Những đệ tử Ma Dương tông kia đột nhiên cảm thấy mình căn bản không xứng xưng là đệ tử Ma môn, Thẩm Tường ở trong mắt bọn họ giống như Ma thần, không ít Phàm Võ cảnh tầng mười đều bị quyền pháp hung tàn này của Thẩm Tường doạ sợ, nơi này không chỉ phiêu tán mùi máu tươi, còn có từng trận mùi hôi thúi.
Nguyên bản gần như có khoảng trăm người, nhưng hiện tại chỉ còn lại không tới ba mươi, những người này đều kinh hoảng chạy trốn, tan nát cõi lòng kinh hô. Thẩm Tường vẫn chưa có công kích bọn họ, bọn họ đã bị sợ đến hét ầm lên.
Thẩm Tường nhìn những người kia chạy trốn cũng không đuổi giết, những Chân Võ cảnh kia đều bị hắn đánh chết, chạy đi kia chỉ là Phàm Võ cảnh tầng mười, hắn không lo lắng chút nào.
Hắn nhìn phía xa xa truyền đến từng làn từng cơn bạo chấn, Lãnh U Lan đang công kích đại hán kia, hắn vẫn luôn chú ý.
Lãnh U Lan không biết bổ ra bao nhiêu kiếm, nhưng đều bị đối phương ngăn cản hoặc là tránh đi, nhưng nàng vẫn giữ được bình tĩnh. Kinh nghiệm chiến đấu của nàng rất phong phú, biết phải gắng giữ cho tĩnh táo, cho dù đại hán kia dùng ngôn ngữ rất ác độc mắng nàng, nàng cũng coi như không có nghe thấy, thực lực của nàng và đại hán kia là tương đương, không thể rối loạn trận tuyến, bằng không sẽ bại.
"Cơ hội tới rồi!" Lãnh U Lan đột nhiên thấy tốc độ của đại hán kia chậm một chút, nhưng chính là một chút như thế, đã để nàng chặt đứt cánh tay đại hán kia, làm hắn phát ra một tiếng kêu thê thảm.
Nhân lúc ngươi bệnh đòi mạng ngươi, sau khi Lãnh U Lan chém ra một kiếm, trong nháy mắt biến mất, xuất hiện ở sau lưng tên đại hán kia, cự kiếm đâm một cái, cực kỳ nhanh chóng, như quang như điện.
Cự kiếm hàn khí kèm theo nhiệt khí thả ra, biến thành một loại chân khí tạo ra tiềng bùm bùm nổ vang, loại chân khí này được nàng rót vào bên trong đại kiếm, đâm vào thân thể đại hán kia, từ trong ra ngoài, hơn nữa còn sản sinh một trận nổ tung, đánh đến hắn nổ banh xác.
Lãnh U Lan vung tay ngọc lên, một đoàn hỏa diễm bao phủ bên trên thân thể đại hán kia, đốt cháy hắn đi, lúc này nàng mới thở phào nhẹ nhõm, thở hồng hộc đi tới trước mặt Thẩm Tường.
Này lại làm cho người trên tường thành phải run sợ trong lòng, một nữ nhân cũng có thể hung tàn như vậy!
Thẩm Tường lấy ra một cái khăn, cười hì hì lau mồ hôi trên mặt nàng, nói: "Nữ Bá Vương, phương thức chiến đấu của muội thật không giống nữ nhân."
"Ca ca, ta lợi hại không! Giết chết một Chân Võ cảnh ngũ đoạn rồi!" Lãnh U Lan vô cùng đắc ý cười nói.
"Đối với ta chỉ là một chút lợi hại, nếu là ta, sẽ không dùng thời gian lâu như vậy." Thẩm Tường nặn nặn mặt nàng, cười nói.
"Không tin! Nếu không bây giờ chúng ta thử đánh một trận!" Lãnh U Lan lập tức nói, bên trong đôi mắt đẹp lập loè hào quang.
Thẩm Tường lắc đầu cười nói: "Bây giờ còn chưa được, chuyện vẫn chưa xong!"
Nói xong, hắn ngửa đầu nhìn về phía người trên tường thành, ôm eo thon thả của Lãnh U Lan, nhẹ nhàng nhảy một cái, đã nhảy đến trên tường thành cao tới hơn hai mươi trượng.
