Trông thấy mặt mũi Tiêu Bạch Phượng đầy vẻ nghi hoặc, Thẩm Tường cười nói: "Bạch Phượng tỷ, lúc đầu ta đúng là muốn tới nơi này gặp Ngọc Đỉnh Thần Vương kia, ai ngờ nàng ta chướng mắt ta, cho nên hiện tại ta cũng bỏ đi suy nghĩ đó, vốn ta cảm thấy tương đối tiếc nuối, nhưng về sau ta cảm thấy gặp được Bạch Phượng tỷ ngươi cũng không tệ, không uổng công ta tới, sau khi ta thi đấu xong thì đi, ta đã đáp ứng Bình hoàng tử kia sẽ so tài một trận với hắn."
Nguyệt Nhi nói ra: "Nếu không phải bởi vì Bạch Phượng tỷ ngươi, tiểu bại hoại này sớm đã đi, ngươi bỏ vào trên người hắn nhiều như vậy, nếu như hắn không kiếm về giúp ngươi mà đi thì trong lòng sẽ rất băn khoăn."
Tiêu Bạch Phượng khẽ gật đầu: "Là ta lo xa rồi, thật xin lỗi."
"Không sao, đúng, Cốt Cách Thần đan trung phẩm ở chỗ này bán bao nhiêu Thần Nguyên thạch một viên?" Thẩm Tường hỏi.
"Cái này ... hạ phẩm cao nhất có thể bán được 30 ức, nếu như là trung phẩm vậy thì bảy tám chục ức cũng không thành vấn đề, mà đây đều là thi thoảng mới có một hai viên xuất hiện, một viên khó cầu." Tiêu Bạch Phượng nghĩ tới điều gì, thất kinh hỏi: "Chẳng lẽ ngươi muốn bán Cốt Cách Thần đan này sao?"
"Không sai, bán trung phẩm, bán một viên là được rồi, hơn nữa vấnd dề này phải giữ bí mật, nếu như ngươi không làm được mà nói thì để cho ta đi làm." Thẩm Tường nói.
"Cái này không tốt lắm đâu, Cốt Cách Thần đan trân quý như vậy, tốt nhất đừng bán, giữ lại chính mình dùng không tốt sao?" Tiêu Bạch Phượng nói ra: "Ngươi vẫn là luyện chế Ngũ Hành Thần đan đi bán sẽ tương đối tốt, ta không đành lòng nhìn ngươi cầm Cốt Cách Thần đan quý giá như vậy bán đi ra ngoài, luyện chế Ngũ Hành Thần đan cũng có thể kiếm Thần Nguyên thạch."
"Được a." Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Bạch Phượng tỷ, ngươi đã từng ăn Cốt Cách Thần đan hay chưa?"
"Từng ăn hạ phẩm, là công chúa ban cho ta, chỉ ăn vào hai viên nhưng đều không ngưng ra cốt cách." Tiêu Bạch Phượng hít một tiếng: "Đây đều là thiên phú của ta không đủ, lãng phí Cốt Cách Thần đan."
Nguyệt Nhi rất muốn nói cho nàng biết, Thẩm Tường ăn Cốt Cách Thần đan giống như ăn hạt đậu vậy, tuy hniên nói như vậy sẽ bại lộ thực lực của Thẩm Tường.
"Lúc ngươi ăn Cốt Cách Thần đan hạ phẩm vào, dùng bao lâu luyện hóa dược lực?" Thẩm Tường hỏi.
"Ngươi ... ngươi ngưng ra cốt cách rồi?" Tiêu Bạch Phượng nghe thấy Thẩm Tường hỏi như vậy, rất giống như rất có kinh nghiệm vậy.
"Mau trả lời ta." Thẩm Tường cười cười, không có trực tiếp trả lời nàng ta.
"Dùng hơn bốn canh giờ thì luyện hóa." Tiêu Bạch Phượng nhớ lại một chút, nói, hiện tại nàng ta xác định, Thẩm Tường là có cốt cách.
