Thẩm Tường nghe thấy câu nói này, xung quanh lại đột nhiên vang lên từng tiếng gió, chỉ thấy đại thụ ở xung quanh đột nhiên xuất hiện rất nhiều lỗ thủng kích thước bằng ngón tay, rất nhiều phi châm đột nhiên từ những lỗ thủng trên thân cây kia bay vụt ra ngoài.
Thẩm Tường bị phi châm ở gốc cây gần hắn bắn trúng, hắn chỉ cảm nhận được một cỗ sóng nhiệt đánh tới, những phi châm kia có thể tản mát ra hơi nóng vô cùng mạnh, nhưng lúc những phi châm nhỏ này bay vụt tới muốn đâm vào thân thể của hắn thì lại bị lồng khí phòng ngự thân thể của bản thân hắn ngăn cản lại.
Những phi châm này không có một chút tính công kích nào, ở trong mắt Thẩm Tường đã đồ chơi cho tiểu hài (trẻ em) vậy, chỉ có điều mấy chục cây đại thụ ở xung quanh có rất nhiều lỗ thủng đều phóng loại này ra, nhìn dày đặc giống như mưa phùn mà bắn tới, làm Thẩm Tường cảm thấy mình bị một cỗ hơi nóng bỏng đánh thẳng vào.
Đương nhiên, hắn không chịu tới tổn thương gì, chẳng qua là cảm thấy rất nóng mà thôi.
Thân của một cây đột nhiên mở ra một cái hốc cây tương đối lớn, lớn như là bàn tay của người lớn vậy, đứng ở hốc cây đó là một người tý hon, đằng sau lưng người tí hon này có một đôi cánh màu đỏ như cánh hoa vậy, quần áo trên người mặc cũng dùng cánh hoa bện mà thành, trông rất xinh đẹp, tên tiểu nhân này tuy rằng nhỏ nhưng nhìn lại rất đáng yêu, có một mái tóc đen nhánh dài tới eo, khuôn mặt nhỏ nhắn mà xinh xắn.
"Tiểu yêu tinh." Thẩm Tường nhớ rõ chính mình từng nhìn thấy qua loại vật này ở nơi nào đó, chẳng mấy chốc hắn đã nghĩ ra, trước đây ở những Huyền Băng bên trong Huyền Hàn Cổ vực đã từng mở ra loại tiểu yêu tinh này, lúc ấy là Huyền Băng của Yêu Vận động thiên của Lữ Thấm Liên, cho nên người tý hon kia cũng theo nàng ta.
Lần trước lúc hắn gặp được Lữ Thấm Liên thì từng hỏi thăm qua tiểu yêu tinh kia, Lữ Thấm Liên nói cho hắn biết tiểu yêu tinh kia đang ngủ, cho nên không nhìn thấy.
"Nhân loại lớn này lại biết ngoại hiệu tổ truyền của chúng ta, làm sao bây giờ?" Tiểu yêu tinh kia kêu quái dị lên, giọng nói cũng rất dễ nghe.
"Ta không phải người xấu, ta chỉ là đi ngang qua, ta trước kia cũng nhìn thấy gia hỏa tý hon giống như các ngươi ở một chỗ khác." Thẩm Tường nở ra nụ cười mỉm, để hắn thoạt nhìn không có địch ý gì.
Nghe thấy hắn nói như vậy, tiểu yêu tinh kia quả nhiên yên tĩnh trở lại, thân cây xung quanh cũng thi nhau mở ra một cái hốc cây tương đối lớn, có đủ loại người tý hon, nam nữ già trẻ đều có.
Chỉ có điều đám người tý hon này đều không quá giống nhau, có là cánh hình cánh hoa, có thì là cánh hình lá cây, cũng có là cánh bướm, cánh chuồn chuồn, cánh chim, tuy rằng đều khác nhau, nhưng trên người bọn họ thì lại hết sức cân đối đẹp mắt.
