Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2127 - Chương 2127 - Tiêu Bạch Phượng

Chương 2127 - Tiêu Bạch Phượng
Chương 2127 - Tiêu Bạch Phượng

"Nếu là trước đây thì chắc chắn không được, nhưng bây giờ nói không chừng, Ngọc Đỉnh Thần Vương cần luyện đan sư xuất sắc, nếu như ngươi có thể luyện chế Thần đan thượng phẩm, ta rất khẳng định nói cho ngươi, coi như ngươi không thể lập tức nhìn thấy Ngọc Đỉnh Thần Vương, nhưng lại có thể tiến vào Đế Cửu cung, gặp được Ngọc Đỉnh Thần Vương cũng là chuyện sớm hay muộn." Nữ tử này rất hiểu tâm tình của Thẩm Tường, bởi vì nàng năm đó tới cũng như vậy, bản thân nàng ta là nữ tử, đối với nữ nhân lợi hại như Tiêu Ngọc Lan mà cũng rất sùng bái.

"Ta không có đan phương Thần đan thượng phẩm, bằng không ta bây giờ có thể luyện cho ngươi xem." Thẩm Tường nói.

"Ta không tin, đan phương ngươi cũng không có vậy chắc chắn chưa từng luyện Thần đan thượng phẩm, ngươi làm sao có thể thành công, bình thường lúc học tập luyện chế Thần đan cấp cao, đều cần trải qua quá trình thất bại, đoạn quá trình này rất dài." Nữ tử nói.

"Chờ ta luyện chế ra Thần đan trung phẩm này lại nói, tới lúc đó ta chắc chắn nghĩ biện pháp để ngươi tin tưởng." Thẩm Tường đang định lấy ra đan lô của hắn, nhưng lại lập tức nghĩ tới đan lô này là Tiết Tiên Tiên các nàng luyện chế, loại phương pháp luyện khí này rất dễ có thể bị nhìn ra, tới lúc đó Tiêu Ngọc Lan phát hiện sẽ không tốt, hắn ở lúc còn chưa xác định Tiêu Ngọc Lan có phải có ác ý đối với Tiết Tiên Tiên các nàng hay không thì hắn không thể bại lộ thân phận của mình.

"Còn chưa bắt đầu sao?" Nữ tử hỏi.

"Ta không có đan lô." Thẩm Tường trả lời, để nữ tử này vẻ mặt vốn đã lạnh lùng rồi, bây giờ lại càng rét lạnh hơn.

"Thật xin lỗi, bởi vì ta nghèo quá, nên bán mất đan lô rồi, đại tỷ tỷ ngươi tùy tiện cầm một cái đan lô cho ta, chỉ cần không phải quá kém là được rồi, ta chỉ mượn một chút, chứ ta không lấy của ngươi." Thẩm Tường có chút lúng túng mà nói.

Nữ tử hừ một tiếng: "Luyện đan sư bình thường đều xem đan lô như cái mạng thứ hai của mình, mà ngươi lại bán đan lô của mình đi, ngươi có phải là luyện đan sư hay không?"

Thẩm Tường nhếch miệng cười một tiếng: "Sư phụ ta từng nói, luyện đan sư chân chính là lấy thiên địa làm lô, chỉ cần trong lòng có lô là được rồi."

Nữ tử này có chút tức giận, lấy ra một cái đan lô tương đối, muốn hung hăng đánh về cái khuôn mặt nhỏ của Thẩm Tường, nàng ta rất muốn gào vào mặt Thẩm Tường "Không có đan lô thì ngươi làm luyện đan sư làm cái gì?"

Sau khi Thẩm Tường nhận lấy, vội vàng noi cảm ơn, nếu không phải hắn không muốn doa nữ tử trước mắt này sợ thì hắn trực tiếp dùng Huyễn pháp bảo lô.

Sau khi nhận được đan lô, Thẩm Tường thả một mồi lửa vào trong lò đan, sau đó để năm loại Thần quả vô hình kia vào thì bắt đầu luyện đan.

