Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2097 - Chương 2097 - Tranh Thủ Thời Gian

Chương 2097 - Tranh thủ thời gian
Chương 2097 - Tranh thủ thời gian

Ngay từ đầu, Mục Thiến Hương đã vung hai tay lên, đánh ra mấy trăm tiểu kiếm bay về khắp nơi, đây đều là nàng ta sử dụng lực lượng Thần Huyền trong nháy mắt ngưng tụ thành tiểu kiếm, lực lượng cũng rất đáng sợ, có thể tùy tiện đâm xuyên qua một số loại da, tiến vào bên trong sẽ còn nổ lên.

Chu Cường cũng là ngay từ đầu đã thông thạo sử dụng Thời Gian phân thân, từ nhiều cái phương hướng công về phía Mục Thiến Hương, nhưng bởi vì Mục Thiến Hương không ngừng phóng xuất ra những tiểu phi kiếm kia, khiến cho Thời Gian phân thân của hắn nhận lấy trở ngại nhất định.

"Ngươi chậm." Mục Thiến Hương có thể cảm ứng được lực lượng giấu ở các giai đoạn thời gian đang tới gần, trong nháy mắt tới gần nàng, nàng ta lập tức lách mình tránh đi, Chu Cường chậm nguyên nhân chính bởi vì những tiểu phi kiếm kia, bởi vì hắn muốn sử dụng lực lượng thời gian biến những tiểu phi kiếm từ khắp nơi bay tới kia thành không có.

Chiêu thứ nhất của Chu Cường không đánh trúng Mục Thiến Hương, đợt tấn công lần thứ hai của hắn cũng lập tức bắt đầu, mà sau khi Mục Thiến Hương tránh đi thì lập tức dùng lực lượng Thần Huyền ngưng ra một cây xiềng xích, cuốn lấy Chu Cường.

"Vô dụng." Chu Cường vừa mới nói xong, hắn thay đổi khoảng thời gian, xiềng xích trong tay Mục Thiến Hương đột nhiên biến mất không thấy, bởi vì thời gian trong không gian này trên cơ bản đều là Chu Cường nắm trong tay, Chu Cường chỉ cần để thời gian ở trong này trở về trước khi xiềng xích được ngưng tụ thì như vậy xiềng xích sẽ biến mất.

"Quả là thế." Mục Thiến Hương trông thấy Chu Cường xuất kích lần nữa, nàng ta khóa chặt bản tôn Chu Cường, vung ra một cái xiềng xích nữa, đánh về phía Chu Cường.

Chu Cường không nghĩ tới sau khi Mục Thiến Hương thất bại vừa rồi lại còn tới, hắn cảm nhận được lúc xiềng xích bay tới thì lập tức để thời gian trong không gian này trở lại lúc trước đó, lúc này hắn cũng thả ra nhiều cái Thời Gian phân thân, từ bốn phương tám hướng công về phía Mục Thiến Hương.

Nhưng là, lần này hắn lại không thể làm xiềng xích của Mục Thiến Hương biến mất.

"Ha ha, vây khốn." Mục Thiến Hương cười duyên nói, để xiềng xích trở nên dài hơn, sau đó nàng ta nhanh chóng chạy xung quanh Chu Cường, trong chớp mắt đã trói Chu Cường thành một cái bánh trưng.

"Chuyện gì xảy ra?" Chu Cường bị Mục Thiến Hương dùng xiềng xích trói chặt lại, không thể động đậy, hắn điên cuồng vận chuyển lực lượng thời gian, muốn biến xiềng xích đáng chết quấn trên người mình biến mất nhưng lại không có một chút hiệu quả nào, hắn xác định thời gian ở trong không gian này đã trở lại lúc trước khi phóng xuất xiềng xích ra, khi đó xiềng xích chưa tồn tại, theo lý thuyết thì xiềng xích mà Mục Thiến Hương dùng để vây khốn hắn lại cũng sẽ biến mất mới đùng, giống như trước đó mới đúng.

Nhưng không, Chu Cường đã thất bại hai lần, điều này làm cho trong lòng của hắn hoảng hốt, Thẩm Tường quả nhiên phát hiện có một cái nhược điểm trí mạng trên người hắn.

