"Linh Linh, ngươi đã trở nên lợi hại, ca ta yên tâm." Thẩm Tường xoa xoa đầu của nàng, nhìn vào khuôn mặt tuyệt mỹ mà thành thục kia của nàng, trước kia lúc nàng ta còn rất ngây thơ, Thẩm Tường thường xuyên bề bộn ở bên ngoài, mà nàng ta cũng cả ngày bế quan tu luyện, hiện tại gặp mặt lại đã qua đi rất nhiều rất nhiều năm.
Sau khi Thẩm Linh Linh lớn lên có khuôn mặt rất quyến rũ, tuy nhiên tuy rằng nàng ta quyến rũ nhưng nàng ta không giống Tô Mị Dao, Hoa Hương Nguyệt hay Yến Yên Nhiên loại yêu tinh này, một cái nhíu mày một nụ cười, mọi cử động hiển thị rõ vẻ quyến rũ câu hồn người, mà Thẩm Linh Linh thì lại khác với các nàng chính là trên khuôn mặt quyến rũ kia đều là vẻ hồn nhiên trong sáng, nàng ta là người quyến rũ những không có ý quyến rũ ai, hơn nữa còn dịu dàng như nước, lúc này nàng ta giống như là một tiểu nữ hài mà ôm lấy Thẩm Tường.
"Lâu như vậy không gặp, Linh Linh cũng thay đổi thành tiểu mỹ nhân rồi." Nhan Tử Lan khẽ cười nói, cũng đi tới, nàng ta khẽ gật đầu đối với Long Tuệ San, trước đây nàng ta cũng trợ giúp Long Tuệ San quản lý làm ăn qua một đoạn thời gian, hai người hết sức quen thuộc.
"Tiểu tử thối, suốt ngày chạy ngược chạy xuôi, cũng không trở về nhìn xem tỷ tỷ ta và những muội muội này của ngươi." Long Tuệ Sạn gõ vào đầu Thẩm Tường mà không lưu tình chút nào: "Linh Linh của ngươi cũng đã lớn như vậy rồi còn không gặp được ngươi mấy lần, cả ngày cứ nhồi cho ta."
Yến Yên Nhiên đi tới bên cạnh Thẩm Linh Linh, sờ lên mặt của nàng, nở ra nụ cười quyến rũ: "Linh Lihn bây giờ cũng là mỹ nhân mị hoặc chúng sinh, hơn nữa thực lực trông cũng không tệ."
Lam Lan có chút hâm mộ, bĩu môi nói: "Ta làm sao mà mãi không lớn lên được, trước đây Linh Linh chỉ cao hơn ta có một chút, hiện tại đã cao hơn ta nhiều như vậy."
Thẩm Linh Linh và Yến Yên Nhiên đứng chung một chỗ, hơn nữa đều mặc một loại váy dài màu đỏ tươi, để các nàng lộ ra càng xinh đẹp quyến rũ hơn, cứ như vậy đi ở trên đường mà nói thì chắc chắn sẽ rất đáng chú ý, đặc biệt là các nàng đêu quyến rũ, nhưng lại mang tới cho người ta cảm giác hoàn toàn khác nhau, như vậy thì càng làm người khác để ý tới.
"Lam Lan tỷ như vậy cũng rất tốt." Thẩm Linh Linh ngây thơ trong sáng, nhưng lại có một cái khuôn mặt quyến rũ hại nước hại dân, nàng ta luôn cảm thấy như vậy sẽ bị chú ý tới, nàng ta cũng không thích như vậy.
"Tuệ San, các ngươi quyết định cùng với chúng ta sao?" Lữ Kỳ Liên hỏi: "U Lan các nàng có lẽ là đã nói qua với các ngươi đi."
