Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2341 - Chương 2341 - Bà Bà Của Nguyệt Nhi

Chương 2341 - Bà bà của Nguyệt Nhi
Chương 2341 - Bà bà của Nguyệt Nhi

Thẩm Tường không biết Thiên Đạo là tồn tại thế nào, cho nên hắn cũng không hiểu rõ Thiên Đạo chết là có khái niệm gì, nhưng hắn cảm thấy Thiên Đạo có lẽ là sẽ không chết, đã hóa thành lực lượng, vĩnh viễn sống ở bên trong lục đạo.

"Tiền bối, vậy tiếp theo ngươi có tính toán gì?" Thẩm Tường hỏi, thực lực của Nhậm Tâm cường đại như vậy, ở bên trong Tinh Pháp Thần vực này có thể nói là tồn tại vô địch.

"Ta sẽ tiếp tục tu hành, thực lực của ta còn chưa đủ, nếu như có một ngày nào đó phong ấn ở dưới Vạn Cổ sơn kia bị phá ra, tới lúc đó ở bên trong đó sẽ có thứ đồ vật gì đó rất đáng sợ chạy ra, chỉ dựa vào thực lực bây giờ của ta thì căn bản không cách nào để đối phó." Nhậm Tâm nói ra: "Các ngươi cũng giống vậy, các ngươi mặc dù là Thần tộc nhưng tới lúc đó sau khi đám người kia đi ra thì các ngươi chính là mục tiêu hàng đầu của bọn chúng."

Long của Thần Long tộc đều cảm thấy kinh hãi, ngay cả Nhậm Tâm loại này cũng nói mình còn rất yếu, như vậy bọn họ Thần Long tộc này đối mặt với những thứ kia chẳng phải là không có một chút sức chống đỡ nào sao?

"Tiền bối, có một chuyện muốn nhờ." Thẩm Tường đột nhiên nói.

"Chuyện gì?" Nhậm Tâm rất cảm kích Thẩm Tường, cho hắn biết rất nhiều chuyện, bằng không hắn bây giờ còn đang mơ mơ màng màng, cho nên chuyện hắn giúp được thì chắc chắn sẽ giúp.

Thẩm Tường truyền âm cho Nhậm Tâm, nói ra: "Ta bây giờ còn thiếu một cái Thần hồn của Thiên Kỳ Lân, không biết tiền bối có biện pháp gì có thể giúp ta hay không?"

Lúc hắn tu luyện hồn Trấn Địa Thần Tượng đều rất khó khăn, dương nhiên, hắn muốn tu luyện ra hồn Thiên Kỳ Lân cũng không phải không thể, chỉ có điều như vậy cần rất nhiều thời gian, nếu như Nhậm Tâm có thể giúp hắn thì có thể để cho hắn giảm đi rất nhiều chuyện.

Sau khi Nhậm Tâm làm sơ qua cân nhắc, chỉ thấy lòng bàn tay của hắn đột nhiên ngưng ra một đám hỏa diễm màu đỏ, theo hắn rống lớn một tiếng, đám hỏa diễm kia biến thành một viên châu màu đỏ rực.

"Cầm lấy đi." Nhậm Tâm đưa cho Thẩm Tường, sau đó vỗ bả vai Thẩm Tường: "Ngươi thật không đơn giản, chỉ mong ngươi có thể trưởng thành tới cảnh giới của ta, nhân loại có thể tu luyện tới tình trạng này của ngươi thì rất không dễ dàng."

"Ta chắc chắn." Thẩm Tường cười cười, thu hồi viên hạt châu màu đỏ rực kia, đó chính là Thần hồn của Thiên Kỳ Lân, Thẩm Tường trước đó cũng không nghĩ tới Nhậm Tâm này sẽ đáp ứng dễ dàng như vậy.

"Được." Nhậm Tâm nói xong, hóa thành một luồng ánh sáng đỏ rực vọt lên trời rồi biến mất không thấy.

Nhậm Tâm vẫn còn ở bên trong quả Thiên Tinh này, chỉ có điều ẩn nấp ở trong lòng đất, ở nơi đó có thể để cho hắn nhanh chóng thu hoạch được năng lượng hùng hậu tới tu luyện.

Thuận lợi giải quyết chuyện này, nhưng Thẩm Tường và Thần Long tộc bọn họ đều không cao hứng nổi, phong ấn ở bên dưới Vạn Cổ sơn kia khiến bọn hắn rất lo lắng.

Thẩm Tường ban đầu định thiết lập thế lực của mình ở trên Vạn Cổ sơn, nhưng bây giờ xem ra đây là chuyện rất nguy hiểm, mà sứ mệnh của Thần Long tộc chính là bảo vệ phong ấn kia, phong ấn nới lỏng thì phải liên hợp với những Thần tộc khác tới gia cố, nhưng Bất Tử Thần tộc bị diệt đi nhiều như vậy thì rất khó mà làm được.

Trước đó Ngô Tri mang tin tức về, nói người của Bất Tử Thần tộc ở chi nhánh khác đã chạy tới, tới lúc đó sẽ hỗ trợ gia cố, nhưng đây cũng chỉ là khả năng mà thôi, bởi vì Ngô Tri cũng không xác định tới lúc đó có phải thật tới như vậy hay không.

Vì cảm tạ Thẩm Tường, Tộc trưởng Thần Long tộc bảo Cát Long đưa cho Thẩm Tường rất nhiều Cốt Cách Thần quả kia, hiện tại Thẩm Tường có tổng cộng một ngàn quả.

Luyện chế Cốt Cách Thần quả thành đan cũng là một mục tiêu lớn của Thẩm Tường, chỉ có điều bây giờ tương đối bận rộn, còn chưa có thời gian để ý tới.

Thẩm Tường và Cát Long trở về Tinh Pháp Thần vực, lúc này Nguyệt Nhi đi ra muốn Thẩm Tường mang nàng đi tìm trưởng lão của Bất Tử Thần tộc, cũng chính là tìm kiếm bà nội của nàng.

"Chỗ đó tương đối bí ẩn, tuy nhiên có ta dẫn đường, ngươi rất dễ dàng là có thể tìm tới, tới lúc đó ngươi đi vào cần phải khách khí một chút, tránh cho dẫn tới xung đột." Nguyệt Nhi nói.

Bất Tử Thần tộc chỉ có một số bộ phận vụn vặt lẻ tẻ là có thể tránh thoát được diệt tộc, hiện tại bọn hắn đều che giấu.

Ở dưới sự chỉ dẫn của Nguyệt Nhi, Thẩm Tường dùng cả một tháng thời gian mới tìm được nơi ẩn nấp của Bất Tử Thần tộc, thế mà ở bên trong một viên Tử Tinh rất nhỏ, hơn nữa viên Tử Tinh này còn có chuyển động theo quy luật, cũng chỉ có Nguyệt Nhi quen thuộc với quỹ tích di động của Tinh Thần cho nên mới có thể tính ra Tinh Thần này bay tới chỗ nào.

"Ngay ở trên bề mặt Tinh Thần này ngươi hạ xuống trước xem sao." Nguyệt Nhi nói.

Thẩm Tường đáp xuống trên Tử Tinh nhỏ này, nơi này có ánh sáng rất ảm đạm, mặt đất đều là đá vụn lạnh lẽo, không có một chút sức sống nài, Bất Tử Thần tộc thế mà ẩn nấp ở loại nơi như thế này.

"Ta thử xem xem có htể liên hệ với bà bà của ta hay không." Nguyệt Nhi từ bên trong U Dao giới bay ra ngoài, sử dụng biện pháp của nàng câu thông với bà bà của nàng.

Không bao lâu, Thẩm Tường đã cảm nhận được một chút khí tức yếu ớt, hắn lập tức cảnh giác lên.

"Là bà bà ta." Nguyệt Nhi vội vàng nói với Thẩm Tường.

Nàng ta mới nói xong thì một lão bà bà mặt mùi đầy vẻ hiền hòa trên người khoác áo bào đen xuất hiện ở trước mặt Thẩm Tường.

"Bà bà." Nguyệt Nhi kích động hô lên, bay tới, lão bà bà này cũng lập tức ôm lấy nàng ta, tríu mến khẽ vuốt ve bộ lông trên người nàng ta.

