Vị trí của Sư Hoàng lăng ở một nơi vô cùng nguy hiểm, đây là Thẩm Tường từ chỗ Nguyệt Nhi mà biết được, bây giờ Tề Thí muốn dẫn bọn họ đi tới Sư Hoàng lăng, là bởi vì Tề Thí có thể ra vào an toàn.
"Sư Hoàng lăng có lẽ là nơi an toàn nhất, Sư Hoàng tuy rằng đã chết đi, nhưng khi hắn còn sống kiến tạo ra một cái lăng một thật không đơn giản." Bạch Hổ nhìn về phía một cái bóng mờ mơ hồ phía trước, đó chính là Sư Hoàng lăng, bởi vì quá khổng lồ, cho nên từ nơi rất xa đã có thể trông thấy cái bóng mông lung.
Nguyệt Nhi nói ra: "Sư Hoàng lăng cao tới vạn trượng, nghe nói năm đó thế nhưng là bỏ ra rất nhiều tâm huyết để kiến tạo nên, chính là vì truyền thừa công pháp và huyết mạch cường đại của Thần Sư tộc, thực lực của Sư Hoàng thế nhưng là có thể so với Thần Đế, thậm chí còn cường đại hơn so với Thần Đế của những Thần quốc kia."
Thẩm Tường có chút không hiểu đối với cái này: "Sư Hoàng đã lợi hại như vậy, tại sao còn có thể chết đi, còn có Vạn Thú Thần Đế cũng thế."
Nguyệt Nhi nhìn vào Hoàng Cẩm Thiên một chút: "Sư phụ ngươi có lẽ biết được, hắn thế nhưng là Bất Tử Thần tộc, chuyên môn ghi chép các loại chuyện lớn xảy ra trên đời này, nghe nói cũng bởi vì như vậy, bọn họ mới có được đãi ngộ sống mãi không chết."
Hoàng Cẩm Thiên nhếch miệng: "Chuyện Bất Tử Thần tộc chúng ta có rất nhiều ... Tuy nhiên nói về Sư Hoàng và Vạn Thú Thần Đế vì sao lại chết, này chủ yếu là bởi vì bọn họ năm đó gặp phải đối thủ là Thần Đế của chín cái Thần quốc, với cả tuổi thọ của bọn họ vốn đã tới cực hạn."
"Chỉ cần là sinh linh thì đều sẽ tới lúc phải chết, mà Thần Đế loại cấp bậc kia đã tới lực lượng đỉnh phong, không cách nào đột phá, sau khi dừng lại một lúc, thọ nguyên cũng sẽ hao hết, đây là thời gian mà tự nhiên đưa tới, rừng rậm cũng không thể tránh né."
Thẩm Tường cười nói: "Sư phụ, như vậy ngươi thì sao, ngươi không phải Bất Tử tộc sao? Có lẽ sẽ không chết đi."
Hoàng Cẩm Thiên thở dài: "Trước mắt nói như vậy là không sai, nhưng ai nào biết sau này ta sẽ như thế nào, thật ra thì ta cứ sống mãi như vậy, với ta mà nói cũng là một loại trừng phạt."
Lạc Thiên Quân hỏi: "Lão bất tử tiền bối, ta là từ chỗ lão Dịch mà biết được, nói chín cái Thần quốc gặp phải nguy cơ, nói như vậy trong thời gian ngắn, chín cái Thần quốc sẽ không phái ra gia hỏa rất mạnh tới đối phó chúng ta."
Chín Thần quốc đang bị một số chuyện quấn lấy, nhưng đây là chuyện gì đây, tại sao có thể để cho chín cái Thần quốc cường đại như thế đều phải gặp phải loại nguy cơ này.
Hoàng Cẩm Thiên biết nhiều chuyện nhất, tất cả mọi người vào lúc này đều nhìn vào hắn, hy vọng có thể từ trong miệng hắn biết được một số chuyện quan trọng.
Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Cái này có quan hệ với chuyện ta vừa mới nói, chủ yếu là Thần Đế của chín cái Thàn quốc kia không chịu nổi, bọn họ bây giờ phải truyền thừa Đế vị, nhưng qua nhiều năm như vậy, những Thần Đế này có đông đảo con cái, những người con cái này đại đa số đều kế thừa được thiên phú của Thần Đế, lại thêm vừa mới ra đời đã đạt được sự hướng dẫn của danh sư và tài nguyên rất phong phú, cho nên hiện tại đều cân sức ngang tài."
Tuổi thọ Thần Đế của chín cái Thần quốc đã sắp hao hết, điều này làm cho đám người Thẩm Tường rất ngoài ý muốn, đối với bọn hắn mà nói thế nhưng là một tin tức tốt, hiện tại bọn hắn cũng hiểu nguy cơ của chín Thần quốc, con cái của những Thần Đế kia bây giờ chắc chắn là đang kéo bè kết phái, tranh đoạt Đế vị, nếu như thực lực đều không sai biệt lắm mà nói thì chắc chắn ai cũng sẽ không phục ai, cuối cùng sẽ chỉ diễn biến thành chiến tranh, sau này Thần quốc khổng lồ cũng sẽ bởi vậy mà phân liệt.
Khương Thánh cau mày nói: "Đây đối với chúng ta mà nói là chuyện tốt hay chuyện xấu?"
Hoàng Cảm Thiên nhìn vào Sư Hoàng Thần sơn càng ngày càng tới gần kia, nói ra: "Trước mắt mà nói là chuyện tốt, ít ra thế giới Cửu Thiên sau khi chiếm đoạt Thái Thần cảnh, chúng ta đều có thể đạt được một khoảng thời gian phát triển ổn định, duy nhất để cho ta tương đối lo lắng là, bên trong mỗi một Thần quốc sau khi tiến hành nội chiến, tới lúc đó chín cái Thần quốc chắc chắn sẽ chia ra thành rất nhiều tiểu quốc."
Lạc Thiên Quân cười nói: "Đây không phải chuyện tốt sao?"
"Chưa chắc." Hoàng Cẩm Thiên thấm thía nói ra: "Nếu như đột nhiên gặp phải một gia hỏa rất mạnh, diệt đi năm bè bảy mảng trong chín cái Thần quốc, tiến hành thống nhất tới lúc đó thế giới Cửu Thiên chắc chắn sẽ gặp phải ảnh hưởng."
Tề Thí nhếch miệng, nói ra: "Năm đó ta thống nhất thế giới Cửu Thiên cũng xảy ra chuyện rất đáng sợ, chỉ mong chín Thần quốc này đừng có lại xảy ra."
Hoàng Cẩm Thiên gật đầu nói: "Quả thực như thế, chúng ta bây giờ cũng chỉ có thể nhanh chóng củng cố thực lực của chính mình cho thật tốt, miễn cho tới lúc đó rơi vào ảnh hưởng."
Dương Thiên Nghị cười nói: "Tốt nhất chính là trốn tới Tinh Pháp Thần vực, cái chỗ kia chào đón bất cứ kẻ nào, chính là quy tắc tương đối nghiêm, xúc phạm thì rắc rối, ví dụ như ta."
Hoàng Cẩm Thiên lắc đầu nói: "Cũng không được, nếu như chín Thần quốc được thống nhất, như vậy gia hỏa đứng ra thống nhất kia chắc chắn sẽ có dã tâm càng lớn hơn, đến lúc đó đi đối phó Tinh Pháp Thần vực cũng có khả năng, ngươi cũng đừng quên thực lực của chín Thần quốc ngay cả Tinh Pháp Thần vực cũng có chút cố kỵ, đương nhiên, nếu như chín tên Thần Đế chết già, thực lực vậy nhất định giảm xuống một mảng lớn."
Phùng Vũ Khiết từ bên trong U Dao giới đi ra, Nguyệt Nhi lập tức hỏi: "Băng Nhan sao rồi?"
"Nàng ta ngủ thiếp đi, sức khôi phục của nàng rất kinh người, đã không có gì đáng ngại." Phùng Vũ Khiết ở bên trong cũng nghe thấy bọn họ ở bên ngoài đang bàn tán chuyện gì.
