Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2255 - Chương 2255 - Kinh Trạch

Chương 2255 - Kinh Trạch
Chương 2255 - Kinh Trạch

Trông thấy vẻ mặt này của Phong Vũ, Thẩm Tường biết Phong Vũ lại ngưng ra được cốt cách.

"Bao nhiêu rồi?" Thẩm Tường cười cười hỏi.

Phong Vũ duỗi ra ba ngón tay, nở nụ cười ngọt ngào đối với Thẩm Tường: "Ta bây giờ phải đi săn giết dị Thần thú, Cốt Cách của ta cũng cần có Thần hồn."

"Tốt, cẩn thận một chút." Thẩm Tường khẽ gật đầu.

Phong Vũ đã có ba cái cốt cách, đây là tiêu chuẩn thấp nhất để tấn thăng đệ tử chân truyền, Cốt Cách Thần đan trung phẩm đã không còn phù hợp với nàng, hiện tại cần chính là Cốt Cách Thần đan thượng phẩm.

Trở lại động phủ không bao lâu, Hoa Lãng đã tới.

"Dũng ca đã trở về, hơn nữa còn đi cùng với huynh đệ của hắn, hắn bảo ta nói cho ngươi, đợi một chút bọn họ sẽ tới." Hoa Lãng lộ ra rất là kích động.

"A Lãng, ngươi cao hứng như vậy làm gì, chẳng lẽ ngươi ngưng ra một cái cốt cách rồi?" Thẩm Tường cười nói.

"Đương nhiên chưa, ta bây giờ còn chưa có ý định tu luyện, chờ có thời gian lại nói." Hoa Lãng nói ra: "Ta kích động là bởi vì vị huynh đệ kia của Dũng ca, danh khí thế nhưng là ở trên Dũng ca, hơn nữa mất tích vạn năm, cũng không biết Dũng ca tìm được hắn như thế nào."

"Mất tích vạn năm?" Thẩm Tường hơi kinh ngạc: "Hắn cũng là đệ tử Vạn Cổ sơn sao?"

"Đương nhiên, còn là đệ tử truyền kỳ của Vạn Cổ sơn, Vạn Cổ sơn mỗi cách một đoạn thời gian đều có một lần thi đấu, mà vị huynh đệ kia của Dũng ca đã từng ở bên trong lần thi đấu đó đánh bại nhiều tên đệ tử chân truyền, bởi vậy mà vang danh, tuy nhiên về sau hắn đắc tội Đan Thần viện, bị Đan Thần viện phong sát trong mười vạn năm, hắn cũng là mất tích ở trong đoạn thời gian này." Hoa Lãng nói.

Cái gọi là phong sát của Đan Thần viện chính là không cho Thần đan cùng với giúp luyện chế Thần đan, đối với đệ tử mà nói thì đây là rất trí mạng, bởi vì đệ tử chân truyền đều có thể lấy giá cả rất thiết thực tới mua sắm Cốt Cách Thần đan của Đan Thần viện, chỉ có điều phải giúp Đan Thần viện làm một số chuyện, nhưng như vậy cũng chưa chắc có thể mua được Cốt Cách Thần đan thượng phẩm tốt.

Thẩm Tường cười nói: "Vị huynh đệ kia của Dũng ca có lẽ là trốn đi, chứ không phải mất tích, xem ra hắn tình nguyện đưa Thần Nguyên thạch cho thế lực khác cũng không cho Đan Thần viện."

Hoa Lãng tiếp xuống giảng giải chuyện có quan hệ với vị huynh đệ kia của Đằng Dũng, tên là Kim Trạch, sớm đã tu luyện ra trăm thần cách, hơn nữa tu kiếm đọa, có bao nhiêu cốt cách thì không có người nào biết chỉ biết là hắn ở bên trong đệ tử chân truyền có thể xếp vào năm vị trí đầu, Thần kiếm sử dụng là một thanh Thần kiếm Vương phẩm.

Đằng Dũng tới, hắn ở bên ngoài động phủ gọi tên của Thẩm Tường.

Thẩm Tường vội vàng đi ra mở cửa, sau khi mở cửa ra, Đằng Dũng vội vàng kéo tên đầu đội mũ rộng vành kéo vào.

Người này lấy lấy mũ rộng vành xuống, mỉm cười đối với Thẩm Tường, hắn chính là Kim Trạch, là một người trung niên nhìn rất hòa nhã, để hai chùm râu và một chòm râu dê, lúc hắn cười lên thì nheo mắt lại, rất là thân thiết.

"Đại ca, đây là Kim Trạch là huynh đệ của ta." Đằng Dũng nói ra: "Ta thế nhưng là chạy đi rất nhiều nơi mới tìm được hỗn đản này."

"A Dũng hắn làm người như thế nào ta hiểu rõ, hắn đã gọi ngươi là đạ ca, mà ta lại theo hắn tới đây, như vậy nói rõ ta sợ rằng cũng phải gọi ngươi một tiếng đại ca." Kim Trạch nói.

Đằng Dũng trước đó đã nói chuyện Thẩm Tường cho hắn Cốt Cách Thần đan thượng phẩm, đây quả thực là chuyện rất có sức hấp dẫn, không cần lượng lớn Thần Nguyên thạch, cũng không cần làm một số chuyện quá giới hạn là có thể đạt được Cốt Cách Thần đan thượng phẩm.

"Đây là hai viên Cốt Cách Thần đan thượng phẩm, ngươi đã muốn gọi ta là đại ca thì như vậy ta cũng không thể keo kiệt." Thẩm Tường cười nói: "Nói thật, ta muốn thành lập một cái thế lực nhỏ cũng là vì sự an toàn sau này của mình, các ngươi có lẽ đều có thể đoán được ta là một Đan Thần, thuật luyện đan của ta không hề kém hơn so với những lão gia hỏa trong Đan Thần viện kia, mà ta cũng không muốn bị bọn họ chưởng khống, cho nên chỉ có thể tự mình đi ra một còn đường."

Đối nghịch với Đan Thần viện, đây là chuyện mà Đằng Dũng và Kinh Trạch đều thích nghe nhất, hơn nữa hiện tại Thẩm Tường rõ ràng là muốn nện bát cơm của Đan Thần viện, chỉ có điều sau khi đập sẽ bị Đan Thần viện uy hiếp, quả thực cần phải có người bảo vệ mới được, bọn họ chẳng mấy chốc có thể nghĩ được rõ ràng.

"Đại ca ngươi yên tâm, chỉ cần đối nghịch với Đan Thần viện, ta chắc chắn ủng hộ." Kinh Trạch nhận lấy hai viên Cốt Cách Thần đan thượng phẩm, tay của hắn còn có chút run rẩy, hắn bận rộn gần vạn năm, cũng chỉ lấy được hai viên Cốt Cách Thần đan có phẩm chất không tốt lắm, nhưng bây giờ chỉ là vừa mới gặp mặt Thẩm Tường đã đạt được hai viên.

"Thực lực của chúng ta bây giờ muốn chống lại Trưởng Lão viện và Đan Thần viện thì còn xa xa chưa đủ, cho nên chúng ta nhất định phải lôi kéo nhiều cường giả một chút, phương diện Thần đan không cần lo lắng." Thẩm Tường nói ra: "Ta bây giờ lo lắng chính là chưởng môn Vạn Cổ sơn, thực lực của hắn chắc chắn rất mạnh tới lúc đó cũng là uy hiếp lớn nhất của chúng ta."

"Cái này thì không phải, chưởng môn làm người vẫn là rất không tệ, năm đó cũng từng cầu tình giúp chúng ta, nhưng hắn cũng là người thân bất do kỷ." Đằng Dũng nói ra: "Đại ca, ngươi khả năng không hiểu rõ đối với chưởng môn của chúng ta, ngươi tiếp xúc hắn là biết."

