"Là kịch độc sao?" Thẩm Tường ngửi được một cỗ mùi hôi thối, sau đó lại ném một cái Thần đao hạ phẩm vào trong bùn loãng màu đen kia, thanh Thần đao hạ phẩm này rất chắc chắn, nhưng sau khi tiến vào bên trong vũng bùn màu đen kia thì trong nháy mắt đã hóa thành khói đen.
Nguyệt Nhi nhìn về vũng bùn đen mênh mông vô bờ đằng trước kia, nói ra: "Đây chính là Ác Nê Đàm, truyền thuyết bởi vì có một con tà thú rất ác độc chết ở chỗ này, cho nên mới biến thành như vậy, chỉ cần đừng bị vùi xuống dưới thì không sao, từ trên bay qua đi."
Thẩm Tường bay lên không trung, căn cứ vào cảm ứng của mình đối với món thần binh kia mà phi hành, nếu như ở bên trong Ác Nê đàm này muốn lấy ra cũng không phải chuyện dễ dàng.
"Nơi này thực sự an toàn sao?" Thẩm Tường không thể không hỏi, bởi vì hắn phát hiện có rất ít người tiến vào, coi như không trung cũng không có phi cầm bay qua, hiển nhiên là muốn tránh khỏi nơi này.
"Vậy thì không phải, nơi này xem như là nơi nguy hiểm, cẩn thận mới là tốt." Nguyệt Nhi nói ra: "Chỉ cần là nơi nguy hiẻm thì đều sẽ ẩn giấu đi nguy hiểm, bởi vì những trưởng lão cảu Tinh Nguyệt Thần tộc kia đều rất ít tới nơi này, cho nên ta cũng không hiểu rõ lắm đối với nơi này."
Trong chớp mắt, Thẩm Tường đã tiến vào sâu trong Ác Nê đàm, một đường đi tới hắn đều sử dụng lực lượng Không Gian pháp tắc tiến hành xuyên qua, không dừng lại ở bên ngoài bao lâu thời gian, cho nên cho dù có thứ gì muốn đánh lén hắn cũng không đơn giản như vậy.
"Ác Nê đàm này đã tồn tại bao nhiêu năm rồi?" Thẩm Tường hỏi, bên trong Ác Nê đàm này tràn ngập tử khí, thi thoảng có cơn gió lạnh thổi tới, sẽ nổi lên một đám khói màu đen hôi thối, đặc biệt là lúc đi sâu vào trong, càng làm cho người ta có một loại cảm giác rất ngột ngạt.
"Rất nhiều năm rồi, trong truyền thuyết con ma thú chết đi kia đã tiếp cận tồn tại Đế cấp, sau khi hắn chết đi, máu độc chảy ra hủ hóa thi thể của nó, sau đó làn tràn ra xung quanh, một lúc sau thì biến thành như vậy." Nguyệt Nhi nói ra: "Ngươi phát hiện chỗ nào không đúng sao, ta không cảm ứng được cái gì."
Năng lực nhận biết của Nguyệt Nhi rất cường đại vậy mà nàng không phát hiện ra cái gì, Thẩm Tường thì càng không phát hiện ra được cái gì.
Thẩm Tường lắc đầu, nói ra: "Ở lại đây để cho ta cảm thấy rất không thoải mái."
Nguyệt Nhi nói ra: "Nơi như thế này bình thường đều như vậy, nơi này có lượng lớn tử khí, lúc trước con thú kia chết đi ở chỗ này, về sau chắc chắn cũng có lượng lớn sinh linh bị ảnh hưởng mà chết, nếu như có một cái Thần binh trốn ở chỗ này thì chắc chắn vô cùng an toàn, ai cũng không muốn đi tới loại địa phương này, ngươi bây giờ có cảm nhận được món thần binh kia hay không?"
"Ngay ở gần đây." Thẩm Tường lơ lửng ở trên Ác Nê đàm, chậm rãi bay về một nơi ở đằng trước trông giống như một vòng xoáy.
Ngay vào lúc Thẩm Tường sắp đi qua đó, Nguyệt Nhi vội vàng hô: "Đừng qua đó."
Nhưng là Thẩm Tường đã bay tới phái phía trên, nghe thấy tiếng hô của Nguyệt Nhi, hắn lập tức thuấn di tránh đi, chỉ thấy vòng xoáy ở phía dưới kia đột nhiên như thiểm điện bắn ra một cái thứ gì đó màu đen trông mềm mềm, dài tới vài chục trượng, bắn thẳng tới không trung, thoạt nhìn như là một cái lưỡi màu đen rất dài.
"Nguy hiểm thật." Thẩm Tường kinh hãi nói.
"Cẩn thận phía dưới ngươi." Nguyệt Nhi kinh hãi hô lên.
Thẩm Tường vội vàng thi triển một cái lĩnh vực không gian, để cho mình ngăn cách với không gian này, phía dưới hắn tuy rằng xuất hiện một cái vòng xoáy màu đen, nhưng chậm chạp không vươn cái lưỡi màu đen kia ra tới.
Thẩm Tường rời xa cái vòng xoáy đó, ném một khối thịt thú vật lớn cất giữ ở bên trong U Dao giới ra ngoài, cái lưỡi màu đen kia lại phun ra, linh hoạt quấn lấy khối thịt thú vật to lớn kia.
Thẩm Tường từ đằng xa chém một kiếm tới, chém ra một đạo kiếm khí được ngưng tụ bởi lực lượng lục đạo, chặt đứt cái lưỡi dài màu đen kia.
