Lục Đạo Thần kính của Thẩm Tường ẩn chứa các loại trận pháp cường đại, trong đó có rất nhiều đại trận tự nhiên, chỉ cần có đầy đủ năng lượng cường đại tới duy trì là có thể phóng xuất ra lực lượng vô tận.
"Tới sử dụng trận pháp không gian bên trong Lục Đạo Thần kính, làm không gian xung quanh ổn định lại, như vậy ta mới có thể dịch chuyển ra ngoài."
Phong ấn nhốt Thẩm Tường lại phóng xuất ra một cỗ lực lượng rất mạnh tới quấy nhiễu, để không gian xung quanh như là gợn sóng vậy, cái này có thể nhốt chặt hắn ở chỗ này.
Qua hai ngày, Lục Đạo Thần kính của Thẩm Tường đã ngưng đủ lực lượng lục đạo, hắn khống chế Lục Đạo Thần kính phóng xuất ra lực lượng trận pháp, chỉ thấy không gian ba động trở nên ổn định lại, ngay vào trong nháy mắt ổn định lại thì hắn vận chuyển thần lực toàn thân thúc giục lực lượng không gian tiến hành dịch chuyển.
Trong chớp mắt, hắn đã đi lên mặt đất, lúc này đã là ban đêm, từ trong đêm đi ra hắn còn tưởng rằng mình thất bại, tuy nhiên trông thấy sao đầy trên trời thì hắn thở dài một hơi.
"Lão bối của Phương gia quả nhiên đều chưởng khống lực lượng phản rất hùng hồn cường đại, không biết bọn họ có quan hệ gì với Ác Linh tộc!" Thẩm Tường cười thầm trong lòng, thời đại có Tinh Pháp Thần vực kia thì Ác Linh tộc chính là phát triển từ hiện tại, hắn nghi ngờ Phương gia chính là tổ tiên của Ác Linh tộc.
"Còn có khoảng thời gian hai ba ngày nữa thì Thiên Đạo thịnh hội sẽ bắt đầu, ta không thể dùng cái tên Thẩm Tường này đi tham gia nữa!" Thẩm Tường suy nghĩ trong lòng, Thiên Đạo thịnh hội hắn nhất định phải đi tham gia.
"Những lão gia hỏa kia đến cùng là phát hiện ra được ta như thế nào? Lúc ta đi cũng dùng thuật biến hóa!" Thẩm Tường rất có lòng tin đối với thuật biến hóa của mình, tuyệt sẽ không bị nhận ra.
Hắn bây giờ chính là lo lắng về chuyện này, nếu như thuật biến hóa của hắn bị nhìn ra vậy thì hắn không thể đi tham gia Thiên Đạo thịnh hội.
"Đúng rồi, lão đầu kia!" Thẩm Tường nhớ tới lão giả mà hắn hỏi thăm trong cửa hàng kia, Lữ Ưng trước đó đã nói với hắn, nếu như lúc bọn họ không có ở đây, có chuyện gì thì có thể đi tìm lão giả kia.
"Gia hỏa này cố ý nói cho ta Dư đại ca và Lữ lão bản ở Nguyệt Lượng sơn, mà ở trên con đường này thì có người mai phục, chờ ta đi tới chỗ này thì bọn họ lập tức động thủ, cái phong ấn kia vừa nhìn thì biết không phải trong thời gian ngắn là có thể thả ra." Thẩm Tường nghĩ tới điểm này, trong lòng âm thầm lo lắng cho Lữ Ưng và Dư Nghiêm.
"Lão giả kia là người mà Lữ Ưng rất tin tưởng, hắn muốn đẩy Lữ Ưng và Dư Nghiêm kia ra một đoạn thời gian thì có lẽ là không phải việc khó gì, chỉ cần ta vừa xuất quan, hỏi thăm hướng đi của Lữ Ưng và Dư Nghiêm thì hắn sẽ nói cho ta là ở Nguyệt Lượng sơn."
"Thật sự là khó lòng phòng bị a! Gia hỏa này xem như bán ta, chỉ cần ta một mực bị phong ấn thì hắn sẽ không có chuyện gì." Thẩm Tường cười lạnh trong lòng, hiện tại hắn đi ra, hắn chắc chắn sẽ không tha cho lão giả bán đứng hắn này.
Chỉ cần không phải thuật biến hóa của mình bị nhìn thấu thì hắn không có gì đáng phải lo lắng, hắn lắc mình biến hóa, biến thành một người trung niên nho nhã, rồi mới trở về thành thị của Hỏa Đạo Thần địa, tiến về Hảo Tôn môn.
Hiện tại báo danh còn kịp, Thẩm Tường đi tới chỗ ghi danh, dùng cái tên giả Vân Phi này đi báo danh, qua hai ngày tiếp theo sẽ bắt đầu!
Trên người hắn còn có một số ngọc tiền, đầy đủ để hắn ở lại khách sạn, hắn bây giờ muốn cô đọng nhiều linh châu tím một chút, muốn phục chế dược liệu Kỳ Nguyên đan, chỉ có như vậy mới có thể tiến hành trả thù Phương gia.
"Dư đại ca và Lữ lão bản đều vô sự, háo ra ngày đó là bọn họ ra ngoài uống rượu, lão giả kia thế mà lừa ta đi ra ngoài!" Thẩm Tường thầm mắng: "Cứ để cho ngươi sống lâu thêm một đoạn thời gian, dám tính toán với ta!"
"Hồng Tình từng nói sẽ tới tìm ta, ta ngay ở cửa hàng mà chờ nàng, tới lúc đó trực tiếp đưa nàng ta vào bên trong U Dao giới." Thẩm Tường cũng không muốn để Sở Hồng Tình ở bên cạnh chưởng môn Hỏa Tôn quá lâu, cho nên hắn bây giờ phải ngồi chờ ở gần cửa hàng của Lữ Ưng.
Vào cái ngày Thiên Đạo thịnh hội bắt đầu, trời còn chưa sáng, Sở Hồng Tình đã tới, cửa hàng còn chưa mở cửa ra.
Nàng ta gõ cửa tiến vào cửa hàng được một lát thì cau màu đi ra, trên mặt mang chút vẻ lo lắng, bởi vì nàng ta đã biết Thẩm Tường ra ngoài mấy ngày còn chưa có trở về.
Trên đường phố rất yên tĩnh, cũng không có bao nhiêu người, Sở Hồng Tình ngồi ở trên một chiếc xe ngựa, vẻ mặt hơi buồn bã nhìn ra ngoài cửa sổ, bởi vì nàng ta đã hẹn với Thẩm Tường, hôm nay tới đón hắn đi tham gia Thiên Đạo thịnh hội.
Ngay vào lúc nàng ta nhẹ giọng thở dài, Thẩm Tường dịch chuyển một cái đã xuất hiện ở trong buồng xe của nàng.
"Ngươi là ..." Sở Hồng Tình trông thấy một trung niên nho nhã đột nhiên xuất hiện ở trong xe, lập tức kinh hãi, cảnh giác lên, nàng ta vừa mới nói ra hai chữ thì bị Thẩm Tường dùng tay ngăn lại.
"Là ta!" Thẩm Tường truyền âm cho nàng: "Ta là Thẩm Tường a! Ta gặp phải phiền toái lớn, chỉ có thể xuất hiện như vậy, ngươi đừng chống lại, ta mang ngươi rời khỏi nơi này rồi lại nói!"
Thẩm Tường lo lắng nàng ta không tin cho nên biến trở về dung mạo của mình.
"Được!" Sở Hồng Tình buông lỏng toàn thân, Thẩm Tường đưa nàng ta vào bên trong U Dao giới, rồi mới dịch chuyển rời khỏi xe ngựa, trở lại trong khách sạn mà mình thuê.
"Đây là nơi nào? Thế giới Thần Hải của ngươi sao?" Sở Hồng Tình trông thấy bên cạnh đẹp như vậy, trồng rất nhiều hoa cỏ và cây ăn quả, vô cùng thích, ngoài đó ra còn có rất nhiều dược liệu.
Đương nhiên, tòa U Dao cung tinh mỹ kia cũng rất cuốn hút nàng.
"Không phải, là một cái pháp bảo trữ vật của ta!" Thẩm Tường nói ra: "Vài ngày trước đó ta ra ngoài thì bị cường giả Phương gia phục kích, bọn chúng sử dụng Đại Địa phong ấn gì đó, phong ấn ta ở bên dưới đại địa!"
"Cái này ... bọn họ quả nhiên động thủ! Đại địa phong ấn thế nhưng là phong ấn nổi danh của Phương gia, còn có chưởng môn Hỏa Tôn năm đó tham gia hoàn thành giúp bọn hắn." Sở Hồng Tình khẽ thở dài.
"Phong ấn ta cũng có quan hệ với chưởng môn của ngươi, ngươi tin hay không?" Thẩm Tường lạnh giọng nói ra: "Gia hỏa này đối với ngươi thế nhưng là có mưu đồ làm loạn a!"
Sở Hồng Tình trầm mặc, lúc Thẩm Tường nói tới Đại Địa Phong ấn thì nàng ta đã biết chuyện này chắc chắn có quan hệ với chưởng môn Hỏa Tôn môn! Bằng không người của Phương gia chắc chắn đã giết chết Thẩm Tường, mà giết chết Thẩm Tường thì nàng ta cũng sẽ chết đi!
"Hồng Tình, nếu ta nói cho ngươi biết, chưởng môn Hỏa Tôn môn xem ngươi như một cá đỉnh lô tu luyện thì ngươi tin không?" Thẩm Tường lại nói, hắn biết chưởng môn Hỏa Tôn môn đối với Sở Hồng Tình rất không tệ, Sở Hồng Tình cũng rất tôn kính hắn.
"Ta ... Ta ..." Sở Hồng Tình muốn nói không tin, nhưng nàng bây giờ lại không dám khẳng định.
Thẩm Tường không nói hai lời, trực tiếp dùng Nhiếp Hồn ma chú, rút ra từ trong ký ức đoạn đối thoại giữa mình và cường giả Phương gia lúc mình bị phong ấn phục chế một phần, rồi sau đó ngưng tụ thành một viên hạt châu.
"Đây là Ký Ức châu của ta, ngươi xem một chút đi!" Thẩm Tường nói, hắn bây giờ chỉ muốn Sở Hồng Tình hiểu rõ mục đích của chưởng môn Hỏa Tôn môn.
Sau khi Sở Hồng Tình nhận lấy quan sát ký ức ở bên trong thì chỉ thở dài một tiếng, xem ra nàng ta trước đó cũng có chỗ phát giác được chưởng môn Hỏa Tôn môn này không có ý tốt đối với nàng.
"Ở Hỏa Tôn môn còn có chuyện gì ngươ không bỏ xuống được không?" Thẩm Tường hỏi: "Nếu như không có thì không cần trở về!"
"Không có!" Sở Hồng Tình thở dài một hơi: "Hắn làm ta quá thất vọng!"
Thẩm Tường nói ra: "May mà ta phát hiện sớm, gia hỏa kia thật không đáng tin cậy, mặt ngoài mời ta đi tham gia Thiên Đạo thịnh hội mà lại vụng trộm tính toán ta."
P/S: Ta thích nào ... chương 2