Thẩm Tường không nghĩ tới mọi chuyện đều nhanh như vậy, đặc biệt là sau khi tu luyện ra mười cái Đạo Ngân, thần lực trong cơ thể hắn rõ ràng là cường đại hơn nhiều.
Sau khi ăn Kỳ Nguyên đan, ở dưới tác dụng bởi lực lượng của Kỳ Nguyên đan, Thần Hải của hắn vậy mà sôi trào lên, lực lượng đang tiến hành chuyển hóa từng chút xíu một.
Vào lúc này, hắn cũng cảm nhận được thế giới ở bên trong Thần Hải của chính mình có hiện tượng rất thần kỳ, chính là có thể tự nhiên dựng dục ra thần lực!
Ví dụ như, ở trên khoảng không của thế giới chân thực của hắn đang cô đọng rất nhiều mây mù, những mây mù này tập trung lại một chỗ hình thành mưa to, nước mưa chính là thần lực!
Mà ở trên vùng mây mù này, có một khối không khí rất lớn, khối không khí này chính là thần lực đạo nguyên vừa mới ngưng luyện ra được!
"Có ngưng ra Đạo Nguyên không?" Sở Hồng Tình hỏi.
Thẩm Tường miêu tả tình huống khối không khí kia cho Sở Hồng Tình.
"Đó chính là Đạo Nguyên, chỉ có điều còn chưa có hoàn toàn thành hình, sau khi thành hình hoàn toàn sẽ giống như là mặt trời treo ở trên không trung vậy." Sở Hồng Tình nói ra: "Tuy nhiên ngươi bây giờ cũng xem như là vừa mới bước vào Đạo Nguyên cảnh, tu luyện tới tầng một, trên không trung thế giới chân thực của ngươi sẽ có một cái mặt trời màu trắng, không có ảnh hưởng gì đối với đại địa."
"Nói như vậy, ta cần tu luyện ra mười cái Đạo Nguyên này thì mới xem như là đại viên mãn đúng không?" Thẩm Tường hỏi.
"Đúng!" Sở Hồng Tình cười nói: "Hiện tại ngươi có lẽ là có thể tự sinh thần lực đi, Đạo Nguyên cảnh chính là làm thần lực bốc hơi thành thần lực đạo nguyên ngưng tụ ở trên không trung, ngươi sử dụng thần lực đạo nguyên thì chỉ cần rút ra từ bên trong Đạo Nguyên là được rồi."
"Thần lực đạo nguyên quả nhiên rất mạnh!" Thẩm Tường sử dụng thần lực đạo nguyên đi thúc giục Đạo Ngân Hỏa Kiếm của hắn, hắn cầm chuôi kiếm, có thể cảm nhận được thanh Hỏa Kiếm này rất đáng sợ.
"Đạo Ngân tốt nhất đừng dùng linh tinh, ngươi có lẽ là rất ít khi trông thấy người khác sử dụng phải không? Bởi vì đây đều là bí mật!" Sở Hồng Tình nói.
Thẩm Tường khẽ gật đầu, Dư Nghiêm và Lữ Ưng trước đó đối phó với Man Thú cũng không sử dụng lực lượng Đạo Ngân.
"Ta bây giờ ăn Kỳ Nguyên đan phẩm cấp nào thì được?" Thẩm Tường hỏi, hắn thế nhưng là dự trữ rất nhiều Kỳ Nguyên đan, bây giờ cuối cùng đã có thể ăn.
"Trước tiên Thiên cấp thượng phẩm a!" Sở Hồng Tĩnh suy nghĩ một chút rồi nói, bởi vì rất nhiều tu giả vừa mới bước vào Đạo Nguyên cảnh đều không giống như Thẩm Tường có được Kỳ Nguyên đan nhiều phẩm cấp như vậy để mà lựa chọn.
Thẩm Tường lấy ra môtn viên Kỳ Nguyên đan Thiên cấp thượng phẩm rồi ăn vào, sau đó bắt đầu tu luyện, Thần Hải của hắn sôi trào không ngừng, sương mù bốc lên toàn bộ vọt tới trên không trung của thế giới Thần Hải, dung nhập vào bên trong Đạo Nguyên kia.
