Đại danh của Dương Hương Âm thì rất nhiều người đều biết, đặc biệt là đoạn thời gian trước bị người dùng bốn mươi ức ngọc tiền mua về thì tên tuổi càng vang lên, dẫn tới rất nhiều người đều cảm thấy tiếc nuối, bởi vì cũng đã không thể đi nghe nàng đánh đàn.
Chỉ cần có thể hỗ trợ Thẩm Tường, Dương Hương Âm rất cao hứng, để nàng ta đánh đàn ở chỗ này nàng ta cũng rất vui lòng, mà như vậy cũng có thể để cho càng nhiều người được nghe thấy tiếng đàn của nàng.
Dương Hương Âm vừa mới xuất hiện, mấy người bày bán hàng ở vỉa hè này thiếu chút nữa thì tròng mắt lồi đi ra!
"Đây là ... đây thế mà là Hương Âm các chủ bằng xương bằng thịt ở ngay tại trước mắt chúng ta ... chẳng lẽ tên gia hỏa này chính là Thẩm Tường?" Một người trung niên kinh ngạc mà nói.
"Không sai, ta chính là Thẩm Tường, ta bây giờ đang bán Đạo Ngân đan đây, các ngươi muốn mua mấy viên hay không?" Thẩm Tường cười nói.
Đúng như trong sự dự liệu của Thẩm Tường, sau khi Dương Hương Âm xuất hiện thì có hiệu quả cực kỳ tốt, chẳng mấy chốc đã hấp dẫn rất nhiều người, cả con đường chẳng mấy chốc biết Dương Hương Âm cùng với chủ nhân nàng đang bán Đạo Ngân đan ở vỉa hè.
Cho nên, một trăm năm mươi vạn một viên Đạo Ngân đan bày bán ra ở trên mặt đất, chuyện này truyền ra ngoài không được bao lâu thì làm cho Hoàng Thiên rất tức giận, cái này nói rõ chính là đoạt làm ăn của hắn.
...
"Hoàng Huynh, ngươi không cần phải vội, hắn bán của hắn, chúng ta bán của chúng ta, hắn chỉ có một người, Đạo Ngân đan của hắn không chống được bao lâu." Ninh Tuyền cười lạnh nói: "Chúng ta cũng phải xem hắn có thể bán được tới lúc nào!
"Hắn có rất nhiều Đạo Nguyên đan, lần trước một ngày hắn bán 200 viên, cũng không biết trong tay hắn hiện giờ có bao nhiêu viên!" Hoàng Thiên hiểu rất rõ về chuyện này.
"Ồ? Như vậy chúng ta đi xem một chút!" Ninh Tuyền nhíu nhíu mày rồi sau đó mang người và Hoàng Thiên cùng nhau đi tới.
Bọn họ ở đằng xa đã nhìn thấy Thẩm Tường, thấy rất nhiều người mua sắm Đạo Ngân đan từ quầy hàng kia của Thẩm Tường, ở lúc hắn đi trên đường thì đã có hơn mười người mua.
"Ồ, là các ngươi a! Có muốn mua mấy viên hay không? Đạo Ngân đan của ta có phẩm chất tốt hơn của cac sngươi nhiều ... đừng nóng giận, lời này thế nhưng là mọi người nói, bọn họ đều nói phẩm chất Đạo Nguyên đan của các ngươi rất kém cỏi." Thẩm Tường cười nói.
Hoàng Thiên vừa mới khai trương cửa hàng ở chỗ này thế nhưng là dùng lực lớn tuyên truyền qua, cũng xem như là có chút danh tiếng, cộng với Ninh Tuyền này là một tên lắm tiền thường xuyên cùng bằng hữu đi loanh quanh ở bên trong cửa hàng đó, cho nên rất nhiều người đều biết.
Bọn họ cũng biết cừu hận giữa Thẩm Tường và Hoàng Thiên, hiện tại Thẩm Tường bày quầy bán hàng ở chỗ này, rất rõ ràng chính là cố ý chén ép cửa hàng của Hoàng Thiên và Ninh Tuyền.
"Thẩm Tường, ngươi bán Đạo Ngân đan ta không nói ngươi, nhưng ngươi bày bán ở chỗ này không quá phù hợp đi!" Ninh Tuyền lanh giọng nói.
"Có cái gì mà không phù hợp? Đoạn đường này có nhiều người qua lại, hơn nữa nơi này tiền thuê lại rẻ, lại là ở đầu phố, đối diện lại là một mảnh đất trống rất rộng, Hương Âm đánh đàn ở chỗ này, mọi người ở đối diện cũng có thể nghe." Thẩm Tường cười nói: "Mà tốt nhất chính là, ngươi đứng ở trước mặt quầy hàng của ta, ta cũng không có quền đuổi ngươi đi, đúng không?"
Ninh Tuyền có thân phận tôn quý, từ xưa tới nay chưa từng ai dám nói chuyện như vậy với hắn, nếu không phải bởi vì quy tắc của Vĩnh Sinh thành này thì hắn chắc chắn sẽ xuất thủ.
"Tiểu tử, tôn trọng một chút, ngươi nói chuyện với Ninh đại nhân của chúng ta như vậy là hành vi muốn chết." Một nam tử bên cạnh Ninh Tuyền nói.
"Dựa vào cái gì mà ta phải tôn trọng với hắn? Hắn thế nhưng là kẻ thù của ta, tuy nhiên ngươi cái con chó này xem như không tệ, biế tức giận thay cho chủ nhân của mình, ngược lại là đáng giá trôn trọng a!" Thẩm Tường cười hắc hắc.
Mỗi câu hắn nói đều muốn để cho người của đối phương đánh hắn, nhưng lại không dám đánh.
"Này, các ngươi không mua thì mau tránh ra a! Đừng làm trở ngại ta làm ăn, còn như vậy ta sẽ đi khiếu nại! Lúc ta giao tiền thue chỗ này từng hỏi qua, nếu như có người tới nháo sự thì bọn họ sẽ ra tay." Thẩm Tường nói.
Người bên cạnh Ninh Tuyền đều rất tức giận, bọn họ không thể động thủ, cũng chỉ có thể mắng Thẩm Tường, nhưng lại bị Ninh Tuyền ngăn cản, Ninh Tuyền không hổ là người có thân phận, kiềm chế ngược lại là rất không tệ.
"Thẩm Tường, ngưởiất tự tin đối với thuật luyện đan của mình đúng không! Hơn nữa nghe nói ngươi rất thích đánh cược, đã như vậy chúng ta tới đánh cược một lần như thế nào?" Ninh Tuyền nói.
Thẩm Tường không thể không nở ra nụ cười xán lạn, nếu như cược cái khác thì hắn không có tự tin như vậy, nhưng nếu cược đan thì hắn có thể để cho đối phương thua tới táng gia bại sản.
"Cược như thế nào?" Thẩm Tường hỏi: "Ta phải hiểu rõ trước."
"Cược Đạo Ngân đan!" Ninh Tuyền vừa mới nói xong, Hoàng Thiên ở bên cạnh hắn đã muốn nói chuyện, nhưng lại bị Ninh Tuyền ngăn cản.
"Quy tắc thắng thua!" Thẩm Tường cũng không sợ cược Đạo Ngân đan.
"Quy tắc này tương đối đặc thù, tuy nhiên ngươi đã tự tin đối với mình như vậy thì ta nghĩ ngươi chắc chắn sẽ tiếp nhận." Ninh Tuyền nói.
"Mời nói!"
"Hai bên chúng ta đều sử dụng dược liệu Đạo Ngân đan kém cỏi nhất đi luyện chế, ở trong vòng một canh giờ luyện chế ra Đạo Ngân đan có phẩm chất tốt thì xem như thắng!" Ninh Tuyền nói ra: Mà phẩm chất này chính là tính tổng phẩm chất của các viên Đạo Ngân đan.
"Ở trên lầu ba của tiền trang Vĩnh Sinh có nơi chuyên môn cược đan, ở nơi đó cũng có pháp bảo kiểm tra phẩm chát rất công bằng, chúng ta đi chỗ đó cược như thế nào?" Ninh Tuyền nói.
"Trước tiên bàn về đánh cược gì cho tốt rồi lại đi cũng không muộn!" Thẩm Tường nói.
"Năm mươi ức ngọc tiền, ngươi hẳn là có khả năng đi!" Ninh Tuyền nói.
"Chính hợp ý ta!" Thẩm Tường cười nói: "Đi, ta bây giờ lập tức thu quán đi lầu ba tiền trang Vĩnh Sinh."
Trên người Thẩm Tường thế nhưng là không có năm mươi ức ngọc tiền, tuy nhiên hắn không lo lắng, cho dù thua mất thì hắn chẳng mấy chốc là có thể trả nổi.
Sau khi đi tới lầu ba của tiền trang Vĩnh Sinh, rất nhiều người đều nghe thấy mà chạy tới, đây chính là so tài rất bình thường, trong vòng một canh giờ phải luyện ra Đạo Ngân đan, ở bên trong lầu ba đã có không ít luyện đan sư, bọn họ đều cảm thấy rất có tính khiêu chiến.
"Một lò phân thắng thua, nếu như thất bại thì xem như thua! Phẩm chất là tổng số phẩm chất của tất cả các viên Đạo Ngân đan được luyện ra, phải hoàn thành ở trong vòng một canh giờ, sử dụng chính là pháp bảo kiểm tra phẩm chất của tiền trang Vĩnh Sinh." Ninh Tuyền nói rõ lại quy tắc một lần nữa.
"Không thành vấn đề, đan lô đâu?" Thẩm Tường hỏi.
"Có thể dùng đan lô của chính mình!" Ninh Tuyền nói ra: "Chờ nửa canh giờ ta sẽ để cho người của ta đi mời luyện đan sư."
So tài không phải Hoàng Thiên, bởi vì Ninh Tuyền biết Hoàng Thiên còn chưa thể thắng Thẩm Tường, có thể thấy được luyện đan sư mà hắn mời tới sẽ rất lợi hại.
Ninh Tuyền là từ Đông Hoang mà tới, Dương Hương Âm từng nói qua đó là một khu vực rất mạnh, muốn mạnh hơn Nam Hoang nhiều, luyện đan sư ở trên đó chắc chắn cũng rất mạnh.
Nửa canh giờ sau, Ninh Tuyền đi xuống lầu, không bao lâu sau đã nhìn thấy hắn vừa nói vừa cười đi theo bên cạnh một nữ tử áo trắng cao gầy xinh đẹp mà tới.
"Sư thúc, chỉ cần ngươi thắng thì ta sẽ chia ngươi ba mươi ức ngọc tiền, cái này đối với ngươi mà nói thì chỉ là việc rất nhỏ mà thôi, là rất có lời." Nghe thấy Ninh Tuyền nói như vậy thì mọi người không thể không kinh ngạc, mỹ nhân áo trắng lạnh như băng này lại là sư túc của đại gia lệnh bài vàng kim Ninh Tuyền này.
Thẩm Tường lúc này để ý vẻ mặt của Hoàng Thiên một chút, trong lòng của hắn lập tức cảm thấy buồn cười, Hoàng Thên này thế mà có loại suy nghĩ tà ác kia với sư thúc của Ninh Tuyền này.
Mỹ nữ sư thúc của Ninh Tuyền chắc chắn rất mạnh, đặc biệt là phương diện luyện đan, nam nhân cũng đều rất thích chinh phục loại nữ tử này, đặc biệt là loại mỹ nhân lạnh lùng!
Mà Hoàng Thiên tu luyện loại tà công kia thì càng cần, nữ tử càng mạnh đối với hắn mà nói thì lại càng tốt, vốn là hắn đã nhìn trúng Dương Hương Âm, thế nhưng không nghĩ tới lại bị Thẩm Tường cướp đi, lúc này hắn nghĩ lại thì lập tức cơn giận dữ lại nổi lên.
P/S: Ta thích nào ... chương 1