Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2077 - Chương 2077 - Ta Nhất Định Phải Đi

Chương 2077 - Ta nhất định phải đi
Chương 2077 - Ta nhất định phải đi

Thẩm Tường đã quyết định phải làm như thế, đây cũng chính là nói, ba đạo thần hồn mà hắn tu luyện ra được trước đó đều cần tiến hành tu luyện lại lần nữa, đương nhiên hắn cũng không phải là có ý định xóa đi làm lại từ đầu, cái này mất rất nhiều thời gian, hơn nữa còn sẽ để cho thực lực của hắn giảm xuống trên phạm vi lớn.

Cách làm của hắn là để ba đạo thần hồn kia tiến hành đề cao một lần.

"Năm cái chủ thần cách, hơn nữa năm cái thần cách này kết nối với năm kiện thần binh, sau này thần cách bên trong thần binh lại có thêm thần cách bên trong Thần Hải của ta, chắc chắn sẽ càng đáng sợ hơn." Thẩm Tường nghĩ tới thôi mà đã có chút kích động, bởi vì cái này có thể để cho hắn trở nên rất cường đại, nhưng điều kiện tiên quyết là hắn cần chuẩn bị trong thời gian rất lâu.

Đương nhiên, hắn là một luyện đan sư, hắn có ý định tiến hành thông qua phương thức luyện đan, Thiên Luyện thuật có thể luyện ở dưới nhiều loại tình huống, cũng có thể luyện rất nhiều thứ, mà hắn quen tay nhất chính là luyện đan, muốn giống như trong sự tưởng tượng của hắn thì hắn phải thông qua Thiên Luyện thuật không có gì không làm được này.

"Bốn cái thần cách." Thẩm Tương từ trong long mạch truyền tống lên.

Lãnh U Lan trông thấy khí sắc của Thẩm Tường rất không tệ, trên mặt còn đầy nụ cười vui vẻ thì hỏi: "Lão ca, ngươi mới bế quan hơn mười ngày đã đi ra, có phải không ngồi yên được hay không?"

Toàn thân Lãnh U Lan là cách ăn mặc chiến đấu, áo giáp màu trắng, hai thanh đại kiếm trong tay, nàng ta vào lúc này hình như cũng rất kích động, Thẩm Tường biết nàng ta chắc chắn là bởi vì có thể đại chiến một trận mà cảm thấy hưng phấn.

"Bên ngoài có chuyện gì xảy ra sao?" Thẩm Tường gõ gõ vào phần vai trên áo giáp màu trắng cứng rắn của nàng, thoatị nhìn giống như là vảy Bạch Long vậy.

"Toàn bộ Trùng Hậu đã bị giết chết, mà Địa Ngục Ma Đế thành lập khế ước với chúng ta." Lãnh U Lan cười nói: "Đám gia hỏa này lại muốn phái ba tên đại biểu tới khiêu chiến chúng ta, nói chúng ta chỉ cần đánh thắng bọn họ thì bọn họ sẽ lập tức rút lui, hơn nữa trong vòng mười năm không xuất hiện làm điều ác."

Thẩm Tường cau mày nói: "Nếu chúng ta thua thì sao?"

"Nếu như chúng ta thua vậy thì phải cho bọn chúng một trăm ức Thần Nguyên thạch." Lãnh U Lan hừ nhẹ nói: "Đám gia hỏa này chắc chắn là nghèo tới điên rồi."

"Không được, như vậy chúng ta quá thua lỗ, chúng ta thua, bọn họ thu hoạch được trăm ức Thần Nguyên thạch, mà bọn họ thua chỉ rời khỏi nơi này, bọn họ không có mất mát gì sao?" Thẩm Tường là luyện đan sư, thường xuyên mua bán đan dược, cũng coi là một người biết làm ăn, nếu như là hắn thì tuyệt sẽ không đáp ứng loại chuyện như vậy.

Lãnh U Lan nói ra: "Hết cách rồi, đây là đám người Cổ Đông Thần bọn họ quyết định, nếu ngươi muốn biết cụ thể thì có thể đi hỏi bọn họ một chút, ta cũng biết chuyện này không có đơn giản như vậy, bọn họ cũng không phải ngu ngốc, chắc chắn còn có ý nghĩ khác."

