Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2428 - Chương 2428 - Đấu Giá Nữ Nô

Chương 2428 - Đấu giá nữ nô
Chương 2428 - Đấu giá nữ nô

Không chỉ Thẩm Tường có nghi vấn này, hơn mười tên nam tử kia cũng muốn hỏi! Hoàng Thiên lúc này chỉ cảm thấy đau đầu, hiện tại không chỉ là Thẩm Tường muốn mua Dương Hương Âm, còn có hơn mười công tử ca trông rất giàu có này cũng muốn mua.

"Tiền trang Vĩnh Sinh chúng ta có tiền, đó là Trang chủ tiền Trang Vĩnh Sinh, ở bên trong tiền trang Vĩnh Sinh, không ít người đều nghèo a, đặc biệt là một số lão gia hỏa, bọn họ bây giờ cần dùng tiền, nhưng lại không thể lấy ra từ tiền trang Vĩnh Sinh, cũng chỉ có thể bán ra một số nô lệ mà chính mình năm đó bồi dưỡng ra được." Lão giả kia bất đắc dĩ mà nói: "Chuyện về tiền trang Vĩnh Sinh chúng ta tương đối phức tạp, dăm ba câu cũng khó mà có thể nói cho các ngươi hiểu rõ."

"Vậy bây giờ làm sao đây? Chúng ta đều muốn mua Dương Hương Âm!" Một tên nam tử áo lam hỏi.

"Đương nhiên là đấu giá, người nào trả giá cao thì được." Lão giả kia cười nói, hai mươi ức là giá thấp, các ngươi ra giá tự do đi, tiến hành đơn giản ở chỗ này.

"Hai mươi mốt ức!" Một nam tử hô.

"Hai mươi hai!"

"Hai mươi ba!"

"..."

Một lèo tới ba mươi lăm ức mới không có người hô, Hoàng Thiên từ đầu tới cuối cũng không có hô.

"Còn có ai theo không?" Lão giả kia hỏi.

Dương Hương Âm hơi cúi đầu, nàng ta vẫn nắm chặt tay Thẩm Tường như cũ, nhìn ra được nàng ta chỉ muốn đi theo Thẩm Tường, nàng ta giống như cảm thấy Thẩm Tường sẽ không mua nàng, bởi vì giá cả bây giờ đã quá cao, đã vượt ra khỏi giá trị bản thân của nàng ta, nàng ta đối với giá trị của mình nhiều ít gì thì cũng vẫn có tự hiểu lấy.

"Ba mươi sáu ức!" Hoàng Thiên nặng nề hô.

Thẩm Tường có thể cảm nhận được thân thể mềm mại của Dương Hương Âm ở vừa rồi hơi run rẩy một chút, nàng ta đây là đang sợ hãi, trực giác của nàng nói cho nàng, nếu như nàng ta bị Hoàng Thiên mua được thì chắc chắn sẽ rất thảm.

"Còn hay không?" Lão giả lại hô

Hoàng Thiên cười lạnh với Thẩm Tường, giống như đang cười nhạo Thẩm Tường không mua nổi, mà hơn mười tên nam tử kia cũng đã từ bỏ, bên cạnh bọn họ đã có rất nhiều nữ nhân, bọn họ chẳng qua là muốn mua một nữ tỳ Đạo Phách cảnh cho đã nghiền, nhưng bây giờ giá cả đã vượt qua khỏi ranh giới cuối cùng mà bọn họ có thể tiếp nhận.

"Ba mươi bảy ức!" Thẩm Tường nhàn nhạt hô.

"Ngươi ... Thẩm Tường, ngươi không có nhiều ngọc tiền như vậy, đừng trả giá láo vào." Hoàng Thiên tức giận nói.

"Ta trả giá láo vào thì tiền tráng Vĩnh Sinh sẽ không bỏ qua cho ta, điểm ấy cũng không cần ngươi phải lo lắng." Thẩm Tường cười nhạt một tiếng.

Dương Hương Âm cũng không nghĩ tới Thẩm Tường thế mà giàu tới như thế, đây chính là có thể so với rất nhiều môn phái gia tộc cỡ lớn.

"Ba mươi tám ức!" Hoàng Thiên lại hô.

"Bốn mươi ức!" Thẩm Tường một hơi tăng thêm hai ức, để hơn mười tên công tử ca kia cũng không thể không kinh ngạc, vì một nữ tử Đạo Phách cảnh lại có thể bỏ ra nhiều như vậy.

Bắp thịt trên mặt Hoàng Thiên đang nhảy nhót, hận không thể giết chết Thẩm Tường, nhưng hắn cũng không dám xuất thủ, Hoàng Thiên lúc này cũng không thể trả giá cao hơn nữa, đây đã là cực hạn của hắn.

"Không còn ai sao?" Lão giả kia cười nói, hắn đã rất hài lòng đối với cái giá tiền này.

Một lát sau, lão giả vỗ tay một cái, cười nói: "Thẩm Tường đúng không, bốn mươi ức!"

Thẩm Tường lấy ra bốn mươi ức mà Long Sương Như cho hắn, đây chính là khối ngọc, cũng chỉ bốn mươi khối ngọc mà thôi.

"Rất lâu đời, tuy hniên vẫn có thể thực hiện, đây là huyết khễ châu của Dương Hương Âm, sau này nàng ta sẽ là của ngươi." Lão giả kia đưa cho Thẩm Tường một viên hạt châu.

Thẩm Tường nhỏ máu vào trên đó, lập tức cảm nhận được liên hệ giữa mình và Dương Hương Âm.

Hoàng Thiên tức giận tới phát run, sau khi hừ một tiếng thì mang theo tức giận vô bờ bến mà rời khỏi tiền trang Vĩnh Sinh.

Trông thấy vẻ mặt của Hoàng Thiên, Thẩm Tường nở hoa trong bụng rồi mới cùng Dương Hương Âm về tới Vĩnh Sinh lâu.

Thẩm Tường ngồi trên ghế, Dương Hương Âm đang dùng tay ngọc xoa lưng của hắn, để hắn cảm thấy rất dễ chịu, lúc này Dương Hương Âm cũng cười rất đẹp rất ngọt.

"Chủ nhân, ngay từ đầu có phải không có ý định mua ta hay không? Trước đó ngươi đều không tăng giá." Dương Hương Âm cười duyên nói.

"Vậy thì không phải, vừa mới bắt đầu ta đã chắc chắn phải mua ngươi! Ngươi biết tại sao Hoàng Thiên để ý tới ngươi như vậy không?" Thẩm Tường uống một ngụm trà rồi nói.

"Chẳng lẽ không phải là vì Hoàng Tiểu Thiên con của hắn sao?" Dương Hương Âm cho rằng là như vậy.

"Vậy thì không phải, hắn là vì đột phá bình cảnh, gia hỏa này xem ngươi như là một cái đỉnh lô tu luyện, như vậy hắn có thể vượt qua bình cảnh vướng mắc trong nhiều năm, tuy nhiên ta sẽ không để cho hắn được như ý." Thẩm Tường cười nói: "Hắn bây giờ có lẽ là rất khó để đột phá."

"Chuyện này ... chuyện là là sự thực sao?" Dương Hương Âm không thể không giật mình, lưng không thể không toát ra mồ hôi lạnh, nếu như thực sự rơi vào trong tay của Hoàng Thiên thì nàng ta chắc chắn sẽ sống không bằng chết.

Thẩm Tường đưa Sở Hồng Tình từ trong U Dao giới ra, cười nói: "Nàng ta gọi là Sở Hồng Tình, đã từng là Hỏa Tôn thần nữ, thiếu chút nữa thì trở thành đỉnh lô của Hoàng Thiên, tuy nhiên nàng ta bây giờ đã là nữ nô của ta, sau này các ngươi chính là tỷ muội tốt."

Sở Hồng Tình kéo Dương Hương Âm ngồi ở bên cạnh, bỗng nhiên hai nữ líu ríu nói rất nhiều chuyện, Thẩm Tường thì dựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

Hắn vèo một cái đã dùng hết bốn mươi ức ngọc tiền, đây là thù lao mà trước đó Long Sương Như đưa cho hắn.

Hiện ở trên người hắn còn có hơn khoảng mười ức, có một nửa là hắn bán đan mà kiếm được, mặt khác chính là mười ức tiền đặt cược thắng được từ tiền trang Vĩnh Sinh, chỉ có điều một nửa trong đó là năm ức ngọc tiền hắn đã đưa cho tiền trang Vĩnh Sinh để mua sắm cơ hội tiến vào Vĩnh Sinh thành.

Dương Hương Âm chẳng mấy chốc đã biết được rất nhiều chuyện có quan hệ với Hoàng Thiên, cũng biết tình cảnh bên ngoài của Thẩm Tường, đương nhiên, Sở Hồng Tình có rất nhiều chuyện còn chưa nói với Dương Hương Âm, ví dụ như chuyện về Bách Hoa thôn mà chỉ nói chuyện của Thẩm Tường ở trong Hỏa Đạo Thần địa.

Dương Hương Âm lúc này cũng rất cao hứng, ít ra nàng ta có một người bạn.

"Chủ nhân, ngươi đang suy nghĩ cái gì đây?" Sở Hồng Tình đi về phía sau Thẩm Tường, vỗ nhẹ vào má Thẩm Tường, cười hì hì mà nói.

"Ta đang nghĩ phải như thế nào mới có thể kiếm được một khoản lớn ngọc tiền ở chỗ này đây." Thẩm Tường mở to mắt sau đó cũng vỗ nhẹ vào má Sở Hồng Tình mà nói.

"Hương Âm tỷ, ngươi có biết có biện pháp nào để hắn có thể kiếm được tiền hay không? Hắn thế nhưng là một luyện đan sư rất lợi hại." Sở Hồng Tình nói.

Dương Hương Âm suy nghĩ một chút rồi nói ra: "Luyện đan quả thực có thể kiếm tiền, nhưng điều kiện trước tiên là phải bán được rất nhiều mới được, Đạo Ngân đan ở chỗ này là hai trăm ngọc tiền một viên, người mua sắm tương đối nhiều, nếu như tuyên truyền thật tốt thì chẳng mấy chốc có thể bán hết."

"Đạo Ngân đan cũng không tệ, ta và Hồng Tình đều có thể luyện chế, Hồng Tình bây giờ cũng có thể luyện chế một lò ra bốn biên, có đôi khi sẽ là ba viên, cái chính là tốc độ hơi chậm một chút!" Thẩm Tường nói.

"Hồng Tình, hóa ra ngươi lại lợi hại như vậy a!" Dương Hương Âm rất kinh ngạc, nàng ta không biết Sở Hồng Tình có bản lĩnh như vậy, nữ luyện đan sư có thể luyện chế Đạo Ngân đan, thân phận này thế nhưng là cao quý hơn nhiều so với nàng người Đạo Phách cảnh này.

"Đều là hắn dạy ta, không có hắn ta cũng không thể có tiến bộ nhanh như vậy, trước kia tuy rằng ta cũng luyện đan, nhưng lại không có lợi hại như bây giờ." Sở Hồng Tình cười hì hì mà nói.

"Đúng rồi, tiền trang Vĩnh Sinh có bán ra dược liệu hay là đan phương không?" Thẩm Tường hỏi.

"Cũng có, có thể đi xem sao, có luyện đan sư cần tiền gấp đều sẽ lấy ra đan phương của chính mình đi bán." Dương Hương Âm gật đầu nói.

P/S: Ta thích nào ... chương 5

Bình Luận (0)
Comment