Thẩm Tường trước đó ở ngay tại vùng biển hoa kia, cho nên hắn nhớ được vị trí và phương hướng, chỉ cần có những vị trí này là hắn có thể tiến hành dịch chuyển.
"Ta lập tức thì đến!" Thẩm Tường đi tới một cái chỗ không người rồi mới dịch chuyển đi.
Trong chớp mắt hắn đã xuất hiện ở trong vùng biển hoa này, nhìn thấy ba người Tiêu Ngọc Lan các nàng.
"Các ngươi làm sao đi tới nhanh như vậy? Xem ra các ngươi trước đó có khoảng cách so với ta cũng không xa đi!" Thẩm Tường cười nói rồi mới nói chuyện Hắc Thạch Thần Tôn kia cho Tiêu Ngọc Lan.
Liên Phi nói ra: "Tiêu Viễn Binh bọn họ chắc chắn cũng ở nơi này, chỉ là bây giờ không gặp được bọn họ, xem ra chungst aphair tìm hiểu rõ ràng tình huống nơi này, nhất định phải xuống tay từ Hắc Thạch Thần Tôn kia."
"Xem ra không chỉ là Tiêu Viễn Binh bọn họ, người của Thần quốc khác chắc chắn cũng từ Địa Tâm tiến vào, Địa Tâm của chún Thần quốc đều giống nhau! Đây nhất định không phải ngẫu nhiên mà là có lực lượng cường đại nào đó đang quấy phá." Tiêu Ngọc lan lấy Lục Đạo Thần đỉnh của mình ra kiểm tra một lần: "Thần đỉnh của ta tới đây hình như cũng có chút biến hóa."
Tiêu Ngọc Lan không nói ra thì Thẩm Tường căn bản không nhận ra đây là Lục Đạo Thần đỉnh, trước đó trông rất giống như được làm ra từ đồng thiếc, nhưng bây giờ lại như là ngọc trắng.
"Thế này sao lại chỉ là chút biến hóa, căn bản chính là thay đổi hoàn toàn! Ta còn tưởng rằng là Ngọc đỉnh của ngươi đây!" Thẩm Tường kinh ngạc nói.
"Ngọc đỉnh của ta ở chỗ này!" Tiêu Ngọc Lan lấy ra một cái đỉnh nhỏ, Ngọc đỉnh của nàng là ngọc xanh mà Lục Đạo Thần đỉnh bây giờ thì là ngọc trắng.
"Hay là các ngươi tiến vào bên trong Thần khí trữ vật của ta đi! Nói thật, ba mỹ nhân các ngươi đi theo ta thì sẽ rất rêu rao." Thẩm Tường nâng chiếc nhẫn trong tay lên.
"Con mèo nhỏ kia đang núp ở bên trong sao?" Liên Phi hỏi: "Nhớ rõ trước đó Cẩn Nhi từng vào bên trong đó ở, đi vào đi, chúng ta bây giờ cũng có chút mệt mỏi."
Tiêu Ngọc Lan và Tiêu Hồng Tước cũng khẽ gật đầu rồi mới phối hợp với Thẩm Tường tiến vòa trong U Dao giới!
Thẩm Tường dịch chuyển đi tới bên ngoài Thanh Nhạc trấn, tiến vào trấn nhỏ đi dạo hơn canh giờ thì tiến về sơn trang của Lục Thiếu Anh, lúc hắn bước vào sơn trang thì cảm ứng được một cỗ khí tức rất mạnh, cỗ khí tức này bao phủ sơn trang để cho người ta không thở nổi, rất nhiều gia đinh đều bị dọa đến vẻ mặt trắng bệch.
Thẩm Tường ngược lại không cảm thấy gì, chẳng qua chỉ là cảm thấy người tỏa ra cỗ khí tức này hết sức lợi hại, quả nhiên giống như Lục Thiếu Anh nói, thực lực so với Đại quốc sư còn muốn lợi hại hơn, hiện tại hắn đã cảm ứng được cỗ khí tức này còn mạnh hơn Hướng Hoằng Đạo không ít.