Hoa Lãng vội vàng gật đầu nói: "Chưởng môn sớm đã không quen nhìn nội môn khi dễ ngoại môn, cho nên hắn vẫn muốn thay đổi quy tắc này, muốn để những tên nội môn sinh ra ở đây cũng phải đi săn giết dị Thần thú, chỉ có điều cái này không dễ thực hiện."

"A, tại sao? Hắn thế nhưng là chưởng môn a?" Thẩm Tường có chút không hiểu: "Hắn không phải người có thực lực mạnh nhất có quyền lực nhất ở Vạn Cổ sơn sao?"

"Vậy thì không phải, vậy phải xem Trưởng Lão viện và Đan Thần viện, còn có chính là đám đệ tử chân truyền sinh ra ở trong nội môn, bọn họ chỉ cần liên hợp lại không nghe theo chưởng môn thì chưởng môn cũng hết cách, ngươi phải biết, ở bên trong nội môn, quyền lực lớn nhất chính là Đan Thần viện, sau đó là Trưởng Lão viện, cuối cùng là đám đệ tử chân truyền kia." Hoa Lãng nói.

"Những đệ tử chân truyền kia cũng không bao gồm hai chúng ta, chúng ta đều là ngoại môn đi vào, bất kể như thế nào vẫn bị xem là đệ tử ngoại môn, chỉ có đám sinh ra lớn lên ở nơi này thì mới xem như là chân chính đệ tử nội môn." Đằng Dũng nói.

Thẩm Tường hiểu, hắn khẽ gật đầu, nói ra: "Nói như vậy, nếu như chưởng môn muốn thay đổi quy tắc, đám đệ tử nội môn bao gồm số lớn đệ tử chân truyền cường đại sinh ra và lớn lên ở trong này cũng sẽ không đồng ý, ý vị này bọn họ phải giống như đệ tử ngoại môn, hơn nữa mỗi tháng đều phải đi săn giết dị Thần thú, bọn họ sẽ không còn có cuộc sống nhàn nhã thoải mái."

"Chính là như vậy, qua nhiều năm như vậy, đệ tử ngoại môn chúng ta chịu khổ bọn họ căn bản không phải chịu khổ, hơn nữa còn phải bị bọn họ xem thường, còn phải bị Đan Thần viện lạnh nhạt, chúng ta từ ngoại môn đi vào, có thể làm trưởng lão cũng đều chỉ có thể làm việc ở ngoại môn." Kinh Trạch thở dài: "Đệ tử ngoại môn chúng ta đến nhiều như vậy, nhưng chết không ít, đều là đi săn giết dị Thần thú mà chết, cho nên số lượng chúng ta vẫn luôn luôn duy trì như vậy, như vậy cũng sẽ không uy hiếp được địa vị của đệ tử nội môn vốn sinh ra ở đây."

Thẩm Tường suy nghĩ một chút, lại hỏi: "Người của Đan Thần viện và Trưởng Lão viện đều mạnh cỡ nào, nếu chúng ta liên hợp đệ tử ngoại môn lại có thể chống lại bọn họ không?"

Đằng Dũng và Kinh Trạch đưa mắt nhìn nhau, đang tự hỏi.

"Khó nói, những đệ tử nội môn kia khác với chúng ta, bọn họ không trải qua sinh tử, rất ít chém giết với dị Thần thú, mà đay đối với chúng ta mà nói lại là bình thường như ăn cơm, nếu như đánh nhau, kinh nghiệm chiến đấu của chúng ta sẽ nhiều hơn, hơn nữa còn có thể liều, ưu thế của bọn hắn chính là có tài nguyên phong phú, bọn họ thu hoạch được Thần đan dễ dàng hơn so với chúng ta nhiều, bọn họ chẳng cần làm gì, mỗi tháng đều có phần phát, hơn nữa còn muốn nhiều hơn so với chúng ta." Kinh Trạch nói.

P/S: Ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment