"Ở trên Thái dương?" Tiêu Hồng Tước có chút không dám tin tưởng, bởi vì muốn đi tới mặt trời cũng không dễ dàng.
"Là Địa Tâm đi!" Nguyệt Nhi nói ra: "Đây là trung tâm của Thần Đỉnh tinh, trung tâm của loại tinh thần cấp bậc này đều có một viên nội hạch rất nóng, đó chính là chỗ của Địa Tâm, duy trì vận chuyển của Thần Đỉnh tinh, năng lượng bên trong Thần Đỉnh tinh đều là viên nội hạch này thả ra."
"Con mèo nhỏ này rất lợi hại a, vậy mà biết những thứ này." Liên Phi cười cười: "Không sai chính là ở Địa Tâm, chỗ đó rất nguy hiểm, Tiêu Viễn Binh bọn họ coi như muốn từ bên trong tìm được cũng không dễ dàng."
Thẩm Tường hiểu khá rõ đối với Địa Tâm, bởi vì Hoắc Lân chính là huynh đệ của hắn, hắn ở bên trong Địa Tâm cũng dạo qua rất nhiều thời gian.
"Nguy hiểm lớn nhất có lẽ là Địa Tâm Thần Thú, Thần Đỉnh tinh là Tinh thần Địa cấp, Địa Tâm Thần Thú tương đối đáng sợ, ít nhất là chín mươi thần cách, lại thêm hắn có thể chưởng khống lực lượng Địa Tâm, xem như Thần Đế tới, chỉ sợ cũng không làm gì được hắn! Nhưng xem ra Thần Đỉnh Đại Đế có lẽ là từng đi qua Địa Tâm, hơn nữa còn có quan hệ không tệ với Địa Tâm Thần Thú, mới có thể đặt bảo tàng ở chỗ đó." Nguyệt Nhi nói.
"Con mèo con này có địa vị gì? Thật không đơn giản đi!" Tiêu Ngọc Lan đưa tay sờ vào cái đầu nhỏ của Nguyệt Nhi.
"Ta là mèo con tới từ Tinh Pháp Thần vực ... meo meo!" Nguyệt Nhi kêu vài tiếng.
Tiêu Ngọc Lan cũng biết Tinh Pháp Thần vực, hơn nữa còn hiểu khá rõ, bởi vì Tinh Pháp Thần vực là một cái thế giới rất lớn, vốn nơi này cũng có hy vọng biến thành loại thế giới cỡ lớn như Tinh Pháp Thần vực kia, nhưng bây giờ chín Thần quốc lại biến thành như thế, sẽ đình trệ trong thời gian rất dài.
"Con mèo nhỏ, vậy ngươi có biết tiến vào Địa Tâm như thế nào không?" Tiêu Hồng Tước nhẹ nhàng xoa lên đầu của Nguyệt Nhi, cười hỏi.
"Tiến vào từ miệng núi lửa, tương đối nguy hiểm, cần phải có thực lực nhất định mới được!" Nguyệt Nhi nói ra: "Tuy nhiên Ngọc Lan công chúa có một cái Lục Đạo Thần đỉnh, có lẽ sẽ tương đối dễ dàng đi!"
"Như vậy chúng ta bây giờ lên đường đi! Tiến về núi lửa gần đây nhất." Tiêu Ngọc Lan nói ra: "Cũng không biết bọn họ bây giờ đã hành động chưa?"
"Phụ hoàng ngươi chắc chắn biết con đường đi về Địa Tâm nhanh nhất, chỉ có điều đạt được cái Long ỷ kia thì mới có thể biết." Liên Phi nói.
"Chúng ta rời đi khỏi Thú Hoang này trước rồi nói sau, cảm giác nơi này rất nguy hiểm." Thẩm Tường nói xong, dùng lực lượng không gian cường đại mở ra một cái thông đạo không gian: "Các ngươi đi vào trước, cái này có thể trực tiếp rời khỏi chỗ này."
"Lực lượng không gian thật mạnh, ngươi trở về thế giới Cửu Thiên đến cùng tu luyện bao nhiêu thời gian? Thế giới Cửu Thiên chẳng mấy chốc sẽ dung hợp, thời gian ở nơi đó cùng với nơi này có lẽ là không sai biệt lắm, trong chút thời gian đó, ngươi có thể trở nên cường đại như thế thì có lẽ là sử dụng trận pháp thời gian đi." Tiêu Ngọc Lan liếc mắt có thể nhìn ra, lúc này Tiêu Hồng Tước và Liên Phi đã tiến vào thông đạo không gian.
Thẩm Tường gật đầu cười: "Ngọc Lan tỷ ngươi đi vào nhanh một chút đi, ta mở ra càng lâu thì tiêu hao càng nhiều."
Tiêu Ngọc Lan "Ừ" một tiếng, rồi mới nhẹ nhàng bay vào, Thẩm Tường và Nguyệt Nhi đi vào cuối cùng nhất.
Sau khi từ thông đạo không gian đi ra, bọn họ đi tới bên ngoài Thú Hoang, ở chỗ này có thể trông thấy một vùng đại mạc.
"Ta nhớ được gần nơi này có một ngọn núi lửa, có lẽ là ở phương hướng kia!" Tiêu Ngọc Lan lấy ra một cái Ngọc Liên phi bàn, biến lớn lên rồi mới để đám người Thẩm Tường đi lên.
Thẩm Tường rất muốn liên hệ với Hoàng Cẩm Thiên, muốn biết bọn họ ở chỗ nào, nếu có bọn họ hỗ trợ, đạt được bảo tàng Thần quốc kia thì chắc chắn sẽ càng dễ dàng hơn một chút.
Tốc độ phi hành của phi bàn rất nhanh, không bao lâu nữa bọn họ đã nhìn thấy ngọn núi lửa to lớn kia.
Cũng vào lúc này, Thẩm Tường và Nguyệt Nhi đều đột nhiên giật mình, bởi vì bọn hắn cảm ứng được một cỗ không gian ba động.
"Bắt đầu sát nhập sao?" Thẩm Tường nhìn vào khoảng không xa, vị trí Thái Thần cảnh kia, cỗ không gian ba động cường đại kia chính là từ cái phương hướng kia truyền tới.
"Có lẽ, nhưng sát nhập cũng cần thời gian, huống chi là hai cái không gian rộng lớn như vậy! Lúc dung hợp, khó khăn nhất có lẽ là dung hợp Địa Tâm!" Nguyệt Nhi nói ra: "Nói không chừng lúc chúng ta trở về cũng còn chưa hoàn toàn dung hợp."
Thế giới Cửu Thiên là một cái thế giới vừa mới hòa nhập vào, đối với thế giới mới mà cường đại này, Tiêu Ngọc Lan các nàng cũng đều rất tò mò, muốn đi xem sau khi dung hợp sẽ trở nên cường đại cỡ nào.
Phi bàn bay tới trên miệng núi lửa, Thẩm Tường bọn họ nhìn xuống phía dưới chỉ có một cái hang lớn màu đen rất sâu.
"Núi lửa này đã lâu rồi không phun trào, nếu như không phun trào, muốn xuống dưới cũng phải tiêu phí sức lực một phen, không bằng làm nổ cái núi lửa này đi." Nguyệt Nhi cười hì hì nói.
"Để cho ta tới!" Bàn tay ngọc của Liên Phi ngưng ra một đoàn năng lượng màu xanh lam, rồi đánh về phía dưới, chùm sáng màu lam kia như là ánh sáng bay vụt xuống dưới.
Tiêu Ngọc Lan vội vàng khống chế phi bàn rời xa, lúc này chỗ núi lửa bộc phát ra một tiếng ầm vang thật lớn, cả ngọn núi lửa đều được ánh sáng màu xanh lam bao phủ lại!