Mục Thiến Hương lập tức xông lên, vận đủ lực lượng Thần Huyền, một chưởng đánh vào trên bề mặt xiềng xích, cỗ xung lực mạnh mẽ này đánh Chu Cường bay ra ngoài, Chu Cường lần này thua càng nhanh hơn, hơn nữa còn là bị Mục Thiến Hương đánh bại.

Chu Thịnh quan chiến ở dưới đài sợ ngây người, Mục Thiến Hương mới vừa rồi bị hắn dùng hai chiêu đánh bại, bây giờ cũng dùng thời gian rất ngắn ngủi để đánh bại ca ca của hắn.

"Ta thắng." Mục Thiến Hương hết sức kích động.

Cổ Đông Thần cau mày nói: "Nha đầu này đến cùng làm cái gì, theo lý thuyết, Chu Cường có lẽ sẽ làm xiềng xích của nàng biến mất, nhưng lại không thành công."

Tru Ma Thiên Thần cũng cảm thấy khó có thể hiểu được: "Chu Cường nếm thử hai lần đều thất bại, hiển nhiên hắn không cách nào khống chế thời gian làm biến mất xiềng xích kia."

"Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?" Chu Cường mặc dù thua, nhưng để hắn để ý nhất chính là Mục Thiến Hương đến cùng làm được như thế nào, bởi vì đây là một cái nhược điểm chí mạng.

Chu Thịnh cũng rất muốn biết: "Thẩm huynh, còn xin nói cho biết, ngươi có thể phát hiện ra nhược điểm chí mạng của chúng ta, chính là ân nhân của chúng ta."

Chu Cường nói ra: "Phụ thân của chúng ta từng nói với chúng ta rằng chúng ta có một cái nhược điểm lớn nhất, nhưng hắn lại không chịu nói cho chúng ta biết, muốn để cho chúng ta tự lĩnh hội."

Thẩm Tường cười nói: "Phụ thân của các ngươi có lẽ là nên nói cho các ngươi biết sớm một chút thì như vậy các ngươi sẽ không quá mức ỷ lại lực lượng thời gian, vừa rồi xiềng xích mà Thiến Hương thả ra cũng không phải rất mạnh, có được sáu cái thần cách ngươi muốn tránh thoát cũng không phải là rất khó, nhưng bởi vì ngươi quá ỷ vào lực lượng thời gian, cho nên lực lượng thần huyền của các ngươi rất yếu, đây là nhược điểm lớn thứ nhất của các ngươi."

"Thứ hai, trước đó ngươi từng nói, lực lượng Thời Gian pháp tắc của ngươi không cách nào khống chế cơ thể sống nào khác ngoài mình ra, vừa rồi bên trong xiềng xích của Thiến Hương quấn lấy bằng nhiều sợi tóc, tuy rằng những tóc kia đã rời khỏi thân thể của nàng, nhưng đối với ngươi mà nói lại là huyết nhục của người khác, lực lượng thời gian của ngươi không cách nào ảnh hưởng tới tóc của nàng mà tiến hành biến hóa, cho nên ngươi không thành công." Thẩm Tường nói ra: "Đương nhiên, nếu như cực đoan một chút, có thể trực tiếp dùng máu làm lực lượng tới đánh bại ngươi."

"Ngươi là làm sao nghĩ tới dùng tóc?" Chu Cường hít sâu một hơi, chỉ cần dung nhập thể sinh mạng vào trong lực lượng thì như vậy lực lượng thời gian của hắn sẽ không cách nào làm thay đổi.

Thẩm Tường cười nói: "Đài giao đấu bởi vì lực lượng thời gian của ngươi mà trở lại quá khứ mấy lần, bao gồm một số hạt cát nhỏ ở trên đó đều sẽ biến mất theo, nhưng duy chỉ có tóc là không biến mất, tóc còn lưu ở tại chỗ."

Ba cái danh ngạch đã xác định, Thẩm Tường, Mục Thiến Hương và Chu Thịnh.