"Ngươi được sắp xếp xuất chiến?" Thẩm Tường trông thấy Lãnh U Lan kích động như vậy thì hỏi.

"Đúng vậy, bọn họ yêu cầu là người có sáu thần cách ra chiến đấu, nhiều nhất không thể vượt qua sáu thần cách." Lãnh U Lan nói, ngưng ra sáu thần cách là rất khó, đó là một cái giai đoạn quan trọng.

Ở bên trong Thiên Thần, chín thần cách thì hơi ít, hơn nữa vì xung kích mười cái thần cách, đại đa số đều bế quan rất nhiều năm, đều bế quan đến tỉnh tỉnh mê mê, không thích hợp lôi ra tiến hành giao đấu giới hạn.

Mà vừa mới ngưng ra sáu thần cách thì chính là lúc tích cực nhất, thích hợp nhất đối với loại giao đấu giới hạn này.

"Ta đi tìm Cổ Đông Thần hỏi một chút đi." Trong lòng Thẩm Tường có quá nhiều hoài nghi.

Lữ Kỳ Liên và Long Tuệ San những người biết tình hình cụ thể này đều không ở nơi này, hắn chỉ có thể truyền tống tới Bách Hoa các, Bách Hoa các chỉ có mỗi Nhan Tử Lan là ở chỗ này, nàng ta đối với chuyện này cũng không hiểu nhiều, Thẩm Tường liếc mắt đưa tình với nàng trong chốc lát thì tiến về Phủ thành chủ.

"Người đâu?" Thẩm Tường chỉ nhìn thấy Vũ Khai Minh ở chỗ này.

"Đều đi huấn luyện đám tiểu quỷ, sư thúc có lẽ còn chưa biết đi." Vũ Khai Minh cũng biết Thẩm Tường vừa mới đi vào bế quan: "Đi ra nhanh như vậy, sư thúc bế quan luyện đan sao?"

Thẩm Tường lắc đầu nói: "Không phải, ta biết các ngươi đáp ứng điều kiện của Địa Ngục Ma Đế, bên chúng ta sẽ phái ra ba người đại biểu xuất chiến, đúng không?"

Vũ Khai Minh khẽ gật đầu, cười nói: "Hiện tại chúng ta đang vì chuyện này mà phát sầu đây, chúng ta đã để người có khoảng sáu thần cách tới báo danh tham gia, phải quyết thắng ra ba tên, sư thúc có muốn đi thử xem hay không?"

Thẩm Tường có chút buồn cười, bởi vì trước đó hắn trông thấy dáng vẻ kích động kia của Lãnh U Lan, còn tưởng rằng Lãnh U Lan đã được chọn, hóa ra giao đấu lựa chọn còn chưa bắt đầu, nhưng nàng lại cho là mình thắng, nàng ta vẫn là tự tin giống như trước đây.

"Ta cũng đi, Địa Ngục Ma Đế chắc chắn rất vui đi." Thẩm Tường cười nói: "Ước định mà các ngươi định ra với hắn có đáng tin cậy không?"

"Không cần lo lắng, chúng ta đều không phải đồ đần." Vũ Khai Minh nói ra: "Tuy rằng phương thức giải quyết này đối với chúng ta trông có vẻ thua thiệt chút, nhưng là trước mắt mà nói, có thể đổi lấy mười năm không nháo sự của bọn chúng vậy đối với chúng ta mà nói là quãng thời gian phát triển rất tốt, sư thúc phải hiểu rõ, thế lực đứng đằng sau Địa Ngục môn là rất cường đại, tuyệt đối không phải chúng ta bây giờ có thể chống lại."

Những Trùng Hậu kia chính là Thần quốc kia chống đỡ ở đằng sau, thế giới Cửu Thiên sắp dung hợp Thái Thần cảnh, cho nên giai đoạn này tốt nhất cố gắng tranh thủ thời gian phát triển, nếu như một khi cứng đối cứng với Địa Ngục Ma Đế thì như vậy phải đánh nhau rất nhiều năm, sẽ để cho thế giới Cửu Thiên chết đi rất nhiều người, tới lúc đó lại dung hợp với Thái Thần cảnh, Cửu Thần quốc ra tay sẽ càng dễ dàng khống chế thế giới Cửu Thiên hơn.

"Các ngươi có phái người đi liên hệ với Cửu Tiêu thần điện không?" Thẩm Tường lúc này cũng hiểu vì sao đám người Cổ Đông Thần lại đáp ứng loại điều kiện này, không cần biết thắng thua cũng có thể làm cho Địa Ngục Ma Đế không còn tiếp tục gây rối với bọn họ nữa, về lâu về dài thì có chỗ tốt rất lớn đối với toàn bộ thế giới Cửu Thiên.

"Có, Đại Thần Vương kia nói cho chúng ta biết, hắn bây giờ tạm thời sẽ không nhúng tay vào những chuyện này, bởi vì một khi hắn nhúng tay vào, cường giả Thần quốc ẩn nấp ở nơi này cũng sẽ động thủ, thế giới Cửu Thiên sẽ lập tức trở thành chiến trường của bọn họ." Vũ Khai Minh nói ra: "Cửu Thần quốc hiện tại cũng có rất nhiều chuyện, cho nên mới không khai chiến với Đại Thần Vương, bọn họ sẽ cố gắng tránh khỏi."

Nội bộ của chín cái Thần quốc kia đều có hỗn loạn rất lớn, toàn bộ lực lượng đều được phân tán, cũng không có thời gian đi để ý tới thế giới Cửu Thiên, chỉ là an bài rất ít nhân thủ tới phụ trách.

"Đúng rồi, sư thúc xác định muốn tham gia, sư thúc không phải đang nói đùa đó chứ? Không thể không nói, hiện tại thế nhưng là có rất nhiều hạt giống xuất sắc, tới lúc đó sư thúc cũng đừng thua quá thảm." Vũ Khai Minh cười ha ha nói: "Mà ngay cả Bách Hoa thôn, những nha đầu kia cũng không phải ăn chay."

Thẩm Tường nhếch miệng lên, mỉm cười nói: "Tiểu trọc đầu, ngươi quá coi thường ta a, đừng cho rằng thần cách ta ít thì dễ khi dễ, càng đừng cho là ta chỉ suốt ngày luyện đan."

Vũ Khai Minh cười nói: "Ta cũng không có xem thường sư thúc, nếu như dùng thủ đoạn không thường quy, ta cảm thấy ta khả năng cũng muốn bị sư thúc đùa ngay cả cặn bã cũng không còn, nhưng ở giao đấu có quy tắc ước thúc, những mãnh khóe kia của sư thúc là không dùng được, có hạn chế rất lớn đối với sư thúc."

Trước kia, rất nhiều cường giả ngay cả chết cũng không biết là chết như thế nào trong tay Thẩm Tường, cho nên Vũ Khai Minh tuyệt không nghi ngờ đối với thực lực của Thẩm Tường, nhưng hắn hiểu rõ, vậy chính là Thẩm Tường dùng thủ đoạn không quá quang minh, nếu như giao đấu quang minh chính đại, hắn cảm thấy Thẩm Tường không có phần thắng nào.

"Đương nhiên rồi, Tiểu sư thúc nếu như tiến hành so tài luyện đan, chúng ta lập tức cho sư thúc một cái danh ngạch, nhưng về cái chuyện đánh nhau này, vẫn là giao cho đám tiểu quỷ được trải huấn luyện đặc biệt lâu dài kia đi, bọn họ tương đối lành nghề." Vũ Khai Minh lại nói, hắn vốn chỉ có ý định nói lung tung với Thẩm Tường một chút nhưng không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà thật muốn đi.

"Không, báo danh giúp ta, ta nhất định phải đi." Thẩm Tường nói rất chắc chắn, Vũ Khai Minh cũng biết chính mình đã phạm phải sai lầm, bởi vì Thẩm Tường là một người không chịu thua, những lời vừa rồi của hắn thế nhưng đã kích động tới Thẩm Tường.

P/S: Ta thích nào ... chương 1 .... đợt này sau dịch đâm ra lắm văn bản kế hoạch phải làm, mất thời gian dịch quá đi, anh em thông cảm nhé ...

Bình Luận (0)
Comment