Hoàng Diễn Thiên suy nghĩ một chút, lắc đầu: "Không nhiều tin tức lắm, nếu như ngươi muốn tìm Miêu Tộc, dựa vào năng lực của ngươi có lẽ có thể tìm ra được, về phận phụ thân ngươi nha ... cái này khó nói, ngươi có lẽ rất hiểu tính cách của phụ thân ngươi, mẫu thân hắn rơi vào vây công, tung tích không rõ, hắn sẽ làm thế nào, ngươi hiểu hơn so với ta, ta nghi ngờ, hắn và gia gia ngươi cùng đi."
Thẩm Tường bây giờ mới biết, cả nhà Nguyệt Nhi đều rất đáng sợ, lão cha của nàng ta là Ma Tinh gì đó, mẫu thân thì là công chúa của Miêu Tộc, ông ngoại bà ngoại cũng chính là hoàng đế và hoàng hậu của Miêu Tộc, bà bà là trưởng lão của Bất Tử Thần tộc, gia gia thì chắc chắn có quyền cao chức trọng bên trong Tinh Nguyệt Thần tộc.
Nguyệt Nhi khẽ "Meo" một tiếng, sau đó lùi vào trong túi đeo lưng, lúc này sự lo lắng của nàng Thẩm Tường rất hiểu, nhưng hắn cũng bất lực, hiện tại đi Tinh Pháp Thần vực cũng không phải là cách làm sáng suốt.
"Có người tiến vòa Thiên Diễn tinh trận của ta." Hoàng Diễn Thiên đột nhiên nói, sau đó đi tới cửa hang, nhìn về phía trước.
"Người này có thể là tới truy tung ta, bởi vì ta trước đó lấy đi hai kiện thần binh đã kinh động tới bọn họ, bây giờ có người xuất hiện ở đây, rất có thể là có ý định tới đây mai phục ta." Thẩm Tường nói ra: "Chỉ có điều gia hỏa này tới chậm một bước."
Hoàng Diễn Thiên hỏi: "Người này có phải tới từ Thiên Hỏa Thần quốc hay không?"
"Tiền bối, làm sao mà ngươi biết được?" Thẩm Tường hơi nghi hoặc đối với vấn đề này một chút.
"Trước đây nơi này có mười mấy tên gia hỏa nói là Thiên Hỏa Thần quốc phái tới, tuy nhiên bọn hắn đều bị ta bắt lấy, hiện tại còn chưa chết." Hoàng Diễn Thiên nở ra nụ cười âm hiểm: "Sớm biết vậy ta giết chết bọn họ, như vậy có thể dẫn gia hảo càng mạnh hơn tới giải buồn cho ta, chứ còn giống như những tên trước kia thì quả thật không có gì thú vị cả."
Thẩm Tường cũng cảm thấy tò mò vì sao Hoàng Diễn Thiên lại ở chỗ này, liền hỏi: "Tiền bối, ngươi và Cửu Thần Vương có phải là bằng hữu hay không? Ngươi ở chỗ này có phải là đang thủ hộ thần binh giúp bọn họ hay không?"
"Ừm, ta đã đáp ứng bọn họ, giúp bọn họ coi chừng một kiện thần binh, bọn họ nói nếu có người tìm tới lấy cái Thần binh này, như vậy chính là lúc mà bọn họ xuất hiện ở cái thế giới này một lần nữa, ta rất có lòng tin đối với chín người này, bọn họ đã đáp ứng ta, một khi bọn họ giải quyết chuyện nơi này, cũng sẽ đi Tinh Pháp Thần vực trợ giúp ta." Thời gian mà Hoàng Diễn Thiên rời khỏi Tinh Pha Thần vực là có thể suy đoán ra được, cũng chính là thời điểm Cửu Thần Vương bị Thần quốc làm cho tới cùng đường mạt lộ, vậy quả thực tới nơi này càng muộn hơn so với Hoàng Cẩm Thiên.
Mà Nguyệt Nhi tới sớm hơn so với Hoàng Cẩm Thiên.
Người xâm nhập vào Thiên Diễn tinh trận này chính là Hách Nhân, hắn là tới bắt Thẩm Tường, bắt Thẩm Tường về chính là tương đương với lập công lớn, sẽ có được rất nhiều ban thưởng, hắn vừa nghĩ tới thôi đã vô cùng kích động rồi.
"Hắn tiến vào Thiên Diễn tinh trận, nhìn thấy đồ vật cùng ngươi trông thấy khác biệt, nơi này có một cái huyễn trận, cho nên trước mặt hắn bây giờ là cảnh sắc non xanh nước biếc, mà thật sự thì là những thiên thạch này." Hoàng Diễn Thiên mỉm cười: "Gia hỏa này bây giờ còn chưa phát hiện, hơn nữa hắn đang đi về phía ta bên này."
"Tiền bối, người này lợi hại không? Ngươi đánh thắng được hay không?" Thẩm Tường hỏi.
"Thực lực cũng không tệ, nhưng trong mắt ta chỉ là một con tôm nhỏ mà thôi." Hoàng Diễn Thiên khinh thường nói: "Bất cứ lúc nào ta cũng có thể diệt hắn đi, dù sao cái Thiên Diễn tinh trận này của ta thế nhưng là dùng thời gian rất nhiều năm tới bố trí."
Hoàng Diễn Thiên dựa vào Thiên Diễn tinh trận này đã rất mạnh rồi chứ đừng nói là hắn che giấu lực lượng.
Thẩm Tường cười hỏi: "Như vậy tiền bối ngươi và sư phụ ta ai lợi hại hơn?"
Hoàng Diễn Thiên cười hắc hắc: "Vậy hì đương nhiên là ta lợi hại, tên kia hoàn toàn không phải là đối thủ của ta, tuy rằng ta là song bào thai nhưng thực lực của hắn kém nhiều lắm."
Loại tính cách thích tỏ vẻ này ngược lại là giống nhau, Thẩm Tường cười thầm trong lòng.
"Tới, ngươi xem một chút hắn ngu xuẩn cỡ nào khi ở trong huyễn cảnh." Hoàng Diễn Thiên cười nói.
Thẩm Tường trông thấ một tên nam tử trên người mặc áo giáp đỏ đi tới, sau đó ngồi xổm xuống, giống như là ở bên dòng suối nhỏ dùng hai tay vớt nước lên uống vậy, mà ở trong đó thì chính là một mảng đất bỏ hoang và núi đá to to nhỏ nhỏ có hình thù kỳ quái.
Hoàng Diễn Thiên nói ra: "Tên này còn rất khá nha, ngươi nhìn hắn bây giờ cảnh giác hơn nhiều, mạnh hơn nhiều so mười mấy tên phế vật trước đó."
Nói xong, Hoàng Diễn Thiên lấy ra một cái hình tròn, cái này hình như là thứ dùng để khống chế Thiên Diễn tinh trận, hắn ở trên dùng ngón tay vẽ một chút, chỉ thấy Hách Nhân ở trên mảnh đất bỏ hoang kia đột nhiên run rẩy toàn thân, hiển nhiên là bị cái gì hù dọa.
"Ta bỏ hoàn toàn huyễn trận, để hắn nhìn thấy dáng vẻ thật sự xung quanh mình." Hoàng Diễn Thiên cười thầm.
Lúc Hách Nhân tiến vào thì nơi này là một mảnh màu xanh biếc dạt dào, nhưng chỉ là trong lúc hắn chớp mắt thì biến thành như vậy, điều này làm cho hắn làm sao không kinh ngạc cho được.
Hoàng Diễn Thiên bay ra ngoài, Hách Nhân cảnh giác biết mình rơi vào bên trong một cái trận pháp cường đại, trông thấy có người xuất hiện thì lập tức chạy trốn, nhưng lại bị Hoàng Diễn Thiên phóng thích ra một cái lưới cho nằm im tại mặt đất, không cách nào động đậy.
Cũng vào lúc này Thẩm Tường bay tới, sau khi Hách Nhân trông thấy Thẩm Tường, hô: "Thẩm Tường..."
"Ngươi nhận ra ta?" Thẩm Tường mỉm cười: "Xem ra ta bây giờ rất nổi danh ở bên trong Thần quốc nha."
"Ta là Thiên Hỏa Thần quốc, ta biết có người muốn tới đây mai phục ngươi, cho nên sớm tới chỗ này báo tin cho ngươi, mọi chuyện ngươi làm ở bên ngoài Tụ Anh thần thành làm ta rất kính nể, ta thực sự không muốn ngươi rơi vào trong tay của Thiên Hỏa Thần quốc." Hách Nhân linh cơ khẽ động, dùng ánh mắt sùng kính nhìn vào Thẩm Tường.