"Chu Thịnh, đám người Địa Ngục Ma Đế sử dụng ma công rất không đơn giản, cho nên trong hai mươi ngày này, ngươi phải cố gắng nghĩ biện pháp để cho lực lượng thần huyền của mình trở nên cuồng bạo, bằng không ngươi sẽ rất nguy hiểm." Thẩm Tường nói, hai huynh đệ bọn họ tuy rằng trong tay nắm lực lượng thời gian, nhưng lực lượng bản thân bọn hắn lại rất yếu, khó mà hình thành lực công kích, mà đi theo con đường Tà Ma thì lực phòng ngự của nhục thân bình thường đều rất mạnh.

"Đa tạ." Chu Cường và Chu Thịnh vội vàng nói lời cảm ơn.

Hiện tại bọn hắn có thể hiểu, cứ như vậy so tài với bên Địa Ngục Ma Đế là có thể đề phòng, dù sao tới giao đấu lúc đó cũng không phải bị đánh xuống đài đơn giản như vậy, nghiêm trọng là sẽ bị giết chết.

Huynh đệ họ Chu được mấy người Tru Ma Thiên Thần mang đi, sẽ huấn luyện bọn họ ở trong hai mươi ngày này, lúc đầu chỉ là huấn luyện Chu Thịnh, nhưng bởi vì là huynh đệ, hơn nữa cũng là hạt giống tốt khó được, cho nên huấn luyện chung luôn.

Mà Mục Thiến Hương thì giao cho Lữ Kỳ Liên các nàng tới phụ trách, còn về phần Thẩm Tường thì không có người nào có thể chỉ điểm cho hắn cái gì.

"Khoảng thời gian hai mươi ngày, cái này thật sự là quá ít." Thẩm Tường cảm thấy thời gian không đủ dùng, hắn mơ hồ cảm thấy bên Địa Ngục Ma Đế kia chắc chắn sẽ phái ra những gia hỏa rất mạnh, thậm chí là đến từ những Thần quốc kia.

"Tuyệt không thể để bọn hắn chiến thắng." Thẩm Tường là cùng Mục Thiến Hương các nàng cùng nhau trở về Bách Hoa thôn, Mục Thiến Hương chạy đi tìm Lữ Kỳ Liên các nàng, mà Thẩm Tường thì đi tìm Tiết Tiên Tiên.

Tiết Tiên Tiên các nàng đang bân rộn chữa trị Huyền Vũ y giúp cho Thẩm Tường, các nàng trông thấy Thẩm Tường trở về thì biết đã có kết quả tỷ thí rồi.

"Ta còn tưởng rằng tới đây đầu tiên sẽ là U Lan đây, không nghĩ tới là tiểu bại hoại ngươi, có phải là ngươi đã bị đánh bại rồi hay không, tới đây tố khổ sao?" Tiết Tiên Tiên cười khanh khách mà nói, nàng ta vào lúc này đang ở trong sảnh dùng một cái lò lửa nhỏ dung luyện cái gì đó.

"Nàng ta bị thua ta, tuy nhiên nàng ta thua rất phục, hiện tại nàng ta, Mỹ Tiên còn có Thiến Hương mấy người cùng đi tu hành." Thẩm Tường cười nói: "Thiến Hương thu hoạch được một cái danh ngạch trong đó ..."

Lúc này chúng nữ đều ở nơi này đang làm phần việc của riêng mình, có dung luyện đồ vật, có phân tích bản vẽ, có khắc vẽ linh văn...

Thẩm Tường kể cho các nàng nghe qua chuyện ở đài giao đấu vừa rồi, lúc nói xong thì trời đã tối.

"Mộng Nhi tỷ, ta nhớ được trước kia các ngươi hình như có một cái trận pháp thời gian, đi vào bên trong có thể thu được nhiều thời gian hơn, chỉ có hai mươi ngày, ta hy vọng có thể có được càng nhiều thời gian đến để cho ta đề thăng lên." Thẩm Tường nói, năm đó Lãnh U Lan và Tiết Tiên Tiên thường xuyên tiến vào bên trong nơi đó để tu hành.

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment