Thẩm Tường sớm đã biết đệ tử nội môn thích nhất chính là khi dễ đệ tử ngoại môn khảo hạch tiến vào nội môn, nhưng không nghĩ tới vậy mà hung hăng ngang ngược tới như vậy, nếu chỉ là khinh thường bình thường một chút, hoặc là trào phùng vài câu còn không tính, lại còn muốn động thủ động cước.
Thẩm Tường âm thầm nắm chặt nắm đấm, sau khi tên nam tử muốn giáo huấn hắn đi tới, lại có mấy tên nam tử hi hi ha ha chạy tới, vừa nhìn đã biết bọn họ là cùng một bọn, bọn họ lúc này đứng ở sau lưng Thẩm Tường.
Đột nhiên, một tên nam tử trong đó xuất thủ vỗ đầu Thẩm Tường một cái, khí lực cũng không phải rất lớn, chỉ là nhẹ nhàng vỗ một cái, không đau không ngứa, nhưng lại rất làm cho người tức giận, đặc biệt là sau khi đánh, bọn họ còn cười lên ha hả.
Thẩm Tường lập tức xoay người nhìn chằm chằm vào tên nam tử trong đó, nam tử này trong tay cầm một cái quạt xếp, sau khi trông thấy Thẩm Tường quay người về sau, hắn thu hồi nụ cười, khiển trách quát mắng: "Nhìn cái gì vậy, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta đánh ngươi phải không, sau đầu ngươi lại không mở to đôi mắt ra làm sao ngươi biết là ta làm."
Sắc mặt Thẩm Tường rất âm trầm, xiết chặt nắm đấm phát ra tiếng vang khanh khách, đến loại cấp bậc như hắn, coi như sau đầu không có mắt cũng có thể thấy rõ là ai đánh mình.
"Tỉnh táo, tỉnh táo, ta muốn tham gia khảo hạch." Nắm đấm Thẩm Tường xiết chặt đã thả lỏng ra một chút, hắn nói với mình, tạm thời không nên so đo với những người này, hắn vẫn còn muốn tiếp tục ở lại Vạn Cổ sơn, phải âm thầm tập kết thế lực của mình, tạm thời nén giận là được rồi.
Ngay vào lúc nội tâm Thẩm Tường tự nói với chính mình phải tỉnh táo thì đột nhiên lại có mấy tên đệ tử đi tới đằng sau hắn, hi hi ha ha, Thẩm Tường biết bọn chúng muốn làm gì, cho nên hắn đứng nghiêm ở nơi đó.
Quả nhiên, lại có người vỗ vào đầu của hắn một cái, sau khi vỗ xong bọn họ lại cười to, sau người trước người Thẩm Tường bây giờ đều có mấy tên nam tử, đều là cố ý tới chọc hắn.
Thẩm Tường hít sâu một hơi, ngăn cản lửa giận trong lòng, trước khi hắn tới căn bản không nghĩ tới những tên đệ tử nội môn này lúc khi dễ đệ tử ngoại môn vậy mà hung hăng ngang ngược như vậy, không thu liễm một chút nào.
"Nhẫn." Thẩm Tường xoay người sang chỗ khác, nhìn một chút vào nam tử vừa rồi vỗ đầu của hắn, hắn quyết định nhìn rõ mặt hai người ở sau lưng vỗ đầu hắn, lúc này hắn trông thấy một lão giả đi tới, đây chính là trưởng lão phụ trạch khảo hạch.
Trông thấy trưởng lão đi tới, lửa giận trong lòng Thẩm Tường cũng nguôi đi không ít, bởi vì trưởng lão này cũng nhìn qua bên này, cho nên những đệ tử nội môn này chắc chắn sẽ thu liễm rất nhiều.
Thẩm Tường đang định đi qua, nhưng không nghĩ tới lại bị những nam tử này ngăn lại, để lửa giận trong lòng Thẩm Tường dâng trào lên, trưởng lão kia lại làm ra vẻ không nhìn thấy, cũng không để ý tới hắn, tự lo việc của chính mình đăng ký cho đệ tử tham gia khảo hạch chân truyền.
Đột nhiên, một tên nam tử đạp một cước vào mông của Thẩm Tường, hươn nữa còn rất dùng sức, khiến cho Thẩm Tường thiếu chút nữa thì ngã sấp mặt về phía trước.
"Ha ha ... cái tên này đứng được rất vững, vậy mà không có làm ngã hắn." Một tên nam tử cười to nói, giống như bọn họ thường xuyên trêu đùa đệ tử ngoại môn như vậy, hơn nữa các đệ tử tụ tập ở bên kia trông thấy Thẩm Tường bị đạp thì cũng phát ra một trận cười vang.
Thẩm Tường đứng thẳng người, cũng không hiểu tại sao, trong lòng của hắn vốn đã lửa giận ngút trời giờ lại biến mất, bởi vì những lửa giận này đã hóa thành lực lượng, dung nhập vào trong thân thể của hắn, được cốt cách thần cách của hắn hấp thu chuyển hóa thành sức mạnh hết sức đáng sợ.
Trông thấy Thẩm Tường bình tĩnh như vậy, những đệ tử này đều cho là hắn đang nhẫn nhịn.
Thẩm Tường đi về phía trước mấy bước, đi tới trước mặt một nam tử vừa rồi vỗ vào đầu của hắn, nam tử này cũng cố ý ướn ngực cản trở hắn.
"Vừa rồi chính là ngươi ở sau lưng đánh ta sao?" Thẩm Tường nhàn nhạt hỏi.
"Ha ha, đánh ngươi thì thế nào, có dũng khí đánh lại a." Nam tử này cười ha ha một tiếng: "Tới tới tới, đầu của ta ngay ở chỗ này, đánh a, mau đánh a, ngoại môn ngu xuẩn tiến vào thì thật sự cho rằng chính mình là vô địch thiên hạ sao?"
Nam tử này cúi thấp người xuống, đưa đầu tới trước mặt Thẩm Tường, còn chỉ vào đầu mình, bảo Thẩm Tường đánh hắn.
Thẩm Tường vung tay lên, một chưởng vỗ tới.
Ầm
Một tiếng vang vọng, những đệ tử vốn còn đang chế giễu Thẩm Tường kia, lúc này đều ngây ra như phỗng, Thẩm Tường thật đánh, hơn nữa còn đập đầu nam tử kia thành một đám sương mù màu đỏ.
Tất cả mọi người khó mà tin được những gì chính mình nhìn thấy, một tên đệ tử ngoại môn, một chưởng xử lý đệ tử nội môn.
Thẩm Tường rất tỉnh táo, dịch chuyển một cái, đi tới đằng sau một tên nam tử khác vừa rồi vỗ đầu hắn, bàn tay như điện, hung hăng đập tới, lại là một trận nổ vang, đầu của nam tử này bị Thẩm Tường vỗ một cái bắn tung tóe ra khắp nơi.
"Cái này ... cái này, giết người rồi." Sau khi một tên đệ tử phản ứng lại, rống to: "Đệ tử ngoại môn giết người rồi."
Thẩm Tường lại lập tức dịch chuyển tới đằng sau người tên vừa đạp vào mông hắn, bàn tay nâng lên đột nhiên toát ra hỏa diễm hừng hức, hắn nhảy lên cao, bàn tay vỗ xuống dưới, huyễn hóa ra một bàn tay lửa rất lớn, sau khi ép xuống trên người nam tử kia, thì tiếng kêu thê lương thảm thiết như giết heo vang lên, trong nháy mắt, nam tử này đã bị một chưởng của Thẩm Tường ép thành đen xám.
Thẩm Tường giết liên tục ba người, hơn nữa đều là hoàn thành trong thời gian cực hắn, khiến cho đám đệ tử nội môn này hoảng sợ là, Thẩm Tường vừa rồi xử lý đều là người có được tám mười thần cách và ba cốt cách, nhưng là lại không cách nào chống đỡ nổi một chiêu, lập tức bị giết chết.
Những đệ tử nội môn này tuy rằng bình thường phách lối, nhưng vào lúc thời khắc mấu chốt lại không ngốc, có thể ba chiêu giết chết ba tên đệ tử nội môn có thực lực không kém xem như bọn họ vây công đi lên kết quả cũng giống như nhau, cho nên bọn họ lập tức tản ra, rời xa Thẩm Tường, bọn họ bây giờ cũng mới đột nhiên nghĩ tới, đệ tử ngoại môn quả thực đều không kém, từ ngoại môn khảo hạch tiến vào bản thân đã có điều kiện rất hà khắc, nếu như trở thành đệ tử chân truyền, vậy thì thực lực càng mạnh hơn.
Đệ tử ngoại môn bình thường cũng chỉ là bị Đan Thần viện hạn chế, cho nên luôn luôn chịu mệt nhọc, chưa từng có ai ra tay đánh nhau giống như Thẩm Tường, đệ tử ngoại môn trực tiếp giết người xuất hiện, điều này làm cho rất nhiều đệ tử nội môn ở đây phải sợ hãi trong lòng, đồng thời cũng âm thầm may mắn, chính mình vừa rồi không có đi lên chọc Thẩm Tường, bằng không bọn đầu của bọn hắn cũng sẽ bị đập nát.
Người trưởng lão kia đương nhiên trông thấy những chuyện này, hắn cũng là sửng sốt một lúc lâu mới phản ứng lại, lục này hắn vội vàng xông tới.
"Ngươi nhìn một chút, ngươi đã làm những gì, ngươi biết vừa rồi ngươi đã làm cái gì không?" Trưởng lão này đã lấy ra một thanh trường kiếm giận dữ quát lên đối với Thẩm Tường, hắn cũng không dám làm loạn, đệ tử ngoại môn mạnh hơn hắn cũng không ít.
"Ta đương nhiên biết ta đang làm gì, ta chỉ là diệt trừ bá cái tên rác rưởi mà thôi, bởi như vậy, Vạn Cổ sơn chúng ta sau này cũng không cần cung cấp tài nguyên cho ba người bọn hắn, sau này mọi người chúng ta đều có thể được chia tới nhiều tư nguyên hơn, đây là chuyện tốt." Thẩm Tường vậy mà đang cười.
Trưởng lão kia cầm kiếm chỉ vào Thẩm Tường, Thẩm Tường mặt mỉm cười đi qua, để thanh kiếm kia đâm ở trên cổ họng của mình, hắn cười nói: "Trưởng lão, ngươi cho rằng ta tương đối hữu dụng hay là ba cái tên phế vật chỉ tạo phân kia hữu dụng?"
Lưng các đệ tử đều phát lạnh, giết ba người, trưởng lão cũng đã xuất kiếm, Thẩm Tường lại còn đang nói chuyện vui vẻ, không để chuyện vừa mới xảy ra vào trong lòng chút nào.
P/S: Ta thích nào ... chương 9