Tiêu Ngọc Lan là người đi ra ngoài đầu tiên, sau khi nàng ta quan sát ở bên ngoài một lát, cảm thấy không có nguy hiểm gì mới để cho mấy người Thẩm Tường đi ra.
Sau khi Thẩm Tường từ Lục Đạo Thần đỉnh đi ra, chỉ nhìn thấy xung quanh đều là đen nhánh, không có một chút ánh sáng nào, hắn có thể cảm nhận được dưới chân là giẫm vào bùn đất mềm mà ẩm ướt, có một chút hàn khí từ dưới chân xông lên.
Tiêu Ngọc Lan lấy Huỳnh Quang thạch ra chiếu sáng, mới không khiến người ta cảm thấy bị áp lực, bằng không ở bên trong loại tối mịt này, sẽ làm cho người rất bất an.
"Nơi này chính là Địa Tâm, thứ gì cũng không có." Tiêu Hồng Tước cúi người nắm lên một nắm bùn, nói ra: "Đất bùn rất lạnh, tại sao nơi này lại có khí băng hàn."
"Không biết, tóm lại nơi này rất quái dị, cẩn thận mới là tốt." Vẻ mặt Tiêu Ngọc Lan lúc này rất ngưng trọng, nàng ta phóng thích thần thức ra cảm ứng xung quanh.
Nguyệt Nhi cũng cảnh giác, đi tới một cái Địa Tâm quái dị như thế này, nàng ta căn bản không yên lòng.
"Có người." Nguyệt Nhi giật mình hô khẽ lên, Tiêu Ngọc Lan giống như cũng cảm ứng được, lập tức cảnh giác lên.
Quả nhiên, ở đằng xa cũng xuất hiện ánh sáng, có người đang cầm Huỳnh Quang châu đi tới, xem ra còn không chỉ là một người.
"Là đám người Tiêu Viễn Binh." Tiêu Ngọc Lan trầm giọng nói: "Các ngươi mau lui lại, bọn họ giao cho ta tới đối phó."
Tiêu Ngọc Lan vội vàng lấy Lục Đạo Thần đỉnh ra, mà tám người Tiêu Viễn Binh cũng phát hiện người tới đây là Tiêu Ngọc Lan, sau khi phát ra một tiếng ồn ào lập tức công tới.
"Các ngươi đi mau." Thực lực của Tiêu Ngọc Lan muốn mạnh hơn Liên Phi và Tiêu Hồng Tước rất nhiều, hiện tại lại có Lục Đạo Thần đỉnh, nếu là nàng ta dùng hết toàn lực, mấy người Thẩm Tường bọn họ ở chỗ này sẽ phải chịu liên lụy.
Thẩm Tường lập tức nắm lấy Tiêu Hồng Tước và Liên Phi, sử dụng lực lượng không gian dịch chuyển rời đi: "Ngọc Lan tỷ, ta đã dẫn các nàng dịch chuyển rời đi, nếu ngươi đánh không lại cũng không cần miễn cưỡng."
Tiêu Ngọc Lan và Thẩm Tường đều ăn Liên Tâm Thần đan, trong nháy mắt Thẩm Tường dịch chuyển đã truyền âm cho nàng, Tiêu Ngọc Lan lập tức có thể nghe thấy.
"Biết, các ngươi rời xa nơi này, ta mới có thể buông tay buông chân đi đánh." Tiêu Ngọc Lan đáp lại.
Sau khi Thẩm Tường mang theo Liên Phi và Tiêu Hồng Tước rời xa chỗ Tiêu Ngọc Lan, cũng trông thấy nơi xa tóe lên từng đợt lấp lóe mãnh liệt, đây chính là từng đạo thiểm điện, đây là Tiêu Ngọc Lan sử dụng lực lượng thiểm điện.
"Lục Đạo Thần đỉnh quả nhiên lợi hại, nếu là trước kia, công chúa tuyệt đối không ngăn cản được lâu như vậy, mà bây giờ công chúa trông cũng không mất sức cho lắm." Tiêu Hồng Tước nói.
Nguyệt Nhi đột nhiên hô: "Có cái gì đến đây, là người."
Sưu sưu sưu.
Mười mấy người đột nhiên xuất hiện ở đây, trên người bọn họ đều lóe lên ánh sáng trắng, bọn họ lúc này vây quanh ba người Thẩm Tường, chiếu tới nơi này sáng trưng lên.
"Là các ngươi." Giọng nói của Liên Phi trở nên lạnh lùng: "Các ngươi thật sự cho rằng có thể được chia bảo tàng kia sao, các ngươi tuy rằng đều là Thần Vương tam đẳng, nhưng ở trong mắt Tiêu Viễn Binh, các ngươi chẳng qua chỉ là một đám chó mà thôi, thật sự coi chính mình tính là thứ gì?"
Thẩm Tường lập tức hiểu, những người này đều là theo đám người Tiêu Viễn Binh tới, đây đều là Thần Vương tam đẳng, cũng là bộ hạ tương đối cường đại của Tiêu Viễn Binh.
"Chúng ta tuyệt đối trung thành đối với Đại hoàng tử, ta là bộ hạ trung thành của bọn họ, bọn họ đối đãi với chúng ta rất tốt, không cần ngươi tới quan tâm." Một gã đại hán cười lạnh nói: "Ngược lại là các ngươi, giống như là chó rơi xuống nước vậy."
Tiêu Hồng Tước cười lạnh vài tiếng: "Chẳng lẽ các ngươi còn không hiểu sao, tại sao Tiêu Viễn Binh chỉ để lại các ngươi những Thần Vương tam đẳng đi theo hắn, Thần Vương nhị đẳng thế nhưng là mạnh hơn các ngươi nhiều, nhưng hắn lại không mang theo tới, cũng bởi vì bọn họ lo lắng Thần Vương nhị đẳng khó đối phó, nhưng muốn đối phó các ngươi thì vẫn rất dễ dàng."
"Ngươi cũng đừng nghĩ châm ngòi ly gián quan hệ giữa chúng ta và Đại hoàng tử." Đại hán kia lúc này thấy rõ ràng Thẩm Tường: "Tiểu quỷ này chính là luyện đan sư ngày đó luyện chế ra Âm Dương Cửu Nghịch Thần đan đi, quá tốt, bắt hắn lại giao cho Đại hoàng tử, hắn chắc chắn sẽ rất cao hứng."
Thẩm Tường trông thấy Tiêu Hồng Tức và Liên Phi bình tĩnh quở trách đám Thần Vương tam đẳng này như vậy thì biết các nàng có thể đối phó được, cho nên chính hắn cũng không cần phải khẩn trương, hơn nữa thực lực của hắn và Nguyệt Nhi đều không yếu, chỉ là người khác cho là hắn không có thực lực gì mà thôi.
Để Thẩm Tường tương đối kinh ngạc chính là, Tiêu Hồng Tước vậy mà cũng có thực lực Thần Vương tam đẳng, hiện tại hắn hiểu vì sao Tiêu Bạch Phượng trước đó lại tự ti như vậy, bởi vì nàng ta và Tiêu Hồn Tước chênh lệch thật rất lớn, nhưng bây giờ Tiêu Bạch phượng vào trong trận pháp thời gian lại có lượng lớn Âm Dương Cửu Nghịch Thần đan và Cốt Cách Thần đan trợ giúp, nàng ta cũng trở nên rất cường đại.
"Chờ chút chính ngươi chạy đi, đám người này chúng ta có thể đối phó, vốn là không muốn đối phó đám chó này, hiện tại chẳng qua là cảm thấy Ngọc Lan đánh nhau ở bên kia, chúng ta ở chỗ này lười biếng cũng không tốt mà thôi." Liên Phi nói xong đã cùng Tiêu Hồng Tước xông ra ngoài, tốc độ của các nàng đều rất nhanh, lại thêm nơi này mờ tối, các nàng tránh tới tránh lui căn bản thấy không rõ động tác của các nàng.
"Ba người các ngươi đi bắt tiểu quỷ kia đi, nơi này giao cho tám người chúng ta." Đại hán đầu lĩnh kia hô, bọn họ cũng biết thực lực của Tiêu Hồng Tước và Liên Phi đều không yếu, bằng không cũng không thể cùng Tiêu Ngọc Lan sống tới bây giờ.
Thẩm Tường cười hắc hắc, nói ra: "Các ngươi quá để mắt ta, vậy mà dùng tới ba tên Thần Vương tam đẳng tới bắt ta."
Nguyệt Nhi đã tiến vào bên trong U Dao giới, nàng ta biết Thâm Tường có thể đối phó được ba người này, Thẩm Tường có được sáu mươi cái thần cách và mười bốn cốt cách, Thần Vương tam đẳng ở trước mặt hắn vẫn thật sự là quá yếu, còn chưa tính là gì.
"Ngươi ngược lại rất bình tĩnh nha, ngươi cũng đừng cho là mình là luyện đan sư thì chúng ta phải rất cung kính đối với ngươi, chúng ta tuy rằng sẽ không giết ngươi nhưng muốn hành hạ một trận vẫn là có thể." Nói chuyện chính là một tên nam tử áo trắng ăn mặc rất phong cách.
"A, ta ngược lại muốn xem xem các ngươi hành hạ ta như thế nào?" Thẩm Tường cười nhạt một tiếng, thần cách ở bên trong Thần Hải đã hấp thu lượng lớn lực lượng lục đạo, sau khi chuyển hóa những lực lượng lục đạo này thành thần lực cường đại hơn, tràn vào hai cánh tay và hai chân của hắn.
Hai tay hai chân của hắn bây giờ đều đã có cốt cách ở bên trong, đều là song cốt cách, ngoài đó ra còn ở trước ngực và sau lưng, cốt cách trong ngực và sau lưng chủ yếu là có tác dụng phòng ngự, mà lúc cần thiết cũng có thể phối hợp cốt cách ở hai tay hai chân, cung cấp thần lực cường đại.
"Để cho ta đối phó tiểu tử này, hai người các ngươi đứng ở chỗ này quan sát." Nam tử áo trắng cười khẩy, lấy ra một thanh trường kiếm, lao về phía Thẩm Tường.
Tiêu Hồng Tước và Liên Phi mỗi người đều phải đối phó với bốn tên Thần Vương tam đẳng, cũng coi như tương đối phí sức, để trong lòng các nàng tương đối lo lắng là, Thẩm Tường vậy mà không sử dụng lực lượng không gian chạy đi, ngược lại còn ứng chiến.
Nếu các nàng không thấy vẻ mặt bình tĩnh tự tin trên mặt Thẩm Tường thì bây giờ chắc chắn sẽ đi qua giúp Thẩm Tường, các nàng chỉ là biết Thẩm Tường mạnh lên, nhưng lại không biết mạnh lên tới mức nào.
Thẩm Tường nhìn vào nam tử áo trắng cầm kiếm đâm tới kia cũng không có một chút cử động nào, trong nội tâm nam tử áo trắng cũng rất lấy làm kỳ quái, nhưng hắn vẫn hung hăng đâm về phía lồng ngực của Thẩm Tường.
P/S: Ta thích nào... chương 1