Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2160 - Chương 2160 - Bảo Tàng Của Thần Quốc

Chương 2160 - Bảo tàng của Thần quốc
Chương 2160 - Bảo tàng của Thần quốc

Ở trong xe, Tiêu Bạch Phượng dùng một loại ánh mắt là lạ nhìn vào Thẩm Tường, tuy rằng nàng ta đã biết thân phận thực sự của Thẩm Tường, nhưng Thẩm Tường vẫn cho nàng ta một cảm giác rất thần bí, đặc biệt là mật đầm với Tiêu Ngọc Lan và Liên Phi, để nàng ta cảm thấy Thẩm Tường che giấu nàng ta rất nhiều chuyện.

Nàng ta làm nữ tỳ nhiều năm như vậy thì đương nhiên cũng biết có một số việc không phải nàng ta có thể biết được.

"Ngươi thật sự là thần thông quảng đại, công chúa và Liên Phi đều biết nghe lời ngươi như vậy, đặc biệt là Liên Phi, lại muốn kín đáo đưa con gái của mình cho ngươi, nói ra chắc không có người nào sẽ tin tưởng." Tiêu Bạch Phương nói là lời nói thật tâm, nàng ta bây giờ thế nhưng là rất bội phục Thẩm Tường.

Thẩm Tường mỉm cười nói: "Không có chút thủ đoạn, ta làm sao dám một mình xâm nhập vào Đế Cửu cung này, Bạch Phượng tỷ, ta biết trong lòng ngươi đang tò mò rất nhiều chuyện, tuy nhiên ngươi không cần lo lắng, chờ tới lúc không sai biệt lắm thì ngươi tự nhiên sẽ biết."

"Ta chỉ là tò mò, có biết hay không cũng không quan trọng, chỉ là không nghĩ tới, cuối cùng cái gì nên tới vẫn là sẽ tới, nói thật, ta cũng không hy vọng loại đại chiến kia sẽ xuất hiện ở bên trong Thần Đỉnh quốc, một mực có thể tranh đấu ra một vị Thần Đế mới, Thần Quốc này chắc chắn sẽ tổn thương nguyên khí rất lớn." Tiêu Bạch Phượng có chút chán nản mà nói, bởi vì nàng ta là nữ tỳ bên cạnh Tiêu Ngọc Lan, cho nên tới lúc đó nàng ta chắc chắn cũng phải kề vai chiến đấu với Tiêu Ngọc Lan, nàng ta cũng không sợ chết chỉ là không muốn cứ chết đi như vậy.

"Cũng chưa chắc, Liên Phi chỉ là lo lắng chuyện xấu nhất xảy ra, nàng ta không muốn Cẩn Nhi bị liên lụy mà thôi, nếu như ngươi sợ, tới lúc đó ta thuận tiện mang ngươi đi là được rồi, nếu như ta mở miệng, công chúa nhà ngươi chắc chắn sẽ đáp ứng."Thẩm Tường cười nói: "Sau đó ngươi còn có thể trở về."

"Ta không muốn lâm trận bỏ chạy, công chúa là ân nhân của ta." Tiêu Bạch Phượng lắc đầu.

"Ngươi cảm thấy chút thực lực này của ngươi có trợ giúp gì đối với công chúa sao? Nếu như ngươi là Liên Phi loại tu vi đó còn tạm được, ngươi bây giờ căn bản không thể giúp được gì, ta cảm thấy công chúa nhà ngươi chắc chắn cũng hy vọng ngươi đi." Thẩm Tường nói.

Hắn biết Tiêu Ngọc Lan còn có một chiêu đòn sát thủ, chính là chữa trị xong cái đỉnh Thần Bí kia, tới khi nào chữa trị được thì cái này còn chưa xác định.

Trong trạch viện của Tiêu Bạch Phượng có mấy người ngồi, ngoại trừ Hoàng Cẩm Thiên, Hoàng Diễn Thiên và Dương Thiên Nghị ra, còn có một nam tử trẻ tuổi, nam tử này chính là Tiêu Bình người hoàng tử kia, mà lão tùy tùng của hắn thì đứng ở sau lưng.

Tiêu Bình vậy mà tới, Thẩm Tường tương đối ngoài ý muốn là trước đó Tiêu Bình từng nói phải bế quan thật tốt.

Đám người Hoàng Cẩm Thiên trò chuyện rất hợp với Tiêu Bình, đôi huynh đệ điên khùng bọn họ không biết sống bao nhiêu năm, kiến thức rộng rãi, có thể nói ra nhiều chuyện để Tiêu Bình được mở rộng tầm mắt.

"Sư phu của ngươi bọn họ thật sự là lợi hại, khó trách có thể nuôi dưỡng được người cao đồ như ngươi." Tiêu Bình trông thấy Thẩm Tường thì đứng lên, vội vàng cười nói.

Thẩm Tường chỉ cười cười, sau đó nói ra: "Vào bên trong rồi nói."

Tiêu Bình vốn cũng không hiểu tại sao Thẩm Tường lại mở miệng muốn mật đàm, dù sao tiền bối sư phụ Thẩm Tường đều ở nơi này, như vậy có chút không lễ phép, nào biết được lúc Thẩm Tường trở về, chẳng những không vấn an sư phụ mình, hơn nữa còn không để sư phụ của mình vào mắt.

"Bình hoảng tử, nhanh lên." Thẩm Tường đã ở trong một căn phòng.

Tiêu Bình nhìn mấy người Hoàng Cẩm Thiên bọn hắn rồi làm lễ phép nói xin lỗi không tiếp được một chút, sau đó tiến vào gian phòng kia, hắn bây giờ cũng hiểu, Thẩm Tường và sư phụ của hắn đều rất tùy tiện, căn bản không cần quan tâm tới lễ nghi, từ điểm đó hắn có thể thấy được tình cảm giữa Thẩm Tường và Hoàng Cẩm Thiên rất thâm hậu.

"Có chuyện quan trọng đi." Sau khi Thẩm Tường trông thấy Tiêu Bình bố trí xong kết giới thì hỏi.

"Là rất quan trọng, ta có được tin tức, sau khi so tài xong, các thế lực lớn sẽ khai chiến, thật không nghĩ tới Thần Đỉnh quốc chúng ta tới cuối cùng cũng phải giống như các Thần quốc khác." Tiêu Bình thở dài: "Đến lúc đó chúng ta so tài luyện đan là đầu tiên, sau khi cuộc so tài của chúng ta xong, phải qua mấy ngày mới xong toàn bộ, nếu như ngươi lo lắng tới lúc đó không chạy kịp, không muốn bị cuốn vào lần tranh đấu này thì tốt nhất bây giờ lập tức đi đi thôi."

"So tài xong thì đi, hoàn toàn kịp." Thẩm Tường cũng muốn đọ sức với Tiêu Bình một lần nữa: "Ta đều vì so tài này mà đã chuẩn bị nhiều."

"Tuy nhiên ngươi yên tâm, tới lúc đó ta tuyệt đối sẽ không để bọn họ làm ngươi bị thương, ta thuộc về trung lập, muốn bảo đảm ngươi thì vẫn có thể." Tiêu Bình vỗ vỗ bả vai Thẩm Tường, cười cười nói: "Như vậy tiếp theo ngươi cứ yên tâm chuẩn bị đi, hơn nữa tới lúc đó nhất định phải phát huy toàn bộ thực lực, ta cũng không muốn như lần trước thắng tới bứt rứt như vậy."

"Ta cũng có ý định như vậy, ngươi cũng chuẩn bị sẵn sàng, tới lúc đó đừng bị đánh tới thẹn quá mà hóa giận, bởi vì ghen ghét ta, sau đó trở mặt thành thù với ta." Thẩm Tường cười ha ha một tiếng: "Ta đả kích người khác xưa nay đều rất hung ác, quyết không lưu tình."

"Cái này ngươi yên tâm đi, ta đã bị ngươi đả kích nặng nền một lần rồi." Tiêu Bình cũng cười lớn, lần trước lúc hắn trông thấy Thẩm Tường luyện chế Cốt Cách Thần đan, quả thực như thế, tuy nhiên hắn chẳng mấy chốc đã tỉnh lại.

Thẩm Tường và Tiêu Bình từ căn phòng ra ngoài, sau khi Tiêu Bình cáo từ Hoàng Cẩm Thiên thì cũng lão tùy tùng kia vội vàng rời đi.

Cửu Đế cung này nhất định phải đánh, nhưng người biết không nhiều, chỉ có tương đối cao tầng mới biết được.

Thẩm Tường bây giờ tương đối lo lắng chính là Tiết Tiên Tiên các nàng, các nàng muốn chữa trị cái đỉnh kia khả năng cũng không có nhanh như vậy, mà bây giờ lại sắp đánh nhau, đây nhất định sẽ để cho Tiêu Ngọc Lan trở tay không kịp.

"Bạch Phượng tỷ, ngươi dẫn mấy người sư phụ ta đi gặp Liên Phi đi, ta đi luyện đan." Thẩm Tường có ý định sẽ luyện chế giúp Tiêu Bạch Phượng hai lô Cốt Cách Thần đan.

"Mang cái tên này đi là được rồi, ta và lão Dương ở chỗ này." Hoàng Cẩm Thiên đánh ngáp một cái: "Các ngươi lúc nào có thể trở về? Ta chuẩn bị nướng thịt."

"Rất nhanh là có thể trở về." Hoàng Diễn Thiên nói, vừa rồi Thẩm Tường đã truyền âm cho hắn và Hoàng Cẩm Thiên, đã xác đinh Liên Phi chính là Bất Tử Thiên Linh.

Tiêu Bạch Phượng không hiểu tại sao Hoàng Diễn Thiên muốn gặp Liên Phi, nhưng đây là Thẩm Tường nhờ như vậy, chắc chắn có nguyên nhân, hơn nữa Hoàng Diễn Thiên biết cách đoán mệnh, nàng ta cảm thấy khả năng Liên Phi có thể tính toán ra một vài thứ đi

Hoàng Diễn Thiên và Tiêu Bạch Phượng rời đi, Nguyệt Nhi vội vàng hỏi: "Hình như sắp có rất nhiều chuyện xảy ra, đều là chuyện lớn sao?"

Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Đế Cửu cung này sắp đánh nhau, ở ngay sau khi so tài xong, thật sự là không nghĩ tới a, ban đầu ta còn tưởng rằng Đế Cửu cung này sẽ khác với những nơi khác."

"Tại sao đột nhiên lại đánh, biết nguyên nhân không?" Hoàng Cẩm Thiên hỏi: "Trước đó nói không đánh, bây giờ lại đột nhiên nói đánh, đây chắc chắn là có nguyên nhân gì đó khởi xướng lên."

"Bởi vì chín Thần Đế để lại một cái bảo tàng khổng lồ, chỉ có người đạt được Đế vị mới có thể thu hoahcj được manh mối của cái bảo tàng này, tin tức này cũng vừa mới thả ra, vì vậy ngay cả Đại quốc sư cường đại cũng tham gia vào, nhưng Đại quốc sư kia có lẽ là rất rõ ràng bên trong bảo tàng đó có thứ gì đó rất quý giá." Thẩm Tường nói.

"Bảo tàng a." Hai mắt Hoàng Cẩm Thiên lập tức sáng lên, cười hắc hắc nói: "Xem ra ta phải ở lại nơi này lâu một chút."

Nguyệt Nhi cười duyên nói: "Hoàng nhị gia, chín cái Thần quốc có chín cái bảo tàng, ngươi định tới thăm cái nào?"

"Vật nhỏ, mau gọi ta là đại gia, ta thế nhưng là đại ca, tên hỗn đản kia mới là đệ đệ, hắn mới là nhị gia." Hoàng Cẩm Thiên lập tới kêu la đối với Nguyệt Nhi.

P/S: Ta thích nào ... chương 9

Bình Luận (0)
Comment