"Có lẽ là đối với đan mà ta luyện chế qua đều có hiệu quả như vậy, chờ lần sau ta có dược Thần dược thì ta thử luyện chế Thần đan trung phẩm lần nữa." Thẩm Tường bắt đầu dung hợp khối không khí lớn này lại tiến hành ngưng đan.
Đây là hai phần dược liệu Cốt Cách Thần đan luyện hóa mà thành, nếu như lúc trước Thẩm Tường sử dụng tốc độ cực hạn thì cũng phải mất một chút thời gian, có thể hoàn thành trong nháy mắt, đã vượt qua dự liệu của hắn.
Hai phần dược chỉ ngưng tụ thành một viên đan, cái này có thể đề cao phẩm chất của Thần đan.
"Phẩm chất rất cao, nhưng còn chưa tính là Thần đan trung phẩm, khí tức còn có một chút khoảng cách." Nguyệt Nhi nói.
Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Đây là ở giữa hạ phẩm và trung phẩm." Hắn để viên Cốt Cách Thần đan này vào trong miệng, sau khi ăn, hắn chỉ luyện hóa hai canh giờ thì dược lực đã được luyện hóa hết.
"Còn chưa được, xem ra phải sáu phần dược liệu mới được." Thẩm Tường lại lấy ra sáu phần dược liệu Cốt Cách Thần đan, dùng phương pháp trước đó, từ đôi mắt đánh ra hai luồng hỏa quang, lần này không thể trong nháy mắt luyện hóa sáu phần dược liệu, nhưng tốc độ vẫn rất nhanh, cũng chỉ là trong mấy cái chớp mắt mà đã hoàn thành.
"Dược liệu Cốt Cách Thần đan này quả nhiên rất dễ luyện, trên cơ bản là không có độ khó gì a." Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã có thể ngưng đan.
"Đó là nói với ngươi, luyện đan sư khác muốn luyện như vậy thì còn không biết phải thất bại bao nhiêu lần thì mới có thể thành công." Nguyệt Nhi cũng có hiểu biết đối với luyện đan, mà Thẩm Tường kiểu mấy phần dược liệu hợp lại với nhau để luyện chế thì độ khó rất lớn, nhưng lúc này Thẩm Tường lại giống như đang chơi vậy, tùy tiện là có thể ngưng đan.
Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã ngưng ra một viên Cốt Cách Thần đan có phẩm chất rất cao, sau khi hắn ăn xong thì luyện hóa bảy canh giờ, bình thường phải ở khoảng sáu canh giờ, cho nên thời gian này cũng coi như là được rồi.
Lần đầu tiên vẫn không dụ phát ra thời cơ ngưng cốt cách, cho nên hắn cũng không cảm thấy cái gì, bắt đầu tiến hành lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư, lần thứ năm ...
Cũng chính là khoảng thời gian mấy ngày, dược liệu Cốt Cách Thần đan của hắn chỉ còn lại một phần.
"Chuyện gì xảy ra, còn chưa dụ phát ra thời cơ, dược liệu của ta sắp hết rồi." Thẩm Tường có chút bực bội: "Hiện tại đi tìm Phùng tỷ muốn cũng lấy không được bao nhiêu, bởi vì bên ngoài căn bản chưa đi qua được bao nhiêu ngày."
Một trăm phần dược liệu Cốt Cách Thần đan này đối với Phùng Vũ Khiết các nàng mà nói thì cũng coi là tương đối nhiều, trong thời gian ngắn các nàng chắc chắn phục chế không được nhiều như vậy, Thẩm Tường tuy rằng vào lúc này ở trong trận pháp ngây người rất nhiều ngày, nhưng bên ngoài lại đi qua không bao lâu thời gian.
"Chỉ có thể tự mình phục chế." Thẩm Tường lấy Lục Đạo thần kính ra, vừa hấp thu lực lượng lục đạo bên trong vừa ngưng tụ linh dịch.
"Lần thứ ba dụ phát thời cơ tương đối khó, hơn nữa bản thân ngươi đã có bốn cái cốt cách cho nên đã khó lại càng khó thêm, cần phải nếm thử nhiều lần, kiên nhẫn một chút." Nguyệt Nhi cười nói, nếu là như vậy, trong nội tâm nàng cũng sẽ cân bằng một chút, trước đây nàng ta thành công dụ phát ra thời cơ lần thứ ba là dùng tới rất nhiều năm.
Thẩm Tường rất có kiên nhẫn, hắn không biết thử đã được bao nhiêu lần rồi, chỉ biết là hắn ngưng tụ linh dịch không ngừng, phục chế dược liệu Cốt Cách Thần đan, luyện chế Cốt Cách Thần đan, ăn rồi luyện hóa về sau đều không thành công, lại cứ trình tự này một lần nữa, hắn cứ một mực như vậy được mười tám năm.
Nguyệt Nhi tự nhiên không có loại kiên nhẫn này, chính nàng thì đi dạo chơi ở bên ngoài, thi thoảng cũng chạy tới cái hố sâu kia của địa tâm nhìn xem, nàng ta ngây người ở bên ngoài hơn mười ngày rồi lại tiến vào trận pháp thời gian kia, trông thấy Thẩm Tường còn chưa thành công thì nàng ta lại đi ra.
"Quyết đấu với Địa Ngục Ma Đế sắp bắt đầu, là lúc bảo hắn trở về." Nguyệt Nhi phục trách tính toán thời gian, sau khi nàng ta tiến vào trận pháp thời gian lại trông thấy Thẩm Tường đang kêu to lăn lộn trên mặt đất.
