy thần hồn của hắn, mà bên trong thần cách của hắn cũng chứa đựng rất nhiều lực lượng Tinh Nguyệt thịnh yến, cho mèo con đại nhân thì không còn gì tốt hơn."
Nguyệt Nhi còn đang bố trí trận pháp truyền tống ra ngoài, nếu như một mình nàng ra ngoài thì tự nhiên rất dễ dàng, nhưng bây giờ nàng ta phải mang Thẩm Tường và Dương Thiên Nghị cái tên phạm nhân này đi ra ngoài thì phải tiêu tốn sức lực một phen.
"Lão đệ, sau khi ta giải quyết tên trâu ngốc kia ta phải về Tinh Pháp Thần vực một chuyến, nhanh chóng tìm được thần hồn mà ta cảm thấy hài lòng dung nhập vào bên trong cốt cách, chờ ta hoàn thành những chuyện này ta sẽ trở lại tìm các ngươi, ta không đủ lực lượng cường đại, tới lúc đó cũng không có cách nào đối mặt với những Thần quốc kia." Dương Thiên Nghị cũng rất giảng nghĩa khí, hắn biết rõ mình bây giờ có thể ra ngoài đều là bởi vì Thẩm Tường và Nguyệt Nhi.
Thẩm Tường và Nguyệt Nhi đều có thù với những Thần quốc kia, hắn cảm thấy chỉ có trợ giúp Thẩm Tường và Nguyệt Nhi chống lại Thần quốc mới có thể xem như báo ân.
Nguyệt Nhi vẽ trận pháp rất lâu, dùng khoảng thời gian hai ngày mới hoàn thành.
"Được rồi, các ngươi mau vào đi, ta mở trận pháp ra là có thể đi ra." Nguyệt Nhi nói ra: "Hy vọng con trâu ngốc kia đừng ở bên ngoài."
Dương Thiên Nghị cười to nói: "Ở bên ngoài thì đúng lúc, ta vừa đi ra ngoài là có thể đánh hắn."
Ban đầu Tổ Đế của Tinh Nguyệt Thần tộc chính là bởi vì thôn phệ tinh thần còn nhỏ tuổi ở khắp nơi cho nên mới bị Tinh Pháp Thần vực đuổi bắt, Nguyệt Nhi mang theo Tinh Nguyệt Địa Ngục của chính nàng đi tới nơi này thì lại gặp phải Thần quốc công kích tới trọng thương, cuối cùng bị Tổ Đế kia đánh lén, dẫn tới nàng ta trở thành tế phẩm của Luân Hồi tế.
Nhiều năm qua, cao tầng của Tinh Nguyệt Thần tộc vẫn luôn đang hưởng dụng Tinh Nguyệt thịnh yến mà Nguyệt Nhi dẫn tới, cho nên móới trở thành một trong tứ đại Thần Thú tộc.
Nguyệt Nhi đứng ở trên bờ vai của Thẩm Tường, hô: "Ta sắp mở trận pháp ra."
Thẩm Tường và Dương Thiên Nghị khẽ gật đầu, trên người Nguyệt Nhi lóe ra một trận ánh sáng trắng, chỉ thấy những bùn đất ở trên mặt đất kia đột nhiên lóe sáng, để Thẩm Tường và Dương Thiên Nghị cảm thấy như đưa thân vào bên trong bầu trời sao vậy.
Loại cảnh tượng mỹ lệ này duy trì không bao lâu, Thẩm Tường và Dương Thiên Nghị đã cảm nhận được ánh nắng nóng bỏng của mặt trời, bọn họ cuối cùng đã đi ra khỏi Tinh Nguyệt Địa Ngục, đi ra bên ngoài.
"Không phải Tinh Thần mộ địa kia a." Thẩm Tường trông thấy xung quanh đều là một mảnh thảo nguyên, kinh ngạc hỏi.
"Dĩ nhiên không phải chỗ đó, lúc ta tiến vào đã thay đổi vị trí của Tam Giác tinh thạch kia." Nguyệt Nhi lúc này đang đứng ở trên phiến đá hình tam giác kia, linh văn ở trên phiến đá hình tam giác còn đang có ánh sáng bốc lên.
Dương Thiên Nghị vừa cười to vừa phi nước đại chạy như điên trên thảo nguyên xanh biếc: "Ta cuối cùng cũng đã đi ra, cuối cùng lại thấy ánh mặt trời, ha ha..."
Nguyệt Nhi khẽ cười vài tiếng, sau đó thu Tam Giác tinh thạch kia lại, có lẽ là thu vào bên trong Thần Hải của nàng.
P/S: Ta thích nào ... chương 7.