Sau khi cái lưỡi dài màu đen kia bị chém đứt, toàn bộ vũng bùn đột nhiên cuộn trào mãnh liệt như sóng cả, bùn sôi trào nhấp nhô trập trùng lên xuống, Thẩm Tường vội vàng trôi nổi lên cao hơn.
Rất rõ ràng là có thứ gì đó muốn đi ra từ dưới vũng bùn, có lẽ là tà thú phun ra cái lưỡi kia.
"Thứ này có hình thể rất lớn a." Thẩm Tường ở trên không nhìn vào toàn bộ vũng bùn đang sôi trào, từ đó có thể đoán được: "Đây rốt cuộc là thứ gì a."
Chẳng mấy chốc thì hắn đã có được câu trả lời, là một con Long từ sâu dưới bùn nổi lên.
Đi tới Thái Thần cảnh, đây vẫn là lần đầu tiên hắn trông thấy Long, chỉ có điều con Long này rất xấu xí, hơn nữa còn có hai cái đầu Long có lớn có nhỏ.
Con Tà Long toàn thân tràn đầy bùn độc này không chỉ to lớn, dáng dấp cũng rất quái dị, có rất nhiều chân, giống như là con rết vậy, ở trên hai cái đầu một lớn một nhỏ đầy vảy màu đen, cái đầu tường đối nhỏ kia treo với đôi mắt nhắm chặt lại, thoạt nhìn như là đã chết đi vậy.
"Khả năng bởi vì hấp thu quá nhiều huyết dịch của con thú độc kia, dẫn tới nó trưởng thành có hình dáng như thế này, xem ra con thú độc kia vốn là một con rết to lớn, con Độc Long này đi tới nơi này dung nhập thần cách và thần hồn của con rết cho nên mới có thể biến thành như vậy." Nguyệt Nhi nói ra: "Trông có vẻ không khó để đối phó."
Thẩm Tường cau mày nói: "Ta bây giờ có thể cảm ứng được có một cái Thần binh dang di động, ở ngay gần đây, chẳng lẽ là ở trong bụng gia hỏa này, nếu là như vậy, rất có thể là Thanh Long thần binh."
Bách Túc Độc Long trước đó trốn ở phía dưới là thông qua thần ức cảm ứng, lưỡi của cái đầu nhỏ của nó sau khi bị chặt đứt để cho nó vô cùng đau nhức, nó lập tức xuất hiện, nhìn xem là chuyện gì xảy ra, chỉ thấy Thẩm Tường đang lơ lửng ở trên không trung, trong lòng của nó tức giận, phun trào ra một luồng nọc độc màu đen.
Mặc dù tốc độ của nọc độc bay tới rất nhanh, nhưng đối với Thẩm Tường mà nói thì không coi vào đâu, hắn rất nhẹ nhàng đã tránh khỏi, lập tức thi triển Phá Hồn trảm bên trong Đồ Long Thất Sát trảm, trực tiếp công kích thần hồn của Bách Túc Độc Long.
Con Bách Túc Độc Long này cũng không phải là rất cường đại, chỉ có điều toàn thân là kịch độc, hơn nữa hình thể rất to lớn, tiềm phục ở phía dưới vũng bùn này tiến hành đánh lén, nó có thể đánh lén được rất dễ dàng.
Thẩm Tường công kích trực tiếp vào thần hồn của Bách Túc Độc Long, chỉ nghe thấy Độc Long phát ra một tiếng thét giận giữ, sau đó thân thể giãy dụa kịch liệt, khiến cho bùn loãng màu đen này như là sóng trào loạn lên.
"Chết rồi." Thẩm Tường bắn Sáng Tạo hỏa về phía thân thể của Bách Túc Độc Long để đốt cháy đi.
Ngay vào lúc đốt cháy, một luồng ánh sáng xanh đột nhiên bay vụt ra ngoài.
"Quả nhiên là Thanh Long thần binh." Thẩm Tường vui mừng, vội vàng thuấn di tới bắt lấy.
Thanh Long Đồ Ma đao trước kia đã bị hủy đi, cây đao đó rất to lớn hơn nữa còn bá khí, mà thanh đao này trông nhỏ hơn rất nhiều, ở giữa còn có một đường văn màu vàng kim.
"Có hoàn chỉnh không?" Nguyệt Nhi hỏi, trước đó Thẩm Tường đạt được Huyền Vũ y chính là thiếu khuyết thần cách và thần hồn, là thần binh không hoàn chỉnh.
"Hoàn chỉnh, bằng không cũng sẽ không chạy loạn tới chỗ này, không nghĩ tới hắn vậy mà sống ký sinh ở trong cơ thể của con Bách Túc Độc Long này." Thẩm Tường nắm chặt Thanh Long Thần đao này, bổ xuống vũng bùn đen phía dưới, hắn không sử dụng lực lượng lục đạo, nhưng bên trong Thần đao kích phát ra tới khí kình lại cắt ra một cai rãnh sau hoắm.
"Cảm giác rất không tệ, bây giờ chỉ thiếu hai loại." Thẩm Tường nhắm mắt lại, bình tĩnh cảm ứng tới vị trị của những thần binh còn lại.
Một lát qua đi, hắn còn chưa cảm ứng được chút nào, nhưng Nguyệt Nhi lại cảm ứng được có người đang tới chỗ này: "Có hơn mười gia hỏa đang bay tới, xem ra rất gấp, chẳng lẽ là hướng về phía Bách Túc Độc Long này mà tới."
P/S: Ta thích nào ... chương 6