"Ngươi tới cùng có thể luyện đan hay không? Thật sự là làm ẩu, ngươi căn bản không dựa theo đan phương đi làm, hơn nữa chính ngươi không có chuẩn bị Thánh đan thường dùng làm phụ trợ sao?" Nữ tử trông thấy trình tự luyện Thần đan trung phẩm của Thẩm Tường cứ lung tung cả lên, nhịn không được mà nói.

"Tỷ tỷ, ngươi tên là gì, ngươi hẳn là có được quyền lực rất lớn ở trong Ngọc Đỉnh các này đi." Thẩm Tường hỏi.

"Tiêu Bạch Phượng, ta cũng không làm việc ở trong Ngọc Đỉnh các, ta chỉ là tạm thời mượn dùng nơi này." Tiêu Bạch Phượng nhìn qua đan phương Ngũ Hành thần đan, trình tự luyện đan của Thẩm Tường lúc này không dựa theo trên đó một chút nào: "Một trái Ngũ Hành thần quả là năm mươi vạn Thần Nguyên thạch, đây là năm trái chính là hai trăm năm mươi vạn, ngươi ngay cả đan lô cũng bán mất, ngươi bồi thường nổi không?"

"Không bồi thường nổi." Thẩm Tường cười nói: "Bạch Phượng đại tỷ, ngươi là một con Phượng Hoàng."

"Hừ."

Tiêu Bạch Phượng không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà trả lời như vậy, nàng ta cảm thấy có loại cảm giác bánh bao thịt đánh chó, tự nghĩ là năm trái Thần quả này bị nước cuốn trôi đi mất, nàng ta âm thầm trách cứ chính mình, nếu để cho Thẩm Tường tiếp tục uống loại nước trà nói ra lời thật kia, Thẩm Tường sẽ không khoác lác lung tung.

"Ta là nhân loại, tên là công chúa đặt cho ta, ta là nàng ta nuôi lớn." Tiêu Bạch Phượng nói ra: "Nếu như ngươi thất bại, ta cũng không trách cứ ngươi, coi như ta không may đi, đan lô này cũng tặng cho ngươi."

"Đa tạ Bạch Phượng tỷ." Thẩm Tường cười hì hì một tiếng, sau đó lấy ra một cái bình ngọc, một cái tay của hắn đang khống chế hỏa diễm, một cái tay đưa tới nước trái cây ngon ngọt, đây là năm đó Hoàng Cẩm Thiên cho hắn, về sau hắn phục chế rất nhiều.

"Cho ngươi uống." Thẩm Tường đưa tới.

"Ngươi có đang luyện đan không đó?" Tiêu Bạch Phượng có thể cảm ứng được hỏa diễm bên trong lò đan, nhưng Thẩm Tường lúc này thì cười đùa tí tửng, ngược lại còn cho nàng uống, không hề giống dáng vẻ đang luyện đan, trước đó nàng ta mang Thẩm Tường vào, Thẩm Tường cho nàng ấn tượng rất không tệ, một bộ dáng vẻ rất nghiêm chỉnh, nhưng bây giờ ... lại để cho nàng ta tức muốn bùng nổ.

"Đương nhiên là có, ta sẽ bắt đầu ngay bây giờ." Thẩm Tường lập tức nhắm mắt lại, sau đó một mặt nghiêm túc, cũng không nói lời nào.

Lúc luyện chế Thần đan trung phẩm, các linh huyết mạch bên trong các loại thần dược đạt tới một cái trình độ đều nhau thì mới có thể dung hợp, bằng không có một chút không đều thì sẽ dẫn tới không ổn định vào nổ tung lên, những luyện đan sư khác ở lúc luyện chế thì đều sẽ cho thêm một số Thánh đan vào phụ trợ để gia tăng phẩm chất những Thần dược kia, để mấy loại Thần dược đó đạt được sự cân bằng.

Mà Thẩm Tường thì không cần, hắn dùng pháp môn trong Thiên Luyện thuật, điều động lực lượng bên trong Thần Hải, trực tiếp tăng cường phẩm chất của linh huyết mạch, đồng thời cũng tăng cường phẩm chất đối với bản thân Thần dược, bởi như vậy hắn không cần phải làm thêm động tác thừa tiến hành thêm Thánh đan làm phụ trợ.

Mà bây giờ hắn phải tăng cường chính là linh huyết mạch ngũ hành, chuyện này đối với hắn mà nói thực sự quá dễ dàng, bởi vì bên trong lực lượng lục đạo của hắn bao hàm nhiều nhất chính là lực lượng ngũ hành này, cho nên chẳng mấy chốc hắn đã để năm cái linh huyết mạch đạt tới trình độ cân đối, lúc này cũng chỉ đi qua gần nửa canh giờ.

Trông thấy Thẩm Tường nghiêm túc, trong lòng Tiêu Bạch Phượng cũng không còn tức giận nữa, còn cầm lấy nước trái cây mà Thẩm Tường cho nàng uống vào, sau khi nàng ta uống một ngụm thì cảm thấy rất dễ uống, trong bất tri bất giác đã uống hết sạch.

Sau một canh giờ, Thẩm Tường đã bắt đầu ngưng đan, hắn đây là luyện chế tùy tiện, có thể ngưng ra bốn viên, nếu như hắn nghiêm túc, chính hắn cũng không biết có thể ra bao nhiêu, nhưng chắc chắn nhiều hơn so với bây giờ.

"Bạch Phượng tỷ, nghe nói người ở bên cạnh Ngọc Đỉnh Thần Vương ít nhất đều là Thái Vương Thần có hai mươi thần cách, ngươi thì sao?" Thẩm Tường rất tò mò đối với chuyện này, hắn biết Tiêu Bạch Phượng này rất mạnh, nhưng lại không thể nhìn ra thực lực của nàng.

"Ta là Thái Thánh Thần có được ba mươi thần cách." Tiêu Bạch Phượng sầm mặt lại: "Tiếp tục luyện đan của ngươi đi."

"Lợi hại như vậy a, nếu như ta thông qua khảo hạch của ngươi, có phải ta sẽ trở thành thủ hạ của ngươi hay không? Như vậy cũng rất tốt, ta cũng không sợ bị người khác khi dễ." Thẩm Tường cười nói.

"Cũng chưa chắc, người ở bên cạnh công chúa, Thần Quân có bốn năm mươi thần cách cũng không ít, ta chỉ là bởi vì từ nhỏ được công chúa nuôi lớn lên cho nên tương đối được công chúa chiếu cố mà thôi." Tiêu Bạch Phượng trợn mắt lên với Thẩm Tường: "Coi như ngươi trở thành thủ hạ của ta, ngươi gây chuyện ta cũng sẽ không đỡ giúp ngươi, nhanh luyện đan của ngươi đi."

Tiêu Bạch Phượng vừa mới nói xong, Thẩm Tường đã nhấc nắp đan lô lên.

"Phải thêm Thánh đan làm phụ trợ sao, nhưng cũng không phải lúc này a." Tiêu Bạch Phượng tò mò.

"Không phải, ta luyện xong rồi." Thẩm Tường từ trong lò đan lấy ra bốn viên đan dược có màu sắc rực rỡ, sau đó ném cho nàng ta cười hì hì nói: "Phẩm chất như thế nào, nếu như cầm lấy đi bán có thể bán bao nhiêu?"

"Cái này ..." Tiêu Bạch Phượng trông thấy bốn viên đan dược có màu sắc rực rỡ bay tới, một mặt khó có thể tin đưa tay quét qua, nắm toàn bộ vào trong tay, nàng ta có thể cảm nhận được rõ ràng cảm giác ấm áp của đan dược vừa mới ra lò truyền vào trong bàn tay ngọc của nàng ta.

P/S: Ta thích nào ... chương 6.

Bình Luận (0)
Comment