Thẩm Tường đặt chén trà xuống, nói ra: "Ta nghĩ về một ý tưởng, nhưng có thể thành công hay không ta cũng chưa biết!"
Thẩm Tường về mặt tu luyện thì có rất nhiều kinh nghiệm, hiện tại hắn có được Thần Hải thứ hai, hơn nữa tu luyện ra đều là song cốt cách, cho nên hắn có thể nghĩ ra rất nhiều thứ.
"Ý tưởng gì?" Hứa Du Tình vội vàng hỏi, trong ánh mắt tràn ngập bức thiết.
"Ngươi có từng thử qua ở bên trong cái thần hồn đặc biệt kia tu luyện ra một cái Thần Hải? Nếu như tu luyện được thì ngươi có được hai cái Thần Hải, hai cái Thần Hải đều là ngươi, tới lúc đó chỉ cần ngươi dung hợp lại với nhau, cốt cách trong thần hồn kia của ngươi cũng có thể hấp thu lực lượng Thần Hải cho bản thể ngươi sử dụng." Thẩm Tường nói.
"Ta từng nghĩ qua, nhưng cái này có thể thực hiện sao? Thần Hải thứ hai, loại chuyện này rất mơ hồ!" Hứa Du Tình nói ra: "Ta chưa từng nếm thử qua, cái này quá khó khăn."
"Không khó, ngươi chỉ cần tập trung tất cả tâm trí vào trên thần hồn của ngươi, toàn tâm toàn ý dùng thần hồn đi tu luyện, giống như ngươi trước kia, nhất định có thể tu luyện ra Thần Hải thứ hai, thần hồn kia của ngươi có được Thần Hải độc lập thứ hai, ngươi có thể tiếp tục tu luyện thần cách." Thẩm Tường nói ra: "Tu luyện ra Thần Hải thứ hai thì đây là đường tắt duy nhất đột phá Thần Đế đỉnh phong."
Hai mắt Hứa Du Tình tỏa sáng, thấp giọng hỏi: "Có phải ngươi tu luyện ra Thần Hải thứ hai hay không? Nếu không làm sao ngươi hiểu rõ như vậy? Cha ta chưa nói cho ta biết về chuyện Thần Hải thứ hai, hơn nữa hắn bị vây ở Thần Đế đỉnh phong cũng rất lâu rồi."
Thẩm Tường không trực tiếp trả lời nàng ta, chỉ là cười nói: "Tu luyện ra Thần Hải thứ hai cần cơ duyên nhất định, giống như ngươi chính là có cơ duyên! Còn phải tu luyện như thế nào ra Thần Hải thứ hai, ta bây giờ cũng không biết, nhưng ta có thời gian cũng sẽ đi nghiên cứu."
Sau đó Thẩm Tường và Hứa Du Tình nghiên cứu thảo luận Thần Hải thứ hai, hắn hỏi rất nhiều chuyện về việc Hứa Du Tình lợi dụng thần hồn như thế nào để tu luyện ra cốt cách, cái này cho hắn rất nhiều cảm hứng, bởi vì đã thành công ở trên người Hứa Du Tình, hắn cảm thấy có thể nếm thử.
Hai người trao đổi rất nhập tâm, bất tri bất giác đã là ban đêm, Thẩm Tường đi tới cửa, nhìn lên trăng tròn trên bầu trời, hiện tại hắn mới nhớ tới mục đích chính mình tới nơi này, hắn muốn tu luyện ra hồn của Trấn Địa Thần Tượng!
"Ngươi muốn đi đâu?" Trông thấy Thẩm Tường muốn đi ra cổng, Hứa Du Tình vội vàng tiến lên giữ lấy hắn.
"Ta muốn đi tìm cha ngươi!" Thẩm Tường nói, hắn muốn đi tìm Hứa Đại Trung nói, để hắn được tu luyện ở chỗ có địa khí nồng nặc nhất ở nơi này.
"Hơn nửa đêm ngươi đi tìm hắn làm cái gì? Là ta gả cho ngươi chứ không phải hắn a ... ta nếu đã làm nương tử mới, vậy ngươi không muốn làm gì với nương tử mới sao?..." Hứa Du Tình hơi đỏ mặt, nhẹ giọng nói.
"Cái này ... ta quên mất." Thẩm Tường xoay người lại, cười hắc hắc nói.
"Hừ, ta đã đồng ý gả cho ngươi, đương nhiên ta sẽ hoàn toàn trao thân cho ngươi." Hứa Du Tình khẽ mắng.
"Đi, chúng ta đi tắm rửa trước!" Thẩm Tường cười hì hì nói rồi mới ôm lấy Hứa Du Tình, lúc này hắn cũng trở nên rất gấp gáp.
Hứa Du Tình ban đầu cũng không có ý định đi tới một bước này nhanh như vậy, nhưng sau khi nàng tiếp xúc với Thẩm Tường thì phát hiện Thẩm Tường muốn cường đại hơn nhiều so với sức tưởng tượng của nàng ta, cũng là tương đối hiếm để dựa vào, huống chi nàng ta cảm thấy mình sớm muộn gì cũng sẽ cho Thẩm Tường còn nên không bằng dứt khoát luôn, hơn nữa trong nội tâm nàng cũng có chút chờ mong cái loại cảm giác này...
Sáng sớm ngày hôm sau, Thẩm Tường vào Hứa Du Tình đưa lưng về phía hắn ngủ, hắn hôm một cái lên bờ vai của Hứa Du Tình, gợi nhớ đến cơn mây mưa mê say vào đêm qua.
"Không tổ chức đám cưới hoành tráng sao?" Thẩm Tường trông thấy Hứa Du Tình tỉnh lại, một lên mặt nàng một cái rồi hỏi.
"Không cần, ta không thích loại náo nhiệt kia, cứ như thế này là được rồi!" Hai gò má của Hứa Du Tình đỏ ửng lên, cũng hôm lên gương mặt Thẩm Tường một chút: "Không phải ngươi có việc muốn đi tìm cha ta sao? Mau đi đi!"
Thẩm Tường vội vàng đứng dậy mặc quần áo tử tế vào, hắn không nghĩ tới mình sẽ chinh phục người phụ nữ kỳ lạ này nhanh tới thế, nhìn qua ngọc thể hoàn mỹ không tì vết kia của Hứa Du Tình, hắn còn có chút không thể tin được, Hứa Du Tình theo hắn dễ dàng như vậy.
"Tối hôm qua còn chưa nhìn đủ sao?" Hứa Du Tình hờn dỗi mặc quần áo tử tế vào rồi mới cười nói: "Thế nào, ngươi còn cảm thấy ta sẽ hại ngươi sao?"
"Chỉ là có chút không thể tin nổi." Thẩm Tường cười nói.
"Nhanh đi làm việc của ngươi đi! Ta đã là của ngươi còn sợ ta chạy hay sao?" Hứa Du Tình khẽ cười nói: "Được tới dễ dàng như vậy có phải để ngươi cảm thấy không có cảm giác chinh phục hay không?"
"Vậy thì không phải!" Thẩm Tường hôn lên đôi môi anh đào của Hứa Du Tình, cười hì hì nói: "Nương tử đẹp của ta, ta chẳng qua là cảm thấy cái này như một giấc mơ, nữ tử giống như ngươi thế mà có thể theo ta dễ dàng như vậy."
"Ngươi quá không có lòng tin đối với mình đi! Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra được trên người ngươi có ưu điểm gì sao? Ta thế nhưng là trải qua suy nghĩ tính kỹ mới quyết định theo ngươi, bằng không ta sớm đã chạy, ngươi cũng không có biện pháp bắt ta." Hứa Du Tình sửa sang quần áo giúp Thẩm Tường.
"Thật là một nương tử hiền thục." Thẩm Tường sờ lên má của nàng, cười nói.
"Đúng rồi, mấy thê tử kia của ngươi có đối với ngươi như thế hay không? Tới lúc đó các nàng có thể khi dễ ta hay không?" Hứa Du Tình hỏi, khắp khuôn mặt là thần sắc lo lắng.
"Ngươi đừng khi dễ các nàng là được rồi! Các nàng đều rất dễ nói chuyện, các nàng mặc dù không có thực lực như ngươi, nhưng các nàng ở các phương diện khác nhau đều xuất sắc, ví dụ như luyện đan luyện khí lợi hại a!" Thẩm Tường cười nói: "Qua một thời gian ngắn nữa thì các nàng sẽ tới, tới lúc đó cần ngươi dẫn các nàng làm quen nơi này một chút!"
Hứa Du Tình khẽ gật đầu, nàng ta tuy rằng nắm giữ lực lượng nguyền rủa đáng sợ, nhưng nàng vẫn là rất hiền lành, chỉ có điều thi thoảng nghịch ngợm một chút mà thôi.
Thẩm Tường rời khỏi tòa nhà Hứa Du Tình, tìm được Hứa Đại Trung, gia hỏa này vừa mới sáng sớm đã hát ra những lời ca khó nghe, nếu như hắn không phải chưởng môn chỉ dựa vào loại tiếng khóc như quỷ khóc sói gào này của hắn thì sớm đã bị vô số chiếc giày thối ném chết rồi.
"Ngươi còn sống? Thông qua khảo hạch?" Hứa Đại Trung trông thấy Thẩm Tường thì lập tức chạy tới, vỗ vào trên người Thẩm Tường nói: "Kỳ tích, kỳ tích a! Ngươi ở chỗ quỷ quái kia của nàng ta một buổi tối thế có làm cái gì chưa?"
Thẩm Tường nhún vai, nói ra: "Nhạc phụ đại nhân ngươi cũng quá coi thường ta rồi!"
Hứa Đại Trung ngẩn người, rồi mới cai mũi một cái, hắn từ trên người Thẩm Tường ngửi được mùi thơm cơ thể con gái mình thì càng kinh ngạc hơn.
"Tiểu tử ngươi giỏi, các ngươi động phòng rồi?" Mặt mũi Hứa Đại Trung đầy vẻ kinh ngạc mà hỏi.
Thẩm Tường cười không nói, một bộ vẻ mặt ngươi hiểu!
Hứa Đại Trung giơ ngón tay cái lên với hắn: "Con rể tốt!"
"Nhạc phụ đại nhân, ta đã là con rể của ngươi, hơn nữa ngươi làm chưởng môn Tử Nguyên tông, ngươi có phải có chút ý tứ kia, cho chút lễ vật gì đó không?" Thẩm Tường cười nói.
"Ta cũng đã đưa cho ngươi con gái bảo bối của ta rồi, ngươi còn muốn cái gì? Ta không hỏi ngươi lễ vật đã là không tệ rồi!" Hứa Đại Trung tức giận nói.
Hứa Đại Trung tím Thẩm Tường đi vào bên trong một cái mật thất, hỏi: "Ngươi ở Vạn Cổ Thiên Tinh đến cùng có kế hoạch gì? Chúng ta trước đó đã nói xong muốn liên hợp, ngươi phải nói với ta một chút, bằng không tới lúc đó chúng ta lại xung đột."
Thẩm Tường tiếp xúc với Hứa Đại Trung này cảm thấy làm người vẫn rất khá, cha con bọn họ đều rất có ý tứ, hơn nữa hiện tại lại là nhạc phụ của hắn, đương nhiên đáng giá tin tưởng.
P/S: Ta thích nào ... chương 2