Kỳ Nguyên đan Thiên cấp thượng phẩm này chính là khác biệt, so với Kỳ Nguyên đan hạ phẩm trước đó muốn tốt hơn rất nhiều, thần lực đạo nguyên sôi trào đi ra là vô cùng nhiều.
Sau khi Thần Hải ngừng sôi trào thì hắn lại ăn vào một viên...
Hắn chỉ ăn hơn mười viên là ngưng ra một cái Đạo Nguyên rất lớn ở trên không trung, hắn bây giờ là Đạo Nguyên cảnh tầng một!
Thẩm Tường lại ăn một viên Kỳ Nguyên đan Thiên cấp thượng phẩm, phát hiện Thần Hải tuy rằng sôi trào ra rất nhiều Đạo Nguyên khí, nhưng lại không cách nào ngưng tụ thành khối không khí Đạo Nguyên thứ hai.
"Hồng Tình, đây là chuyện thế nào?" Thẩm Tường vội vàng nói cho Sở Hồng Tình biết vấn đề mà hắn đang gặp phải, mà Sở Hồng Tình thì đang luyện chế Đạo Ngân đan.
"Ngươi ngưng ra một cái Đạo Nguyên thì cần phải chờ một đoạn thời gian ngắn mới có thể bắt đầu tu luyện Đạo Nguyên thứ hai, cái này chủ yếu là do lực lượng Thần Hải của ngươi đã quen với Đạo Nguyên thứ nhất." Sở Hồng Tình nói: "Bình thường đều phải mấy tháng, tốc độ tu luyện của ngươi bây giờ đã rất nhanh."
Thẩm Tường chỉ có thể thở dài một cái rồi mới lấy đan lô ra luyện chế Đạo Ngân đan, hiện tại hắn luyện chế Đạo Ngân đan đều là vì trả đũa Hỏa Tôn môn.
Chưởng môn Hỏa Tôn môn có mưu đồ làm loạn đối với Sở Hồng Tình, hơn nữa còn liên hợp với Phương gia tới phong ấn hắn, cục tức này hắn nhất định phải xả, một tháng sau, một trăm phần dược liệu Đạo Ngân đan toàn bộ đã được hắn luyện chế thành đan, tổng cộng có ba trăm viên, đây cũng là bởi vì ban đầu Sở Hồng Tình luyện chế ra không nhiều đan, về sau mới ổn định luyện ra ba viên.
Sau khi đi ra mật thất, hắn tìm tới Thụ trưởng lão, cho Thụ trưởng lão năm mươi viên Tụ Lực châu chứa lực lượng phản, đổi lấy trăm phần dược liệu Đạo Ngân đan.
"Thụ trưởng lão, hiện tại Kỳ Nguyên đan làm ăn rất không tệ đi!" Thẩm Tường cười nói.
"Rất không tệ, Phương gia bây giờ cũng tức tới giẫm chân, tốc độ xuất đan của bọn họ quá chậm, xem ra bọn họ cũng không có nhiều dược liệu, mà chúng ta thì lại có rất nhiều dược liệu và rất nhiều luyện đan sư." Thụ trưởng lão cười cười mà nói: "Người của Phương gia bây giờ cũng không thể tới gây chuyện, tuy nhiên chúng ta vẫn phải đề phòng bọn họ một chút."
"Chỉ có thể đả kích tới Phương gia thì còn chưa đủ đã nghiền a!" Thẩm Tường cười hắc hắc nói, đột nhiên lấy ra mấy viên Đạo Ngân đan: "Thụ trưởng lão, sản lượng Đạo Ngân đan của Hỏa Tôn môn bây giờ như thế nào?"
"Mỗi tháng bọn họ nhiều nhất chỉ có hai mươi viên, hơn nữa còn bán được rất đắt!" Thụ trưởng lão vội vàng hỏi: "Ngươi bây giờ có bao nhiêu viên?"
"Ba trăm viên!" Thẩm Tường nói.
"Nhiều như vậy!" Thụ trưởng lão không thể không hít sâu một hơi.
