Muốn xây sơn môn ở trên Vạn Cổ sơn, ý vị này chính là muốn đánh bại toàn bộ thế lực ở trên Vạn Cổ sơn, thậm chí còn có thể dẫn tới thế lực lớn ở trên Tinh Thần thiên cấp khác vây quét, bởi vì Thẩm Tường làm chuyện này là phá hỏng quy tắc của Tinh Pháp Thần vực.
Thẩm Tường lấy một khối ngọc phù ra, ở bên trong thu giọng của mình, cũng không nói cái gì nhiều, chính là muốn hẹn chưởng môn Vạn Cổ gặp mặt ở đâu đó một lần, nói chuyện riêng với nhau.
Hoa Lãng nói ra: "Sau khi chưởng môn xuất quan, cũng thường xuyên đi thị sát đệ tử ngoại môn, ta thường xuyên có thể nhìn thấy hắn, muốn đưa đồ chơi này cho hắn cũng không khó."
Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Vậy ngươi bây giờ nhanh chóng đi làm đi."
Sau khi Hoa Lãng đi, mười đệ tử khác cũng thi nhau rời đi bế quan tu luyện.
Phong Vũ nói ra: "Trong khoảng thời gian này Phong gia đi khắp nơi rải chuyện có quan hệ với ngươi, nói ngươi phá hỏng quy tắc, buôn bán Cốt Cách Thần đan ở khắp nơi, còn có chính là không biết bọn họ là như thế nào biết được chuyện ngươi giết chết Du Chân."
"Cái này chắc có quan hệ với lão giả ở Thương Vân thành kia, lão giả không gì không biết kia chắc chắn là lộ ý, tuy rằng hắn đã đáp ứng ta không tiết lộ những chuyện kia ra ngoài, nhưng là lúc Phong Hạo hỏi hắn chuyện khác, hắn khó tránh khỏi sẽ kể thêm một chút." Thẩm Tường nói ra: "Cái này tạm thời không cần đi để ý tới hắn, ảnh hưởng đối với ta cũng không phải rất lớn."
Hoàng Cẩm Thiên cười nói: "Làm sao không ảnh hưởng tới, người chấp pháp đang đi bắt ngươi ở khắp mọi nơi, bị bắt được thế nhưng là sẽ bị nhốt vào Địa Ngục, thậm chí còn có khả năng bị tiêu diệt."
Thẩm Tường cười ha ha nói: "Bọn họ nếu có thể tìm được ta là tốt nhất, ta ngược lại muốn xem xem bọn họ có bao nhiêu bản lĩnh."
"Phong Vũ, Phong gia đã rải chuyện của ta ở khắp mọi nơi, vậy đã là đối địch với ta, ngươi nghĩ biện pháp nói cho Phong Hạo, để hắn khiêm tốn một chút, bằng không đợi ta tổ kiến được thế lực của ta, sẽ lập tức diệt Phong gia hắn tới giương oai."
Phong Vũ khẽ gật đầu: "Còn có Đại Thiên môn, bọn họ đã tin chắc rằng Du Chân là ngươi giết, cũng đang dò xét tung tích của ngươi khắp nơi."
"Đám Đại Thiên môn trộm cướp kia, ta chắc chắn sẽ diệt bọn hắn." Thẩm Tường nói ra: "Ta đi gặp mặt với chưởng môn Vạn Cổ trước, chỉ mong lần này có thể đàm phán thành công."
Thẩm Tường sử dụng Không Gian phong, trong chớp mắt đã biến mất ở trong đại sảnh, rời khỏi sơn trang.
...
Ngoài Thương Vân thành có một dãy các ngọn núi đá giống như cột chống trời, đỉnh núi ở trên đám mây, Thẩm Tường bây giờ đang ở trên ngọn một đỉnh núi trong đó, nhìn vào những đám mây trắng như tuyết ở dưới.
Giữa trưa, mặt trời giữa đỉnh đầu, trên đỉnh núi Thẩm Tường bị ánh nắng mặt trời chiếu thẳng vào, nhưng cái này đối với hắn mà nói thì không có chút ảnh hưởng nào.
Không bao lâu, một đạo bóng trắng từ đằng xa bay xẹt tới, Thẩm Tường từ xa xa đã trông thấy đó là một lão giả trên người mặc áo bào trắng, tóc bạc mặt hồng hào, tihn thần phấn chấn, người này chính là chưởng môn Vạn Cổ, Đái Đông Công.
Đái Đông Công trong chớp mắt đã bay tới trước mặt Thẩm Tường, hắn hơi nhíu mày trắng lại, toát ra vẻ tức giận, bởi vì Thẩm Tường đại khai sát giới ở Vạn Cổ sơn, để Vạn Cổ sơn tổn thất mấy tên đệ tử nội một và một tên trưởng lão.
Cảm nhận được sự tức giận của Đai Đông Công, Thẩm Tường cũng âm thầm cảnh giác lên, Đái Đông Công này thế nhưng là một tên cường giả đỉnh cao, có thể nói là người cường đại nhất mà hắn gặp được.
Tuy nhiên để hắn yên tâm là, Đái Đông Công này tuy rằng tức giận nhưng lại rất biết khắc chế, hơn nữa trên người tỏa ra một cỗ hạo nhiên chính khí, hiện tại hắn hiểu tại sao lúc trước cự đầu Thiên Tinh khác cùng nhau diệt sát Bất Tử Thần tộc, duy chỉ có Đái Đông Công chưởng quản Vạn Cổ sơn không có đi, bởi vì toàn thân trên dưới hắn đều lộ ra một cỗ chính khí, những loại người như thế này thì sẽ không đi làm loại chuyện đó.
"Ngươi là địch nhân của ta, ta vốn nên trảm ngươi." Đái Đông Công đánh giá Thẩm Tường thật lâu, là người mở miệng nói trước.
"Nhưng trước tới nay ta đều không coi ngươi là địch nhân." Thẩm Tường mỉm cười nói: "Ngươi làm chưởng môn Vạn Cổ sơn, cũng coi như tương đối thất bại, nếu như ngươi có thể để cho hoàn cảnh của Vạn Cổ sơn trở nên công bằng hài hòa, ta cũng sẽ không bị khi nhục, cũng sẽ không xuất hiện chuyện ta đại khai sát giới, chuyện này ngươi cũng có lỗi."
Đái Đông Công khẽ nhíu mày, trong đôi mắt có thần kia toát ra chút vẻ đau buồn, Thẩm Tường cũng không biết tại sao mình lại làm hắn có phản ứng lớn như vậy.
"Ngươi nói đúng." Đái Đông Công nhìn vào mang theo hàm ý vô tận, ánh mắt trở nên rất xa xôi, thở dài một tiếng.
"Tiền bối, chẳng lẽ ngươi có lời nào khó nói sao?" Thẩm Tường cảm thấy một lão giả toàn thân chính khí như vậy sẽ không khống chế nổi cục diện của Vạn Cổ sơn, hiển nhiên có ẩn tình nào khác.
Đái Đông Công không trả lời hắn, mà là hỏi: "Ngươi hẹn ta tới đến cùng có chuyện gì?" Hắn quay lưng đối với Thẩm Tường, nói rõ hắn không có tâm tư đề phòng đối với Thẩm Tường, hắn cũng nhìn ra Thẩm Tường không có ác ý đối với hắn.
"Là chuyện có liên quan với Càn Khôn Bảo bình?" Thẩm Tường để toàn thân Đái Đông Công run lên.
Đái Đông Công đột nhiên xoay người lại, ánh mắt trở nên rất sắc bén, nhưng là hắn rất biết cách khống chế tâm tình của mình, chậm rãi hỏi: "Ngươi biết Càn Khôn Bảo bình có liên quan với ta, đã như vậy, ngươi có lẽ cũng biết chuyện của con trai của ta."
"Ta chỉ là biết Càn Khôn bảo bình là tiền bối ngươi luyện chế ra tới đồng thời đưa cho con trai ngươi, về sau con trai ngươi ... chết đi, Càn Khôn Bảo bình không rõ tung tích." Thẩm Tường nói ra: "Hiện tại Càn Khôn Bảo bình trong tay ta, nhưng là ..."
Thẩm Tường trông thấy Đái Đông Công đổi sắc, vội vàng lui lại, lớn tiếng nói: "Nhưng hắn không phải ta giết, Càn Khôn Bảo bình chỉ là ta từ trong tay một người khác mà có được, tuy nhiên ta lại biết Càn Khôn Bảo bình ban đầu ở trong tay ai."
"Tiếp tục." Đái Đông Công hít một hơi, vừa rồi hắn nhưng là toát ra sát ý cực mạnh.
Thẩm Tường vì để cho cảm xúc của hắn ổn định lại hơn, hắn lấy Càn Khôn Bảo bình ra, đưa cho Đái Đông Công.
"Càn Khôn Bảo bình là ta có được từ trong tay của Du Chân, mà Du Chân từ chỗ nào có được thì ta không biết được rồi." Thẩm Tường nói thế nhưng là lời nói thật, hắn lại nói: "Tuy nhiên ta cảm thấy chuyện này chắc chắn có liên quan với chưởng môn của Đại Thiên môn, cái này đối với tiền bối mà nói thì là đầu mối duy nhất."
Đái Đông Công thu hồi Càn Khôn Bảo bình, đây là di vật con của hắn, cực kỳ quan trọng, tuy rằng trả lại Càn Khôn Bảo bình, nhưng Thẩm Tường không cảm thấy có gì đáng tiếc, Càn Khôn Bảo bình đối với hắn có công dụng cũng không phải là quá lớn.
"Ngươi tới tìm ta, có lẽ không phải là nói chuyện Càn Khôn Bảo bình đi." Đái Đông Công sống lâu như vậy, làm sao không nhìn ra được ý đồ của Thẩm Tường.
Thẩm Tường lấy Càn Khôn Bảo bình ra chính là vì tiêu trừ mâu thuẫn giữa hắn và Đái Đông Công.
"Không sai." Thẩm Tường cười cười: "Tiền bối, ta tìm Càn Khôn Bảo bình về giúp ngươi, đồng thời để ngươi thu hoạch được manh mối, ngươi có phải cần phải cảm ơn ta không?"
Đái Đông Công khẽ gật đầu: "Càn Khôn Bảo bình đối với ta mà nói là vô cùng quan trọng, vô cùng ý nghĩa, ta sẽ cảm ơn ngươi."
Thẩm Tường thu hồi nụ cười, nghiêm túc nói ra: "Tiền bối, ngươi ở bên trong Vạn Cổ sơn chắc chắn có nỗi niềm khó nói, cho nên mới bị Đan Thần viện hoặc là Trưởng Lão viện kiếm chế, dẫn tới ngươi không thể thay đổi Vạn Cổ sơn, đúng không?"
Thẩm Tường vừa rồi đã nhìn ra.
"Đúng vậy." Đái Đông Công thừa nhận: "Nhưng từ nay về sau, bọn họ sẽ không thể khống chế ta được nữa, ta bây giờ là lúc làm chút chuyện mà chưởng môn nên làm."
Đái Đông Công giống như làm ra quyết định thống khổ gì đó, hắn vậy mà có thể khống chế cảm xúc, nhưng vẫn không cách nào che giấu đi cỗ đau thương này mà bộc lộ ra bên ngoài, có thể thấy được quyết định này để hắn rất đau khổ.
P/S: Ta thích nào ... chương 10