"Nói rồi, lúc đầu chúng ta sớm đã có dự định, dù sao U Lan mấy nha đầu các nàng đều ửo nơi này, chỉ có điều Băng Long lão tổ hắn cần một chút thời gian mới dạy cho ta những thứ hắn có thể dạy, cho nên bây giờ mới tới." Sau khi Long Tuệ San ngồi xuống, bắt chéo chân, cầm lên một loại trái cây liền há miệng to ra mà ăn: "Băng Long lão tổ vốn định đi Thái Thần cảnh, nhưng hắn nghe nói Thẩm Tường trở về, cho nên cũng không đi nữa, lúc trước hắn từng nói với ta, Đại Thần Vương Cửu Tiêu Thần Đế đang triệu hoán hắn."
Trước đây Băng Long thế nhưng là từng được Thẩm Tường hỗ trợ rất lớn mới có thể thức tỉnh ký ức, thoát khỏi sự nô dịch của Tài Thần, cho nên hắn biết được Thẩm Linh Linh và Long Tuệ San là tỷ muội kết bái của Thẩm Tường, cho nên bọn họ đều được chiếu cố đặc biệt, dốc túi dạy dỗ các nàng.
"Chờ lát nữa phải đi tới Phủ thành chủ họp, Thẩm Tường ngươi và Tuệ San đi cùng với ta đi, còn lại thì các ngươi đều ở lại chỗ này, tới lúc đó Phục Thiên môn cũng sẽ tham gia." Lữ Kỳ Liên nói: "Linh Linh, ngươi trước tiên có thể cùng Tử Lan về Bách Hoa thôn, làm quen hoàn cảnh bên trong đó một chút, chiến đấu nơi này còn chưa thích hợp với ngươi."
Thẩm Linh Linh khẽ gật đầu, nàng ta nhón chân lên tới hôn lên má Thẩm Tường một cái rồi theo Nhan Tử Lan rời đi.
"Thật sự là muội muội tốt, U Lan và Thiến Hương hai cái nha đầu này cả ngày có ý định muốn đánh bại ta." Thẩm Tường sờ lên chỗ mà Thẩm Linh Linh vừa mới hôn, cười hắc hắc.
"Yên Nhiên, Lam Lan, các ngươi phụ trách thu thập tin tức có liên quan với Phục Thiên môn, bọn họ sẽ có một nhóm người đi tới, không có khả năng toàn bộ sẽ đi họp ở Phủ thành chủ, sẽ ở lại quán rượu." Lữ Kỳ Liên dặn dò: "Nhất định phải cẩn thận với bọn họ, vừa có cái gì sai sai thì phải chạy về Bách Hoa các, bọn họ không dám làm loạn ở chỗ này."
Năng lực ẩn nấp của Yến Yên Nhiên và Lam Lan thì Lữ Kỳ Liên đã được chứng kiến, chính nàng cũng nhìn không ra, hơn nữa mấy đại lão Cửu Thiên môn cũng từng kiểm tra qua, vẫn không nhìn ra được, cũng chỉ có Thẩm Tường là có thể.
"Bây giờ chúng ta đi thôi, Tuệ San, ở trên đường đi ta sẽ nói một vài chuyện quan trọng cho ngươi, để ngươi hiểu rõ tình huống bây giờ." Lữ Kỳ Liên cảm thấy Phục Thiên môn kia có mục đích khác, nếu như chưởng môn của bọn họ bây giờ thật giống như Yến Yên Nhiên và Lam Lan gặp được kia thì như vậy Phục Thiên môn chắc chắn không phải thứ tốt lành gì.
Lữ Kỳ Liên mang theo Thẩm Tường và Long Tuệ San đi vào một chiếc nhà xe, xe này không có ngựa kéo, nhưng có thể tự mình đi, tốc độ cũng có thể rất nhanh, ở bên ngoài còn có thể bay, đây đều là Liễu Mộng Nhi các nàng luyện chế ra.
"Xem này rất tốt, còn có cái giường lớn như vậy." Sau khi Thẩm Tường leo lên, trông thấy không gian bên trong rất rộng lớn, có gường có bàn, mặt đất phủ lên lớ da lông mềm mại trắng như tuyết, trang trí rất hoa mỹ, Thẩm Tường lăn lộn lung tung trên đó.