“Đừng sợ, ta là người Thái Vũ môn, ta muốn gặp người phụ trách nơi này của các ngươi!"
Thẩ, Tường nói xong, thì thả Lãnh U Lan xuống.
Những người kia vẫn chìm đắm trong sự khiếp sợ vừa rồi, sát thần Thẩm Tường này đột nhiên nhảy xuống, sợ đến nỗi mà bọn họ lập tức lùi lại mấy bước.
Thẩm Tường móc ra một lệnh bài, đây là lệnh bài chứng minh thân phận đệ tử Thái Vũ môn, những người kia trước đó còn đang hoài nghi Thẩm Tường là người của Ngạo Kiếm tông, nhưng không nghĩ tới vậy mà là Thái Vũ môn, nhưng bọn hắn lại không biết Thái Vũ môn có loại nhân vật tàn nhẫn này.
"Này, các ngươi không nhận ra ta sao? Ta đã giúp các ngươi, lẽ nào các ngươi hoài nghi ta!" Khắp khuôn mặt xinh đẹp của Lãnh U Lan đều là lạnh lẽo.
"Đương nhiên nhận ra được, Lãnh nữ hiệp là nhân vật có tiếng vùng này, chúng ta đã sớm nghe nói." Một người vội vàng nói.
Lãnh U Lan ở chỗ này quả thực rất nổi tiếng, bởi vì nàng thường xuyện chạy tới Sương Kiếm thành hỏi thăm tin tức Thẩm Tường, lại tới gần Băng Phong cốc, có đôi khi nàng cũng thuận tiện làm một số chuyện tốt, thêm vào nàng có một mái tóc bạc chói mắt và một khuôn mặt tuyệt mỹ, hành sự lại như sấm rền gió cuốn.
Thẩm Tường bây giờ là đang dịch dung cải trang, những người này đều không nhận ra Thẩm Tường, mà Thẩm Tường cũng chưa hề nói tên cho bọn họ biết, hắn lo lắng bại lộ hành tung của mình, đưa tới phiền phức không cần thiết.
Lãnh U Lan và Thẩm Tường theo một người từ sơn động tiến vào bên trong vùng mỏ, bên trong rất nhiều đường hầm, này đều có thể đưa đến tác dụng bảo vệ.
Thẩm Tường và Lãnh U Lan đi tới một thạch thất không quá sáng sủa, hắn ở nơi này nhìn thấy một người đàn ông trung niên có sắc mặt tái nhợt, vừa nhìn cũng biết là đang bị thương.
"Đan Nguyên?" Thẩm Tường hỏi, người đàn ông trung niên kia gật đầu
Lúc Thẩm Tường đến đã từ Thanh trưởng lão biết được người trú thủ ở chỗ này chính là một Chân Võ cảnh ngũ đoạn, tên là Đan Nguyên, nhưng bây giờ lại bị đả thương, Thẩm Tường đưa cho hắn một hộp Bạch Ngọc Tán, này có thể trợ giúp hắn chữa thương.
Đan Nguyên cảm kích nói: "Ta vừa nãy đã nghe được động tĩnh, biết bên ngoài có chiến đấu, hiện tại bên ngoài như thế nào rồi?"
Đan Nguyên nhận ra Lãnh U Lan, hơn nữa hắn cũng đã cầu viện về Thái Vũ môn, hắn biết hiện tại có người đến giúp bọn họ.
Thẩm Tường nói: "Chuyện đã giải quyết, tuy nhiên ta khó nói sau này bọn họ có đến nữa hay không, chuyện này hẳn là Ma Dương tông và Ngạo Kiếm tông liên hợp làm ra, ta sẽ về thông báo cho trưởng lão trong môn, để bọn hắn phái người càng mạnh hơn đến giải quyết.
Đột nhiên, một người chạy vào, nói: "Đan lão đại, bên ngoài có người Ngạo Kiếm tông đến, bọn họ nói muốn tìm ngươi nói chuyện."
Đan Nguyên hơi sững sờ, nói: "Chúng ta đi ra ngoài nhìn một chút!"
Trong mắt Đan Nguyên, Thẩm Tường là một người so với hắn còn mạnh hơn, bằng không cũng không cách nào giải quyết những người Ma Dương tông bên ngoài kia.
"Người Ngạo Kiếm tông không phải là không quản chuyện này sao?" Thẩm Tường nói.
"Đây cũng không phải, chỉ là Ngạo Kiếm tông đang nội đấu, bọn họ không có thời gian rỗi đi quản người khác, tuy nhiên Ngạo Kiếm tông bọn hắn có một thống lĩnh Bắc Biên cấu kết với Ma Dương tông, bọn họ không thể không đến, tuy Ngạo Kiếm tông kiêu ngạo, nhưng cũng không muốn trên lưng bêu danh cấu kết với Ma môn." Lãnh U Lan nói.
Mấy người Thẩm Tường tới một sơn động khá là đơn sơ, nhìn thấy vài người bên hông mang kiếm, trên vỏ kiếm kia tràn đầy bảo thạch quý giá, lập loè từng trận hào quang đẹp mắt, mấy người này đều là quần áo hoa lệ, đầy mặt ngạo khí, đều là một số thanh niên, vừa nhìn đã biết đây là đệ tử của Ngạo Kiếm tông.
"Đan Nguyên, chúng ta lại gặp mặt!"
Một thanh niên lạnh nhạt nói, thấy Đan Nguyên đi tới hắn cũng không đứng dậy, vẫn như cũ ngồi ở chỗ đó, vô cùng ngạo mạn, làm cho Thẩm Tường và Lãnh U Lan nhìn thấy rất là ngứa mắt.
Đan Nguyên cũng có chút căm tức, tuy nhiên hắn thường xuyên giao thiệp với người của Ngạo Kiếm tông, cho nên đã quen thuộc từ lâu.
"Lãnh U Lan!" Thanh niên kia đột nhiên thấy một mỹ nhân tóc bạc đằng sau, không thể khỏi kinh hô lên.
"Cam Cửu Kiếm, ngươi tới làm gì?" Lãnh U Lan nói một cách lạnh lùng, mặt đầy sương lạnh, nhìn ra được nàng đối với thanh niên gọi là Cam Cửu Kiếm này rất phản cảm.
Thẩm Tường đánh giá Cam Cửu Kiếm này, tuy bề ngoài tuấn tú, nhưng vẻ ngạo mạn kia của hắn làm người căm ghét.
Cam Cửu Kiếm cũng không hề chú ý Thẩm Tường, bởi vì Thẩm Tường nhìn ra giống như là một người đàn ông trung niên bình thường, lúc này sự chú ý của hắn đều ở trên người Lãnh U Lan, bốn đệ tử của Ngạo Kiếm tông khác cũng là như thế.
Tuy nơi đây đơn sơ, nhưng vẫn là rất sáng sủa, ai nấy đều thấy được Lãnh U Lan rất không cao hứng, bởi vì nàng không thích có người nhìn nàng mà không kiêng kỵ chút nào như thế, đương nhiên, ngoại trừ Thẩm Tường.
"Không hổ là nữ trung hào kiệt đại danh đỉnh đỉnh, vậy mà giải quyết hơn trăm người Ma Dương tông rồi!"
Cam Cửu Kiếm nói đến đây, trong mắt cũng hiện lên vẻ mặt kinh ngạc, bọn họ cho là như vậy.
"Cam Cửu Kiếm, ngươi tới nơi này lẽ nào chính là thả những xú thí này thôi sao? Ngươi làm ta buồn nôn, ngươi khẩn trương thả rắm xong thì cút đi!" Lãnh U Lan không cho Cam Cửu Kiếm kia chút thể diện nào, lớn tiếng quát.
Điều này làm cho Thẩm Tường âm thầm cười, tác phong hành sự của Lãnh U Lan rất là phóng túng, ở phương diện ngôn ngữ cũng rất thô lỗ.
Cam Cửu Kiếm sửng sốt, sắc mặt trở nên rất khó coi, sau đó nhìn Đan Nguyên nói: "Đan Nguyên, ta cũng không dài dòng, tuy Lãnh U Lan tạm thời giúp các ngươi giải trừ nguy cơ, nhưng Ma Dương tông sẽ không giảng hoà, chỉ cần ngươi nguyện ý cùng chung khai thác vùng mỏ này, Ngạo Kiếm tông chúng ta sẽ bảo vệ các ngươi không có chuyện gì!"
P/S: Ta thích nào...chương 9