Hoàng Tiểu Thiên cảm thấy trong năm canh giờ mình luyện chế ra được một lô Đạo Ngân đan có thể nói là rất nhanh, mặc dù chỉ luyện ra một viên đan hơn nữa phẩm chất cũng không phải loại tốt nhất kia, nhưng như vậy là có thể thắng Thẩm Tường.
Mà phụ thân của hắn cho tới bây giờ lúc nghiêm túc luyện chế một lò Đạo Ngân đan thì nhanh nhất cũng phải cần thời gian tới một ngày, hắn bây giờ nhưng muốn nhanh hơn rất nhiều so với phụ thân hắn! Phụ thân hắn và trưởng lão của Hỏa Tôn môn từng khen ngợi hắn nắm giữ được bí quyết kia rất tốt, tốc độ luyện chế muốn nhanh hơn rất nhiều so với các trưởng lão.
Trong chớp mắt lại một canh giờ trôi qua, mọi người tuy rằng ngồi chờ thật lâu nhưng chỗ này có cái ăn, bọn họ cũng có thể kiên trì mà xem.
Thẩm Tường sử dụng Luyện Văn pháp, không chỉ tốc độ nhanh, xuất đan và phẩm chất đều có đảm bảo, hiện tại hắn chính là sử dụng Luyện Văn pháp đi luyện chế.
Bốn canh giờ, khóe miệng Hoàng Tiểu Thiên hơi nhếch lên, đầy vẻ đắc ý, bởi vì hắn đã bắt đầu ngưng đan, qua một canh giờ nữa thì hắn có thể luyện chế ra một lô Đạo Ngân đan, hắn cảm thấy Thẩm Tường không thể nhanh hơn so với hắn.
"Ta luyện xong!" Thẩm Tường đột nhiên nói.
Hoàng Tiểu Thiên sững sờ, vội vàng nói: "Không có khả năng!"
"Sao mà không có khả năng? Vừa rồi ngươi cũng đã kiểm tra đan lô của ta, hơn nữa lúc chúng ta kết huyết khế cũng đã nói không được phép gian lận, một khi gian lận thì huyết khế sẽ phản phệ, ngươi nhìn ta bây giờ có chuyện gì không?" Thẩm Tường cười nói: "Ngươi đã thua!"
Thẩm Tường mở nắp lô ra, lấy ra bốn viên Đạo Ngân đan, hơn nữa phẩm chất rất tốt, tỏa ra ánh sáng xanh nhàn nhạt, như là bảo châu vậy, mọi người trông thấy thì sợ hãi thán phục liên tục, hiện tại bọn hắn hiểu đại gia này tại sao lại khoa trương như vậy, hóa ra thuật luyện đan của hắn cao minh như vậy!
Đạo Ngân đan luyện chế tương đối khó, đây là chuyện mà mọi người đều biết, luyện đan sư cũng chỉ có thể luyện chế ra hai viên mà thôi, hơn nữa cần mất rất nhiều thời gian.
Thẩm Tường chỉ dùng bốn canh giờ là có thể luyện chế ra một lò, mà còn luyện ra bốn viên, đây chính là hơn một ngàn vạn ngọc tiền a!
"Ngươi ... ngươi ..." Thân thể Hoàng Tiểu Thiên phát run, phịch một tiếng, đan lô của hắn nổ mất.
Hoàng Tiểu Thiên thua bởi Thẩm Tường, sẽ bị Thẩm Tường tát cho hai tát rồi sau đó cắt hai tay đi, cái này không đơn giản chỉ là thua trận, còn sẽ bị thương, quan trọng hơn nữa là sẽ rất mất mặt.
"Có chơi có chịu!" Thẩm Tường cười nói, đi tới: "Đứng vững vàng!"
Thẩm Tường xoa xoa bàn tay, nhìn vào Hoàng Tiểu Thiên đang tái cả mặt, toàn thân Hoàng Tiểu Thiên lúc này đang phát run, cũng không biết là đang sợ hãi hay là đang tức giận.
Ba!
Một bàn tay của Thẩm Tường hung hăng vỗ vào trên mặt của Hoàng Tiểu Thiên, Hoàng Tiểu Thiên lập tức bay ra ngoài, Thẩm Tường vội vàng na di hắn trở về.
Bởi vì lúc kết huyết khế cũng đã nói, Hoàng Tiểu Thiên không được sử dụng thần lực đạo nguyên tới bảo vệ, mà lúc Thẩm Tường đánh hắn thì lại được sử dụng thần lực đạo nguyên, có thể thấy được Hoàng Tiểu Thiên đau tới cỡ nào.
Một bên mặt của Hoàng Tiểu Thiên đã biến hình, biến thành màu đỏ tím.
"Ta cũng đã nói rồi, ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cha con các ngươi!" Thẩm Tường nói xong, bàn tay vung lên, tát về một bên mặt khác của Hoàng Tiểu Thiên, Hoàng Tiểu Thiên bị đánh bay ra ngoài, lúc rơi vào trên mặt đất thì phun ra một ngụm máu lớn.
Thẩm Tường sẽ không nương tay, lần trước hắn thiếu chút nữa thì bị cha con bọn họ bắt lại rồi tra tấn đến chết!
"Thẩm Tường, ngươi ... Hỏa Tôn môn chúng ta sẽ không để yên." Hoàng Tiểu Thiên tức giận nói, hắn đã thay đổi hoàn toàn.
"Hừ, là Hỏa Tôn môn các ngươi trêu chọc vào ta, ta trả thù đối với Hỏa Tôn môn chỉ là vừa mới bắt đầu." Thẩm Tường bổ sung tới một kiếm, chém đứt một cánh tay của Hoàng Tiểu Thiên.
"Trở về nói cho cha ngươi biết, ta sớm muộn gì cũng sẽ tìm tới hắn, tốt nhất bảo hắn nhanh nghĩ biện pháp đột phá bình cảnh hiện tại đi, bằng không hắn chỉ có một con đường chết." Thẩm Tường lại một kiếm bổ tới chặt đứt nốt cánh tay còn lại của Hoàng Tiểu Thiên.
Hai cánh tay đều bị Thẩm Tường ném vào Sáng Thế Thần lô luyện hóa, Hoàng Tiểu Thiên căm tức mà nhìn vào Thẩm Tường, rồi mới rời khỏi Vĩnh Hương các, hắn hận không thể xé Thẩm Tường thành mảnh nhỏ, hắn cũng có thực lực như vậy, chỉ có điều ở Vĩnh Sinh thành này không để cho hắn làm loạn, hơn nữa hắn và Thẩm Tường cũng kết huyết khế trước đó.
Lúc Thẩm Tường vừa mới tiến vào, mọi người còn tưởng rằng hắn là một tên con nhà giàu phá hoại, mà bây giờ thì không ai còn nghĩ như vậy nữa, bọn họ đều biết tu vi của Thẩm Tường không phải rất cao, chỉ mới Đạo Nguyên cảnh tầng hai, nhưng lại rất đáng sợ, đặc biệt là lúc trả thù Hoàng Tiểu Thiên.
"Tôn Tuấn, đưa ta đi nghỉ ngơi." Thẩm Tường nói.
"Thẩm đại gia, đi theo ta." Tôn Tuấn càng cung kính hơn đối với Thẩm Tường, đây chính là một luyện đan sư có thể luyện chế Đạo Ngân đan rất nhanh.
Đạo Ngân đan cũng có thể luyện chế tới quen thuộc như vậy, sau này những loại đan khác chắc chắn cũng là như thế, sau này chắc chắn sẽ có địa vị rất cao, thế cho nên tuyệt đối không thể đắc tội.
Dương Hương Âm nhìn vào bóng lưng của Thẩm Tường, đôi mắt đẹp lóe lên rồi cũng đi theo, nàng ta ở Vĩnh Hương các có rất nhiều thời gian, gặp được không ít người, nàng ta cũng đang tìm kiếm cơ hội nịnh bợ một người lợi hại, nhưng mãi không có ai để cho nàng ta hài lòng, tuy nhiên hôm nay Thẩm Tường xuất hiện lại để cho nàng ta cảm thấy đây là một cái cơ hội.
"Các chủ, ngươi đây là muốn đi đâu?" Thẩm Tường hỏi.
"Ngươi là khách quý của chúng ta, ngươi vừa mới tới Vĩnh Sinh lâu, có thể được ở cùng một chỗ với Hương Âm, Hương Âm vì ngươi tấu khúc." Dương Hương Âm nở nụ cười ngọt ngào với Thẩm Tường rồi nói, nàng ta cũng không phải là nữ tử rất quyến rũ kia, cho nên nàng cũng chỉ có thể cố gắng phát huy sở trường của mình tới thu hút Thẩm Tường.
Nàng ta cũng nhìn ra được Thẩm Tường cũng không bị cuốn hút bởi nàng ta, nam nhân như vậy chính là khó đối phó nhất.
"Như vậy cũng không tệ!" Thẩm Tường cười nói rồi mới đi theo Tôn Tuấn đi tới một gian phòng nhỏ, chỗ này có một cái truyền tống trận, có thể truyền tống tới tầng lầu phía trên.
Thẩm Tường được truyền tống tới tầng hai trăm, Tôn Tuấn nói ra: "Một nửa tầng nơi này đều là của Thẩm đại gia ngươi, đây là ngọc phù truyền tin của ta, lúc nào ngươi cũng có thể gọi ta."
Thẩm Tường hết sức hài lòng, chỗ này có một cái đại sảnh xa hoa, còn có một cái phòng tắm rất lớn, ngoài ra còn có rất nhiều phòng, đều là chỗ ở rất xa hoa.
Hắn đi tới một cái ban công, có thể trông thấy rất nhiều cảnh đẹp của Vĩnh Sinh thành.
Tôn Tuấn thì chọn một gian phòng rất nhỏ cho chính mình, có thể ở lại cái tầng này thì hắn đã rất thỏa mãn.
Dương Hương Âm cũng ngồi ở trong sảnh, gảy khúc đàn dễ nghe, Thẩm Tường tựa lưng vào ghế ngồi nghe rất hưởng thụ.
"Thẩm công tử, tuổi ngươi còn trẻ, tu vi mặc dù thấp nhưng thuật luyện đan lại kinh động như gặp thiên nhân, ngày sau tất sẽ có nhiều đất dụng võ." Sau khi Dương Hương Âm đàn xong, đi tới một cái ghế cạnh Thẩm Tường rồi ngồi xuống và nói.
"Hương Âm, ngươi là Đạo Phách cảnh sao?" Thẩm Tường hỏi.
"Ừm, Đạo Phách cảnh ở chỗ này cũng không tính là rất mạnh, nhưng cũng không yếu, tuy nhiên ta từ nhỏ chính là tiền trang Vĩnh Sinh nuôi lớn, đừng nhin ta như vậy ta thế nhưng thật ra chỉ là nữ tỳ của tiên trang Vĩnh Sinh." Dương Hương Âm nói.
"Ồ? Ta thật là không nghĩ tới, ta còn tưởng rằng tiền trang Vĩnh Sinh là một cái thế lực, ngươi là đệ tử của tiền trang Vĩnh Sinh đây." Thẩm Tường noi ra: "Hiện tại xem ra, tiền trang Vĩnh Sinh khác với những gì ta tưởng tượng a."
"Vĩnh Sinh thành này chính là gần đây vừa mới mở ra ở chỗ khu vực của các ngươi, khu vực của các ngươi này là Nam Hoang trong Bát Hoang, cũng là khu vực yếu nhất trong Bát Hoang." Dương Hương Âm thấy Thẩm Tường không biết những chuyện này cho nên vội vàng nói cho hắn biết.
"Như vậy sao! Nói như vậy thì Bát Hoàng chẳng phải là rất lớn sao?" Thẩm Tường hỏi.
"Ừm, Vĩnh Sinh thành kiến tạo ở Thái Hoang trong Bát Hoang, đây là một cái khu vực phồn vinh nhất cường đại nhất." Dương Hương Âm gật đầu nói: "Mà Vĩnh Sinh thành thì trải rộng Bát Hoang, trước mắt cũng mời chào không ít người tiến vào Vĩnh Sinh thành, đây là kế hoạch rất nhiều năm của tiền trang Vĩnh Sinh."
"Mục đích của Tiền trang Vĩnh Sinh là gì?" Thẩm Tường lại hỏi.
"Chính là muốn tụ tập một đám cường giả xuất sắc, còn mục đích vì sao thì ta cũng không biết được, tóm lại Bát Hoang này được tam đại tiền trang chi phối." Dương Hương Âm nói.
Thẩm Tường sớm đã biết tiền trang đều rất không đơn giản, bằng không sẽ không có người vô duyên vô cớ dùng ngọc tiền của bọn họ, những ngọc tiền này cũng không có công dụng gì trong tu luyện.
P/S: Ta thích nào ... chương 3