Để cho Thẩm Tường khiếp sợ không chỉ là cái này, còn có loại ong khổng lồ màu đỏ như máu kia vậy mà không thể thoát khỏi, chính hắn đều dịch chuyển mấy lần, nhưng những ong khổng lồ màu máu này vẫn có thể theo sát hắn, chỉ có thể nói rõ ong khổng lồ màu đỏ như máu này cũng có lực lượng xuyên qua không gian.
"Ta nhớ ra rồi, đây là Không Gian Quỷ phong, có kịch độc, ngươi không sao chứ?" Nguyệt Nhi kinh ngạc nói: "Nhanh giết chết bọn chúng, đám gia hỏa này có tốc độ sinh sôi rất nhanh..."
Nguyệt Nhi vừa mới nói xong, Thẩm Tường đã nhìn thấy một con Không Gian Quỷ phong bởi vì đâm hắn một châm mà chết đi, thân thể thế mà nổ tung, trong nháy mắt nổ tung lại xuất hiện hơn mười viên châu màu máu, sau khi mười viên châu nổ nát, bên trong xuất hiện hơn mười con ong khổng lồ màu đỏ như máu.
"Mẹ nó..." Thẩm Tường trông thấy cảnh tượng này thì trong lòng sợ hãi thán phục sức sinh sản của Không Gian Quỷ phong này, đồng thời hắn cũng ở vừa rồi hti triển Liệt Dương Thiên Tượng trong Thiên Tượng Thần Thông, để cho thân thể mình hóa thành hỏa diễm nóng bức.
"Thứ nhỏ, đừng hòng lớn lên." Thẩm Tường lấy Sáng Thế Thần lô ra, để Sáng Thế Thần lô biến lớn, miệng lô hướng về phía mười con Không Gian Quỷ phong vừa mới sinh ra này, vỗ một cưởng vào dưới đáy của Thần lô, Sáng Thế Thần lô lập tức phun ra hỏa diễm đáng sợ, bao phủ đám Không Gian Quỷ phong ở phía trước đang muốn lao tới kia.
Để hắn không nghĩ tới chính là, đám Không Gian Quỷ phong vừa mới ra đời này thế mà có thể sử dụng lực lượng không gian, dịch chuyển tới đằng sau hắn, dùng đuôi châm mang theo kịch độc mạnh mẽ đâm tới, tốc độ cũng rất nhanh.
Thẩm Tường xoay người bổ tới một kiếm, Cửu Tiêu Thần kiếm hoán thành vài thanh, kiếm ảnh rạp trời kín đất bao phủ đám Không Gian Quỷ phong bay tới kia, bổ ra thành rất nhiều mảnh vụn màu đỏ như mấu
"Còn muốn sinh sôi?" Thẩm Tường khống chế Sáng Thế Thần lô phun ra hỏa diễm, bao chùm mảnh vụn đám Không Gian Quỷ phong kia đốt thành tro bụi.
Ngay lập tức có hơn trăm con chết đi.
"Nơi này có mấy ngàn đây." Nguyệt Nhi nói ra: "Nhanh sử dụng lĩnh vực không gian đi, chỉ cần lĩnh vực không gian của ngươi đủ mạnh thì bọn chúng không cách nào sử dụng lực lượng không gian tới tránh né ngươi."
Thẩm Tường lập tức phóng lĩnh vực không gian ra, bao phủ lại toàn bộ những Không Gian Quỷ phong này, sau đó hấp thu hỏa diễm của Sáng Thế Thần lô vào trong cơ thể, nhảy vọt lên cao hướng về mặt đất tung ra một chiêu Hỏa Vân Thần chưởng.
Thẩm Tường dung hợp với Sáng Thế Thần lô, Sáng Thế Thần lô thả ra hỏa diễm cường đại cũng không cách nào làm hắn bị thương, tiến vào trong cơ thể hắn thì như là máu của hắn vậy.
Hỏa diễm Sáng Thế Thần lô hóa thành Hỏa Vân Thần chưởng đánh xuống, phun ra ánh sáng còn mãnh liệt hơn cả mặt trời, giống như ngay cả không gian cũng bị thiêu tới vỡ ra.
Hỏa Vân Thần chưởng đè xuống, Không Gian Quỷ phong bay loạn khắp nơi trong nháy mắt chạm vào Hỏa Vân Thần chưởng thì đều hóa thành sương mù, lúc Hỏa chưởng to lớn đụng vào mặt đất, vì đó mà Không Gian Quỷ phong bị tiêu diệt toàn bộ, mà Hỏa Vân Thần chưởng đốt cháy cả vùng đất, ở mặt đất để lại một cái chưởng ấn to lớn sâu không thấy đáy.
"Loại này ở bên ngoài có nhiều hay không, nếu như không có chút thủ đoạn mà gặp phải một đám như thế này thì chỉ có một con đường chết." Thẩm Tường thở phào nhẹ nhõm, hắn nhìn vào lỗ máu đen trên canh tay, hắn từ Sáng Thế Thần lô thả ra một đám hỏa diễm rót vào trong, đốt cháy luyện hóa toàn bộ kịch độc nơi vết thương.
"Chỉ là một vết thương nhỏ." Thẩm Tương vung vung cánh tay, hiện tại cũng chỉ cảm thấy hơi đau, cũng không đáng ngại.
"Cũng chỉ có ngươi mới có thể đối phó dễ dàng vậy, nếu như ở bên ngoài, Thần Đế đỉnh phong mà hặp phải một đám như vậy thì cũng sẽ rất khó giải quyết, loại Không Gian Quỷ phong này ở trong bảng dị thú của Tinh Pháp Thần vực thế nhưng là đứng hàng đầu, hình như xếp thứ ba." Nguyệt Nhi nói ra: "Nhưng về sau lại không hiểu vì sao đột nhiên không còn, xem ra là được Thanh Long bắt đi toàn bộ." Thanh Long cũng là một trong những thần thú thủ hộ Tinh Pháp Thần vực, hắn làm chuyện này cũng không có gì lạ.
Thẩm Tường cười khổ nói: "Xem ra là nhằm vào ta, vì khảo nghiệm ta thế mà lấy ra thứ đáng sợ như vậy, ta cảm thấy chắc chắn có một gia hỏa rất cường đại đang trốn ở chỗ nào đó quan sát lần khảo hạch này, đồng thời còn tạm thời làm ra biến động."
Thẩm Tường nghi ngờ không phải không có lý do, thấy thế nào cũng giống như có người đang điều khiển.
"Còn tiếp tục không?" Nguyệt Nhi hỏi: "Tiếp nữa gặp phải thứ gì đó có lẽ sẽ càng ngày càng lợi hại."
"Đương nhiên phải tiếp tục, ta ngược lại muốn xem xem sẽ còn thứ lợi hại nào khác, có gan thì thả ra toàn bộ, ta một hơi diệt sạch." Thẩm Tường nhưng không cảm thấy sợ.
Lúc này hắn tổng cộng có sáu mảnh vụn vảy long, xem như tương đối nhiều, nhưng khoảng cách khảo hạch kết thúc còn có không ít thời gian, để bảo đảm không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, đương nhiên kiếm càng nhiều càng tốt.
Sau khi hắn dùng Cửu Tiêu Thần kiếm tìm kiếm được phương hướng thì lập tức dịch chuyển tới.
Ở bên trong Thanh Long bí cảnh, hắn sử dụng lực lượng không gian dịch chuyển không có lực cản gì, cho nên tốc độ di động của hắn rất nhanh, không bao lâu thì hắn đã tới gần mảnh vụn vảy long.
"Là huynh đệ của Long Lâm, hình như gọi là Long Thanh." Thẩm Tường đưa mắt tới thfn nahạn ra đó là huynh đệ của Long Lâm, có dáng người to lớn, cùng với mặt mọc đầy râu rất dễ nhận ra.
"Còn có Long Ảnh Dịch, bọn họ đang làm gì?" Nguyệt Nhi hỏi.
"Đang tranh đoạt mảnh vụn vảy long, hiện tại mảnh vụnh vảy long đang ở trong tay Long Thanh." Thẩm Tường núp vào trong bụi cỏ, lẳng lặng nhìn.
Long Thanh nắm chặt mảnh vụn vảy long, trong tay hắn mang theo cự đạo, tức giận nói: "Long Ảnh Dịch, ngươi quả thật đúng như Lâm ca nói, thật sự là gia hỏa hèn hạ vô sỉ, bị ngươi lừa bịp nhiều năm như vậy, ngươi có gan thì giết chết ta, bằng không ta sống ra ngoài thì ngươi cũng đừng trông cậy có thời gian sống tốt lành."
Cánh tay của Long Thanh có huyết dịch màu vàng óng lưu lại, đó là long huyết tương đối cường hãn.
"Không cần lo lắng thay cho ta, nếu như ta có thể đi vào lăng mộ Thanh Long, ngươi nói những chuyện này ra với ta mà nói thì cũng chẳng sao cả." Long Ảnh Dịch nở ra nụ cười âm hiểm: "Đại trưởng lão chỉ nói không cho phép giết, nhưng không nói không được phép làm trọng thương, mảnh vụn vảy long trong tay ngươi kia là của ta."
Long Ảnh Dịch hóa thành một đạo hắc ảnh, thoáng hiện đi qua, Thẩm Tường cũng thấy rõ ràng động tác của hắn, hắn lại muốn chặt đứt cánh tay của Long Thanh.
Thẩm Tường lập tức thi triển không gian na di, chuyển Long Thanh tới bên cạnh mình.
"Long Thanh huynh đệ, ngươi bị thương không nặng chứ?" Thẩm Tường nhìn vào cánh tay to lớn kia một chút, ở trên đã nứt ra, hơn nữa còn còn xuất hiện màu tím đen.
"Trên kiếm của tên khốn kia có độc." Long Thanh tức giận nói: "Hắn vậy mà sử dụng loại ám chiêu này."
Thẩm Tường lấy Thần đan giải độc ra tán thành bột phấn vẩy vào trên cánh tay của Long Thanh, sau đó lại lấy ra hai viên Thần đan giải độc đưa cho Long Thanh.
"Là nhân loại ngươi, Long Lâm không chết chính là ngươi cứu hắn a, hừ, ngươi quả nhiên có chút thực lực, xem ra ngày đó ..." Long Ảnh Dịch phát hiện chính mình nói lỡ miệng, vội vàng thu nhỏ miệng lại.
Long Thanh cũng không phải đồ đần, từ trong lời nói của Long Ảnh Dịch nghe ra một số gì đó, Long Ảnh Dịch thế mà từng âm thầm động thủ với Thẩm Tường.
Thẩm Tường trông thấy tình huống Long Thanh ổn định lại thì đi về phía Long Ảnh Dịch, cười nói: "Bốn cái tiểu phế vật kia chính là các ngươi phái tới a, các ngươi cũng quá coi thường ta, không thể không nói, ngươi đưa tới cho ta bốn viên Ác Linh huyết châu xem như không tệ, ta cũng nên phải làm gì đó để cảm ơn ngươi đây."
Long Ảnh Dịch tức giận trong lòng, bọn hắn phái ra bốn tên Ác Linh đều là hảo thủ, thế mà lại bị Thẩm Tường xem thành tiểu phế vật, để hắn phẫn nộ chính là bọn hắn thế mà lại tặng cho Thẩm Tường bốn viên Ác Linh huyết châu.
P/S: Ta thích nào ... chương 2