"Yêu Tinh tộc sao?" Trên mặt Thẩm Tường duy trì nụ cười mỉm ôn hòa, cái này có thể làm cho đối phương buông lỏng đề phòng, có thể tạo ra ấn tượng tốt cho đối phương.
Gốc cây ở bên cạnh hắn kia có một yêu tinh già nua bay ra, có lẽ là người tộc trưởng kia, hắn có một đôi cánh màu xanh lá cây nhạt, lúc vỗ cánh, cánh sẽ phát ra một chút khí diễm màu đỏ.
"Ngươi nhìn thấy qua tộc nhân của chúng ta ở nơi nào, cái tên yêu tinh này chúng ta đã lâu lắm rồi không dùng, chúng ta bây giờ tên là tiểu tinh linh." Lão tinh linh này nói.
"Ta là ở nơi tên là thế giới Cửu Thiên, thế giới đó là một thế giới mới, chuyện này nói rất dài dòng, ngài có lẽ là tộc trưởng Tinh Linh tộc đi, rất vinh hạnh được biết ngài, ta gọi Thẩm Tường, ta tới khu rừng này là tìm kiếm một vật, căn cứ vào cảm nhận của ta đi tới chỗ này, sau đó thì gặp các ngươi." Thẩm Tường lại cười nói.
Trên khuôn mặt nhỏ của lão tinh inh kia cũng hiện ra nụ cười hiền từ: "Ta là Ba Diệp, là Tộc trưởng Tinh Linh tộc, ta đại biểu toàn bộ Tinh Linh tộc hoan nghênh ngươi tới."
Thẩm Tường hơi kinh ngạc, lão tinh tinh này vậy mà bông lỏng cảnh giác nhanh tới như vậy, vậy mà tin tưởng lời nói của hắn nhanh như vậy, hắn cảm thấy những tinh linh này rất có thể chính là bởi vì quá tin tưởng người khác cho nên mới có thể làm mất Thánh địa của bọn họ.
Tiểu tinh linh ở nơi này có khoảng mấy ngàn, số lượng cũng không tính ít, Thẩm Tường lúc này ngồi ở trên mặt đất, đám tiểu tinh linh thì đều vây quanh, thi nhau bàn tán, bọn họ cảm thấy rất tò mò đối với nhân loại xa lạ này.
"Chúng ta thật ra là tiểu Tinh Linh tộc, ngoài đó ra còn có Thủy Tinh Linh, Băng Tinh Linh, Thảo Mộc Tinh Linh, Phong Tinh Linh ..., thực lực của chúng ta yếu nhất, hình thể nhỏ nhất, vì không muốn bị người khác khi dễ, chúng ta vẫn luôn trốn ở một số nơi mà nhân loại và thú loại không thường xuyên tới." Ba Diệp thở dài rất bất đắc dĩ, bọn họ quả thực nhỏ yếu, vừa rồi bọn họ tập hợp toàn bộ lực lượng vào một chỗ cũng chỉ có thể khiến Thẩm Tường chảy ra một chút mồ hôi.
Nguyệt Nhi cũng chạy ra chơi đùa cùng với những tiểu tinh linh này, còn lại mấy tên tiểu tinh linh bên kia bởi vì trông thấy Nguyệt Nhi cũng có cánh, cho nên bọn họ đều xem Nguyệt Nhi thành tinh linh hơi lớn hơn so với mình, Nguyệt Nhi còn nói đùa nói mình là Nguyệt Tinh Linh, nàng ta chẳng mấy chốc đã hòa hợp cùng với những người tý hon này, đối với những người tý hon kia mà nói, cưỡi ở trên lưng Nguyệt Nhi thế nhưng là một chuyện rất bá khí, bọn họ trước kia trông thấy loại thú ớn thú nhỏ đều phải lập tức chạy trốn hoặc là trốn đi, nào có tiếp xúc thân mật như bây giờ.
"Ba tộc trưởng, Thánh địa các ngươi có chuyện gì xảy ra, vì sao lại bị cướp đoạt, Thánh đia kia đối với bên trong mà nói là rất quan trọng sao?" Thẩm Tường hỏi, hắn cảm thấy chuyện đã được chính mình gặp phải, vậy thì nếu có thể thì sẽ xuất thủ cứu giúp, giúp đỡ những người tý hon này.
Ba Diệp chống một nhánh cây nhỏ làm quải trượng, nói ra: "Thánh địa đối với chúng ta mà nói là rất quan trọng, đó là nơi chèo chống chúng ta sống mãi, đương nhiên, chúng ta cũng có thể tự mình kiến tạo ra một cái thánh địa, chỉ có điều một khi kiến tạo xong lại sẽ bị đám người xấu kia chiếm lấy, chúng ta kiến tạo đc hai cái đều bị bọn họ chiếm đoạt."
Thẩm Tường chỉ biết là Bất Tử Thần tộc có thể sống mãi không chết, Tiểu Tinh Linh tộc này vậy mà cũng có loại bản lĩnh nghịch thiên này.
Ba Diệp nhìn vào Nguyệt Nhi nhảy tới nhảy lui chơi đùa cùng với tiểu tinh linh khác, không thể không cười ha ha, nhưng lại thở dài một tiếng: "Như những tên bại hoại kia lại không rời đi, chúng ta phải chuyển đi, đây là chuyện mà chúng ta rất không muốn, bởi vì chúng ta rất khó mới tìm được một nơi tốt tới như vậy."
Nguyệt Nhi nói ra: "Để bọn họ vào trong U Dao giới, sau đó đưa tới thế giới Cửu Thiên đi, long mạch nơi đó có lẽ là thích hợp với bọn họ, xem ra bọn họ có lẽ là giống như Thảo Mộc Tinh Linh, rất am hiểu về việc trồng dưỡng thực vật."
Ba Diệp gật đầu một chút: "Đúng, chúng ta mặc dù không có lớn như Thảo Mộc Tinh Linh, cũng không mạnh như bọn họ, nhưng chúng ta ở gieo trồng hoa cỏ thì cũng không yếu hơn so với bọn họ, nơi này lúc đầu thế nhưng là một mảnh đất hoang không có ngọn cỏ, nhưng trải qua chúng ta trồng trọt trong nhiều năm như vậy, đã biến thành một nơi rất mỹ lệ."
Khóe miệng Thẩm Tường hơi rút một cái, thực vật quái dị có thuộc tính Hỏa ở nơi này, lại là bọn họ trồng ra tới, không thể không nói bọn họ thật rất lợi hại, ở nơi nóng bức như vậy, vốn không thích hợp để cho thực vật sinh trưởng, nhưng bọn hắn còn cải biến đặc tính của thực vật, để thực vật chịu nhiệt đồng thời hấp thu hơi nóng nơi này sinh trưởng.
Thẩm Tường sửa sáng U Dao giới lại một chút, đồng thời để Tiểu Thiểm Điện ở trong U Dao giới tới lúc đó để những người tý hon này chơi đùa một chút, hắn đã quyết định muốn mang Tiểu Tinh Linh tộc về thế giới Cửu Thiên.
Ba Diệp tộc trưởng cũng rất tin tưởng Thẩm Tường, lập tức gật đầu đáp ứng, bởi vì Thẩm Tường nói với bọn họ sẽ giúp bọn họ di chuyển tới một cái nơi rất an toàn, đối với bọn họ mà nói có rừng rậm cây cối hay không cũng không quan trọng, quan trọng Thánh địa không bị chiếm lĩnh là được rồi, chỉ cần bọn họ kiến tạo ra được Thánh địa có thể cho bọn họ sử dụng, bọn họ sẽ có thể trồng ra hoa cỏ cây cối.
P/S: Ta thích nào ... chương 1