"Cỗ khí tức này ... đây chính là tu luyện ra toàn bộ một trăm thần cách và chín cốt cách mới có thể phát ra, đây là cấp bậc Thần Đế!" Nguyệt Nhi kinh ngạc mà nói: "Hắc Thạch Thần Tôn này là một gia hỏa cấp bậc Thần Đế, phải ứng đối cho cẩn thận."
Thẩm Tường vẫn là lần đầu tiên gặp phải loại cường giả này, vốn hắn cho rằng Tiêu Ngọc Lan tới coi như xảy ra xung đột với Hắc Thạch Thần Tôn này thì cũng có thể có được lực lượng chống lại, nhưng đối phương là Đế cấp, Tiêu Ngọc Lan cho dù có được Lục Đạo Thần đỉnh, đánh nhau mà nói thì chắc chắn sẽ rất tốn sức.
"Cẩn thận một chút!" Tiêu Ngọc Lan dặn dò Thẩm Tường một câu, nàng ta cũng có thể từ U Dao giới cảm ứng được khí tức bên ngoài, nàng ta hiểu rõ nhất đối với loại lực lượng cấp bậc này, bởi vì Thần Đỉnh Đại Đế chính là cường giả đồng dạng như vậy.
Sau khi Thẩm Tường tiến vào cái sảnh này đã nhìn thấy một tên trung niên áo đen ngồi ở vị trí ghế đầu lớn ở trên, toàn thân hắn mặc trang phục màu đen, trong tay còn nắm lấy ba viên hạt châu màu đen, hắn có hai cái lông mày kiếm, sau khi trông thấy Thẩm Tường thì lông mày lập tức dựng thẳng lên, vẻ mặt trở nên hết sức nghiêm túc, trung niên áo bào đen này chính là Hắc Thạch Thần Tôn.
"Thiếu Anh, ngươi nói chính là hắn? Hắn cũng là luyện đan sư sao?" Hắc Thạch Thần Tôn hỏi, giọng nói rất lạnh.
Có một tên nam tử dung mạo tuấn tú đứng ở bên cạnh Hắc Thạch Thần Tôn, hắn cũng đánh giá Thẩm Tường, hắn thông qua khí tức trên người Thẩm Tường nhìn ra Thẩm Tường cũng không phải rất mạnh thì cười lạnh khinh thường.
"Đúng vậy, hắn có thể luyện chế ra Cốt Cách Thần đan thượng phẩm!" Lục Thiếu Anh nói, hắn có ấn tượng không tệ đối với Thẩm Tường, cũng hy vọng có thể trở thành bằng hữu với Thẩm Tường, dù sao một mình hắn ở chỗ này quá cô độc, cùng với những người phàm tục kia lại không cùng một loại.
"Bái kiến Thần tôn, ta là Thẩm Tường!" Thẩm Tường vội vàng tiến lên nói, Hắc Thạch Thần Tôn này còn tệ hơn so với trong tưởng tượng của hắn, đặc biệt là loại thái độ kia, Thẩm Tường vừa nhìn đã biết rất khó để có thể hỏi ra được cái gì từ trong miệng hắn.
"Cũng là không hiểu vì sao mà vào nơi này? Trong khoảng thời gian này người ngộ nhập vào nơi này thật đúng là không ít a!" Hắc Thạch Thần Tôn hỏi: "Ngươi có thể luyện đan sao? Muốn gia nhập môn hạ của ta?"
Thẩm Tường khẽ gật đầu, Lục Thiếu Anh và sư phụ của hắn tiến vào nơi này nhiều năm như thế cũng không tìm được đường ra ngoài, cho nên hắn muốn ra ngoài thì nhất định phải hiểu rõ được cái thế giới này, cho nên chỉ có thể ra tay từ Hắc Thạch Thần Tôn, khả năng chỉ có hắn hiểu rõ tình huống của cái thế giới này.