Nhưng dựa vào những gì nàng biết, tu luyện cốt cách bình thường đều phải ngưng ra mười cái thần cách, có được cảnh giới Thái Thần thì mới có thể làm, mà Thẩm Tường bây giờ đã có.
Đương nhiên, coi như mượn mấy cái đầu tới cho nàng dùng thì nàng ta tuyệt đối không nghĩ ra Thẩm Tường bây giờ đã có sáu cái cốt cách.
"Vậy phẩm chất của Cốt Cách Thần đan kia đoán chừng có chút vấn đề, ngươi bây giờ đi thu mua dược liệu Thần Đan Cốt cách hạ phẩm, sau đó ta dựa vào tình huống của ngươi, luyện chế giúp ngươi mấy lô, nếu như ăn Cốt Cách Thần đan mà không phù hợp với ngươi thì có ăn một ngàn viên cũng khó mà ngưng đi ra." Thẩm Tường nói, hắn ăn Cốt Cách Thần đan có thể nói là rất có kinh nghiệm.
"Đây là sự thật sao?" Tiêu Bạch Phượng không thể tin được, lại có luyện đan sư có thể căn cứ tình huống của nàng luyện chế Cốt Cách Thần đan cho nàng, đây chính là chuyện khó được, nàng ta trước đó nằm mộng cũng không nghĩ tới.
Nàng lúc này rất kích động, nàng ta bây giờ tuy rằng bị kẹt ở trên bình cảnh, nhưng nếu như có thể ngưng ra cốt cách vậy thực lực của nàng có thể tăng lên, nói không chừng còn có thể để nàng ta đột phá bình cảnh.
Từ sau khi nàng ta rời khỏi lực lượng hạch tâm của Tiêu Ngọc Lan, nàng ta không chiếm được Cốt Cách Thần đan, trước đó nàng ta cũng có ý định chính mình mua một viên nhưng lại rất đắt, hơn nữa còn phải tranh mua.
"Đương nhiên là thật, ngươi còn chưa tin thực lực của ta sao, luyện chế Cốt Cách Thần đan hạ phẩm với ta mà nói chỉ là một bữa ăn sáng, vấn đề bây giờ là không có dược liệu, ngươi đi thu mua đi, có lẽ là sẽ rẻ hơn rất nhiều so với trung phẩm, làm phát tám phần mười phần tới." Thẩm Tường nói.
Tiêu Bạch Phượng kích động gật đầu, sau đó lập tức đi ra ngoài, Thẩm Tường cũng bế quan đi luyện chế Cốt Cách Thần đan trung phẩm của hắn, hắn cũng không nghĩ tới Cốt Cách Thần đan lại bị khống chế tới chết như vậy, đây chắc chắn là để Đại quốc sư và Tiêu Bình kia kiếm một khoản lớn.
Ở bên trong Thần Đỉnh quốc này cũng chỉ có Đại quốc sư và Tiêu Bình mới biết cách luyện chế Cốt Cách Thần đan, khó trách nhiều người sẽ ủng hộ Tiêu Bình như vậy, hơn nữa ngay cả Tiêu Ngọc Lan cũng không dám làm gì đối với Tiêu Bình, bởi vì bọn họ muốn tu luyện ra cốt cách thì nhất định phải dựa vào Cốt Cách Thần đan mà Đại quốc sư luyện chế cho bọn hắn.
"Xem ra ngươi không thể bán Cốt Cách Thần đan giống như đi bán hoa quả vậy, này sẽ ảnh hưởng tới Tiêu Bình, hơn nữa ngươi bây giờ cũng không cần kiếm lấy Thần Nguyên thạch nhanh như vậy." Nguyệt Nhi nói.
"Đúng vậy, nếu như ta điên cuồng bán Cốt Cách Thần đan, vậy Đại quốc sư kia sẽ ra tay với ta." Thẩm Tường cười nói: "Không bán cũng không sao, bán Ngũ Hành Thần đan thì ta vẫn có thể kiếm lớn."
Nguyệt Nhi lè lưỡi, người khác vì Ngũ Hành Thần đan mà điên cuồng tranh mua, trong mắt hắn lại không tính là cái gì.
...
"Hồng Tước, hai ngày qua có chuyện gì muốn báo cáo không?" Tiêu Ngọc Lan ở trong mật thất hai ngày, lúc nàng ở bên trong thì ai cũng không dám quấy nhiễu nàng ta.
Tiêu Ngọc Lan tuy rằng là công chúa cao quý, hơn nữa còn có được thực lực Thần Vương nhất đẳng, nhưng nàng lại không có mang tới cho người khác loại cảm giác rất cường thế, nhưng loại ưu nhã và cao quý kia của nàng vẫn để cho người ta cảm thấy nàng ta cao cao tại thượng không thể khinh nhờn.
"Có, Bình hoàng tử đi tìm Thẩm Phi, Bạch Phượng tỷ bán đi 200 viên Ngũ Hành Thần đan có được linh quang." Tiêu Hồng Tước nói, cái này không chỉ là chuyện lớn đối với Tiêu Ngọc Lan, mà đối với thế lực khác cũng là như vậy.
Thế lực khác dò xét được tin tức đều là Tiêu Ngọc Lan không tiếp xúc với Thẩm Tường, cho nên đều cho rằn Tiêu Ngọc Lan cũng không coi trọng Thẩm Tường.
"Còn có chính là lúc Bạch Phượng tỷ ra ngoài, đều sẽ được thế lực khác mời nàng nói chuyện, nhưng nàng đều cự tuyệt." Tiêu Hồng Tước cũng rất vội: "Công chúa, hiện tại các thế lực lớn đều muốn Thẩm Phi này, chỉ có điều bởi vì Thẩm Phi còn ở bên trong Ngọc Đỉnh cung, cho nên bọn họ cũng không thể trực tiếp tới tìm hắn."
"Là lúc đi gặp hắn một chút." Tiêu Ngọc Lan thở dài một hơi, trong thời gian ngắn như vậy, Thẩm Tường đã luyện chế ra được nhiều Ngũ Hành Thần đan tỏa ra linh quang như vậy, còn để Tiêu Bình tên Bình hoàng tử này tới nhà bái phỏng, cái này đã nói rõ thực lực của Thẩm Tường.
Nếu như Thẩm Tường bị thế lực khác lôi kéo đi, nàng ta cũng sẽ rất hối hận, hiện tại nàng ta đã âm thầm cảm kích Tiêu Bạch Phượng, nếu không phải Tiêu Bạch Phượng, nói không chừng Thẩm Tường chắc chắn sẽ bị đối phương mở ra điều kiện phong phú bắt cóc đi.
Tiêu Ngọc Lan ngồi ở bên trong xe ngựa, cùng Tiêu Hồng Tước đi về phía chỗ ở của Tiêu Bạch Phượng.
"Bạch Phượng tỷ đi ra, tên kia đoán chừng đang luyện đan ở bên trong, chúng ta có nên đi vào hay không?" Tiêu Hồng Tước đi xuống xe, đi gõ cửa một cái nhưng không có người nào ra mở cửa.
Tiêu Hồng Tước có chút buồn bực, Thẩm Tường trước đó và Tiêu Bạch Phượng đều rất hy vọng Tiêu Ngọc Lan tới, nhưng bây giờ Tiêu Ngọc Lan tới vậy mà không có người phản ứng.
Nguyệt Nhi và Thẩm Tường ở mật thất dưới đất, Nguyệt Nhi dò xét được khí tức của Tiêu Ngọc Lan, kinh ngạc nói: "Ngọc Đỉnh Thần Vương kia tới, hì hì, nàng ta bây giờ cũng ngồi không yên rồi."
P/S: Ta thích nào ... chương 7