Thẩm Tường cả kinh nói: "Liên Phi, ngọn núi lửa này bị ngươi nện mất rồi! Không nghĩ tới ngươi sử dụng lực lượng lại là thuần lực lượng Lôi Điện."
"Biết tỷ tỷ ta lợi hại cỡ nào rồi chứ?" Liên Phi cười hì hì một tiếng: "Không có chuyện gì, núi lửa không có nhưng thông đạo đi về Địa Tâm đã được ta đả thông! Ngươi xem, hơi nóng đã xuất hiện!"
Nguyệt Nhi kinh hô: "Có thứ gì đó chạy ra ngoài!"
Sau khi ánh sáng màu xanh lam tán đi, mấy người Thẩm Tường nhìn thấy từng đoàn từng đoàn hỏa diễm to lớn đang bay vụt về phía bọn họ, tốc độ rất nhanh.
"Là Địa Tâm Hỏa Phong!" Tiêu Ngọc Lan nghiêm túc nói: "Cẩn thận một chút!"
Địa Tâm Hỏa Phong rất nhiều, có bốn mươi vạn, lúc bay tới thì như là một trận sóng lửa cuồng bạo xung kích tới.
Tiêu Ngọc Lan vung ngọc chưởng lên, bầu trời đột nhiên trở tối, mây đên cuồn cuộn kéo tới, chỉ thấy từng đạo thiểm điện đánh xuống một cách điên cuồng, Thiểm điện cuồng bạo không ngừng hạ xuống còn muốn dày đặc hơn so với mưa rào, bao phủ phạm vi trăm dặm.
Trong nháy mắt đã có một mảng lớn Địa Tâm Hỏa Phong bị đánh thành tro tàn!
Thẩm Tường vẫn là lần đầu tiên trông thấy Tiêu Ngọc Lan xuất thủ, nàng ta giống như Liên Phi, đều là sử dụng lực lượng lôi điện, lúc này lực lượng lôi điện mà nàng thả ra đã rất đáng sợ, Địa Tâm Hỏa Phong bao phủ mấy chục vạn trong nháy mắt đã hóa thành tro bụi.
"Còn có rất nhiều!" Nguyệt Nhi nói.
Quả nhiên, một nhóm vừa mới bị diệt thì lại có lượng lớn Đại Tâm Hỏa Phong từ cái hang bốc lên nham thạch nóng chảy mạnh mẽ bay ra, trên người còn nhỏ xuống dung nham.
"Xem ra nơi này là đầu nguồn!" Tiêu Ngọc Lan vung tay nhẹ lên, đưa tới một trận thiểm điện dày đặc, trong nháy mắt từ trên không trung bổ xuống dưới, thiểm điện lít nha lít nhít bao phủ cả vùng đất, trong nháy mắt lóe ra quang mang, khiến trước mắt Thẩm Tường là một trận lòe loẹt, căn bản không thấy rõ thứ gì cả.
Lại tiêu diệt một đám Địa Tâm Hỏa Phong!
"Có lẽ còn có!" Tiêu Ngọc Lan nhíu đôi mi thanh tú lại, chỉ thấy trên không trung của cái hang bốc lên hỏa tương kia xuất hiện vòng xoáy khổng lồ, tất cả mây đen đều kéo tới đó dày đặc.
"Tránh hết ra cho ta!" Tiếng quát của Tiêu Ngọc Lan thanh thúy vang vọng đất trời, chỉ thấy một đạo thiểm điện to lớn màu tím bỗng nhiên từ trên vòng xoáy kia bổ xuống dưới, xuống cái hang lớn dưới đất kia.
Ầm!
Cả vùng đất rung động, lấy cái hang lớn kia làm trung tâm, nứt ra từng khe hở to nỏ lan ra bốn phương tám hướng, dòng dung nham chảy vào trong cái khe, hình thành những dòng sông dung nham dài hẹp.
P/S: Ta thích nào ... chương 7