Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2424 - Chương 2424 - Dương Hương Âm

Chương 2424 - Dương Hương Âm
Chương 2424 - Dương Hương Âm

Hoàng Tiểu Thiên ở trên so tài luyện đan với người khác thì nghe thấy giọng của Thẩm Tường, lập tức nhìn qua, hắn không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà cũng có thể tiến vào Vĩnh Sinh thành này, hơn nữa còn cầm một khối ngọc bài màu tím.

Ai cũng biết ngọc bài màu tím cần năm ức ngọc tiền mới có được, người bình thường đều sẽ không đóng nhiều như vậy, năm ức ngọc tiền đối với rất nhiều người mà nói thì đều là một khoản số lượng rất to lớn, trước đó cha con Phương Hành của Phương gia chỉ bởi thua Thẩm Tường hai ức ngọc tiền mà bị Phương gia quở trách rất nhiều ngày.

Thẩm Tường đi tới hàng thứ nhất, rồi mới đi tới ngồi trên một chỗ ngồi thoải mái êm ái, lúc này một nữ trẻ tuổi mặc quần áo lam bước nhanh đi tới.

"Vị công tử này, tiểu nữ tử tên là Dương Hương Âm, là Các chủ Vĩnh Hương các, hiện tại thật sự xin lỗi, bởi vì hai vị công tử trên đài quả thực là muốn so tài luyện đan ở chỗ này, ta cũng không còn cách nào khác." Dương Hương Âm hơi cúi đầu, giọng nói nhẹ nhàng mang theo vẻ áy náy.

Thẩm Tường ban đầu muốn dùng tay đi sờ mỹ nhân này một cái, chỉ có điều hắn cảm nhận được trên người Dương Hương Âm có lực lượng không kém cho nên không có làm hành động đó, Các chủ Vĩnh Hương các này chẳng những xinh đẹp mà còn rất mạnh.

Đương nhiên, Thẩm Tường là đại gia, thực lực yếu một chút cũng chẳng sao, bởi vì hắn có rất nhiều ngọc tiền.

"Được rồi, dù sao ta cũng muốn xem bọn hắn là ai lợi hại hơn." Thẩm Tường cười nói: "Vậy Hương Âm các chủ có thể ngồi chỗ này cùng ta xem bọn hắn luyện đan hay không?"

"Rất vui lòng!" Dương Hương Âm trông thấy Thẩm Tường dễ nói chuyện như vậy thì ngẩng đầu lên nhìn vào khuôn mặt tuấn tú của Thẩm Tường, nở ra nụ cười ngọt ngào đối với Thẩm Tường.

Dương Hương Âm quả thực rất mỹ lệ, đối với rất nhiều người mà nói, lần đầu tiên nhìn thấy đều sẽ cảm thấy rất kinh diễm, hơn nữa sẽ có chút động tâm, nhưng Thẩm Tường lại biểu hiện được rất bình thản, bởi vì loại mỹ nhân cấp bậc giống như Dương Hương Âm này hắn gặp nhiều rồi.

Dương Hương Âm trông thấy phản ứng của Thẩm Tường như thế thì trong lòng cũng âm thầm suy đoán địa vị của Thẩm Tường, nàng ta gặp qua vô số người, dạng nam nhân nào cũng đã gặp, Thẩm Tường có phản ứng như vậy đều là loại lão giả rất cường đại, mà rất nhiều nam tử trẻ tuổi ở lúc mới nhìn thấy nàng, không nhiều thì ít đều sẽ có ý nghĩ muốn chiếm hữu nàng ta.

Hoàng Tiểu Thiên so tài trên đàn cùng với một nam tử khác chính là bởi vì muốn làm ra vẻ trước mặt nàng, cho nên mới so tài luyện đan.

"Không biết công tử xưng hô như thế nào?" Dương Hương Âm hỏi.