Bà bà của Nguyệt Nhi là trưởng lão mạnh nhất của Bất Tử Thần tộc bây giờ, tên là Lục Liên Âm, thoạt nhìn là một lão bà bà rất cường tráng, trên người tràn đầy khí tức bưu hãn.

"Bà bà, ngươi không sao chứ?" Nguyệt Nhi xoa mặt Lục Liên Âm, lo lắng mà hỏi.

"Ngươi không sao là tốt rồi, không cần lo lắng cho bà bà." Lục Liên Âm cười ha hả nói ra: "Còn có thể nhìn thấy ngươi thì thật tốt, cứ mỗi cách một đoạn thời gian ta đều bảo bọn họ dùng Thiên Diễn thuật tính toàn giúp ngươi, xem ngươi còn ở đó hay không, làm ta lo lắng chết mất."

Nguyệt Nhi cười hì hì nói: "Ta cũng có huyết mạch của Bất Tử Thần tộc, nào có chết dễ như vậy."

Lục Liên Âm véo véo đầu nhỏ của nàng, sau đó nhìn về phía Thẩm Tưởng, hòa ái cười nói: "Ngươi chính là Thẩm Tường đi, ta nghe tiểu Ngô nhắc về ngươi."

"Bà bà, ta còn có thể trở về chính là Thẩm Tường giúp, hắn đối với ta khá tốt, hươn nưuã còn còn rất lợi hại đây." Nguyệt Nhi nũng nịu nói, nàng ta cũng không hy vọng Bất Tử Thần tộc có thành kiến đối với Thẩm Tường.

"Ừm, bà bà biết, đi, chúng ta chuyển sang nơi khác nói chuyện." Lục Liên Âm ôm Nguyệt Nhi, mang theo Thẩm Tường đi sâu vào bên trong.

Sau khi Thẩm Tường đi xuống phía dưới thì phát hiện trong này chỉ có hơn mười người, đều là một số lão giả, Bất Tử Thần tộc thế mà chỉ còn từng này người, nhìn thôi cũng khiến người ta cảm thấy lòng chua xót.

"Bà bà, sẽ có một nhánh Bất Tử Thần tộc khác tới chỗ này giúp một tay chứ? Ta nghe nói nếu như không gia cố thêm phong ấn chỗ kia thì thứ gì đó bên trong sẽ chạy ra, Tinh Pháp Thần vực sẽ bị diệt." Nguyệt Nhi nói.

"Ta cũng chỉ là liên hệ, bọn họ tuy rằng có trả lời nhưng chưa xác định có tới hay không, bọn họ cũng không có câu trả lời rất khẳng định." Lục Liên Âm thở dài: "Hiện tại chúng ta cũng chỉ có thể chờ đợi, lại nói, với cả Tứ Đại Thần tộc chúng ta bây giờ lại xuất hiện ở Vạn Cổ sơn thì những gia hỏa kia chắc chắn sẽ lập tức tới đánh nhau với chúng ta."

"Hừ, phong ấn ở Vạn Cổ sơn còn chưa gia cố sẽ khiến cho đồ vật bên trong đó chạy ra ngoài trừng phạt đám người kia." Nguyệt Nhi nũng nịu nói: "Chúng ta tự vệ là được rồi."

"Bảo vệ cái phong ấn kia là sứ mạng của chúng ta, giở trò xấu đối với chúng ta cũng chỉ là đám người kia mà thôi, trong Tinh Pháp Thần vực thế nhưng là có rất nhiều người hiền lành vô tội, lúc trước cũng không ít người âm thầm trợ giúp chúng ta." Lục Liên Âm xoa đầu Nguyệt Nhi mà nói.

"Tiền bối, các ngươi ở chỗ này cũng không tốt, có suy nghĩ đổi tới một chỗ khác hay không?" Thẩm Tường nói, sau đó hắn để Nguyệt Nhi nói ra chuyện về Thiên Tinh lớn chỗ của Thần Long tộc kia.

Nguyệt Nhi nói rất nhiều, còn bao gồm chuyện của Nhậm Tâm kia.

P/S: Ta thích nào ... chương 5

Bình Luận (0)
Comment