Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2111 - Chương 2111 - Ma Hóa Thân Thể

Chương 2111 - Ma hóa thân thể
Chương 2111 - Ma hóa thân thể

Đài giao đấu rất lớn, như là một cái quảng trường cỡ nhỏ vậy, muốn rơi ra được cũng không đơn giản, mà nhận thua thì nhất định phải tự mình chạy xuống đài, nếu như đối phương quá nhanh, không kịp chạy xuống nhận thua vậy thì sẽ có nguy hiểm.

Sau khi Chu Thịnh đi tới đài, trong lòng có một chút lo lắng, bởi vì đối phương hiểu rõ như lòng bàn tay đối với bọn hắn, nhưng bọn hắn lại hoàn toàn không biết gì về đối phương cả, về điểm này, bọn họ đã ở vào hạ phong.

Chu Thịnh tuy rằng trải qua huấn luyện hai mươi ngày, nhưng hắn vẫn không có bổ khuyết được khuyết điểm mà Thẩm Tường phát hiện ra được, mà đối phương nếu như biết, vận dụng rất tốt thì chuyện này với hắn mà nói chính là khổ chiến, lúc ở trên đài, Cổ Đông Thần đã truyền âm cho hắn, để hắn cố gắng đứng ở gần rìa của đài giao đấu một chút, nhỡ đâu có tình huống gì đột nhiên xảy ra, cũng dễ chạy xuống đài.

Đối với Cổ Đông Thần mà nói, coi như bọn họ thua mất, chỉ đưa một chút Thần Nguyên thạch, nhưng nếu như chết đi một tên đệ tử ưu tú vậy thì bao nhiêu Thần Nguyên thạch cũng không thể bù đắp lại, mà loại đệ tử sử dụng lực lượng thời gian giống như Chu Thịnh này thì càng là hiếm có mà quý giá.

"Quy tắc đều đã rõ ràng rồi." Địa Ngục Ma Đế cười lạnh một tiếng: "Đi vào giữa."

Đài giao đấu hình vuông này rộng tới ba mươi bốn mươi trượng, chỉ có hai người đứng ở phía trên, lộ ra rất trống trải.

Chu Thịnh có chút khẩn trương, nhìn ra được hắn là lần đầu tiên trải qua loại so tài này, trước kia hắn đều đang chiến đấu với người mình, mà bây giờ thì cùng địch nhân âm tàn xảo trá, còn là sử dụng lực lượng tà ma.

"Bắt đầu." Địa Ngục Ma Đế đột nhiên hét lớn một tiếng, dọa đến tất cả mọi người âm thầm giật mình, tiếng hô bắt đầu vừa ra, Chu Thịnh tiến công trước tiên.

Trước đó giao đấu cùng với những người khác, hắn đều là ngay từ đầu đã sử dụng tám cái Thời Gian phân thân, mà bây giờ lại sử dụng mười sáu cái, đây là cực hạn của hắn.

"Tiểu quỷ chưởng khống thời gian, ha ha ..." Phó Thiên Cao đột nhiên nhe răng cười, khói đen trên người dâng trào lên, Thời Gian phân thân của Chu Thịnh vừa mới tới gần đã chịu đến quấy nhiễu rất mạnh.

Chu Thịnh không biết đối phương dùng biện pháp gì, tuy nhiên hắn biết lực lượng thời gian của mình nhận lấy hạn chế rất lớn, hiện tại hắn mới biết được hai huynh đệ họ đối với lực lượng thời gian còn chưởng khống chưa đủ, còn có khuyết điểm trí mạng.

"Là hồn thể." Thẩm Tường nhíu mày: "Vừa rồi hắn phóng xuất ra rất nhiều vong hồn, những vong hồn này ở cùng một chỗ với thần hồn của Phó Thiên Cao, tương đương với chính một bộ phận của hắn, cho nên lực lượng thời gian đều không có hiệu quả đối với những vong hồn này."

Chu Thịnh cảm nhận được nguy hiểm tới gần, lập tức lui lại, lúc này hắn phát hiện lực lượng thời gian của mình vận dụng toàn lực, hắn lập tức hiểu, kết giới này quá cường đại, muốn thay đổi thời gian ở bên trong kết giới này thì đó là chuyện rất khó khăn, trong lòng của hắn thầm hận chính mình, hắn mạnh nhất chính là lực lượng thời gian nhưng tới đây thì lại không có đất dụng võ, lực lượng của hắn đã bị hạn chế lại rất nhiều.

"A."

Chu Thịnh đột nhiên đau nhức hô lên một tiếng, phun ra một ngụm máu lớn, phần lưng của hắn mới vừa rồi bị một đạo hắc ảnh đụng vào, đó là vong hồn hóa thành nắm đấm, Chu Thịnh không cách nào đối với thời gian tiến hành thay đổi, hơn nữa công kích của đối phương lại rất nhanh, đến từ bốn phương tám hướng, hắn cũng khó có thể tránh nổi.

"Nhanh xuống đây." Tru Ma Thiên Thần vội hô, bọn họ lúc này cũng ý thức được bởi vì cái kết giới này quá cường đại, mà Chu Thịnh đối với việc sử dụng lực lượng thời gian còn chưa đủ, chắc chắn chịu tới hạn chế nhất định.

Chu Thịnh bị đánh mạnh vào phần lưng, không chỉ thân thể bị thương, thần hồn cũng nhận thương tích nhất định, để tâm hắn kinh hãi là, hắn lúc này bị lượng lớn vong hồn bao vây lại, những vong hồn này đều trải qua luyện chế, có được lực lượng rất mạnh, ở dưới sự khống chế của Phó Thiên Cao, hóa thành quyền cước, thi nhau phóng tới Chu Thịnh.

Trong chớp mắt, Chu Thịnh lại bị trọng kích tới mấy lần, hắn tuy rằng đều phát ra tiếng kêu đao đớn thê thảm nhưng hắn chỉ là trong nháy mắt đã có thể để chỗ mình bị thương khôi phục lại.

"Không tin không giết chết ngươi."

Lực lượng của Phó Thiên Cao rất mạnh, hắn chưởng khống những vong hồn này là có thể áp chế Chu Thịnh, chính hắn còn chưa xuất thủ đâu, mà bây giờ vội vàng lao về phía Thẩm Tường, bàn tay đột nhiên biến lớn lên, đầu ngón tay trở nên vừa dài vừa nhọn, bàn tay làn da trở nên thô ráp, đen nhánh tỏa ra khói đen, nhìn như kà móng vuốt của ma quái vậy, rất đáng sợ.

Phó Thiên Cao như chớp giật bay tiến lên, dùng móng vuốt kinh khủng kia đâm về phía Chu Thịnh, Chu Thịnh đang một mực lui lại sớm đã cảm nhận được, hắn vội vàng nghiêng người tránh đi, nhưng vẫn không tránh thoát được, vai trái bị móng vuốt kia đâm sâu vào trong.

"Hừ." Khuôn mặt của Phó Thiên Cao lúc này đều hiện lên màu da đen, nhìn lực lượng càng cường đại hơn, hắn tức giận hừ một tiếng, đột nhiên thu tay lại, xé cánh tay của Chu Thịnh xuống.

Sau khi Chu Thịnh kêu thảm một tiếng, chỗ tay cụt lại dài ra một cánh tay, mặc dù hắn không bị thương gì nhưng loại đau đớn này lại làm đau khổ tinh thần của hắn.

Phó Thiên Cao càng tức giận hơn, tu luyện công pháp Tà Ma hắn vốn là rất dễ dàng phóng lớn tà niệm lên, nếu như người bình thường đối với loại năng lực này của Chu Thịnh thì chỉ là hâm mộ một chút mà thôi, mà Phó Thiên Cao thì lại là ghen ghét điên cuồng, hắn không chiếm được thì phải hủy diệt.

Lần này hắn vươn móng vuốt về phía cổ của Chu Thịnh, tốc độ của hắn còn nhanh hơn so với lần trước, lực lượng mạnh hơn so với lần trước, từng đợt tà sát màu đen tuôn ra, mắt thấy sắp đâm xuyên qua cổ họng của Chu Thịnh nhưng bàn tay màu đen kia của hắn lại bị Địa Ngục Ma Đế bắt lấy.

Bởi vì Chu Thịnh đã đi xuống đài giao đấu, cái này tương đương với nhận thua, Phó Thiên Cao không được công kích hắn nữa.

"Tiểu tử, tuyệt đối đừng có lên đài, lần sau ta chắc chắn sẽ không cho ngươi cơ hội."Phó Thiên Cao tức giận nói, lúc này hắn đã khôi phục nguyên dạng, dáng vẻ tức giận vừa rồi của hắn tương đối đáng sợ.

"Thiến Hương, ngươi cảm thấy ngươi có thể đối phó hắn không?" Cổ Đông Thần hỏi, nếu như Mục Thiến Hương không được thì Thẩm Tường sẽ phải đi lên, thực lực của Phó Thiên Cao kia quả thực rất đáng sợ, Chu Thịnh cũng chỉ có thể nhận thua.

"Ta thử một chút." Mục Thiến Hương nói ra: "Đã tới, nói thế nào cũng phải đánh một trận."

Thẩm Tường truyền âm cho nàng: "Ngươi sử dụng Tru Ma công pháp đối phó hắn là được rồi, loại tà ma này sợ nhất loại này, ngươi có lẽ là tương đối quen thuộc đối với Tru Ma công pháp đi."

"Rõ ràng."

Mục Thiến Hương nhảy lên đài, Phó Thiên Cao nhìn thấy nàng thì hai mắt lập tức lộ ra vẻ dâm tà, hận không thể làm Mục Thiến Hương tới sạch sẽ.

"Bắt đầu." Địa Ngục Ma Đế hô một tiếng, Phó Thiên Cao bỗng nhiên lóe lên đã đi tới sau lưng Mục Thiến Hương, hắn liếm môi một cái, đôi trảo tà ma kia đột nhiên đâm về phía lưng của Mục Thiến Hương.

Mục Thiến Hương rất cảnh giác, phát hiện Phó Thiên Cao biến mất thì lập tức rời khỏi chỗ, tránh đi đôi ma trảo kia, ở lúc nàng ta tránh đi, tay ngọc bay vụt ra một vệt kim quang, lực lượng Tru Ma tràn ngập thánh khiết, ánh sáng vàng đánh vào trên người Phó Thiên Cao hóa thành một đạo xiềng xích trói Phó Thiên Cao lại.

"Tru Ma Tỏa Liên, dùng rất tốt." Vương Cẩn Thi thở dài một hơi, nàng ta rất lo lắng cho Mục Thiến Hương, bởi vì Phó Thiên Cao nhày thật là đáng sợ.

Sau khi Mục Thiến Hương chói trặt Phó Thiên Cao lại thì phóng xuất ra mấy thanh kiếm mà nàng ta dùng thần lực ngưng tụ mà thành, nàng ta khống chế mấy cái kiếm này tạo thành một cái kiếm trận, đâm về phía Phó Thiên Cao.

"Ngươi quá coi thường ta, con đàn bá đáng chết." Phó Thiên Cao cười như điên một tiếng, sau khi đánh xơ xác xiềng xích màu vàng kim trên người hắn thì giận dữ hét một tiếng, một cảnh tượng đáng sợ xuất hiện, phần lưng của hắn đột nhiên toát ra sáu cái cánh tay, những cánh tay này đều có làn da màu đen thô ráp, đều có một loại ma trảo đáng sợ kia.

"Mau xuống đây." Thẩm Tường vội vàng hô.

Mục Thiến Hương cắn răng một cái, tăng cường uy lực mấy kiếm kia của nàng ta, sau đó nhanh chóng chạy xuống đài, chỉ trong chớp mắt, nàng ta sắp đi xuống đài giao đấu nhưng phần lưng vẫn bị một cái ma trảo bay tới đánh trúng.

Mục Thiến Hương bị đánh bay xuống đài, Thẩm Tường vội vàng đi qua đỡ lấy nàng ta, ma trảo đánh vào lưng nàng ta được thiêu hủy, lúc này Mục Thiến Hương cũng chịu tổn thương rất nặng.

"Ta rút khỏi." Mục Thiến Hương hô, nàng ta lúc này bị thương, nếu như không tiến hành cứu chữa thì chỉ sợ sẽ có nguy hiểm.

Hiện tại đã tới lượt Thẩm Tường ra sân, Chu Thịnh và Mục Thiến Hương đều không phải là đối thủ của Phó Thiên Cao.

P/S: ta thích nào ... chương 6

Bình Luận (0)
Comment