"Thẩm Tường!" Thẩm Tường cười nói: "Hương Âm các chủ, bọn họ luyện đan ở phía trên, ngươi ở chỗ này gảy đàn cũng sẽ không tạo ảnh hưởng gì đối với bọn hắn, ta hiện tại quả thực rất muốn nghe ngươi gảy đàn."

"Thẩm công tử ... cái này không ổn lắm đâu, bọn họ luyện đan ở trên ta lo lắng sẽ làm ảnh hưởng tới bọn họ, không nói gạt ngươi, bọn họ sở dĩ muốn so tài luyện đan chính là bởi vì ta mà lên a." Dương Hương Âm khẽ thở dài, rất nhiều nam nhân thường xuyên vì nàng ta mà ra tay đánh nhau, nàng ta cũng không cảm thấy kinh ngạc, bình thường đều là cho phép bọn họ làm như vậy.

"Bọn họ đều là luyện đan sư xuất sắc, sẽ không ảnh hưởng tới bọn họ đâu, nếu như bọn họ ngay cả điểm này cũng gánh không nổi vậy thì cũng quá phế đi." Thẩm Tường cười nói.

Hoàng Tiểu Thiên tức giận nói: "Thẩm Tường, ngươi đừng tưởng rằng ngươi tiến vào Vĩnh Sinh thành thì ngươi có thể tiếp tục phách lối, chỗ này còn đáng sợ hơn nhiêu so với trong tưởng tượng của ngươi."

"Tôn Tuấn, gia hỏa này hô tọ gọi nhỏ đối với ta, có biện pháp nào trừng phạt hắn hay không?" Thẩm Tường nói với Tôn Tuấn ở bên cạnh.

"Tạm thời không có, tuy nhiên ngươi có thể yêu cầu các chủ đánh bọn hắn ra ngoài, bởi vì bọn họ làm ảnh hưởng tới ngươi nghe các chủ gảy đàn." Tôn Tuấn nói.

"Đánh ra ngoài thì thôi đi, ta ngược lại muốn xem xem bọn họ có thể luyện chế ra cái gì." Thẩm Tường cười nói, dù sao hắn bây giờ cũng có thời gian.

Dương Hương Âm đột nhiên đưa tới một ly trà, khiến rất nhiều người thấy mà nóng mặt, đây chính là đãi ngộ của đại gia a! Hoàng Tiểu Thiên và một tên luyện đan sư khác ở trên đài cũng chính là vì để cho Dương Hương Âm đưa mắt nhìn bọn họ mới phải so tài.

Hiện tại bọn hắn trông thấy Thẩm Tường vừa mới tới, đã đạt được Dương Hương Âm đối đãi như vậy, để bọn hắn vô cùng đỏ mắt.

Dương Hương Âm lúc này cũng lấy ra một cái Ngọc Cầm, gảy từ khúc thư thái mỹ diệu, Thẩm Tường ở một bên thưởng thức trà vừa nghe từ khúc, liên tục tán thưởng.

"Hương Âm Hương Âm, ngươi gảy từ khúc nghe nghe hay nha." Thẩm Tường cười hì hì mà nói, Dương Hương Âm cũng đã đàn xong một khúc.

"Đây là từ khúc mà Hương Âm vừa rồi vì Thẩm công tử mà làm ra, Thẩm công tử hài lòng thì Hương Âm rất cao hứng." Dương Hương Âm khẽ cười nói, rồi mới lại rót đầy trà cho Thẩm Tường.

"Ta thắng!" Hoàng Tiểu Thiên mở đan lô ra, từ bên trong lấy ra hai viên đan, lại là hai viên Diệu Cách đan Vương cấp hạ phẩm.

"Hừ, lần sau ta chắc chắn sẽ thắng ngươi, chờ xem!" Nam tử so tài với Hoàng Tiểu Thiên kia hừ lạnh một tiếng, rồi vội vàng rời đi.

"Hương Âm cô nương, hai viên Diệu Cách đan này tặng ngươi!" Hoàng Tiểu Thiên đi xuống, lạnh lùng nhìn Thẩm Tường rồi mới mỉm cười nói với Dương Hương Âm.

Dương Hương Âm làm sao không nhìn ra Thẩm Tường và Hoàng Tiểu Thiên có thù, ở trong mắt nàng, đại gia có ngọc bài màu tím này muốn tốt hơn so với luyện đan sư Hoàng Tiểu Thiên này.

"Tâm ý Hoàng công tử Hương Âm tâm lĩnh, đa tạ." Dương Hương Âm không nhận lấy, nàng ta lo lắng Thẩm Tường sẽ không cao hứng.

"Hoàng Tiểu Thiên, cha ngươi có đi vào đây hay không? Lần trước ta thiếu chút bị cha con các ngươi giết chết, nếu như hắn ở chỗ này, ta muốn ở trước mặt tên vương bát đản này mắng vài câu." Thẩm Tường ngồi trên ghế, vểnh lên bắt chéo chân cười nói.

"Mạng ngươi thật cứng rắn, thế mà không chết, tuy nhiên ngươi cũng chớ đắc ý." Hoàng Tiểu Thiên tự nhiên biết nguyên nhân Dương Hương Âm không nhận lấy Diệu Cách đan.

Người ngồi ở chỗ này có khoảng một ngàn người! Bọn họ không nghĩ tới cái Hoàng Tiểu Thiên này và cha hắn lợi hại như vậy, thế mà ở bên ngoài thiếu chút nữa thì giết chết đại gia này.

Hoàng Tiểu Thiên bây giờ cũng không thể động thủ ở chỗ này, hắn hiểu rất rõ quy củ ở nơi này, cho nên cũng chỉ có thể nói ngoài miệng một chút mà thôi.

"Hoàng Tiểu Thiên, nếu không chúng ta cũng so một lò như thế nào?" Thẩm Tường cười nói: "Xem ra ngươi luyện chế đan Vương cấp hạ phẩm rất không tệ nha."

"So thì miễn đi, cược luôn đi?" Hoàng Tiểu Thiên bây giờ cũng không sợ Thẩm Tường, hắn cảm thấy mình luyện chế Diệu Cách đan xem như rất mạnh, bởi vì hắn ở chỗ này đã đánh bại hai luyện đan sư trẻ tuổi, đều là so tài luyện chế Diệu Cách đan Vương cấp hạ phẩm mà thắng.

"Thẩm công tử, xin ngươi cân nhắc thận trọng." Dương Hương Âm có ấn tượng rất tốt đối với Thẩm Tường, vội vàng nhắc nhở Thẩm Tường, nàng ta và Hoàng Tiểu Thiên rất không tệ, bởi vì đây là lần thứ hai Hoàng Tiểu Thiên thắng được ở chỗ này.

"Gia hỏa này chính là bại tướng dưới tay ta, có cái gì mà phải sợ." Thẩm Tường cười nói: "Ngươi không biết, lần trước hắn so tài với ta còn gian lận, nhưng vẫn thua bởi ta."

Sau đó Thẩm Tường thao thao bất tuyệt nói toàn bộ chuyện xấu của Hoàng Tiểu Thiên kia ra, khiến cho Hoàng Tiểu Thiên tức tới muốn đánh người.

"Đừng nói nhảm nhiều như vậy, ngươi có đồng ý đánh cược với ta không? Cược một ngàn vạn ngọc tiền!" Hoàng Tiểu Thiên tức giận nói.

"Một ngàn vạn ngọc tiền? Thật sự là tiếc nuối, đánh cược một ức trở xuống ta không có hứng thú! Cha ngươi thế nhưng là chưởng môn Hỏa Tôn môn, ngươi thế mà chỉ cầm ra được có chút ngọc tiền đó thôi sao? Thật bủn xỉn quá đi." Thẩm Tường cười khẩy nói.

Mọi người không thể không kinh hãi, một ngàn vạn ngọc tiền đã rất nhiều, mà Thẩm Tường thế mà còn chê ít, phải cược hơn một ức, đại gia chính là đại gia!

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment