Thời gian ba tháng đối với võ giả mà nói đã trôi qua rất nhanh, hiện tại Thẩm Tường là Chân Võ cảnh tam đoạn, thêm vào hắn tu luyện một số ma công lợi hại, thực lực của hắn có thể vượt xa Chân Võ cảnh tứ đoạn, ép thẳng tới ngũ đoạn, nhưng đây cũng chỉ là ở dưới tình huống gặp phải Chân Võ cảnh bình thường, nếu như gặp phải những võ giả nắm giữ nhiều linh mạch, nắm giữ võ công lợi hại, hắn sẽ đánh không lại.
Sau khi chín người Vân Tiểu Đao tiếp nhận đặc huấn, làm Thẩm Tường cảm thấy bọn họ cùng trước đây có sự khác biệt rất lớn, từng tên từng tên đều rất phấn chấn, có một sự thúc đẩy rất mạnh mẽ, chân khí trong cơ thể đều rất nồng hậu, sẵn sáng phát động bất cứ lúc nào, làm hắn hơi kinh ngạc chính là, ba người Lôi Hùng Lâm lại đều bước vào Chân Võ cảnh nhị đoạn, đây đều là bọn họ ở mấy ngày hôm trước ăn vào viên Trúc Cơ đan thứ hai mà lên cấp, ở bên trong ba tháng đặc huấn này, bọn hắn đều ăn không ít đan dược tốt.
Những ngày qua Thẩm Tường cũng không có nhìn thấy Đan trưởng lão, Đan trưởng lão chỉ nói là mình đi ra ngoài một chút.
"Các ngươi trước tiên cáo biệt với người nhà, bằng hữu, ba ngày sau ta sẽ dẫn các ngươi đi tới nơi tập hợp." Cổ Đông Thần nói.
Dược Hải Sinh trở về trụ sở của mình, hắn cũng có trồng một chút linh dược, cần bàn giao người đi chăm sóc. Chu Vinh và ông cậu Hác Đông Thanh của hắn cũng rời đi, Vân Tiểu Đao và Từ Vĩ Long kết bạn mà đi, trở về gia tộc của mình.
Thẩm Tường cũng muốn về tục giới một chuyến, nhưng không đủ thời gian, hắn quyết định chờ từ Nam Hoang trở về, thì về nhà một chuyến, đi xem nhà hắn tục giới bên kia phát triển thế nào rồi.
"Thiên Thiên, nàng không trở về sao?" Thẩm Tường hỏi.
"Không, nhà của ta không còn người nào." Ngô Thiên Thiên có chút buồn bã nói.
"Xin lỗi." Thẩm Tường thở dài trong lòng, vội vàng nói.
"Không sao, ta trước về Thái Đan vương viện, ta còn phải học tập luyện đan."
Ngô Thiên Thiên lộ ra nụ cười xán lạn mỹ lệ, nhìn ra được nàng là một nữ nhân rất kiên cường.
Sau khi Ngô Thiên Thiên đi, Thẩm Tường nhìn mấy người Liên Minh Đông: "Các ngươi không đi sao?"
"Ta quyết định chờ từ nơi quỷ quái kia trở về lại đi." Liên Minh Đông cười nói.
"Người nhà của chúng ta sớm đã bị đám ma đạo khốn kiếp kia diệt sát, nếu không phải chưởng môn căn dặn, ta đi tới đó nhất định sẽ liều mạng cùng bọn hắn." Lôi Hùng Lâm tức giận nói.
"Không có biện pháp, chỉ có thể nghe chưởng môn, ta cũng muốn giết người ma đạo." Lôi Trung vò đầu cười ngây ngô nói.
"Vậy chúng ta cùng đi uống rượu, ta mời khách." Thẩm Tường cười nói.
Nói xong, bốn người đã đi đến cửa lớn, bọn họ vừa mới đi ra cửa lớn, chỉ nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng gào:
"Ba gia hỏa các ngươi đứng lại cho ta."
Mấy người Thẩm Tường lập tức quay đầu lại, chỉ nhìn thấy ở phía sau chạy tới khoảng mười thanh niên, đều là Phàm Võ cảnh tầng mười, khắp khuôn mặt là vẻ hung ác.
Trước đó Thẩm Tường đã biết mấy người Lôi Hùng Lâm chọc một số người, hơn nữa còn làm tiểu đội bọn hắn chết đi hai người.
"Hai đồng bạn các ngươi chính là bị bọn họ giết chết sao?" Thẩm Tường âm trầm hỏi.
"Không sai! Chính là bọn hắn, lão tử nhất định phải đánh tàn phế những cẩu tạp chủng này." Lôi Hùng Lâm nắm chặt nắm đấm, phẫn nộ nói.
Thẩm Tường gật đầu: "Đánh chết hai tên, những tên khác tàn phế là được!"
"Cái gì? Đánh chết hai tên?" Lôi Hùng Lâm hơi sững sờ, mặc dù là ở ngoài Thái Vũ môn, đánh nhau thì không sao, nhưng nếu như nháo tới chết người, Thái Vũ môn nhất định sẽ quản.
"Thẩm sư huynh, này có chút không thích hợp, dù sao nơi này là trước cửa nhà mình." Liên Minh Đông cau mày nói.
"Muốn giết người, tới nơi không có ai giết sẽ tốt hơn!" Lôi Trung cũng có chút lo lắng.
Thẩm Tường cười nói: "Yên tâm đi, các ngươi sắp phải đi Nam Hoang, Trưởng Lão viện không thể bắt các ngươi, huống hồ giết người đền mạng, thiên kinh địa nghĩa! Bọn họ giết chết hai đồng bạn các ngươi, các ngươi cần phải để bọn hắn lấy máu trả máu.
"Được!" Sắc mặt Liên Minh Đông hung ác, gật đầu nói.
Lôi Hùng Lâm siết nắm đấm thật chặt, hắn cười to nói: "Một đám khốn kiếp, ngày hôm nay lão tử sẽ không bỏ qua cho các ngươi."
Nói xong đã cùng đệ đệ của hắn xông ra ngoài, Liên Minh Đông theo sát ở sau lưng bọn hắn.
Tốc độ của ba người đều rất nhanh, hơn nữa còn dùng hết toàn lực, đám thanh niên xông lại kia vẫn chưa có phản ứng lại, đã bị thân thể khổng lồ của Lôi Hùng Lâm và Lôi Trung va phải, đã có vài tên bay ra ngoài, đập vào trên vách tường mà ngất đi.
Liên Minh Đông không thô bạo giống như hai huynh đệ kia, hắn dùng một cây quạt, vô cùng phiêu dật đánh vào trên mặt những người kia, mặc dù xem như là nhẹ nhàng đập tới, nhưng người bị hắn đập đến đều phát ra một tiếng gào thét, răng máu lẫn lộn phun ra ngoài.
Đây chính là thực lực Chân Võ cảnh, trước đó lúc bọn họ là Phàm Võ cảnh tầng mười, gặp phải đám người này cho dù là liều mạng cũng không thể làm cho đối phương bị thương, nhưng hiện tại, bọn họ tùy tiện đánh vài chiêu, đã làm cho mười tên kia trọng thương.
"Các ngươi... Các ngươi đều là Chân Võ cảnh?" Một thanh niên hỏi, khuôn mặt anh tuấn của hắn đã hoàn toàn thay đổi, đây là tên bị Lôi Hùng Lâm đánh.
Sau khi mấy người Lôi Hùng Lâm tiếp nhận qua huấn luyện của Trưởng Lão viện, cho dù là người bước vào Chân Võ cảnh nhị đoạn nhiều năm cũng khó có thể đánh thắng bọn họ, huống hồ tư chất của bọn hắn không tệ, chân khí cũng vô cùng hùng hậu.
"Không sai, đi chết đi, rác rưởi chuyên bắt nạt kẻ yếu!" Lôi Hùng Lâm nói một cách lạnh lùng, một cước đạp ở trên lồng ngực người kia, lồng ngực người kia nhất thời bị hắn dẵm đến máu thịt be bét.
Liên Minh Đông mở thiết phiến ra, nhẹ nhàng vạch một cái, cắt đứt yết hầu một người, những người còn lại kia đều sợ vỡ mật, điên cuồng la lên, có gọi cứu mạng, có cầu xin tha thứ.
"Chúng ta đi thôi, đi uống rượu!" Thẩm Tường hô, bình thường mấy người Liên Minh Đông đều bị những danh môn quý tộc này bắt nạt, bây giờ bọn họ có thể hãnh diện, trong lòng thật là đã nghiền, mà bọn họ có thể có được ngày hôm nay, đều là Thẩm Tường ban tặng.
Ở trong quán rượu, mấy người Thẩm Tường vừa uống rượu, vừa tâm sự, nói hùng tâm tráng chí của mình, nói nữ nhân, thổi phồng những chuyện oai phong lẫm liệt trước đây mình đã làm qua...
Từ quán rượu trở về đã là buổi tối, sau khi Thẩm Tường tiến vào Thái Đan vương viện, đã thấy một gian phòng đèn sáng, đó là Ngô Thiên Thiên.
Thẩm Tường và Ngô Thiên Thiên có thời gian rất dài không gặp mặt, nàng là một nữ tử nắm giữ Hỏa Hồn, hơn nữa cũng là Luyện đan sư, Thẩm Tường đối với hành tung mấy ngày qua của nàng hết sức tò mò.
Hắn gõ cửa phòng Ngô Thiên Thiên, sau khi Ngô Thiên Thiên mở cửa, thấy là Thẩm Tường, mỉm cười nói:
"Có chuyện gì sao?"
"Lẽ nào không có chuyện gì thì không thể tìm ngươi sao?" Thẩm Tường cười nói.
Ngô Thiên Thiên mời Thẩm Tường vào trong phòng nhỏ, pha cho hắn một tách trà.
"Thẩm Tường, ngươi bảo nàng lấy Lam Tinh chi hỏa ra, ngươi cũng thả một chút, nhìn Thiên Dương chi hỏa của ngươi sau khi dung hợp sẽ như thế nào?"
Long Tuyết Di đột nhiên tò mò nói, thả Hỏa Hồn ra dung hợp lại với nhau, đây là chuyện hiếm thấy, bởi vì người nắm giữ Hỏa Hồn rất ít, nhưng ba người trong Thái Đan vương viện này đều có, đây là một cơ hội hiếm có.
P/S: Ta thích nào... chương 10.. Đẩy kim phiếu và TLT ủng hộ nha các đạo hữu.