Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 24 - Chương 24 - Công Kích Cuồng Bạo

Chương 24 - Công kích cuồng bạo
Chương 24 - Công kích cuồng bạo

Quyền kiếm va chạm vào nhau, chân khí khí thế uy mãnh cuộn trào ra xung quanh, ánh sáng xanh bùng lên, trường kiếm của Dược Thiên Hoa bị chân khí hùng hậu kia của Thẩm Tường trực tiếp đánh vỡ, truyền đến tiếng kiếm gãy giòn tan.

"Thiên Hổ Bạo Sát quyền" của Thẩm Tường đi thế không thể đỡ, chân khí có uy thế bừng bừng kém theo quyền cuồng bạo đám mạnh đi qua, ép tới Dược Thiên Hoa không thở nổi, toàn thân khó mà động đậy.

"Dừng tay!" Trưởng lão Dược gia ở dưới đài chợt quát lớn một tiếng, nhưng nắm đấm của Thẩm Tượng lại vẫn ở thế đánh tới nhanh như chớp mà xung kích lên, ở lúc mọi người đang trong trạng thái trợn mắt há hốc mồm, thân thể Dược Thiên Hoa đã nương theo một cỗ cuồng phong mạnh mẽ mà bay ra khỏi đài cao, miệng tuôn ra máu tươi mà ngất đi.

Trưởng lão Dược gia và mấy tên hộ vệ của Dược gia vội vàng phi thân lên, lướt hướng tới vị trí mà Dược Thiên Hoa rơi xuống.

"Ngươi ... ngươi lại đánh hắn thương nặng đến như vậy!" Trưởng lão Dược gia tức giận quát lên, nhanh chóng thả một viên đan dược vào trong miệng của Dược Thiên Hoa, sau đó thì giao cho những hộ vệ kia, chính mình nhảy lên trên đài cao.

Thẩm Tường chỉ dùng một quyền đã đánh nát kiếm của Dược Thiên Hoa, đồng thời còn đánh cho Dược Thiên Hoa thành trọng thương, thực lực thế này để cho người ta phải hổ thẹn, lúc này tâm tình của con cháu của những gia tộc kia càng thêm kích động, bởi vì bọn hắn biết Thẩm gia này đã kết thù với Dược gia, hơn nữa trưởng lão Dược gia kia dường như còn chuẩn bị ra tay với Thẩm Tường.

Trưởng lão Thẩm gia và thống lĩnh các chi nhanh cũng đều ngo ngoe muốn động, nhưng lại bị Thẩm Thiên Hổ ngăn lại, hắn thấp giọng nói ra: "Các vị trước tiên đừng đi lên! Ta ở phía dưới xem kịch vui là được rồi."

Vẻ mặt của Thẩm Nhất Hàn có chút mất tự nhiên nói ra: "Tiểu tử này ở lúc thực lực còn là Phàm Võ cảnh tầng năm đã có thể đánh bại ta, bây giờ hắn đã có thực lực Phàm Võ cảnh tầng sáu, trưởng lão Dược gia kia tuyệt đối chiếm không được nửa điểm tiện nghi nào của hắn."

Thực lực của trưởng lão Dược gia cũng chính là Phàm Võ cảnh tầng bảy, Thẩm Tường trên người mang thần công và Âm Dương thần mạch muốn đánh bại hắn cũng không khó.

Một cái tiềm lực to lớn có nghĩa là lấy triển vọng cho một cái gia tộc, Thẩm gia tuy rằng cường đại, nhưng thế lực âm thầm đối địch cũng không ít, bây giờ rất nhiều con em của các gia tộc khác đều có thể tận mắt nhìn thấy thực lực của Thẩm Tường, có thể để cho những gia tộc có tâm tư muốn làm loạn đối với Thẩm gia phải thu liễm lại một chút, đồng thời cũng có thể kết giao với một vài gia tộc, từ đó thành lập tới được quan hệ lợi ích.

"Làm sao? Tiểu nhân đánh không lại, đại nhân tự thân xuất mã sao?" Thẩm Tường cười lạnh nói, một đôi nắm đấm thỉnh thoảng bắn ra từng đạo lôi điện màu xanh, đây cũng nơi để cho rất nhiều người cũng phải khiếp sợ, Thẩm Tường không phải tu luyện hỏa diễm sao? Bây giờ thế mà có thể sử dụng được chân khí lôi điện cuồng bạo.

Trưởng lão Dược gia không ngốc, hắn nhìn ra được thực lực của Thẩm Tường chắc chắn không chỉ có đơn giản như mặt ngoài vậy, để hắn ngoài ý muốn chính là cao thủ của Thẩm gia vậy mà đều không có xuất thủ! Điều này làm cho trưởng lão Dược gia cảm thấy một loại sỉ nhục không hiểu, cao thủ Thẩm gia vậy mà cho rằng Thẩm Tường có thể đối phó hắn cho nên không thèm động thủ với hắn!

Thẩm Tường nhìn thẳng vào trưởng lão Dược gia, nhìn lấy cái mặt mo đang tức giận kia nói: "Trưởng lão Dược gia, ngươi đi lên đây như vậy đến cùng là muốn thế nào? Muốn luận bàn với ta sao?"

Luận bàn? Một lão bối sống hơn mấy chục năm muốn luận bàn cùng với một tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch mới có mười mấy tuổi! Đây quả thực là làm trò hề cho thiên hạ, vô luận thắng hay thua, trưởng lão của Dược gia cũng đã mất hết thể diện.

"Ngươi... ngươi đả thương Thiên Hoa!" Trưởng lão Dược gia thật đúng là không còn lời nào để nói, bởi vì vừa rồi đang trong lúc nổi nóng cho nên mới nhảy lên.

Thẩm Tường chậm rãi nói ra: "Vậy thì thế nào? Không phải ta đả thương hắn thì chính là kiếm của hắn đâm vào cổ họng của ta! Ta không có làm thịt hắn đã coi như là nhân từ rồi!"

Ai nấy đều thấy được một kiếm vừa rồi của Dược Thiên Hoa là rất tàn nhẫn, cho nên Thẩm Tường hành động như vậy cũng là chuyện đương nhiên, huống chi bọn họ vốn chính là đang tỷ thí, bị thương là không thể tránh được.

Trưởng lão Dược gia kia lúc này chỉ cảm thấy vô cùng uất ức, hắn đường đường là người của một thế gia đan dược, giao thiệp rất rộng, gia tộc cường đại kết minh với Dược gia cũng không ít, Dược gia bọn họ hôm nay chẳng những thua linh dược trân quý, còn thua cả thể diện, để thiên tài mà Dược gia luôn lấy làm kiêu ngạo cũng bị đả thương, mà tất cả những thứ này đều là do Thẩm Tường tạo thành!

"Ha ha..." Trưởng lão Dược gia đột nhiên ngửa đầu lên trời cười ha hả: "Chỉ là một cái Thẩm gia nho nhỏ, thật sự là không biết tự lượng sức mình, vậy mà đối đầu với Dược gia! Hôm nay ta sẽ giáo huấn ngươi một tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng này một bài học!"

Trưởng lão Dược gia đã bất cần, hắn thấy, Thẩm gia chỉ là một cái tiểu gia tộc, cho dù hắn giáo huấn Thẩm Tường một trận, Thẩm gia cũng không dám nói cái gì, nếu như hai gia tộc khai chiến, Dược gia cũng sẽ không thua.

"Lão già không biết xấu hổ! Dược gia các ngươi mới là không biết trời cao đất rộng, thể diện của Dược gia các ngươi hôm nay đều bị các ngươi vứt sạch." Thẩm Tường lớn tiêng snói, giọng nói rất lớn, truyền khắp bốn phương quảng trường.

Trong lòng mọi người cũng đều âm thầm khinh bỉ Dược gia, vậy mà không chịu thua, còn lấy lớn lấn nhỏ, cậy vào gia tộc cường thịnh của chính mình, không thèm để ý tới đạo nghĩa mà công kích Thẩm Tường, quả thực là không thể nói lý!

Trưởng lão Dược gia thì càng tức giận hơn, hét lên một tiếng điên cuồng, toàn thân lập tức bốc lên một cỗ chân khí màu đỏ rực, hai mắt phun lửa, hắn bước ra một bước, song chưởng dường như bốc lên ánh lửa đánh về phía Thẩm Tường, chân cương vô hình nóng rực như là một bức tường trong suốt đẩy về phía Thẩm Tường.

Song chưởng hỏa lực kia còn chưa tới thì chân cương vô hình cũng đã xuyên thấu thân thể Thẩm Tường, chỉ thấy Thẩm Tường lập tức bị lửa cháy bừng bừng thiêu đốt, nhưng hắn vẫn bình tĩnh như cũ, bình tĩnh như thường mà đứng ở nơi đó, song quyền hắn hội tụ đầy chân khí, nắm đấm bùng lên lôi điện lóe lên ánh sáng xanh tỏa ra xung quanh chợt biến thành hai cái đầu hổ, chỉ có điều so với trước đó dùng để công kích Dược Thiên Hoa thì còn phải mạnh hơn nhiều!

Toàn thân trưởng lão Dược gia dâng trào hỏa diễm, khuôn mặt dữ tợn, giống như là Hỏa Ma đang vô cùng tức giận, hỏa lực trên hai lòng bàn tay khô gầy càng là ngưng tụ ra chân khí hùng hậu.

"Lão gia hỏa, vậy mà muốn xuống tay đối với ta nặng như vậy! Vậy ta cũng không khách khí!" Chỉ thấy Thẩm Tường hét lên một tiếng, như thể cuồng long gầm thét, một đợt sóng khí màu xanh từ trong miệng của hắn phun ra ngoài, lập tức chấn động nổi lên gió lốc màu xanh, trong gió lốc còn lóe ra từng đạo lôi điện màu xanh, mà Thẩm Tường cũng vào lúc này nhanh chóng lao về phía trước, cặp nắm đấm hình hai cái đầu hổ kia trong nháy mắt hóa thành hai cái đầu Thanh Long uy mãnh mà trang nghiêm.

Bên trong Thanh Long Gào Thét phóng xuất ra gió lốc lôi điện thế nhưng là rất lợi hại, trưởng lão Dược gia kia thấy cảnh này cũng không thể không kinh ngạc, chính vào lúc này, hắn như thể nhìn thấy hai con cự long đang gầm thét lao về phía hắn.

"Tiểu tử này ... ngươi ..." Trưởng lão Dược gia cũng bị cỗ chân khí cuồng bạo kia của Thẩm Tường làm cho kinh sợ.

Song quyền của Thẩm Tường nghênh kích lấy song chưởng hỏa lực kia của trưởng lão Dược gia, đối đầu mà đến, quyền chưởng va chạm mạnh vào nhau, thoáng một cái tiếng nổ ầm vang không dứt, ánh sáng bùng lên, kích phát ra sóng khí như là sóng nước, lấy xu thế gió lốc đẩy ra bốn phương tám hướng, toàn bộ đài cao cũng tại thời điểm này mà bị phá hủy, một số cái bàn được đặt gần đõ cũng bị xốc lên.

Mọi người cũng bị chấn động theo, trợn mắt há hốc mồm, một thiếu niên mới có mười sáu tuổi, vậy mà đánh ngang tay với trưởng lão của Dược gia, hơn nữa giống như còn chiếm được thượng phong, bởi vì tất cả mọi người có thể thấy được rõ ràng khóe miệng của trưởng lão Dược gia kia đang chảy máu.

Nhìn Thẩm Tường tuy rằng chật vật không chịu nổi, nhưng hắn lại đứng ở đó vững vàng như núi, hơi thở đều đều, không giống với trưởng lão của Dược gia kia đang thở hổn hà hổn hển, nhìn ra được bên trong một kích vừa rồi, trưởng lão Dược gia đã tiêu hao rất nhiều chân khí để ngăn cản thế công cuồng mãnh của Thẩm Tường.

P/S: Ta thích nào, chương 9 trong ngày rồi nhé.

Bình Luận (0)
Comment