"Chỉ bằng ngươi mà cũng muốn gia nhập chúng ta? Trông dáng vẻ của ngươi, luyện đan cũng không ra sao đi! Cũng không phải nói có thể luyện ra đan thì chúng ta sẽ thu ngươi về, Lục Thiếu Anh luyện đan cũng không tệ, nhưng còn chưa đạt tới tiêu chuẩn của chúng ta." Nam tử áo đen bên canh Hắc Thạch Thần Tôn lạnh lùng mà nói.
Lục Thiếu Anh trước đó từng nói tới nam tử này, là một tên đồ đệ rất lợi hại bên người Hắc Thạch Thần Tôn, Lục Thiếu Anh không thắng nổi hắn.
"Lời không thể nói chắc chắn như vậy! Ta cần sao mới có thể thông qua?" Thẩm Tường hỏi.
"Đầu tiên tới đánh bại ta, rồi sau đó tới cửa ải của sư phụ ta!" Nam tử áo đen đi tới trước người Thẩm Tường, ôm ngực cười lạnh nói: "Ngươi bây giờ chỉ có sáu mươi cái thần cách có thể lợi hại tới cỡ nào a?"
"A Hắc, so tài với hắn một chút đi, luyện chế Cốt Cách Thần đan thượng phẩm đi, Thần dược ta ra!" Vẻ mặt của Hắc Thạch Thần Tôn tuy rằng rất nghiêm khắc, nhưng hắn cũng không khinh thị Thẩm Tường.
"Sư phụ, như vậy sẽ lãng phí một phần Thần dược, Thần cách hắn cũng không bằng Lục Thiếu Anh, hắn chắc chắn kém cỏi hơn so với Lục Thiếu Anh." A Hắc này rất xem thường Thẩm Tường và Lục Thiếu Anh.
Lục Thiếu Anh ở bên cạnh thì mặt không biểu tình, nhưng Thẩm Tường đã có thể thấy được trong lòng của hắn rất tức giận, chỉ có điều đã thành thói quen.
"Thần dược ta sẽ tự bỏ ra!" Thẩm Tường lạnh lùng nói, hắn cũng không có tên A Hắc này một sắc mặt tốt để nhìn: "Ngươi đã cảm thấy mình lợi hại như vậy, vậy có muốn đánh cược với ta một chút hay không? Ngươi thua gọi ta một tiếng cha là được rồi!"
"Ngươi nói cái gì? Muốn chết!" A Hắc thay đổi sắc mặt, tức giận quá lên, trên người tuôn ra một cỗ hơi nóng cường bạo.
"Thế nào? Ngươi không dám đánh cược sao?" Thẩm Tường cười nhạt một tiếng, châm chọc nói: "Ngươi chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi!"
"Vậy ngươi thua thì làm sao đây? Coi như ngươi dùng mệnh tới đánh cược với ta, ta cũng chướng mắt ngươi cái mệnh rách này." A Hắc chưa bao giờ gặp người dám chống đối như vậy, xem nhẹ hắn như thế.
"A Hắc, đừng nói nhiều như vậy, nhanh so với hắn đi! Ngươi từ lúc nào trở nên chậm chạp lề mề như vậy, cảm thấy hắn không bằng ngươi thì dùng thực lực chứng minh mà không phải dùng miệng!" Hắc Thạch Thần Tôn khiển trách, giọng nói rất nghiêm khắc khiến A Hắc kia không còn dám nói nhiều, như vậy cũng làm cho hắn càng ghét Thẩm Tường hơn.
Hắc Thạch Thần Tôn lấy ra hai phần thần dược Cốt Cách Thần đan thượng phẩm, phân biệt đưa cho Thẩm Tường và A Hắc, lò đan cũng là của Hắc Thạch Thần Tôn.
"Ta cũng không tin ngươi có thể thắng ta, hừ!" A Hắc để toàn bộ Thần dược vào trong lò đan, lúc hắn luyện đan thế mà cũng không dựa theo đan phương mà làm, hiển nhiên là có thuật luyện đan không giống bình thường khác.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.