"Ừm, Hoàng Thiên của Hỏa Tôn môn kia thế nhưng là một tên rất đáng ghét." Thẩm Tường cười nói, hắn biết Đạo Ngân đan của mình chắc chắn có thể để cho tên Hoàng Thiên kia phải nổi trận lôi đình.
"Anh bạn nhỏ, bây giờ trước tiên tốt nhất đừng có đi trêu chọc Hỏa Tôn môn, bởi vì một tên lão chưởng môn của Hỏa Tôn môn đột nhiên xuất hiện, cũng không biết bởi vì chuyện gì." Thụ trưởng lão nói ra: "Nếu như lão chưởng môn này tới công kích Yêu lâm chúng ta, mà Thụ Yêu Hoàng của chúng ta không thể xuất chiến vậy thì sẽ khá nguy hiểm."
Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Ta hiểu!"
Yêu lâm bây giờ đã làm cho Phương gia tới phát bực, nếu như trêu chọc Hỏa Tôn môn, lão chưởng môn Hỏa Tôn môn kia cũng xuất chiến, Yêu lâm bọn họ cũng gánh không nổi, tới lúc đó thế nhưng là sẽ để cho Hỏa Tôn môn và Phương gia liên hợp lại tấn công.
"Không bán ở Yêu lâm là được rồi, ta đi tới Thần Không thành bán!" Thẩm Tường cười nói.
"Vậy ngươi phải cần thận nhiều hơn a! Lão chưởng môn của Hỏa Tôn môn thật không đơn giản, ngay cả Thụ Yêu Hoàng chúng ta cũng sợ hắn." Thụ trưởng lão nói ra: "Tuy nhiên ở Thần Không thành thì cũng không lo lắm, ở nơi đó chạy trốn rất dễ dàng."
Sau khi Thẩm Tường nói chuyện phiếm với Thụ trưởng lão xong thì lập tức tiến về Thần Không thành, hắn ở chỗ này đã có thể nghe được rất nhiều tin tức về Kỳ Nguyên đan! Kỳ Nguyên đan của Phương gia bây giờ quả nhiên đều không bán ra được, sản lượng Kỳ Nguyên đan của Phương gia ít, hơn nữa phẩm chất cũng không tốt lắm cộng với giá đắt, đều không có người hỏi thăm, cả đám đều chạy tới Yêu Lâm để mua sắm.
Thẩm Tường cũng nghe được tin tức nói về lão chưởng môn của Hỏa Tôn môn trở về, cũng biết bởi vì chuyện gì mà trở về, lão chưởng môn này rất có uy vọng, trước đó hắn thoái vị cũng không biết là đi tới nơi nào.
"Hồng Tình, ngươi có ấn tượng gì đối với lão chưởng môn kia không?" Thẩm Tường hỏi.
"Không, lúc ta tiến vào Hỏa Tôn môn, lão chưởng môn này sớm đã rời đi, chỉ nghe được một chút tin đồn về hắn." Sở Hồng Tình nói.
"Gia hỏa này chắc chắn có quan hệ với Bất Tử Thần tộc!" Thẩm Tường thế nhưng là lại có nhận thức mới đối với Bất Tử Thần tộc ở nơi này, khác với Bất Tử Thần tộc của Hỏa Cẩm Thiên bọn họ mà hắn biết.
Hắn đi tới ngôi nhà mà trước đó Long Sương Như mua, nghĩ phải tuyên truyền vè Đạo Ngân đan như thế nào, đồng thời cũng muốn biết chuyện về lão chưởng môn kia!
Hoàng Hiên mà trước đó hắn giết chết, Hoàng Hiên đó thế nhưng là người rất có địa vị ở trong Bất Tử Thần tộc, hắn cảm thấy lão chưởng môn kia trở về nói không chừng chính là bởi vì chuyện này!
Đương nhiên, Bất Tử Thần tộc chắc chắn không biết là hắn làm, bằng không sớm đã dùng Thiên Diễn thuật tính ra rồi, hắn là người tới từ tương lai, cho nên không phải người tồn tại ở thời đại này, Thiên Diễn thuật vô dụng đối với hắn.
P/S: Ta thích nào ... chương 2