Xe này có kích thước như xe ngựa, nhưng bên trong lại lớn như một cái sảnh vậy, là vận dụng trận văn không gian tới bố trí.
"Tiểu quỷ, thành thật một chút, đây chính là tọa giá của Kỳ Liên, cũng không phải ổ chó." Long Tuệ San trông thấy Thẩm Tường lăn qua lăn lại ở chỗ này thất lễ như vậy, còn đi nằm trên giường thơm của Lữ Kỳ Liên, nàng ta cảm thấy Lữ Kỳ Liên không tức giạn thì chắc chắn là đang nhẫn nhịn.
Thẩm Tường cười hì hì nói: "Nàng ta sẽ không để ý, đúng không Kỳ Liên tỷ."
Lữ Kỳ Liên chỉ khẽ hừ một tiếng, nàng ta đương nhiên sẽ không để ý, nàng ta và Thẩm Tường đã trải qua rất nhiều đêm xuân ngọt ngào kia, người và tâm sớm đã được Thẩm Tường chinh phục, lúc này nếu không phải có Long Tuệ San ở chỗ này thì nàng ta chắc chắn đã thân mật ngọt ngào với Thẩm Tường rồi.
"Tuệ San tỷ, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy bản thân mình ở chỗ này có chút cản trở sao?" Thẩm Tường chụp lấy cái mũi nói, khắp khuôn mặt là vẻ mập mờ.
Lữ Kỳ Liên trợn mắt nhìn vào Thẩm Tường, khuôn mặt cũng hơi ửng đỏ lên, lúc này Long Tuệ San mới hiểu được, nàng ta không nghĩ tới Lữ Kỳ Liên vậy mà có quan hệ tới mức độ này với Thẩm Tường.
"Tiểu quỷ, được a, làm xong Kỳ Liên tỷ rồi, lợi hại nha." Long Tuệ San tùy tâm tán thưởng Thẩm Tường, cái khoản tâm địa gian giảo này của Thẩm Tường nàng ta cũng không phải không biết.
"Lợi hại chỗ nào a? Nếu như ta cũng giải quyết Tuệ San tỷ thì đó mới gọi là lợi hại." Thẩm Tường cười xấu xa mà nói.
Long Tuệ San cười ha ha một tiếng, nói với Lữ Kỳ Liên: "Kỳ Liên, chẳng lẽ ngươi không làm chút gì sao? Nam nhân của ngươi đang đùa giỡn ta a."
Thẩm Tường cười nói: "Ban đầu muốn làm chút gì với ta, tuy nhiên bởi vì ngươi ở chỗ này ... khụ khụ."
"Các ngưi hoàn toàn không cần để ý tới ta, cũng không cần để ý tới cảm nhận của ta, các ngươi cứ tùy ý đi." Long Tuệ San vừa nói xong thì hối hận luôn, nàng ta không nghĩ tới Thẩm Tường đột nhiên lóe lên đã tới bên cạnh Lữ Kỳ Liên.
Lữ Kỳ Liên vừa mới trông thấy Thẩm Tường tới thì đã bị té ngã vào trên mặt thảm mềm mại, miệng thơm đã bị Thẩm Tường chắn lấy, tuy rằng thân thể của nàng đang giãy dụa nhưng lực lượng lại không biết vì sao yếu dần đi, sau đó thì thuận theo Thẩm Tường, hôn nhau với Thẩm Tường ở trước mặt Long Tuệ San, dù sao cũng chỉ là hôn miệng mà thôi.
Long Tuệ San nũng nịu khẽ nói: "Tên tiểu bại hoại này, càng ngày càng làm càn, có cơ hội phải giáo huấn hắn một trận cho thật tốt." Nàng ta dù sao cũng là người đã từng trông thấy cảnh tượng hoành tráng, tuy nhiên cảnh tượng nam nữ quấn lấy nhau trước mắt này lại là cảnh tượng mà nàng ta chưa từng nhìn thấy.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.