Hoàng Diễn Thiên cười nói: "Nói mạnh miệng sẽ bị sét đánh, ngươi xác nhận lời nói vừa rồi của chính mình là thật sao?"
"Vô cùng chính xác, ta ngưỡng mộ Thẩm huynh đã lâu, sự tích của hắn sau khi truyền ra trong Thần quốc chúng ta, thế hệ tuổi trẻ đều rất ngưỡng mộ hắn." Hách Nhân một mặt thành khẩn mà nói.
Một bàn tay của Hoàng Diễn Thiên đặt ở trên đầu hắn, gương mặt già nua kia nở nụ cười âm trầm, để Hách Nhân rất thấp thỏm, hắn căn bản không biết lão gia hỏa này là ai, hơn nữa còn lợi hại như vậy, lập tức dùng pháp bảo chế trụ hắn lại, còn có trận pháp đáng sợ nơi này, không giống như là vừa mới bố trí xong, có lẽ là đã tồn tại từ rất lâu trước đó.
"Hắc hắc, ngươi nói láo, ta vừa rồi đã đọc được ký ức của ngươi ..." Hoàng Diễn Thiên cười nói: "Tiểu tử ngươi rất không thành thật nha, vậy mà một bụng ý nghĩ xấu."
"Ta ... Ta ..." Hách Nhân nói không nên lời, vẻ mặt cũng trở nên âm trầm, hô: "Như vậy thì các ngươi đi chết theo ta đi."
Vừa mới hô xong, Thẩm Tường cảm thấy mình bị người bắt lấy, sau đó mắt tối sầm lại, chỉ nghe thấy một tiếng nổ thật lớn, sau đó hắn phát hiện mình đang lơ lửng ở trên không trung, đứng ở trên một cái phi bàn, vô số ngọn núi đá ở phía dưới tạo thành Thiên Diễn tinh trận kia đang bao phủ trong bụi mù, chấn động kịch liệt tới cả vùng đất xuất hiện từng vết nứt thật sâu.
Trong lòng Nguyệt Nhi vẫn còn sợ hãi nói ra: "Vừa rồi nguy hiểm thật, đi chậm một chút thì chúng ta khả năng sẽ gặp xui xẻo."
Hoàng Diễn Thiên mắng: "Cái tên ranh con đáng chết này lại phá hủy Thiên Diễn tinh trận của ta, sớm biết không cho ngươi đi vào trận tâm nơi yếu ớt nhất."
"Có chuyện gì xảy ra?" Thẩm Tường bây giờ còn chưa hiểu đến cùng là như thế nào.
"Tên khốn kiếp vừa rồi sử dụng bí pháp tự bạo, loại thuật tự bạo này rất đáng sợ, làm cho tất cả thần cách và thần hồn trong cơ thể, lại thêm thần lực thần hải đồng loạt nổ tung lên, cách làm này hoàn toàn là không có ý định chuyển thế, cho nên sau khi tự bạo thì sẽ có uy lực rất đáng sợ." Hoàng Diễn Thiên rất tức giận: "Đều tại bản thân ta quá bất cẩn."
"Tuy rằng như thế, nhưng ta cũng là có thu hàng, trong trí nhớ của tên này có chuyện của Thiên Hỏa Thần quốc, nội bộ Thiên Hỏa Thần quốc đang rất loạn, rất rõ ràng là do Thần Đế truyền vị mà gây ra, ta muốn đi dạo chơi tới Thiên Hỏa Thần quốc này."
Thẩm Tường nói ra: "Tiền bối, ngươi có thể tiễn ta về thế giới Cửu Thiên hay không, thế giới Cửu Thiên bây giờ đã chiếm đoạt Thần Minh giới, tiến ta về có lẽ là rất dễ dàng a, sư phụ ta có thể làm được, ta vội vàng trở về thả Cửu Thần Vương ra."
Cứu Cửu Thần Vương ra là hứa hẹn mà lúc trước hắn đã chấp nhận, đây cũng là muốn cho Phùng Vũ Khiết và Cửu Hàm Nhu một câu trả lời thỏa đáng.
P/S: Ta thích nào ... chương 1