Đan Nguyên xấu hổ không thôi, hắn là Chân Võ cảnh ngũ đoạn, nhưng bây giờ lại bị thực lực của Thẩm Tường dọa cho phát sợ, hiện tại hắn đã biết rõ tại sao Thẩm Tường khuấy lên được nhiều chuyện như vậy, bị ngàn vạn tinh thạch treo giải thưởng cũng có thể tiêu sái như thế.
"Sư đệ, chuyện này ta biết! Ngạo Kiếm tông đều là một đám vô dụng, tuy rằng bề ngoài kiêu ngạo, nhưng chỉ là mạnh miệng mà thôi." Đan Nguyên nói, hắn ở chỗ này nhiều năm, đối với Ngạo Kiếm tông là vô cùng hiểu rõ.
Thẩm Tường vẫn không có lập tức rời đi, hắn phải đợi thương thế Đan Nguyên khôi phục mới đi, để tránh khỏi đến lúc đó nơi này lại bị công kích.
Mặc dù là ở lại trong sơn động, nhưng Lãnh U Lan không quan tâm chút nào, năng lực sinh tồn độc lập của nàng rất mạnh, vì lẽ đó cho nên không giống một số nữ tử khác căm ghét loại hoàn cảnh này, huống chi nàng cả ngày đều có thể ở bên cạnh ca ca của mình, đây là chuyện làm cho nàng vui vẻ nhất.
"Ca, trái cây ngươi cho ta ăn thật lợi hại, ta đến bây giờ vẫn chưa thể luyện hóa xong!" Lãnh U Lan nằm ở trong lồng ngực Thẩm Tường, nàng rất yêu thích cảm giác như vậy, Thẩm Tường cũng rất thích ôm nàng, vuốt ve mái tóc của nàng.
Thẩm Tường cười nói: "Ngươi có thể luyện hóa thì như vậy càng lợi hại hơn, U Lan muội có muốn biết sau khi muội đi, ta giáo huấn tên Thái tử kia như thế nào không?"
"Muốn!" Lãnh U Lan hưng phấn nói, đối với chuyện tục giới nàng cũng nghe nói một chút, chỉ có điều biết không rõ chi tiết.
Thẩm Tường vô cùng kiên nhẫn kể lại những chuyện lúc trước cho Lãnh U Lan nghe, hắn cho là mình làm ca ca, nên dựng lên một hình tượng cao lớn lợi hại trong lòng muội muội, miễn cho Lãnh U Lan nghĩ mình mạnh hơn hắn.
Nói xong, đã đến buổi tối, Lãnh U Lan cũng không có rời đi, cùng nằm ở trên giường với Thẩm Tường, nàng một tay ôm trên mặt Thẩm Tường, mang theo nụ cười mỉm ngọt ngào nghe Thẩm Tường khoác lác.
Cứ như vậy, Lãnh U Lan nằm trong lòng Thẩm Tường ngủ quên mất rồi, nhìn nụ cười ngọt ngào của Lãnh U Lan, Thẩm Tường đưa miệng tới, hôn lên gò má của nàng.
"Đệ đệ tốt của ta, ngươi thu nàng làm muội muội cũng không có ý tốt a!" Tô Mị Dao yêu kiều nói, đồng thời cũng truyền tới một tiếng hừ lạnh của Bạch U U.
"Này này, các tỷ đừng nghĩ lung tung!" Thẩm Tường nói.
"Phi, ngươi ôm nàng nằm ở trên một cái giường, muốn không cho người khác suy nghĩ lung tung cũng khó khăn a!" Tô Mị Dao phát ra tiếng chà chà, nói.
"Chỉ là, ngươi dùng biện pháp như thế theo đuổi nữ nhân, thật sự là quá xấu xa rồi!" Bạch U U hừ lạnh nói.
Thẩm Tường âm thầm cười nói: "Hóa ra hai người các tỷ là đang ghen! Các tỷ cả ngày nhìn ta tắm, ta cũng không nói các tỷ cái gì, ta bây giờ nằm với nghĩa muội ta, các tỷ ồn ào cái gì chứ."
"Ai nhìn ngươi tắm!" Tô Mị Dao xấu hổ nói, giọng nói rất thấp, Bạch U U cũng không nói nữa.
Thẩm Tường hì hì nở nụ cười: "Các tỷ xem qua dáng vẻ ta không mặc quần áo, ta cũng xem qua dáng vẻ các tỷ không mặc quần áo, như vậy chúng ta là quan hệ như thế nào? Khà khà... Muốn không cho người suy nghĩ lung tung cũng khó khăn a, đặc biệt là các tỷ, nhìn lén ta không mặc quần áo lên tới hàng ngàn, hàng vạn lần!"
"Hừ!" Tô Mị Dao và Bạch U U đồng thời hừ một tiếng, nói đến đây, các nàng hận không thể tìm cái lỗ chui xuống. Nguyên bản các nàng không có ý định để Thẩm Tường biết các nàng nhìn lén, nhưng ai biết lần trước Thẩm Tường giả bộ bất tỉnh, nghe được đối thoại của các nàng, mới để cho chuyện này bại lộ.
Thẩm Tường rất đắc ý nở nụ cười.
"Thẩm Tường, ta cũng thường xuyên nhìn ngươi tắm! Không đẹp đẽ chút nào, vẫn không có đẹp như lúc hai vị tỷ tỷ thay quần áo." Long Tuyết Di hiện ra đôi mắt tròn to lắng nghe, lúc này cũng xen vào độp một câu.
Điều này làm cho Thẩm Tường lập tức tái mặt, Tô Mị Dao và Bạch U U càng không nói gì, các nàng đương nhiên biết thần thức của Long Tuyết Di rất mạnh, xuyên thấu giới chỉ nhìn các nàng là việc rất dễ dàng, mặc dù là bị một tiểu nha đầu nhìn, nhưng trong lòng ít nhiều gì cũng có chút không thoải mái.
"Quả nhiên gần mực thì đen, Mị Dao tỷ, U U tỷ, nhìn các nàng dạy bậy tiểu nha đầu rồi này!" Thẩm Tường dở khóc dở cười nói.
Long Tuyết Di cười nói: "Thẩm Tường, ta muốn đi ra ngoài sờ sờ tóc bạc kia của muội muội ngươi, có được không?"
Thẩm Tường đối với tóc bạc kỳ dị này của Lãnh U Lan cũng không thể nào hiểu được, Tô Mị Dao và Bạch U U cũng là như thế.
"Được rồi, tốt nhất đừng để cho nàng nhìn thấy ngươi!" Thẩm Tường đáp ứng.
"Nhìn thấy thì thế nào, ta đáng yêu như vậy, sẽ không doạ nàng!" Long Tuyết Di hừ nói, cánh tay Thẩm Tường bốc lên một màn ánh sáng trắng, ánh sáng trắng lóe lên mà ra, tiểu nha đầu đáng yêu Long Tuyết Di đã xuất hiện ở bên giường.
Nhìn nữ hài khả ái này, Thẩm Tường lập tức đưa tay qua tàn nhẫn véo gương mặt của nàng, nhe răng cười nói: "Tiểu nha đầu, ngươi nên đi ra nhiều cho ta xoa bóp, bằng không khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của ngươi sẽ béo mập lên."
Long Tuyết Di một mặt u oán mà nhìn về phía Thẩm Tường, dùng tay ngọc hất tay của Thẩm Tường đi, sau đó như là một tiểu hài nhìn thấy đồ chơi vui, vô cùng trìu mến vuốt ve tóc bạc kia của Lãnh U Lan, giống như là nàng âu yếm búp bê vải vậy.
Thẩm Tường cũng âm thầm kinh ngạc, hắn không nghĩ tới Long Tuyết Di không chỉ là thích ăn đồ vật, còn yêu thích vuốt tóc mỹ nữ.
"Tiểu Thí Long, tại sao ngươi vuốt tới mê mẩn như vậy?"
Thẩm Tường mạnh mẽ nắn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của nàng, làm cho nàng phát ra tiếng kêu liên tiếp.
Long Tuyết Di đột nhiên hóa thành một đạo ánh sáng trắng, sau đó lại xuất hiện, lúc này mới tránh thoát hai tay của Thẩm Tường, khuôn mặt nhỏ của nàng đã đỏ một khối.
"Nào có ai bắt nạt nữ hài như ngươi, ngươi là tên bại hoại!" Long Tuyết Di nũng nịu mắng.
"Tiểu Thí Long, ngươi gây cho ta nhiều chuyện như vậy, ta không đánh sưng mông của ngươi đã là tốt lắm rồi." Thẩm Tường cười dài nói.
"Hừ, ngươi cam lòng đánh sao? Ta biết ngươi không nỡ đánh!"
Long Tuyết Di lè lưỡi về phía hắn, sau đó lại hoạt bát đi tới, vuốt ve tóc bạc của Lãnh U Lan.
Lãnh U Lan ngủ rất ngon, hai tháng qua nàng đều căng thẳng thần kinh, một mình ở trong rừng hoang núi sâu, bây giờ nằm ở bên người Thẩm Tường, có thể làm cho nàng dễ dàng ngủ một giấc.
Long Tuyết Di lẩm bẩm nói: "Trên người nàng quả nhiên là có lưu lại máu của Bạch Long, cùng một mạch với ta!
Nghe được tiểu nha đầu nói, Thẩm Tường, Tô Mị Dao và Bạch U U đều bị sợ không nhẹ, Lãnh U Lan vậy mà lại có Long huyết, điều này nói rõ cái gì? Mẫu thân của Lãnh U Lan là một Chân Long, hay là phụ thân của nàng?
"Nói như vậy cha mẹ nàng có một người là Long?" Thẩm Tường hỏi, chuyện Nhân Long kết hợp, sinh ra đời sau hắn chỉ nghe qua ở trong truyền thuyết.
Long Tuyết Di lắc đầu một cái, nói: "Không biết, máu Bạch Long trong cơ thể nàng rất mỏng manh, hẳn là tổ tiên của nàng, có thể là rất lâu trước đó, ở lúc nàng sinh ra, máu Bạch Long mỏng manh ở trong đầu nàng, cho nên mới làm cho nàng mọc ra loại tóc bạc dẻo dai này!
Nói xong, Long Tuyết Di không biết từ nơi nào lấy ra một cái kéo sắc bén, sau đó nắm lên mấy sợi tóc bạc của Lãnh U Lan, dùng kéo cắt đi.
Thẩm Tường cũng không ngăn cản, rất nhanh hắn đã thấy được một màn quỷ dị, Long Tuyết Di vậy mà không cách nào cắt đứt tóc bạc của Lãnh U Lan.
"Đã xác nhận, nàng là nhân loại có Long huyết như ta, tuy rằng Bạch Long huyết của nàng mỏng manh, nhưng sẽ theo thực lực của nàng tăng lên mà chậm rãi lớn mạnh, điều này cần thôn phệ vô cùng nhiều lực lượng, đến lúc nàng sẽ nắm giữ một thân thể cường tráng như Long.
Long Tuyết Di hôn gương mặt xinh đẹp của Lãnh U Lan một cái, đã hóa thành một đạo ánh sáng trắng, bám vào trên cánh tay Thẩm Tường.
Mặc dù nói Long vừa sinh ra không có thân thể, chỉ là một đạo thần hồn, nhưng ở bên trong thần hồn vẫn có số lượng Long huyết rất ít ỏi, sẽ như hơi nước lượn lờ bên trong thần hồn, sau đó thần hồn thông qua phương pháp truyền thừa ký ức, bắt đầu thu lấy lượng lớn linh khí, ngưng tụ thân thể, mãi đến khi nắm giữ lực lượng phá xác.
Đây là Long Tuyết Di đã từng nói với Thẩm Tường.
P/S: Ta thích nào...chương 11