Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2113 - Chương 2113 - Tia Chớp Của Nhiếp Lâm

Chương 2113 - Tia chớp của Nhiếp Lâm
Chương 2113 - Tia chớp của Nhiếp Lâm

Trên tường thành, tất cả mọi người đối với cái này cảm thấy nghi ngờ, Thẩm Tường mạnh như vậy nhưng Nhiếp Lâm lại cảm thấy mình mạnh hơn Thẩm Tường.

"Đánh thế nào rồi." Long Tuyết Di vội vàng vạy tới, dắt Mục Thiến Hương hỏi: "Tại sao ngươi lại ở chỗ này, lui ra khỏi rồi à?"

Mục Thiến Hương khẽ gật đầu, sau đó nhanh chóng kể lại sơ qua về chiến đấu cho Long Tuyết Di nghe.

Long Tuyết Di nhìn vào Nhiếp Lâm nói ra: "Gia hỏa này mặc bệnh tự đại, chờ chút xem tiểu bại hoại hành hạ chết hắn như thế nào."

Nguyệt Nhi nói ra: "Nhiếp Lâm không ở trong đài giao đấu cho nên không cách nào cảm nhận được lực lượng của Thẩm Tường như thế nào, mà hắn rất xem thường Phó Thiên Cao bị giết chết kia, cho nên hắn cảm thấy thực lực Phó Thiên Cao cũng không có gì đặc biệt, cho nên bị giết chết là chuyện rất bình thường."

Thẩm Tường đứng ở chính giữa nhìn vào Nhiếp Lâm đi tới, hắn nhìn chằm chằm vào hai mắt của Nhiếp Lâm, trực tiếp đã nhìn thấy Thần Hải của Nhiếp Lâm, lại là một cái Thần Hải tràn ngập cuồng lôi, bên trong Thần Hải của Nhiếp Lâm tràn đầy tia chớp có đủ các loại màu sắc, không ngừng nhắm đánh vào đại dương cuộn trào sóng cả, mà thần hồn của Nhiếp Lâm thì ngồi ở trong một cái trận hình được rót thành bởi tia chớp, nắm lôi điện trọng tay.

"Hóa ra là sử dụng lực lượng lôi điện." Thẩm Tường cũng chỉ có thể từ Thần Hải của đối phương nhìn ra những thứ này, hắn từ Thần Hải suy đoán ra được Nhiếp Lân này không có bao nhiêu dã vọng, cũng chỉ là một lòng tu luyện thần lực lôi điện mà thôi.

Địa Ngục Ma Đế vội vàng nhìn xem thực lực của Nhiếp Lâm này, hắn ngược lại cũng không sợ Nhiếp Lâm chết đi, ngược lại càn chờ mong hơn, bởi vì Nhiếp Lâm chết đi thì bên Thần quốc chắc chắn sẽ càng tức giận hơn.

"Bắt đầu." Địa Ngục Ma Đế trông thấy Nhiếp Lâm đi tới giữa thì vội vàng hô lớn lên.

Nhiếp Lâm xuất thủ rất nhanh, hắn cũng chỉ là tay hơi giơ lên, làm một cái động tác quật rất nhanh chóng, cánh tay của hắn đã lóe ra một luồng tia chớp, hắn vừa mới phóng xuất ra một cái roi thiểm điện, quất về phía Thẩm Tường.

Thẩm Tường cũng không ngờ rằng, đối phương lại tùy ý như vậy, tốc độ rất nhanh, lực lượng cũng rất đáng sợ, một roi quất vào trên mặt hắn.

"Phốc." Khuôn mặt Thẩm Tường trong nháy mắt đã bị đánh trúng, cảm nhận được một cỗ lực lượng cực kỳ cuồn cuộn đánh trúng, muốn làm bể nát mặt của hắn, lúc hắn bay ra ngoài thì phun ra một ngụm máu.

Thẩm Tường bị đánh gãy, ngã sấp trên đất, trên mặt có một vết roi, hắn bây giờ không nghĩ tới công kích của đối phương lại nhanh như vậy, khiến cho hắn không kịp làm bất kỳ chuẩn bị gì.

"Hừ, yếu hơn nhiều so với trong sự tưởng tượng của ta nha." Nhiếp Lâm khinh thường ừ hử một tiếng, lúc hắn nói chuyện hai tay đã vung lên, trong cái nháy mắt đã đánh ra mấy chục roi, toàn bộ quất vào trên người Thẩm Tường.

Thẩm Tường ngã sấp trên đất, đang muốn đứng dậy thì lại bị một cỗ áp lực đánh tới nằm sấp xuống, sau đó thì cảm nhận được thân thể bị mấy chục lần đòn cuồng mãnh nghiêm trọng, điều này làm cho hắn lại phun ra một ngụm máu lớn, loại lực lượng này của đối phương thật quá mạnh, lại phối hợp với tốc độ cực nhanh, khiến cho hắn căn bản không có bất kỳ thời gian làm phòng ngự tránh né.

Vừa rồi Thẩm Tường giết chết Phó Thiên Cao rất dễ dàng, thể hiện ra sức mạnh hết sức đáng sợ, nhưng bây giờ vừa mới bắt đầu đã bị Nhiếp Lâm hung hăng hành hạ mà đánh làm cho tất cả mọi người kinh ngạc tới nói không nên lời.

Mục Thiến Hương cắn môi anh đào, thấp giọng nói: "Lão ca, nhanh dậy đi a."

Nhìn Thẩm Tường bị đánh trọng thương, ngã sấp trên đất giống như không dậy nổi, Nhiếp Lâm cười ha ha một tiếng, tiếng cười tràn ngập sự khinh thường, hai tay lại vung mạnh, phóng xuất ra hai luồng thiểm điện quất về phía Thẩm Tường.

Lần này, Nhiếp Lâm chỉ đánh được Thẩm Tường hai roi mà thôi, Thẩm Tường đã hóa thành mây khói, điều này làm cho Nhiếp Lâm hơi cau mày, bởi vì hắn cũng không định giết chết Thẩm Tường nhanh như vậy, hắn có suy nghĩ muốn hành hạ đối phương nhiều một chút, nhưng bây giờ vậy mà đã tản rồi?

Trong nháy mắt Thẩm Tường hóa thành mây khói, những bằng hữu kia của Thẩm Tường gần như đều nghẹn ngào hô lên, nhưng sau khi trông thấy đám mây khói kia bay tới một chỗ hóa thành Thẩm Tường thì mới yên tâm xuống được.

"Ta không chết dễ dàng như vậy." Thẩm Tường lau đi vết máu trên khóe miệng, hắn vừa rồi là sử dụng Vân Vụ Thiên Tượng, đây là thần thông bản mệnh của hắn, có lực lượng rất kỳ lạ, có thể biến thân thể cường đại kia hóa thành mây khói để tránh công kích.

Thẩm Tường vừa mới xuất hiện, Nhiếp Lâm đã hung hăng quật vài roi về phía hắn, nhưng sau khi đánh vào thân thể của hắn, những nơi Thẩm Tường đứng bị đánh tới thì sẽ tản ra giống như mây mù vậy, sau đó lại gây dựng lại.

"Thần thông bản mệnh biến hóa thân thể sao?" Nhiếp Lâm cuối cùng rời khỏi vị trí, ở trong nháy mắt hắn biến hình, xung quanh Thẩm Tường đột nhiên xuất hiện từng luồng tia điện, lúc này trông Thẩm Tường cứ như là bị vây trong một chiếc lồng được chế tạo từ tia điện vậy.

"Bị nhốt rồi." Thẩm Tường đánh vào những tia điện kia một chút, lại có một luồng điện chui vào trong cơ thể hắn khiến toàn thân hắn run lên.

"Chiếc lồng này là hắn hóa thành." Thẩm Tường lập tức kinh hãi, lúc này một cỗ áp lực rất lớn từ xung quanh vọt tới, chiếc lồng này đang thu nhỏ dần dần.

"Tạm biệt." Nhiếp Lâm bỗng nhiên xuất hiện, đánh một quyền về phía Thẩm Tường, lúc nắm đấm xung kích tới sinh ra lực đánh vỡ đài giao đấu, đài giao đấu lúc này xuất hiện tia điện bắn tung tóe lên.

Nắm đấm của Nhiếp Lâm được tia điện thật dày bọc lấy, vừa rồi hắn dùng tia chớp tạo thành chiếc lồng vây khốn Thẩm Tường lại để Thẩm Tường không cách nào rời đi, sau đó lại đánh ra lực lượng đã súc tích được, coi như Thẩm Tường hóa thành mây khói, bị quyền này của hắn đánh trùng thì cũng sẽ bị tiêu diệt.

"Bây giờ nói ra lời này còn sớm đấy." Tay trái của Thẩm Tường xuất hiện vô cùng quỷ dị, bốc lên hỏa diễm bắt lấy nắm đấm ẩn chứa lực lượng cuồng mãnh xung kích tới của Nhiếp Lâm.

Nhiếp Lâm giật mình, hắn rất hiểu đối với lực lượng một quyền này của mình, trước kia cũng có mấy lần hắn sử dụng qua loại lực lượng mức độ này, đều có thể loại bỏ đối phương, nhưng lần này nắm đấm của hắn lại bị bắt lấy, để hắn cảm thấy khó có thể tin chính là, cỗ lực lượng lôi điện mà nắm đấm hắn trùng kích ra kia đụng vào trên bàn tay Thẩm Tường, Thẩm Tường vậy mà không có một chút việc gì.

Cánh tay trái Thẩm Tường ngưng cốt cách, vô cùng cường đại, cũng không phải Nhiếp Lâm có thể so sánh được, coi như cánh tay này của Nhiếp Lâm cũng có cốt cách, nhưng cũng chỉ là một cái cốt cách mà thôi, so sánh với Thẩm Tường có song cốt cách thì cách biệt quá xa.

Nhiếp Lâm có sáu cái thần cách, mà bây giờ lực lượng hắn đánh ra quyền này có thể là lực lượng bốn cái thần cách, nhưng Thẩm Tường bây giờ sử dụng lực lượng quả thực là sáu cái thần cách trong cơ thể hắn công thêm song thần cách ở trên cánh tay trái cùng với song thần cách ở đùi phải của hắn, tương đương với mười cái thần cách, trong đó có bốn cái cốt cách khó mà tu luyện ra được.

Thẩm Tường đột nhiên tăng cường lực lượng, bóp nắm đấm của Nhiếp Lâm tới khanh khách rung động, trên mặt Nhiếp Lâm bỗng nhiên thay đổi, bắt đầu trở nên vặn vẹo, đột nhiên xuất hiện thống khổ, hắn căn bản không có chuẩn bị sẵn sàng để tiếp nhận.

"A..." Nhiếp Lâm đau quá kêu lên một tiếng, nắm đấm của hắn đã bị Thẩm Tường bóp nát, máu tươi bắn ra ngoài.

Mọi người trông thấy vậy thì tê cả da đầu, đây rốt cuộc là mạnh tới cỡ nào, vậy mà có thể bóp nát nắm đấm của người khác, mà vừa rồi Nhiếp Lâm đánh ra lực lượng đáng sợ vậy mà lại bị một cánh tay của Thẩm Tường chặn lại được.

"Chào tạm biệt." Giọng nói của Thẩm Tường rơi xuống, đồng thời chân phải của hắn đã quét về phía đầu của Nhiếp Lâm.

Đầu của Nhiếp Lâm không còn, người ngã xuống mặt đất, chỗ cổ còn bốc lên từng đợt khói, hiển nhiên là bị lực lượng nóng bỏng xóa đầu người đi.

Nhiếp Lâm mới vừa rồi còn rất ngông cuồng, lúc này chỉ còn lại một bộ thân thể không đầu ở trên đài giao đấu.

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bình Luận (0)
Comment