"Tiền bối, ngươi có biện pháp gì có thể để cho ta bây giờ trở về thế giới Cửu Thiên không, ta muốn về trước, dù sao bây giờ xảy ra nhiều chuyện như vậy, biến cố bên chín cái Thần quốc kia càng là ta không nghĩ tới." Mục đích của Phùng Vũ Khiết tới nơi này chính là vì dò xét tình huống của chín Thần quốc, bây giờ biết được chín Thần quốc biến thành như vậy, nàng ta phải nhanh chóng trở về điều chỉnh sách lược.
Thẩm Tường nói ra: "Một mình ngươi trở về sao?"
"Ta muốn mang Băng Nhan trở về." Phùng Vũ Khiết khẽ thở dài: "Nếu như nàng ta nguyện ý."
Thủy Băng Nhan đương nhiên nguyện ý, nàng ta rất ỷ lại người khác, đặc biệt là Phùng Vũ Khiết.
Lạc Thiên Quân và Chúc Hướng Viễn từ trong Chí Tôn thần điện chạy về tới, hiện tại trong thời gian ngắn bọn hắn sẽ không trở về, bọn họ thương lượng một chút, quyết định trước tiên ở lại Sư Hoàng lăng một đoạn thời gian.
Hoàng Cẩm Thiên nói ra: "Ta có thể mở ra một cái thông đạo để các ngươi trở về, Thẩm Tường ngươi thì sao?"
"Ta còn phải tạm thời ở lại nơi này, tìm kiếm Tứ Tượng thần binh, ta bây giờ đã tìm được một cái, hiện tại ta mới biết được Tứ Tượng thần bình sẽ không ở cỗ định một vị trí, có thể tự mình chạy loạn." Đối với cảm ứng Tứ Tượng thần binh thì Thẩm Tường vẫn luôn cảm thấy rất hỗn loạn, cho nên hắn mới có thể nói như vậy.
Tứ Tượng thần binh thế nhưng là Cửu Tiêu Thần Đế luyện chế ra, đương nhiên là lợi hại, xuyên phá không gian chạy loạn cũng không kinh ngạc.
Bạch Hổ nói ra: "Vũ Khiết, ngươi trở lại thế giới Cửu Thiên, bảo Thanh Long và Huyền Vũ tới nơi này, chúng ta xem có thể phục sinh Vạn Thú Thần Đế hay không."
Phùng Vũ Khiết khẽ gật đầu, Vạn Thú Thần Đế năm đó cũng từng đối kháng với chín Thần quốc, đây là minh hữu của bọn hắn.
Hoàng Cẩm Thiên hít một tiếng: "Coi như phục sinh cũng sống không lâu, năm đó những Thần Đế kia đều là thọ nguyên đã gần hết."
Đối với Bạch Hổ và Chu Tước này đều có chút thương cảm, Chu Tước hỏi: "Chẳng lẽ không có cách nào tiếp tục sống sót sao?"
"Đương nhiên là có, chỉ có điều hy vọng cực kỳ bé nhỏ, cho nên ở Tinh Pháp Thần vực, rất nhiều lão gia hỏa sống tới cuối cũng sẽ không ở lúc thọ nguyên gần hết làm ra một số chuyện đáng sợ, bọn họ bình thường đều sẽ đi tìm kiếm gia hỏa sáng tạo thế giới này, ở nơi nào cũng không biết, truyền thuyết chỉ cần tìm được là có thể tiếp tục sống sót, vậy Thần Đế chín cái Thần quốc kia, đoán chừng cũng sẽ đi vào con đường này, bằng không bọn hắn đã sớm không muốn sống liều chết đi xử lý những gia hỏa mà bọn hắn thấy ngứa mắt rồi, hoặc là hủy diệt Thần quốc của đối phương."
Vậy mà thật sự có biện pháp, nhưng nghe hư vô mờ mịt, tuy nhiên đây cũng là hy vọng duy nhất.
P/S: Ta thích nào ... chương 4