"Tiểu quỷ này thành công." Nguyệt Nhi có chút không dám tin tưởng, Thẩm Tường ở trong thời gian mười mấy năm đã thành công dụ phát ra thời cơ thứ ba để ngưng ra cốt cách, năm đó nàng ta thế nhưng là liên tục tiến hành rất nhiều năm mới thành công, nàng ta nghĩ lại thôi mà cũng có loại cảm giác muốn ói, ăn Cốt Cách Thần đan đối với nàng mà nói cũng có chút bóng ba.
"Lần này ở chân." Nguyệt Nhi nói, ống quần của Thẩm Tường đã vỡ ra, cơ bắp ở đùi đã bành trướng, đang nhúc nhích, có đôi khi đột nhiên co vào, rất là dọa người.
Nguyệt Nhi rất rõ ràng, cái này quả thật là phải ngưng ra cốt cách, chỉ cần kiên trì vượt qua.
Thẩm Tường đau đến sống không bằng chết trong khoảng hai ngày thì yên tĩnh lại.
"Thành công không?" Nguyệt Nhi nhìn vào khuôn mặt tuấn tú kia của Thẩm Tường, lúc này đang dần dần khôi phục lại huyết sắc.
Thẩm Tường nhắm mắt lại, không nói gì, còn đang hô hấp lấy, một lát sau, mới chậm rãi nói ra: "Ta ở chỗ này mười tám năm, cuối cùng đã đạt được mục tiêu, sáu thần cách, sáu cốt cách."
"Sáu ... sáu cốt cách." Nguyệt Nhi tuy có đoán nhưng khi nghe thấy lại vẫn có chút không dám tin tưởng: "Bộ vị chân ngươi cũng là song thần cách?"
"Ừm." Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Chuyện này rốt cuộc là như thế nào, chẳng lẽ mỗi một lần ta đều là song cốt cách sao?"
"Chẳng lẽ có liên quan với chuyện ngươi có được Thần Hải thứ hai?" Nguyệt Nhi đột nhiên nhớ tới cái này, nàng ta bây giờ càng tin tưởng hơn vào chuyện Thẩm Tường còn nắm giữ một cái Thần Hải thần bí, chỉ có như vậy mới có thể giải thích vì sao mỗi lần ngưng cốt cách đều sẽ là song cốt cách.
Thẩm Tường cau mày nói: "Có khả năng, Thần Hải thứ hai vì sao lại ảnh hưởng tới cốt cách của ta?"
"Ta cũng không biết, loại chuyện này ta cũng là lần đầu tiên gặp phải, chuyện lạ này đều xảy ra trên người con người kỳ hoa này, trời mới biết là chuyện gì xảy ra." Nguyệt Nhi có chút ghen tỵ, đặc biệt là song cốt cách của Thẩm Tường.
Thẩm Tường đã khôi phục khí lực, hắn ngồi xuống, vỗ vỗ vào cái đùi phải của mình thở dài: "Tại sao không thể ở bên cánh tay phải đây, hai bên cánh tay ta đều có thì như vậy mới cân bằng a."
"Không ngưng ra ở trên cái bộ vị cổ quái cũng là không tệ rồi, ít ra có thể để cho chân của ngươi có lực lượng mạnh hơn, lúc giao đấu với ba cái tên đại biểu của Địa Ngục Ma Đế, không phải nói là không thể dùng Thần binh sao, bộ vị ngươi có được cốt cách thì chính là thần binh lợi khí, đặc biệt là bộ vị ở chân, lúc công kích nhanh gọn nhất." Nguyệt Nhi nói.
Thẩm Tường và Nguyệt Nhi đi ra khỏi trận pháp thời gian, hắn thu những trận bàn này lại: "Nguyệt Nhi, còn có bao nhiêu thời gian nữa thì bắt đầu giao đấu?"
"Buổi sáng ngày mai." Nguyệt Nhi nói ra: "Sao rồi, ngươi còn muốn ở lại cái nơi này."
"Đi, phía dưới còn có ba con Địa Tâm Thần Thú, lại xử lý hai con nữa để lại một con ở chỗ này là được rồi." Thẩm Tường nắm lấy Nguyệt Nhi, để nàng ta đứng ở trên vai của mình.
"Cốt cách ở chân còn chưa có thần hồn, đây là không hoàn mỹ." Thẩm Tường cười cười, nhảy vào trong cái hố sâu kia.
Bên trong Địa Tâm dựng dục ra năm con thần thú, đã được Thẩm Tường diệt đi hai lần, đều ở bộ vị cốt cách bên trong mắt của hắn, hiện tại ở chân hắn lại ngưng ra hai cái cốt cách, đương nhiên là tìm tới những Địa Tâm Thần Thú này.
"Địa Tâm Thần Thú thật xui xẻo." Nguyệt Nhi khẽ cười nói.
Lần này Thẩm Tường mạnh hơn so với lần trước hắn tới nhiều, vừa mới xuống đã có hai con Địa Tâm Thần Thú hình chim bay nhào lên, chẳng mấy chốc thì bị hắn xử lý.
"Còn có một con hình ngựa, gia hỏa này may mắn, không cần cạnh tranh với Địa Tâm Thần Thú khác, sau này tự mình ở chỗ này phát triển, cách một đoạn thời gian là có thể ăn hai trái Địa Tâm Thần Thú quả." Nguyệt Nhi nhìn vào Địa Tâm Thần Thú hình ngựa nhỏ nhất kia, cười duyên nói: "Gia hỏa này có lẽ là nên cảm ta ngươi thật tốt mới đúng."
"Lần sau tới đừng công kích ta là được rồi." Thẩm Tường cười ha ha liền bay lên, tiến vào trong trận pháp thời gian, dung nhập hai đạo thần hồn kia vào bên trong cốt cách của hắn.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.