Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2238 - Chương 2238 - Phi Giáp Long Ngạc

Chương 2238 - Phi Giáp Long Ngạc
Chương 2238 - Phi Giáp Long Ngạc

Rống, tiếng rống trầm thấp truyền tới, mấy người Thẩm Tường ở trên không trung lập tức trông thấy đầm lầy bên dưới đột nhiên bốc lên rất nhiều bọt khí, rất nhiều Long Ngạc nhỏ đang từ dưới vũng bùn nhô lên.

"Đây đều là Long Ngạc sao?" Thẩm Tường trông thấy dáng vẻ loai Phi Giáp Long Ngạc nhỏ này, trên người đều đã có vảy giáp màu đen rất cứng rắn, móng vuốt giống như long trảo, trên đầu có sừng Long, lúc này ở dưới vũng bùn bên dưới đã có hàng ngàn hàng vạn loại Long Ngạc nhỏ như thế.

"Nhào lên rồi." Phong Vũ hô: "Thẩm Tường, đi dẫn những vật nhỏ kia ra, chỉ có như vậy Phi Giáp Long Ngạc mới ra."

Thẩm Tường khẽ gật đầu, lập tức nhảy xuống phi bàn, Long Ngạc trông thấy hắn gần nhất thì đều thi nhau nhào về phía hắn nhưng đều được hắn tránh đi.

Thẩm Tường lơ lửng giữa không trung, khoảng cách so với vũng bùn bên dưới chỉ còn cao một hai trượng, hắn không nhanh không chậm phi hành vòng quanh trên không của vũng bùn đó để hấp dẫn đám Long Ngạc nhỏ này.

Những Long Ngạc nhỏ này đều rất đần, trông thấy có thứ gì đó bay ở phía trên thì đều thi nhau lao tới, nhưng đều vồ hụt, nhưng không từ bỏ, không ngừng từ vũng bùn bên dưới lao nhào lên, há miệng muốn cắt nát Thẩm Tường nhưng đều không thành công.

Cứ như vậy, Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã hấp dẫn hết toàn bộ mấy vạn con Long Ngạc nhỏ, trông thấy thân thủ hắn rất không tệ, Phong Vũ, Lăng Kiếm và Trần Đao ở phía trên quan sát đều thi nhau gật đầu.

"Ta đã nói nha, ta sẽ không nhìn lầm người, tiểu tử này xem xét sẽ rất lợi hại, hơn nữa còn biết luyện đan, hắc hắc." Phong Vũ cười nói: "Chuẩn bị tới lượt chúng ta, hiện tại nhìn xem Phi Giáp Long Ngạc có phải là đang trong thời kỳ suy yếu không, nếu như không phải vậy thì cần phải vất vả hơn chút."

Lăng Kiếm và Trần Đao đều thi nhau lấy Thần kiếm Thần đao của mình ra, mà trong vũng bùn lúc này đã dâng lên một khối lớn, chính là con Phi Giáp Long Ngạc ở phía dưới kia đang nổi lên.

Rống.

Phi Giáp Long Ngạc hét lên một tiếng, từ trong vũng bùn bắn tung tóe lên một mảng bùn lớn, phía dưới xuất hiện một cái hố lớn, Phi Giáp Long Ngạc vậy mà từ trong vũng bùn bay vọt lên, nhảy lên không trung.

Lượng lớn bùn nhão bị bắn tung tóe lên, lúc rơi xuống đất thì như là mưa rào, bùn thật to nhỏ nhỏ rơi xuống che khuất bầu trời.

Thẩm Tường nhìn thoáng qua Phi Giáp Long Ngạc ở trên không trung, chỉ thấy một trận ánh sáng vàng lóe tới, vảy giáp của Phi Giáp Long Ngạc này lại là màu vàng kim.

"Không tốt, Phong Vũ tính sai thời gian, Phi Giáp Long Ngạc này là vừa mới biến hóa vảy giáp, mà bây giờ mới sinh ra chính là kim giáp lợi hại nhất, Phi Giáp Long Ngạc này đã trở nên mạnh hơn so trước đó." Nguyệt Nhi kinh hô: "Nhanh chóng làm thịt những Long Ngạc nhỏ này, thực lực của Phong Vũ bây giờ không đối phó được con Phi Giáp Long Ngạc này."

Thẩm Tường biết bây giờ không thể lại tiếp tục ẩn giấu thực lực, hắn lơ lửng tới trên cao không, đánh ra một chưởng về phía mấy vạn con Long Ngạc nhỏ ở phía dưới, lập tức cuồng long rống rít gào, lòng bàn tay của hắn tuôn ra một đám lửa lớn, hóa thành mấy con Hỏa Long điên cuồng.

Đây là Thiên Long Pháp ấn.

Hỏa Long rơi xuống tới, gào thét điên cuồng một tiếng, hung hăng đánh xuống dưới, xung kích ra một biển lửa mãnh liệt, bao trùm đám Long Ngạc kia, không ngừng đốt cháy.

Hình thể của Phi Giáp Long Ngạc không tính quá lớn, nhưng cũng không nhỏ, hơn nữa động tác rất nhanh nhẹn, không hề có hành động chậm chạp giống như lời đồn trước đó.

Lúc Phi Giáp Long Ngạc bay lên không trung, Phong Vũ trông thấy là kim giáp thì cũng biết bản thân mình đã tính sai, Phi Giáp Long Ngạc lúc này đã trở nên rất mạnh.

"Đây là Long Ngạc có kim giáp, tuy rằng vẫn chỉ có tám mươi thần cách, nhưng kim giáp toàn thân này có phòng ngự cao hơn nhiều so với trước đó, các ngươi phải cẩn thận." Phong Vũ sử dụng binh khí chính là một thanh trường mâu màu đen, nàng ta từ đằng xa ném trường mâu ra, đâm về phía kim giáp của Phi Giáp Long Ngạc.

Phi Giáp Long Ngạc vậy mà có thể lơ lửng giữa không trung, nó cảm ứng được có cái gì đâm tới, thân thể lắc lư rồi trên thên phun ra một cỗ sóng khí màu vàng kim tới ngăn trở trường mâu mà Phong Vũ ném tới.

Phong Vũ nhướng mày, khống chế trường mâu tăng cường lực lượng, đâm xuyên qua cỗ sóng khí kia đi vào.

Trường mâu lao qua cỗ sóng khí kia, đâm vào trên kim giáp của Phi Giáp Long Ngạc, nhưng cuối cùng không có đâm vào trong, kim giáp của Phi Giáp Long Ngạc rất chắc chắn, trường mâu khó mà đâm rách được.

"Phòng ngự thật mạnh, Trần Đao Lăng Kiếm, các ngươi đi trợ giúp Thẩm Tường, thanh trừ ...." Lúc này Phong Vũ đưa mắt nhìn qua Thẩm Tường, phát hiện bên chỗ Thẩm Tường ngập tràn hỏa diễm, những Long Ngạc nhỏ kia đã biến mất toàn bộ, vừa rồi nàng ta trông thấy Thẩm Tường ra chiêu, nhưng không nghĩ tới sẽ mạnh như vậy, thế mà tiêu diệt đám Long Ngạc nhỏ kia.

"Phi Giáp Long Ngạc này rất khó đối phó, các ngươi trước tiên đừng ra tay, đứng ở bên cạnh chờ cơ hội." Phong Vũ hét lên, trường mâu đã trở lại trong tay nàng, Phi Giáp Long Ngạc gào thét đối với nàng ta một tiếng, mở ra miệng to lớn kia, phun ra một cỗ sương mù màu vàng kim, trong sương mù này có điểm lấp lóe ánh sáng vàng.

"Đây là ..." Phong Vũ kinh hô một tiếng, vội vàng lách mình tránh đi.

"Là gai nhọn mà loại kim giáp ở trên người nó luyện thành." Thẩm Tường lấy Cửu Tiêu Thần kiếm ra, vừa nói đã lao về một bên.

Lăng Kiếm trông thấy Cửu Tiêu Thần kiếm trong tay hắn không có mũi kiếm thì còn tưởng rằng chính mình nhìn nhầm, loại tình huống này xông đi lên, hơn nữa cầm kiếm như vậy để Lăng Kiếm và Trần Đao đều có chút khó có thể hiểu được.

"Ngươi tới làm gì?" Phong Vũ có chút ngoài ý muốn, nàng ta không nghĩ tới Thẩm Tường lại đột nhiên chạy tới, hơn nữa tốc độ còn nhanh như thế, Thẩm Tường vừa rồi còn ở chỗ biển lửa đằng xa kia, chỉ trong chớp mắt đã lao tới.

"Đương nhiên là giết Phi Giáp Long Ngạc, có cần phải toàn thi hay không, nếu như hư hao kim giáp toàn thân thì không có vấn đề gì chứ?"

Trong khi Thẩm Tường nói chuyện, nhẹ nhàng tránh đi sương mù lấp lóe màu vàng kim được phun ra từ trong miệng con Pho Giáp Long Ngạc kia, đây cũng là công kích có lực sát thương rất mạnh, thần lực cương kình cường đại phối hợp với những gai nhọn rất sắc bén kia, nếu như ứng đối không cẩn thận, rtên người sẽ xuất hiện trăm ngàn lỗ thủng.

"Thi thể không hoàn chỉnh cũng không sai, bình thường mà nói, có hể lấy về một nửa coi như hoàn thành." Ánh mắt Phong Vũ rất tốt, lúc này nàng ta đã nhìn ra Thẩm Tường ẩn giấu đi thực lực rất đáng sợ, bằng không sẽ không dễ dàng giải quyết đám Long Ngạc kia dễ dàng như vậy, đồng thời còn rất bình tĩnh mà xông tới sau đó lại tránh đi công kích của Phi Giáp Long Ngạc.

Thẩm Tường ném Lục Đạo Thần kính ra ngoài, để Lục Đạo Thần kính lơ lửng trên đầu của Phi Giáp Long Ngạc, sau đó khống chế Lục Đạo Thần kính trở nên rất lớn, phóng thích một cái trận pháp ở bên trong.

"Khốn Long cấm, có lẽ có thể đối phó gia hỏa này." Thẩm Tường đều đã hiểu khá rõ đối với các loại trận pháp bên trong Lục Đạo Thần kính.

Lục Đạo Thần kính biến lớn lên, mặt kính lóe lên phóng thích Khốn Long cấm, phong cấm Phi Giáp Long Ngạc lại, khiến cho Phi Giáp Long Ngạc cứ lơ lửng giữa không trung như vậy không thể nào động đậy được.

Thẩm Tường cầm kiếm dịch chuyển tới, bổ ngang một kiếm vào giữa thân thể Phi Giáp Long Ngạc, kích xạ ra một đạo kiếm khí màu đỏ rực.

Kiếm khí hóa thành một vệt ánh sáng, từ giữa thân thể của Phi Giáp Long Ngạc chém qua, trong chớp mắt, Phi Giáp Long Ngạc kia trông thân thể rất kiên cố đã bị chém thành hai đoạn.

Sau khi chém đứt thân thể Phi Giáp Long Ngạc, Thẩm Tường dịch chuyển tới trên đầu của Phi Giáp Long Ngạc, bắp đùi của hắn đột nhiên bành trướng, một cỗ thần lực rất đáng sợ bỗng nhiên dũng mãnh trào ra, khiến cho bắp đùi của hắn rung ra một trận sóng khí màu đỏ rực.

"Giẫm chết ngươi." Thẩm Tường hung hăng giẫm vào đầu của Phi Giáp Long Ngạc, tạo ra tiếng nổ vang vọng, nửa bộ phận trên của Phi Giáp Long Ngạc đột nhiên rơi vào trong vũng bùn.

"Xong việc, nhanh nhận lấy đi." Thẩm Tường cười nói: "Nửa bộ phận trên chúng ta giữ lại, nửa phần dưới cầm lấy đi giao nộp."

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bình Luận (0)
Comment