Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2210 - Chương 2210 - Bóng Tối Phủ Xuống

Chương 2210 - Bóng tối phủ xuống
Chương 2210 - Bóng tối phủ xuống

Thẩm Tường bây giờ cũng không biết đi nơi nào, hắn luôn cảm thấy nơi này chính là địa bàn của Hắc Thạch Thần Tôn, chỉ có thể dịch chuyển về một cái phương hướng, rời xa khu vực này.

Ba ngày sau, Thẩm Tường cảm thấy đã rời xa khu vực kia nên dừng lại nghỉ ngơi, ba ngày qua này, hắn xuyên qau rất nhiều con sông rất nhiều ngọn núi, gặp được rất nhiều thần thú cường đại, nếu không phải vì rời xa Hắc Thạch Thần Tôn thì hắn sẽ dừng lại thưởng thức cảnh đẹp một chút, đánh một số Thần Thú.

Lúc này hắn đang ngâm mình ở bên trong một con sông nhỏ, tuy rằng không trung có ba mặt trời, nhưng nguồn nước nơi này rất sung túc, cũng không bị sấy khô.

"Thật sự là mát mẻ a!" Thẩm Tường ngâm mình vào trong nước sông, híp mắt nhìn lên ba mặt trời trong bầu trời bao la, nhìn một chút hắn đột nhiên quái khiếu một tiếng.

"Mặt trời động!" Thẩm Tường hét to lên, hắn phát hiện khoảng cách giữa ba mặt trời đã có biến hóa, dần dần cách xa nhau, thật giống như riêng phần mình phải xuống núi vậy.

Nguyệt Nhi lập tức chạy tới, nàng ta mẫn cảm nhất đối với nhật nguyệt tinh thần thì vừa nhìn đã biết, ba mặt trời này thật đang di động.

"Chẳng lẽ cứ cách một đoạn thời gian mới có đêm tối sao?" Nguyệt Nhi nói ra: "Trước đó có lẽ là nên hỏi Lục Thiếu Anh về chuyện ba mặt trời này một chút."

Thẩm Tường cau mày nói: "Tốc độ di động của ba mặt trời này rất không bình thường, chẳng mấy chốc thì trời sẽ tối! Ta có một loại dự cảm không tốt! Nguyệt Nhi, ngươi tiến vào trong U Dao giới đi, ta phải tiếp tục lên đường mới được."

Trước đó hắn còn tưởng rằng nơi này không có đêm tối, mà bây giờ đêm tối bông xuống rất nhanh lại rất đột nhiên.

Vốn Tiêu Ngọc Lan các nàng cũng muốn đi ra, Thẩm Tường lại để cho các nàng tiếp tục ở lại bên trong U Dao giới, lúc này hắn có một loại trực giác, Hắc Thạch Thần Tôn kia chẳng mấy chốc sẽ tới.

"Tên gia hỏa này gọi là Hắc Thạch Thần Tôn, nói không chừng hắn có quan hệ với đêm tối!" Lúc Thẩm Tường trông thấy Hắc Thạch Thần Tôn thì đã cảm thấy đối phương có chút tà khí, không phải là thứ tốt gì, bằng không hắn cũng sẽ không bồi dưỡng được loại đồ đệ như A Hắc này.

A Hắc có lệ khí rất nặng, đây chắc chắn là chịu ảnh hưởng từ Hắc Thạch Thần Tôn mà có, mà Hắc Thạch Thần Tôn lại khống chế rất khá, không có biểu lộ ra ngoài, đây chính là chỗ mà càng để Thẩm Tường lo lắng hơn, mặt ngoài càng khắc chế thì nội tâm càng cuồng bạo.

Trời chẳng mấy chốc đã tối, ba mặt trời đều cách xa nhau, Thẩm Tường đã ra khỏi con sông kia, lập tức dịch chuyển một khoảng cách lớn.

Đêm tối đều không có tinh thần và mặt trăng, thế giới này hoàn toàn bao trùm trong bóng tối, hoa cỏ cây cối trong rừng rậm giống như đều bị sợ hãi bao phủ, một mảnh âm u đầy tử khí.

"Rất áp lực, nhìn không thấy một chút ánh sáng nào!" Thẩm Tường lơ lửng giữa không trung, nhìn vào xung quanh, thật giống như chính mình bị nhốt ở bên trong một cái lồng đen nhánh vậy.

Ầm ầm!

Không trung xa xa đột nhiên truyền tới tiếng sấm vang rền, thân thể Thẩm Tường khẽ run lên, lập tức dịch chuyển khỏi chỗ đó!

Không bao lâu đột nhiên có ánh sáng nhưng là màu đỏ như máu!

Không trung tối tăm, tràn đầy đám mây màu đỏ như máu, từng tia chớp màu đỏ ngòm từ trong những đám mây dày đặc kia đánh xuống dưới, theo đó là từng tiếng tiếng nổ vang lên, giống như đưa màn đêm đen tối này vào địa ngục vậy.

"Đến cùng là thế nào?" Thẩm Tường không hiểu rõ tình huống, hắn không dám dừng lại, không ngừng dịch chuyển về phía trước.

"Ha ha ha ..." Ở trên không trung, một tiếng cười điên cuồng bao phủ xuống.

Nghe thấy tiếng cười này, trong lòng Thẩm Tường cảm thấy nặng nề, đây là tiếng cười của Hắc Thạch Thần Tôn kia!

"Gia hỏa này thật tới!" Thẩm Tường tiếp tục dịch chuyển, nhưng lại phát hiện không gian bị giam cầm, hắn không cách nào đột phá không gian này.

"Ngươi trốn không thoát, ta là vô địch trong đêm tối! ha ha..." Tiếng cười điên cuồng của Hắc Thạch Thần Tôn mang theo lực lượng sóng âm rất mạnh, chấn động tới mấy trăm ngọn núi cao gần đây đều đổ sụp toàn bộ.

Chỉ là tiếng cười mà đã có thể làm đát rung núi chuyển, lực lượng của Hắc Thạch Thần Tôn này trong đêm tối quả thật đáng sợ.

"Tiểu quỷ, trở về cùng ta đi! Ta sẽ luyện ngươi thành một viên đan thật tốt, ta muốn ăn ngươi, ta muốn lấy được ngươi!" Hắc Thạch Thần Tôn đã xuất hiện ở trước mặt Thẩm Tường, ở đằng sau hắn lại còn có năm người mặc áo bào đen, mang theo mặt nạ màu đen.

Bên cạnh Thẩm Tường đột nhiên lóe lên, Tiêu Ngọc Lan từ bên trong U Dao giới chạy ra, Lục Đạo Thần đỉnh trong tay nàng lóe lên ánh sáng trắng, Thần đỉnh tới đây biến thành ngọc trắng một cách thần kỳ, mà trong đêm tối thì càng là tỏa ra ánh sáng trắng rất mạnh.

"Đây là ... cái đỉnh kia, khó trách ta cảm thấy tiểu tử này lại đáng sợ như vây, thì ra là thế! Hôm nay ta phải hủy đi cái đỉnh này." Hắc Thạch Thần Tôn trông thấy Lục Đạo Thần đỉnh vậy mà lộ ra chút sợ hãi.

"Các ngươi đối phó tiểu tử này!" Chiếc roi màu đen trong tay Hắc Thạch Thần Tôn vung lên, quất về phía Tiêu Ngọc Lan.

Thần đỉnh trong tay Tiêu Ngọc Lan lập tức biến lớn, ngăn cản một quất tới này, sau khi Thần đỉnh bị roi màu đen kia quật vào thì tuôn ra một chùm ánh sáng trắng chói mắt, cái roi màu đen kia trong nháy mắt biến thành lóng lánh, giống như là bị tịnh hóa vậy.

Thẩm Tường và năm người áo đen mà Hắc Bạch Thần Tôn mang tới kia đều bị chùm sáng trắng mạnh bạo phát đi ra sóng khí cường đại thổi đi.

"Cẩn thận một chút, năm người áo đen kia đều có hơn tám mươi thần cách, khó đối phó." Tiêu Ngọc Lan truyền âm cho Thẩm Tường: "Ta nhiều lắm cũng chỉ có thể ngăn cản được Hắc Thạch Thần Tôn này."

Liên Phi và Hồng Tước cũng lập tức từ trong U Dao giới đi ra ngăn cản năm người áo đen kia! Nhưng là các nàng cũng chỉ có thể đỡ được hai tên, ba tên còn lại đều phóng về phía Thẩm Tường.

"Các ngươi phải cẩn thận!" Thẩm Tường đã trông thấy Liên Phi và Hồng Tước rơi vào mấy đòn nghiêm trọng, những người áo đen này thật sự quá lợi hại.

"Nguyệt Nhi, động thủ!" Thẩm Tường hô, Nguyệt Nhi rất ít khi xuất thủ, coi như xuất thủ cũng chỉ là cho Thẩm Tường mượn nhờ lực lượng.

Nguyệt Nhi lập tức từ trong U Dao giới đi ra!

"Đều tới cho ta!" Lúc này Nguyệt Nhi đứng ở trên một khối đá hình tam giác, đây chính là Tinh Nguyệt Địa Ngục của nàng, là người chấp pháp của Tinh Pháp Thần vực, đều có được loại Thần khí đáng sợ này.

Tinh Nguyệt Địa Ngục phóng xuất ra ba đạo thần quang, chiếu vào trên người ba tên áo đen đang truy kích Thẩm Tường.

Nhưng ba người áo đen này cũng không lập tức đi vào! Bọn họ đều đang ngăn cản lực lượng hấp thu kia!

"Là Tinh Nguyệt Địa Ngục, ngươi đến cùng là ai?"

"Hừ, thực lực của ngươi bây giờ có hạn, còn chưa đủ để thu chúng ta vào bên trong Tinh Nguyệt Địa Ngục!"

"Mọi người cùng nhau phát lực, mèo con này rất kém cỏi!"

Sau khi ba người áo đen xuất lực ra, phiến đá hình tam giác mà Nguyệt Nhi ngồi ở trên đột nhiên run rẩy lên, nàng ta khẽ kêu một tiếng: "Chớ xem thường ta, chờ lực lượng của ta khôi phục, các ngươi đều chỉ là cặn bã!"

"Các ngươi phải chú ý tới tiểu tử kia!" Một người áo đen hô lên.

"Không cần lo lắng, tiểu tử kia không có lực lượng gì, bằng không hắn cũng sẽ không chạy, chỉ không nghĩ tới bên cạnh hắn vậy mà có nhiều gia hỏa lợi hại như vậy! Đặc biệt là nữ nhân cầm cái đỉnh kia đã rất đáng sợ, có thể diệt chúng ta trong nháy mắt."

Thẩm Tường đột nhiên lách mình đi tới bên cạnh một tên áo đen, cười lạnh nói: "Ta thật không có lực lượng gì sao?"

Nói xong, trong tay Thẩm Tường lóe lên, xuất hiện một thanh trường kiếm cổ!

Trong mờ tối, Trường kiếm trong tay Thẩm Tường tỏa ra sự sắc bén, sát khí đằng dằng, cảm nhận được sự đáng sợ của thanh trường kiếm này, một tên người áo đen lập tức kêu to: "Là Cửu Tiêu Thần kiếm!"

"Chết!" Thẩm Tường bổ một kiếm về phía người áo đen kia, dùng tới toàn bộ thần cách trong cơ thể.

Cửu Tiêu Thần kiếm mặc dù không có mũi kiếm nhưng uy lực vẫn rất đáng sợ, thân kiếm hấp thu Hỏa Diễm thần lực cường đại mà Thẩm Tường thả ra, rồi mới gia tăng uy lực gấp mấy lần!

Hỏa Diễm thần lực của Thẩm Tường được Cửu Tiêu Thần kiếm tăng cường rất nhiều lần, bổ vào người áo đen kia, trong nháy mắt phóng xuất ra!

Ầm!

Sau khi người áo đen bị trúng một kiếm, thân thể bị cỗ Hỏa Diễm thần lực cuồng bạo kia rót vào, trong nháy mắt bị nổ tung, nổ thành tan tành mây khói.

P/S: Ta thích nào ... chương 4.

Bình Luận (0)
Comment