Năm người này có hai người đang chấp hành nhiệm vụ ở bên ngoài vẫn chưa về, cho nên chỉ có ba người.
Đám người Chu Vinh và Vân Tiểu Đao đều cẩn thận điều tra qua năm người này, hơn nữa còn quan sát một quãng thời gian rất dài, cho nên đánh giá rất cao đối với bọn hắn.
Trong một phòng nhỏ, Thẩm Tường nhìn ba nam tử thanh niên này, trong đó hai người hơi to con, hơn nữa hình dạng hơi giống nhau một chút đây là hai huynh đệ, một người khác xem ra giống như là thư sinh nghèo, tuy rằng ăn mặc rất mộc mạc, nhưng rất sạch sẽ, trên mặt cũng mang theo một nụ cười nhã nhặn.
Hai đại hán kia một người tên là Lôi Hùng Lâm, một người tên là Lôi Trung.
Lôi Hùng Lâm là đại ca, là một đại hán dũng mãnh hào sảng, tuy nhiên lúc nói chuyện có chút thô lỗ, đệ đệ của hắn Lôi Trung chính là một đại hán hàm hậu thành thật, bình thường rất ít nói, hơn nữa không biết nói chuyện, nhưng bù lại rất chăm chỉ, bằng không cũng không cách nào trở thành Phàm Võ cảnh tầng mười.
Nam tử dáng dấp thư sinh kia tên là Liên Minh Đông, là một người rất khôn khéo, từng ở trong Thiên Môn thành làm rất nhiều việc thiện, tuy nhiên loại khôn khéo như hắn cũng bị một số người muốn lôi kéo hắn mà cảm thấy lo lắng, bởi vì lo lắng sẽ bị tính toán, nhưng Thẩm Tường lại không sợ.
Lôi Hùng Lâm, Lôi Trung và Liên Minh Đông cũng biết nguyên nhân bọn họ được mời tới nơi này, đây là có người muốn lôi kéo bọn họ, loại chuyện này bọn họ cũng trải qua mấy lần, chỉ bất quá cuối cùng đều không được, bởi vì bọn hắn đều không có bối cảnh.
Ở bên trong môn phái, lúc lôi kéo người, bình thường đều phải xem hắn có bối cảnh hay không, nếu như có một xuất thân không tệ, là đệ tử trong gia tộc nhỏ hoặc là con trai của đại thương nhân gì đó, tình huống như thế đều sẽ khá dễ được người lôi kéo.
Nhưng hiện tại Thẩm Tường không phải như vậy, bởi vì lôi kéo người như vậy sẽ không trung thành tuyệt đối với hắn, thậm chí còn dễ dàng phản bội hơn.
Đại danh của Thẩm Tường ở bên trong Thái Vũ môn là như sấm bên tai, có người chán ghét hắn, cũng có người thích hắn, bội phục hắn, tuy nhiên đại đa số đều là đố kị hắn.
Bây giờ ba người Lôi Hùng Lâm có thể thấy “Đại nhân vật“ bên trong Thái Vũ môn này, trong lòng cũng có chút kích động và kinh ngạc.
"Ta không nhiều lời, tuy rằng chúng ta là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng ta biết chúng ta chắc cũng đã nhận thức được nhau, ta đã điều tra qua các ngươi, mong các ngươi đừng để ý." Thẩm Tường khẽ mỉm cười: "Bởi vì sau này cho nên ta muốn có thể nhiều thêm mấy cánh tay đắc lực"
Liên Minh Đông hơi sững sờ, nhìn Lôi Hùng Lâm và Lôi Trung một chút, bọn họ đều là một loại người, cho nên ba người bọn hắn đều là bạn tốt, bọn họ đối với chuyện này đều hơi kinh ngạc.
"Các ngươi có bằng lòng lăn lộn theo chúng ta không? Thẳng thắn một chút, bằng lòng thì bằng lòng, không muốn cũng không sao, còn về phần nhận thức lẫn nhau thì đó là chuyện sau này." Vân Tiểu Đao nói.
Vân Tiểu Đao, Chu Vinh đều là Chân Võ cảnh tuổi trẻ, ở bên trong Thái Vũ môn đương nhiên cũng rất có tiếng, hơn nữa bọn họ đều là con cháu gia tộc lớn.
Lôi Hùng Lâm và Lôi Trung nhìn nhau một chút, có thể có thế lực tốt như vậy lôi kéo bọn họ, bọn họ đương nhiên hài lòng, nhưng lúc này trong ánh mắt của bọn hắn lại tràn đầy bất đắc dĩ.
Liên Minh Đông nói: "Thẩm sư huynh có thể thịnh tình mời chúng ta gia nhập liên minh, chúng ta vô cùng cảm kích, chỉ là hiện tại... trước đó lúc chúng ta đi ra ngoài thi hành nhiệm vụ, xảy ra xung đột cùng một nhóm người, chết đi hai đồng bạn."
Chu Vinh cười nói: "Ngươi lo lắng sẽ liên lụy chúng ta sao?"
Liên Minh Đông gật đầu: "Không sai, ta biết mấy vị sư huynh đều tuổi trẻ tài cao, thế nhưng..."
Lôi Hùng Lâm lúc này quát: "Không cần nói, chúng ta đi, chuyện của chúng ta tự chúng ta giải quyết!"
Lôi Trung quay về đám người Thẩm Tường nở nụ cười cộc lốc nói: "Nếu như chúng ta gia nhập đoàn thể các ngươi, chúng ta sẽ mang đến phiền phức cho các ngươi, xin lỗi."
Từ Vĩ Long nói một cách lạnh lùng: "Người nào xung đột với các ngươi, còn giết chết hai đồng bạn các ngươi! Tuy rằng chúng ta cùng các ngươi không có giao tình gì, nhưng cách mà các ngươi làm người để cho chúng ta coi trọng, cho nên muốn liên kết với các ngươi một phen, cùng xây đại nghiệp!"
Thẩm Tường thở dài nói: "Ta không đoán sai, hẳn là đệ tử Thái Vũ môn đi! Các ngươi vì chút chuyện ấy mà liều mạng với bọn họ, quả thực chính là uổng phí tính mạng của mình, ta có một cơ hội cho các ngươi đi chém giết với võ giả ma đạo, đó mới là đối tượng các ngươi nên chém giết!"
Lôi Hùng Lâm và Lôi Trung cả người chấn động, Lôi Hùng Lâm nói: "Cơ hội gì?"
Thẩm Tường cười nhạt, bởi vì trên tư liệu ghi rõ, vị trí quê quán của Lôi Hùng Lâm và Lôi Trung là bị võ giả ma đạo tiêu diệt, cho nên bọn hắn rất thống hận ma đạo.
"Chúng ta gọi các ngươi tới, chính là tin tưởng các ngươi, nếu như các ngươi làm cho chúng ta thất vọng, cũng chỉ cho là chúng ta đã nhìn lầm người! Thái Vũ môn sẽ phái ra mười tên đệ tử đi ước chiến với đệ tử môn phái ma đạo, ta cho các ngươi ba danh ngạch, tuy nhiên các ngươi còn chưa tới Chân Võ cảnh!"
Thẩm Tường biết rõ tính tình của ba người Lôi Hùng Lâm, bọn họ không giống người khác, đại đa số người nghe được phải khai chiến chiến võ giả ma đạo, rất nhiều người đều là lo lắng, đặc biệt là những người trải qua vô cùng sung sướng kia, bọn hắn đều lo lắng cuộc sống của mình bị hủy diệt, ở trong lòng bọn họ thích thỏa hiệp với ma đạo hơn, cùng ma đạo cộng đồng hưởng dụng tài nguyên trên Thần Võ đại lục.
Nhưng chưởng môn các đại chính phái đều rõ ràng võ giả ma đạo đều là hạng người gì, nếu để cho bọn họ lớn mạnh lên, như vậy bình dân trăm họ trên Thần Võ đại lục và võ giả chính đạo đều sẽ không có ngày tốt lành, vì áp chế ma đạo, nhất định phải chiến một trận.
Thẩm Tường lấy ra sáu viên Trúc Cơ đan, nói: "Ta có thể cho các ngươi mỗi người hai viên Trúc Cơ đan, có thể trở thành Chân Võ cảnh hay không thì xem ở tạo hóa các ngươi rồi!"
"Sau khi các ngươi bước vào Chân Võ cảnh, có muốn xây dựng đại nghiệp với ta hay không, đó là tùy các ngươi, nhưng các ngươi nhất định không được nhát gan như đám người bên trong Thái Vũ môn kia, không dám ra chiến đấu với ma đạo!" Thẩm Tường đặt sáu viên Trúc Cơ đan ở trên mặt bàn.
Liên Minh Đông, Lôi Hùng Lâm và Lôi Trung đều ngây ngẩn cả người, bọn họ khó có thể tin nổi mà nhìn sáu viên Trúc Cơ đan kia, đừng nói bọn họ, coi như là đám người Vân Tiểu Đao cũng không thể không thất kinh, Thẩm Tường là vừa cho bọn họ Trúc Cơ đan, nhưng bây giờ lại lấy ra sáu viên nữa.
"Trúc Cơ đan này không phải cho không các ngươi, sau này các ngươi phải trả lại cho chúng ta, ta sẽ tính một viên 20 vạn tinh thạch, các ngươi cảm thấy sau này có thể trả lại món nợ này, thì lấy đi!" Thẩm Tường cười nói.
Hai mươi vạn tinh thạch nói nhiều không niều, nói ít cũng chẳng ít, tuy nhiên có thể đi vào Chân Võ cảnh, thì không khó để kiếm lại được, chỉ có điều cần một chút thời gian.
Ba người Liên Minh Đông đều cầm hai viên Trúc Cơ đan, bọn hắn đều cảm kích mà nhìn Thẩm Tường, bọn hắn đều quyết định, thề chết theo Thẩm Tường, bởi vì Thẩm Tường cho bọn họ một cơ hội trở thành cường giả, bằng không bằng xuất thân bọn họ như vậy, còn không biết phải đến năm nào tháng nào mới có thể bước vào Chân Võ cảnh, thậm chí sẽ chết già ở Phàm Võ cảnh tầng mười!
"Sau khi bước vào Chân Võ cảnh, lập tức đi tìm Vũ trưởng lão, để bọn hắn sắp xếp các ngươi, đến lúc đó các ngươi nói là Thẩm Tường ta bảo các ngươi tới tìm hắn, còn nữa, các ngươi ăn trước một viên, nếu như một viên đã có thể đột phá, một viên còn lại giữ lại đến thời điểm xung kích nhị đoạn." Thẩm Tường nghiêm túc căn dặn bọn họ.
Đám người Lôi Hùng Lâm cũng không nói thêm gì, chỉ là ôm quyền với Thẩm Tường, đã theo đám người Vân Tiểu Đao rời đi, đại ân không lời nào nói hết được, bọn họ chỉ có thể dùng hành động để cảm ơn Thẩm Tường.
Còn thiếu một người, Thẩm Tường chỉ có thể về Thái Đan vương viện tìm Đan trưởng lão, Ngô Thiên Thiên là lựa chọn tốt nhất, hắn chỉ là lo lắng nàng bị Đan trưởng lão giấu đi gắt gao.
P/S: Ta thích nào...chương 5