Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2102 - Chương 2102 - Địa Tâm Thần Linh

Chương 2102 - Địa tâm thần linh
Chương 2102 - Địa tâm thần linh

Thẩm Tường tuy rằng ngưng ra song cốt cách một lần nữa, nhưng hắn lại có chút buồn bực, bởi vì cốt cách là ngưng ở trong mắt, cũng không biết uy lực như thế nào, là chuyện tốt hay chuyện xấu, nhưng có thể khẳng định là, cốt cách này sinh trưởng ở bên trong đôi mắt, tạm thời không thể hình thành lực lượng cường đại, nếu như cốt cách ở trên chân thì lúc chiến đấu là có thể công kích trực tiếp, mà ở phần mắt, lúc chiến đấu cũng không thể dùng khuôn mặt tới lao vào đối phương đi.

"Thẩm Tường, ngươi không cần phải chán nản, cốt cách ngưng ở phần mắt là chuyện tốt, đây chính là một cái bộ vị rất đặc thù, không phải cốt cách của ai cũng có thể sinh trưởng ở chỗ đó, về phần bây giờ còn chưa thể phát hiện được uy lực của nó đó là bởi vì ngươi còn chưa dung nhập thần hồn vào." Nguyệt Nhi nói ra: "Bộ vị mà ngươi vừa mới ngưng ra song cốt cách tuy rằng không thể dùng trực tiếp tiến hành công kích, nhưng sẽ có cách dùng khác, ngươi thử một chút, nhìn xem song cốt cách trên cánh tay trái của ngươi có sinh ra liên hệ gì với phần mắt của ngươi hay không."

Thẩm Tường nhắm mắt lại nếm thử, phát hiện cốt cách phần mắt và cánh tay trái là có liên hệ, hắn lập tức gật đầu, lúc này hắn đã biết phải làm thế nào, hắn nếm thử để cốt cách ở hai cái bộ vị này sinh ra liên hệ mạnh hơn, nhìn xem có thể có ảnh hưởng lẫn nhau nào hay không, xem lực lượng thần hồn của cốt cách có thể dùng chung không.

"Đôi mắt đau quá." Thẩm Tường nếm thử hấp thu lực lượng cốt cách trên cánh tay trái, nhưng sau khi lực lượng thần hồn tới, lại làm cho mắt của hắn bị phỏng, khiến cho hắn không thể không từ bỏ.

"Đến cùng sử dụng như thế nào?" Thẩm Tường phiền muộn tới cực điểm, mất nhiều sức lực như vậy mới tu luyện ra cốt cách, vậy mà không có chút tác dụng nào.

"Hai mắt là cửa sổ tâm hồn của tâm linh, ở dưới rất nhiều tình huống đều có thể thông qua con mắt nhìn ra được suy nghĩ trong lòng sinh linh, mà chính là thông qua qua đôi mắt trực tiếp thu hoạch được tin tức." Nguyệt Nhi đột nhiên nói ra: "Cốt cách có thể để cho nhục thân sinh ra lực lượng rất mạnh, nhưng nếu như xuất hiện ở bộ vị đặc thù thì sẽ có cách dùng đặc thù, không thể theo lẽ thường mà chụp lên được."

Nguyệt Nhi trông thấy Thẩm Tường đang trầm tư, tiếp tục nói ra: "Ta cảm thấy cốt cách ngưng ở phần mắt có thể để cho đôi mắt của ngươi sinh ra một loại lực lượng đặc thù, loại lực lượng này không có được đặc tính hủy diệt đáng sợ, chỉ cần tồn tại thì chính là hợp lý, phần mắt của ngươi đã có được cốt cách vậy thì chắc chắn sẽ không sai chút nào."

Thẩm Tường nghe được những lời này, trầm ngâm tự hỏi, trong đầu hắn đột nhiên hiện lên một chút sáng kiến, nói ra: "Bản chất của cốt cách chính là kích phát ra lực lượng nhục thân mạnh hơn, như vậy cốt cách xuất hiện ở con mắt của ta, theo lý thuyết có lẽ có thể kích phát ra lực lượng của mắt ta mạnh hơn, đôi mắt thì có thể có được lực lượng gì?"

"Thứ nhất chắc chắn là nhìn, ngươi có cốt cách thì nhất định có thể nhìn càng xa hơn, thậm chí có thể nhìn thấy càng nhiều thứ hơn, đây là chắc chắn, ngươi thử nhìn một chút." Nguyệt Nhi nói ra: "Lúc ngươi nếm thử, cũng đừng nghĩ tới việc phải ngưng tụ ra một cỗ lực lượng rất cuồng bạo, bằng không đôi mắt của ngươi sẽ đau."

"Chỉ có thể đi ra ngoài để thử một chút mới được, ở chỗ này có thể nhìn thấy cái gì." Thẩm Tường mang theo Nguyệt Nhi đi ra khỏi trận pháp thời gian, đứng ở mép thông đạo.

Hắn nhìn vào sâu trong lòng đất, nơi đó được một đám sương mù màu đủ rực bao phủ, hắn ngưng thần nhìn xuống phía dưới.

"Thấy cái gì?" Nguyệt Nhi cũng đang nhìn, nhưng nàng không nhìn thấy cái gì cả, Địa Tâm thả ra cỗ sương mù màu đỏ rực này quả thực quá đậm, hơn nữa còn có được lực lượng đốt cháy tinh thần, thần thức căn bản không cách nào xuyên thấu xuống.

"Quả nhiên thấy được thứ mà trước đó không nhìn thấy được, vậy cuối cùng là cái gì đây?" Thảm Tường ngưng lông mày nói ra: "Ta nhìn thấy phía dưới có một cái ao rất lớn, chỉ có điều bên trong đều là dung nham, có thứ gì đang sôi trào lên ở bên trong dung nham, không phải Địa Tâm thần thú mà ngươi nói tới chứ?"

"Có hình dáng như thế nào?" Nguyệt Nhi vội vàng hỏi.

"Không nhìn rõ lắm, gia hỏa này ở bên trong dung nham đáng sợ kia bơi lội tự nhiên giống như con cá ở trong nước vậy, thân thể có màu đỏ rực, những thứ khác thì không nhìn thấy, động tác của nó quá nhanh." Thẩm Tường nói, lúc này hắn cũng đã cảm nhận được một chút chỗ tốt cốt cách ngưng ra từ mắt, nếu như trước đó thì hắn căn bản không nhìn thấy dung nham ở dưới đấy.

"Ừm, đó là thứ gì?" Thẩm Tường trông thấy trên vách đá sâu phía dưới lóe lên một chút ánh sáng đỏ, hắn khống chế cốt cách ở phần mắt làm tăng cường thị giác của hắn, chẳng mấy chốc thì hắn đã trông thấy rõ thứ kia, lại là một loại quả đang lóe lên.

"Là một loại quả, thoạt nhìn trông như là cà chua, lóe ra ánh sáng đỏ, hơn nữa lại còn rung rung." Thẩm Tường nói.

"Xung quanh quả này còn có thứ gì không, là mọc ra như thế nào?" Nguyệt Nhi vội vàng truy vấn, hơn nữa giọng nói còn mang theo chút kinh ngạc, nàng ta giống như biết được đây là loại quả gì.

"Thật giống như là mục ra từ vách đá vậy, để ta nhìn lại xem ..." Thẩm Tường dụi dụi mắt, lần đầu tiên sử dụng lực lượng cốt cách ở phần mắt tới tăng cường thị lực, để hắn cảm nhận được đôi mắt hơi mệt chút, hắn lại cẩn thận quan sát một chút, nói ra: "Kỳ quái, vách đá mọc ra một thứ lớn nhỏ giống như sợi tóc vậy, quả kia thì dính ở trên sợi tóc này."

"Quả là thế, Địa Tâm Thần Thú quả loại quả đặc biệt ở bên trong Địa Tâm." Nguyệt Nhi rất kích động: "Nhất định phải lấy được loại quả này, ngươi nói quả này đang rung động đúng không, chính là đã thành thục, chờ rơi xuống cho con Địa Tâm Thần thú kia ăn mà thôi."

"Đây ... đây không phải tương đương với tranh ăn với Địa Tâm Thần thú sao? Ta bây giờ thế nhưng là ở địa bàn của nó, không có nguy hiểm gì sao?" Thẩm Tường cũng muốn lấy Địa Tâm Thần Thú quả kia.

"Địa Tâm Thần Thú hiện tại còn yếu, bằng không nó chắc chắn sẽ rời khỏi dung nham Địa Tâm, trực tiếp nhảy lên ăn, cho nên ngươi không cần lo lắng nó sẽ chạy tới, huống chi sau khi loại quả kia được hái đi thì chẳng mấy chốc sẽ mọc ra, đây là thứ mà Địa Tâm dựng dụng ra dành cho Địa Tâm Thần Thú ăn." Nguyệt Nhi nói ra: "Trước kia gia gia của ta cũng thường xuyên làm loại chuyện không muốn mạng này, không cần sợ."

Thẩm Tường hít một hơi, nói ra: "Được a, tiếp theo chắc chắn sẽ rất nóng, vòng bảo vệ không gian của ngươi có thể che đậy được không?"

"Hoàn toàn không thành vấn đề, ngươi nhanh một chút đi đi." Nguyệt Nhi nói ra: "Loại quả này chẳng mấy chốc sẽ rụng xuống, tới lúc đó thì không còn cơ hội, tuyệt không thể bỏ lỡ cơ hội lần này."

Thẩm Tường lập tức nhảy đi xuống, trôi nổi cẩn thận từng li từng tí mà hướng xuống dưới, trước mắt nguy hiểm ở nơi này cũng chỉ là quá nóng mà thôi, mà Địa Tâm Thần Thú đang ở bên trong dung nham kia không có cách nào rời khỏi dung nham, cho nên Thẩm Tường mới dám bay loạn ở nơi này.

"Kỳ lạ, Địa Tâm Thần Thú hình như còn có vài con nữa." Thẩm Tường hỏi: "Ta nhìn thấy không phải chỉ có một con."

"Những Địa Tâm Thần Thú này đều còn chưa thành hình, ở vào giai đoạn chém giết trưởng thành, cho nên có nhiều con cũng rất bình thường, Địa Tâm Thần Thú quả rơi xuống thì chắc chắn sẽ dẫn ra sự tranh đoạt, đạt được Địa Tâm Thần Thú quả thì sẽ trở nên càng mạnh hơn." Nguyệt Nhi nói ra: "Địa Tâm thế nhưng là tồn tại rất huyền diệu, gia gia của ta từng nói, ở Địa Tâm đáng sợ nhất chính là Địa Tâm thần linh, kẻ đáng sợ nhất chưởng quản Địa Tâm, nếu như hắn nổi giận thì hắn có thể trong nháy mắt hủy diệt toàn bộ thế giới."

Thẩm Tường giật mình trong lòng: "Còn có loại chuyện này, có phải thật vậy hay không? Gia gia ngươi từng gặp được chưa?"

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment