Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2298 - Chương 2298 - Phản Lực Lượng

Chương 2298 - Phản lực lượng
Chương 2298 - Phản lực lượng

Thẩm Tường lợi dụng Lục Đạo Thần kính hỗ trợ, làm ra chuyện mà lực lượng bây giờ của mình không làm được

Luyện chế nhiều Tinh Không Huyết Ma như vậy, hơn nữa còn có được lực lượng đặc thù, dẫn tới lúc hắn luyện chế cũng cố hết sức.

"Ngươi thật muốn ăn sao?" Nguyệt Nhi hỏi: "Có xảy ra chuyện gì hay không?"

"Chờ luyện chế ra lại nói, tới lúc đó nếu như không có vấn đề ta ngược lại thật ra thì không sợ." Thẩm Tường cười nói: "Dù sao lúc luyện chế, những tạp chất khác đã được ta loại trừ ra ngoài."

Quá trình áp súc rất dài, Lục Đạo Thần kính hao tổn tới bảy tám phần lực lượng của bản thân, Thẩm Tường không thể không rót thần lực tiến vào Lục Đạo Thần kính, cũng may mắn bên trong Thần Hải của hắn có lực lượng lục đạo rất mênh mông, đầy đủ Lục Đạo Thần kính duy trì trong một đoạn thời gian rất dài.

Ba ngày trôi qua, bên trong Sáng Thế Thần lô của Thẩm Tường thiêu đốt lên hỏa diễm hừng hực, đốt cháy viên Tinh Thần đan đã biến thành tinh thể màu đỏ.

Thẩm Tường xóa đi toàn bộ tất cả ý thức ở bên trong, bởi như vậy coi như xuất hiện không may thì ý thức của chính hắn cũng sẽ không phải chịu ảnh hưởng gì.

Luyện chế ra tới giống với sự phán đoán của Thẩm Tường, quả nhiên là Tinh Thần đan, hiện tại hắn cũng quyết định ăn vào.

Lúc này ở bên trong Lục Đạo Thần kính rất an toàn, tuy nhiên Thẩm Tường vì để càng an toàn hơn còn đặc biệt bay xuống trên một viên tử tinh gần đó, làm ra một cái động rất sâu đi về sâu dưới lòng đất.

"Nguyệt Nhi, nếu như ta xuất hiện sai lầm gì, tới lúc đó cần ngươi tới cứu vãn." Thẩm Tường từ trong Sáng Thế Thần lô lấy ra một viên Tinh Thần đan màu đỏ sậm, lúc này Nguyệt Nhi cũng từ bên trong U Dao giới đi ra.

"Trên tay ngươi thật sự có một viên đan sao?" Nguyệt Nhi hỏi: "Làm sao ta nhìn thế nào cũng không thấy a."

"Loại lực lượng này là nhìn không thấy, coi như luyện thành đan cũng giống như vậy, chỉ có dùng Đạo Tâm nhãn mới có thể trông thấy, tuy nhiên lại có thể sờ được." Thẩm Tường cầm viên Huyết Ma Tinh Thần đan này mài cọ vào móng vuốt nhỏ của Nguyệt Nhi.

"Năng lượng thật thần kỳ a." Nguyệt Nhi kinh ngạc nói: "Viên đan này thật giống như ẩn hình vậy."

"Ừm, ta bắt đầu ăn." Thẩm Tường khẽ gật đầu, sau đó để viên đan này vào trong miệng, nuốt vào trong bụng.

Nguyệt Nhi và Thẩm Tường giữ một khoảng cách, lúc này trái tim của nàng đang đập thình thịch, rất là lo lắng, nàng ta lo lắng Thẩm Tường xảy ra chuyện gì đó, tới lúc đó nàng ta không làm được gì để cứu vãn.

"Có phản ứng gì không?" Nguyệt Nhi nhỏ giọng hỏi.

"Không có." Thẩm Tường nhíu mày: "Tuy nhiên dược lực bắt đầu tan ra ... giống như có chút phản ứng, rất lạnh."

Nói xong, Thẩm Tường cảm nhận được một cỗ hàn ý tràn vào khắp các nơi trong thân thể của hắn, khiến cho tàon thân hắn lạnh tới run rẩy co quắp mãnh liệt.

"Này." Nguyệt Nhi cả kinh kêu lên, vội vàng chạy tới, dáng vẻ Thẩm Tường bây giờ trông giống như là ăn nhầm nấm độc nổi điên vậy, co quắp nằm trên mặt đất, mai mắt trắng dã.

Sau khi Nguyệt Nhi chạy tới, cảm nhận được có một cỗ hơi nóng trên người Thẩm Tường dũng mãnh tiến ra, điều này làm cho nàng ta cảm thấy rất kỳ quái, vừa rồi Thẩm Tường còn kêu rất lạnh, nhưng thân thể lại nóng như vậy.

"Lạnh, lạnh chết ta rồi." Thẩm Tường đột nhiên ngồi dậy, ôm lấy đầu gối, co lại như thể một con sâu, toàn thân run rẩy.

"Nhưng là thân thể của ngươi rất nóng a." Nguyệt Nhi choáng váng, Thẩm Tường thì hô lạnh, nhưng lúc này hắn đang tỏa ra hơi nóng, làm cho người ta cảm thấy trong cơ thể hắn đang thiêu đốt.

"Nhưng ... ta ... cảm thấy ... cảm thấy rất lạnh." Răng môi Thẩm Tường va đập lẫn lộn vào nhau run rẩy mà nói.

"Vận công, luyện hóa lực lượng viên đan này." Nguyệt Nhi vội vàng hô: "Ngươi phải nhớ chính mình ăn một viên đan kỳ lạ."

Thẩm Tường cũng đột nhiên nhớ tới, vừa rồi hắn đều bị rơi vào trạng thái tinh thần hoảng hốt, nghe thấy lời nhắc nhở này của Nguyệt Nhi, sau đó vận chuyển Thiên Luyện thuật, luyện hóa lực lượng quái dị đang tán loạn trong cơ thể hắn.

Không bao lâu, tình huống của Thẩm Tường đã ổn định lại, Nguyệt Nhi cũng thở dài một hơi, vừa rồi thế nhưng làm nàng vô cùng căng thẳng.

Nguyệt Nhi ngồi chồm hỗm ở trước mặt Thẩm Tường, đông đưa cái đuôi nhỏ nhìn chằm chằm vào Thẩm Tường, một khi Thẩm Tường có phản ứng gì thì nàng ta lại sẽ sốt ruột.

Qua nửa ngày, trong nội tâm Nguyệt Nhi bỗng nhiên giật mình, bởi vì thân thể Thẩm Tường đột nhiên biến thành hơi mờ, nàng ta cho là mình nhìn nhầm, sao đó nàng ta híp mắt lại, lại dụi dụi mắt, phát hiện thân thể Thẩm Tường càng ngày càng trong suốt.

Nguyệt Nhi cả kinh nói không nên lời, nàng ta từng trông thấy Thẩm Tường biến thành sương mù, tuy nhiên đó là sử dụng thần thông biến thành, mà Thẩm Tường bây giờ lại ở lúc luyện hóa Thần đan, thân thể dần dần biến mất.

Không bao lâu, Thẩm Tường chỉ để lại cái bóng mờ nhàn nhạt ở chỗ này, hắn vẫn ngồi xếp bằng, nghiêm túc luyện hóa.

"Biến trong suốt, giống như Tinh Không Huyết Ma." Nguyệt Nhi cuối cùng không thấy Thẩm Tường đâu, nàng ta chạy tới dùng móng vuốt gãi gãi Thẩm Tường, có thể chạm vào biết là quần áo nhưng cái chính là không nhìn thấy.

"Ngay cả khí tức cũng không tồn tại, nếu như hắn không biến trở lại vậy thì đây chẳng phải là ..." Nguyệt Nhi không dám tưởng tượng rằng nàng ta sống ở một thế giới nơi những người khác không thể nhìn thấy nàng ta, điều đó sẽ khiến nàng ta phát điên.

"Ai nói không biến trở lại." Thẩm Tường đột nhiên cười nói, doa Nguyệt Nhi một cái.

Nghe thấy giọng nói của Thẩm Tường, Nguyệt Nhi lập tức nhìn sang, chỉ thấy một đôi mắt Thẩm Tường lơ lửng, cái này dọa đến nàng ta kêu méo méo.

"Ha ha ..." Thẩm Tường cười lên ha hả, sau đó hiện ra toàn bộ thân thể của mình, vừa rồi hắn chỉ là lộ ra hai con mắt của chính mình.

"Không sao?" Nguyệt Nhi yên tâm rất nhiều, đồng thời trong lòng thầm mắng vài câu, vừa rồi thế nhưng là dọa nàng ta sợ chết khiếp.

"Một chút việc cũng không có, không thể không nói loại lực lượng này thật sự là thần kỳ a." Thẩm Tường tán thán nói: "Đây là một loại lực lượng phản, rất kỳ lạ."

"Giải thích như thế nào đây?" Nguyệt Nhi hỏi.

"Lúc ta sử dụng loại lực lượng này, xảy ra ở trên người ta cùng ngươi trông thấy đều là ngược lại." Thẩm Tường nói ra: "Rất cổ quái, ví dụ như vừa rồi ta cảm thấy rất lạnh mà ngươi lại phát hiện thân thể của ta rất lòng, ta dùng loại lực lượng này, nóng đối với ta mà nói thì chính là lạnh, mà lạnh thì chính là nóng, đây là bởi vì vừa rồi ta không khống chế tốt, cho nên mới biến thành như thế."

"Hiện tại ta có thể khống chế, lập tức biến về bình thường, bằng không ta thật không dám tưởng tượng ta sau này phải làm sao sống ở trong một cái thế giới bình thường."

Nguyệt Nhi nói ra: "Nói như vậy, ngươi có thể để người ta không nhìn thấy ngươi?"

Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Thật ra thì ta là tồn tại, chỉ có điều bởi vì tương phản, cho nên ở tầm mắt của các ngươi thì ta là không tồn tại, giống như những Tinh Không Huyết Ma kia vậy, cái này đối với ta mà nói có tác dụng rất lớn, ngay cả khí tức đều có thể ẩn nấp đi."

Thẩm Tường lấy Cửu Tiêu Thần kiếm ra, sau khi hắn sử dụng loại lực lượng phản kia, Nguyệt Nhi nhìn thấy Cửu Tiêu Thần kiếm đột nhiên biến mất, nhưng nàng biết còn đang ở trên tay Thẩm Tường.

"Đủ âm." Nguyệt Nhi cười nhẹ nói.

"Lực lượng rất kỳ quái." Thẩm Tường cười hắc hắc: "Cái này có thể để chot a càng thuận tiện hơn, chờ ta trở về nhất định phải đi thử xem một chút, xem Thần Đế đỉnh phong có thể phát hiện ra ta hay không."

"Đi, tiếp tục đi tìm lăng mộ của Thanh Long." Thẩm Tường lúc này cũng không cần Lục Đạo Thần kính, hắn trực tiếp để cho mình trở nên trong suốt, sau đó phi hành trong tinh không.

"Nguyệt Nhi, ta cảm thấy gia hỏa cường đại mà kỳ quái kiến tạo ra lăng mộ kia chính là những Tinh Không Huyết Ma này ngưng ra nhục thân mà hóa thành." Thẩm Tường nói ra: "Cho nên lăng mộ Thanh Long chắc chắn ở ngay gần đây."

P/S: Ta thích nào... chương 8

Bình Luận (0)
Comment